Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa.
“Sao nàng không động đậy vậy?”“Chẳng lẽ là chết rồi?”“Chết rồi càng tốt, về sau sẽ không còn ai đánh chúng ta nữa”Lục Kiều chưa mở to mắt mà trong tai đã truyền tới giọng nói vui sướng khi người gặp họa này.