Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 107: Thanh danh lộn xộn

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Editor: Huynhnhu142Đợi đến các nàng mang tất cả mọi người đi, Họa Mi không nhịn được vỗ tay cười lên: “Đáng đời, quá dữ, nhìn các nàng lần sau còn dám hay không đến tìm phiền toái.”Hai mắt Vân Thiên Vũ lại một mảnh thâm trầm, cũng không có nửa điểm cao hứng, lúc trước nàng sở dĩ chế độc, độc tính rất lợi hại, nhưng đối với Vân Thiên Tuyết lại cũng không có điểm đáng ngại, điều này nói rõ người có linh lực, năng lực chịu đựng so với người thường muốn lợi hại hơn, mà mình là dựa vào độc, bằng không hôm nay Vân Thiên Tuyết một chưởng kia, chỉ sợ có thể muốn mạng của nàng và Họa Mi.Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn về hố sâu trên thềm đá không xa bên cạnh, phía trên là rõ ràng một dấu bàn tay.Cam Linh đỉnh núi liền lợi hại như thế, nếu như linh lực tu vi khác cao hơn đây, vậy mình còn có thể đối phó được không?Cho nên trước mắt tu luyện linh lực mới là quan trọng nhất, mà nếu muốn tu luyện linh lực, nàng liền phải nhanh một chút bắt được Tẩy Tủy Đan.Vân Thiên Vũ trong lòng ý niệm nhất định, lập tức nhìn về Họa Mi phân phó nói: “Họa Mi, gọi người đi phân phó Triệu quản gia chuẩn bị xe, ta muốn dùng xe.”Họa Mi sửng sốt một chút, bất quá cũng không có hỏi Vân Thiên Vũ muốn đi đâu, lập tức gật đầu: “Vâng, nô tỳ lập tức đi an bài.”Triệu quản gia nhận được tin tức, không dám trì hoãn, lập tức an bài xe ngựa cho Vân Thiên Vũ.Vân Thiên Vũ dẫn Họa Mi, ngồi lên xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ, phân phó xe phu đóng cửa xe ngựa, đi trước Ly thân vương phủ.Xe phu sợ hết hồn, muốn nói cái gì, cuối cùng cái gì cũng không dám nói, theo lời điều khiển xe đi trước Ly thân vương phủ đi.Trong xe ngựa Họa Mi ngược lại bị hoảng sợ nhìn Vân Thiên Vũ: “Tiểu thư, ngươi đi Ly thân vương phủ làm cái gì?””Muốn tiền.”Vân Thiên Vũ bất đắc dĩ nói, ngày mai sẽ là Huyền Thiên phòng đấu giá bán đấu giá, nếu như nàng hôm nay không lấy được tiền, thế nào chụp Tẩy Tủy Đan, cho nên hôm nay cái nhất định phải lấy được tiền.Vân Thiên Vũ quyết định xong, hơi nhắm mắt lại tựa vào vách tường suy tư.Trước mắt chuyện thứ nhất là cần tra rõ mình có phải hay không là linh mạch thân thể, nếu như là linh mạch thân thể, nhất định phải nhanh chóng tu luyện, thứ hai, bên người nàng không có người nào có thể dùng, chỉ có một mình Họa Mi, mà Họa Mi là một tiểu nha đầu không có linh lực, rất lâu không giúp được nàng gấp cái gì.Cho nên bên cạnh nàng tốt nhất phải có thủ hạ đắc lực, như vậy gặp chuyện có thể giúp nàng, bất quá hạ hạ như vậy đến nơi nào đi tìm a, người ta lại làm sao có thể hảo hảo nghe theo nàng sai khiến đây.Lúc trước nàng đối với Vân Thiên Tuyết hạ độc, ánh mắt Liễu thị kia hung tàn, làm cho trí nhớ nàng khắc sâu.Cho tới nay nàng cho rằng Liễu thị vẫn là một phận nữ tử, nhưng lúc trước Liễu thị nói một câu kia lại làm cho nàng có một loại cảm giác, nữ nhân này không đơn giản.Bà ta giống như so với Vân Thiên Tuyết lợi hại hơn nhiều lắm, cho nên nàng phải cẩn thận nữ nhân này mới phải.Trong xe ngựa Vân Thiên Vũ đang muốn nhập thần, bên ngoài xe ngựa đột nhiên có tiếng nghị luận náo nhiệt truyền vào.”Ơ, đây không phải là xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ sao? Không biết người ngồi trong xe ngựa là ai a?””Hẳn không phải là Vân Thiên Tuyết, lúc này nàng có mặt mũi ra ngoài sao?””Đúng a, nữ nhân này sẽ không có mặt mũi ra ngoài, không biết trong xe ngựa ngồi là vị nào.”Bên ngoài tiếng nghị luận một tiếng lại một tiếng truyền vào trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ giống như không nghe thấy, Họa Mi ngược lại vễnh tai nghe, hận không được vén rèm xe lên nói cho người bên ngoài, tiểu thư của mình mới không phải Vân Thiên Tuyết người đàn bà ác độc kia.Bất quá nhìn sang tiểu thư, thấy tiểu thư không có động tĩnh, Họa Mi không dám động, an phận đợi ở trong xe ngựa.Xe ngựa một đường chạy nhanh hướng Ly thân vương phủ, bất quá cũng không có ở đại môn Ly thân vương phủ dừng lại, mà là xa xa tựa vào góc yên lặng dừng lại, Vân Thiên Vũ để cho xa phu đi trước cùng thị vệ của Ly thân vương phủ nói, liền nói mình muốn bái kiến Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên.

Editor: Huynhnhu142

Đợi đến các nàng mang tất cả mọi người đi, Họa Mi không nhịn được vỗ tay
cười lên: “Đáng đời, quá dữ, nhìn các nàng lần sau còn dám hay không đến tìm phiền toái.”

Hai mắt Vân Thiên Vũ lại một mảnh thâm
trầm, cũng không có nửa điểm cao hứng, lúc trước nàng sở dĩ chế độc, độc tính rất lợi hại, nhưng đối với Vân Thiên Tuyết lại cũng không có điểm
đáng ngại, điều này nói rõ người có linh lực, năng lực chịu đựng so với
người thường muốn lợi hại hơn, mà mình là dựa vào độc, bằng không hôm
nay Vân Thiên Tuyết một chưởng kia, chỉ sợ có thể muốn mạng của nàng và
Họa Mi.

Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn về hố sâu trên thềm đá không xa bên cạnh, phía trên là rõ ràng một dấu bàn tay.

Cam Linh đỉnh núi liền lợi hại như thế, nếu như linh lực tu vi khác cao hơn đây, vậy mình còn có thể đối phó được không?

Cho nên trước mắt tu luyện linh lực mới là quan trọng nhất, mà nếu muốn tu
luyện linh lực, nàng liền phải nhanh một chút bắt được Tẩy Tủy Đan.

Vân Thiên Vũ trong lòng ý niệm nhất định, lập tức nhìn về Họa Mi phân phó
nói: “Họa Mi, gọi người đi phân phó Triệu quản gia chuẩn bị xe, ta muốn
dùng xe.”

Họa Mi sửng sốt một chút, bất quá cũng không có
hỏi Vân Thiên Vũ muốn đi đâu, lập tức gật đầu: “Vâng, nô tỳ lập tức đi
an bài.”

Triệu quản gia nhận được tin tức, không dám trì hoãn, lập tức an bài xe ngựa cho Vân Thiên Vũ.

Vân Thiên Vũ dẫn Họa Mi, ngồi lên xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ, phân phó xe phu đóng cửa xe ngựa, đi trước Ly thân vương phủ.

Xe phu sợ hết hồn, muốn nói cái gì, cuối cùng cái gì cũng không dám nói,
theo lời điều khiển xe đi trước Ly thân vương phủ đi.

Trong xe ngựa Họa Mi ngược lại bị hoảng sợ nhìn Vân Thiên Vũ: “Tiểu thư, ngươi đi Ly thân vương phủ làm cái gì?”

”Muốn tiền.”

Vân Thiên Vũ bất đắc dĩ nói, ngày mai sẽ là Huyền Thiên phòng đấu giá bán
đấu giá, nếu như nàng hôm nay không lấy được tiền, thế nào chụp Tẩy Tủy
Đan, cho nên hôm nay cái nhất định phải lấy được tiền.

Vân Thiên Vũ quyết định xong, hơi nhắm mắt lại tựa vào vách tường suy tư.

Trước mắt chuyện thứ nhất là cần tra rõ mình có phải hay không là linh mạch
thân thể, nếu như là linh mạch thân thể, nhất định phải nhanh chóng tu
luyện, thứ hai, bên người nàng không có người nào có thể dùng, chỉ có
một mình Họa Mi, mà Họa Mi là một tiểu nha đầu không có linh lực, rất
lâu không giúp được nàng gấp cái gì.

Cho nên bên cạnh nàng
tốt nhất phải có thủ hạ đắc lực, như vậy gặp chuyện có thể giúp nàng,
bất quá hạ hạ như vậy đến nơi nào đi tìm a, người ta lại làm sao có thể
hảo hảo nghe theo nàng sai khiến đây.

Lúc trước nàng đối với Vân Thiên Tuyết hạ độc, ánh mắt Liễu thị kia hung tàn, làm cho trí nhớ nàng khắc sâu.

Cho tới nay nàng cho rằng Liễu thị vẫn là một phận nữ tử, nhưng lúc trước
Liễu thị nói một câu kia lại làm cho nàng có một loại cảm giác, nữ nhân
này không đơn giản.

Bà ta giống như so với Vân Thiên Tuyết lợi hại hơn nhiều lắm, cho nên nàng phải cẩn thận nữ nhân này mới phải.

Trong xe ngựa Vân Thiên Vũ đang muốn nhập thần, bên ngoài xe ngựa đột nhiên có tiếng nghị luận náo nhiệt truyền vào.

”Ơ, đây không phải là xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ sao? Không biết người ngồi trong xe ngựa là ai a?”

”Hẳn không phải là Vân Thiên Tuyết, lúc này nàng có mặt mũi ra ngoài sao?”

”Đúng a, nữ nhân này sẽ không có mặt mũi ra ngoài, không biết trong xe ngựa ngồi là vị nào.”

Bên ngoài tiếng nghị luận một tiếng lại một tiếng truyền vào trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ giống như không nghe thấy, Họa Mi ngược lại vễnh tai nghe, hận không được vén rèm xe lên nói cho người bên ngoài, tiểu thư của
mình mới không phải Vân Thiên Tuyết người đàn bà ác độc kia.

Bất quá nhìn sang tiểu thư, thấy tiểu thư không có động tĩnh, Họa Mi không dám động, an phận đợi ở trong xe ngựa.

Xe ngựa một đường chạy nhanh hướng Ly thân vương phủ, bất quá cũng
không có ở đại môn Ly thân vương phủ dừng lại, mà là xa xa tựa vào góc
yên lặng dừng lại, Vân Thiên Vũ để cho xa phu đi trước cùng thị vệ của
Ly thân vương phủ nói, liền nói mình muốn bái kiến Ly thân vương Tiêu
Cửu Uyên.

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Editor: Huynhnhu142Đợi đến các nàng mang tất cả mọi người đi, Họa Mi không nhịn được vỗ tay cười lên: “Đáng đời, quá dữ, nhìn các nàng lần sau còn dám hay không đến tìm phiền toái.”Hai mắt Vân Thiên Vũ lại một mảnh thâm trầm, cũng không có nửa điểm cao hứng, lúc trước nàng sở dĩ chế độc, độc tính rất lợi hại, nhưng đối với Vân Thiên Tuyết lại cũng không có điểm đáng ngại, điều này nói rõ người có linh lực, năng lực chịu đựng so với người thường muốn lợi hại hơn, mà mình là dựa vào độc, bằng không hôm nay Vân Thiên Tuyết một chưởng kia, chỉ sợ có thể muốn mạng của nàng và Họa Mi.Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn về hố sâu trên thềm đá không xa bên cạnh, phía trên là rõ ràng một dấu bàn tay.Cam Linh đỉnh núi liền lợi hại như thế, nếu như linh lực tu vi khác cao hơn đây, vậy mình còn có thể đối phó được không?Cho nên trước mắt tu luyện linh lực mới là quan trọng nhất, mà nếu muốn tu luyện linh lực, nàng liền phải nhanh một chút bắt được Tẩy Tủy Đan.Vân Thiên Vũ trong lòng ý niệm nhất định, lập tức nhìn về Họa Mi phân phó nói: “Họa Mi, gọi người đi phân phó Triệu quản gia chuẩn bị xe, ta muốn dùng xe.”Họa Mi sửng sốt một chút, bất quá cũng không có hỏi Vân Thiên Vũ muốn đi đâu, lập tức gật đầu: “Vâng, nô tỳ lập tức đi an bài.”Triệu quản gia nhận được tin tức, không dám trì hoãn, lập tức an bài xe ngựa cho Vân Thiên Vũ.Vân Thiên Vũ dẫn Họa Mi, ngồi lên xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ, phân phó xe phu đóng cửa xe ngựa, đi trước Ly thân vương phủ.Xe phu sợ hết hồn, muốn nói cái gì, cuối cùng cái gì cũng không dám nói, theo lời điều khiển xe đi trước Ly thân vương phủ đi.Trong xe ngựa Họa Mi ngược lại bị hoảng sợ nhìn Vân Thiên Vũ: “Tiểu thư, ngươi đi Ly thân vương phủ làm cái gì?””Muốn tiền.”Vân Thiên Vũ bất đắc dĩ nói, ngày mai sẽ là Huyền Thiên phòng đấu giá bán đấu giá, nếu như nàng hôm nay không lấy được tiền, thế nào chụp Tẩy Tủy Đan, cho nên hôm nay cái nhất định phải lấy được tiền.Vân Thiên Vũ quyết định xong, hơi nhắm mắt lại tựa vào vách tường suy tư.Trước mắt chuyện thứ nhất là cần tra rõ mình có phải hay không là linh mạch thân thể, nếu như là linh mạch thân thể, nhất định phải nhanh chóng tu luyện, thứ hai, bên người nàng không có người nào có thể dùng, chỉ có một mình Họa Mi, mà Họa Mi là một tiểu nha đầu không có linh lực, rất lâu không giúp được nàng gấp cái gì.Cho nên bên cạnh nàng tốt nhất phải có thủ hạ đắc lực, như vậy gặp chuyện có thể giúp nàng, bất quá hạ hạ như vậy đến nơi nào đi tìm a, người ta lại làm sao có thể hảo hảo nghe theo nàng sai khiến đây.Lúc trước nàng đối với Vân Thiên Tuyết hạ độc, ánh mắt Liễu thị kia hung tàn, làm cho trí nhớ nàng khắc sâu.Cho tới nay nàng cho rằng Liễu thị vẫn là một phận nữ tử, nhưng lúc trước Liễu thị nói một câu kia lại làm cho nàng có một loại cảm giác, nữ nhân này không đơn giản.Bà ta giống như so với Vân Thiên Tuyết lợi hại hơn nhiều lắm, cho nên nàng phải cẩn thận nữ nhân này mới phải.Trong xe ngựa Vân Thiên Vũ đang muốn nhập thần, bên ngoài xe ngựa đột nhiên có tiếng nghị luận náo nhiệt truyền vào.”Ơ, đây không phải là xe ngựa Vĩnh Ninh Hậu phủ sao? Không biết người ngồi trong xe ngựa là ai a?””Hẳn không phải là Vân Thiên Tuyết, lúc này nàng có mặt mũi ra ngoài sao?””Đúng a, nữ nhân này sẽ không có mặt mũi ra ngoài, không biết trong xe ngựa ngồi là vị nào.”Bên ngoài tiếng nghị luận một tiếng lại một tiếng truyền vào trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ giống như không nghe thấy, Họa Mi ngược lại vễnh tai nghe, hận không được vén rèm xe lên nói cho người bên ngoài, tiểu thư của mình mới không phải Vân Thiên Tuyết người đàn bà ác độc kia.Bất quá nhìn sang tiểu thư, thấy tiểu thư không có động tĩnh, Họa Mi không dám động, an phận đợi ở trong xe ngựa.Xe ngựa một đường chạy nhanh hướng Ly thân vương phủ, bất quá cũng không có ở đại môn Ly thân vương phủ dừng lại, mà là xa xa tựa vào góc yên lặng dừng lại, Vân Thiên Vũ để cho xa phu đi trước cùng thị vệ của Ly thân vương phủ nói, liền nói mình muốn bái kiến Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên.

Chương 107: Thanh danh lộn xộn