Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 131: Nghĩa khí ra mặt

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Phòng đấu giá Huyền Thiên mỗi lần bán đấu giá đồ, bốn người của đại gia tộc là tất nhiên đến, hơn nữa hoàng thất hoàng tử cũng sẽ đến.Bởi vì bên trong phòng đấu giá có rất nhiều vật đối với tu luyện linh lực rất hữu dụng, bọn họ vừa đúng cần tới trợ giúp mình.Yến Kinh Hồng gật đầu một cái không nói gì, đang định cùng Tiêu Thiên Dịch đi vào.Không nghĩ bên cạnh Yến Kinh Hồng muội muội Yến Thanh Phong, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết hừ lạnh nói: "Loại thời điểm này, ngươi không phải là nên đợi ở nhà sao? Thế nào còn có mặt mũi chạy đến nơi đây?"Yến Thanh Phong thân là quận chúa Yến Bắc Vương Phủ, chẳng những thân phận tôn quý, hơn nữa dáng người hết sức cao gầy tươi đẹp, vừa là người tu luyện Hậu Thiên linh mạch, luôn luôn tự cho mình rất cao, người bình thường không lọt nổi mắt xanh của nàng.Mặc dù Vân Thiên Tuyết giống nhau thân phận không kém, năng lực bất phàm, đáng tiếc Yến Thanh Phong cũng không nhìn Vân Thiên Tuyết, vốn cho rằng nữ nhân này dối trá làm bộ, quá giả tạo.Đáng tiếc biểu ca nàng không để ý tới nàng, nàng cũng không có biện pháp.Chẳng qua là lúc này trên người nữ nhân xảy ra chuyện tình không chịu nổi như vậy, nàng ta vẫn còn có mặt ra ngoài, Yến Thanh Phong liền mất hứng, cho nên mặt lạnh nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết.Vân Thiên Tuyết hốc mắt đỏ, ủy khuất khẽ cắn môi nhìn Yến Thanh Phong, cuối cùng nhìn về Tiêu Thiên Dịch.Tiêu Thiên Dịch lập tức đau lòng tay cầm tay của nàng, sau đó quay đầu nhìn về Yến Thanh Phong, lãnh trầm mặt khiển trách: "Tuyết Nhi nàng là bị người oan uổng, bị người vu oan hãm hại."Tiêu Thiên Dịch nói đến đây, nghĩ tới nữ thân kia dám can đảm tính kế Tuyết Nhi, Vân Thiên Vũ lại dám hạ độc hắn, sắc mặt không nói ra được khó coi.Hắn sớm muộn cũng dạy dỗ nữ nhân kia.Tiêu Thiên Dịch vừa mới nói xong, sau lưng có tiếng bước chân vang lên, có người đón ý Tiêu Thiên Dịch."Đúng vậy, Văn Tuệ quận chúa, Tuyết Nhi tỷ tỷ là bị người vu oan hãm hại, nàng ấy cũng không có làm gì, người không cần oan uổng nàng."Một nữ tử mặc y phục hồng thêu bách điệp đi tới, cô gái lớn lên đẫy đà, thân thể thướt tha, mặt mày hết sức mềm mại đáng yêu, nàng đi tới, vừa nói chuyện vừa để mắt lặng lẽ nhìn Tiêu Thiên Dịch, gương mặt không tự chủ đỏ một cái, vội vàng thật nhanh nhìn về Vân Thiên Tuyết."Tuyết Nhi tỷ tỷ, ta tin tưởng ngươi."Vân Thiên Tuyết lập tức nhìn về nói chuyện, Giang Vũ Điệp là bạn tốt của nàng là nhi nữ của Hình Bộ Thượng Thư.Giang Vũ Điệp luôn luôn cùng Vân Thiên Tuyết thân thiết, hai người tình như tỷ muội, hiện tại Vân Thiên Tuyết gặp chuyện không may, Giang Vũ Điệp tự nhiên đứng ra giúp nàng nói chuyện.Vân Thiên Tuyết lập tức cảm kích nhìn về Giang Vũ Điệp: "Cảm ơn ngươi hiểu ta, Điệp nhi, ta thật cũng không có làm gì, hết thảy đều là, đều là..."Vân Thiên Tuyết nói không được nữa, không tự chủ rơi lệ, nàng như vậy không nói ra được mềm mại, người xem náo nhiệt  náo nhiệt sinh lòng nghi ngờ, chẳng lẽ Vân Thiên Tuyết thật là oan uổng, là có người vu oan hãm hại nàng ta.Ai có thể gan to như vậy dám tính toán nàng a, phải biết Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi cũng không phải là ngồi không, hắn nhưng là chấp chưởng hai vạn binh mã Vệ tướng quân, người nào muốn chết động đến trên đầu nữ nhi của hắn a.Bốn phía có người nhỏ giọng nghị luận.Yến Thanh Phong trực tiếp không khách khí trừng Giang Vũ Điệp: "Ngươi là nói có người vu oan hãm hại nàng ta, ý đồ bại hoại danh tiếng, bổn quận chúa ngược lại hiếu kỳ, người nào dám tính toán nàng ta? Ngươi nói cho bổn quận chúa nghe một chút."Yến Thanh Phong dứt lời, Vân Thiên Tuyết cắn môi không lên tiếng, chỉ ủy khuất ngẩng đầu nhìn Giang Vũ Điệp một cái, Giang Vũ Điệp lập tức mở miệng."Trừ Vĩnh Ninh Hậu phủ Đại tiểu thư còn có thể là ai, nhìn Tuyên vương điện hạ thích muội muội của mình, còn ở ngày đại hôn bị Tuyên vương điện hạ đem đi thay đổi người, nàng ta sao có thể nuốt trôi cục tức này, tự nhiên có thể coi là tính kế Tuyết Nhi tỷ tỷ."

Phòng đấu giá Huyền Thiên mỗi lần bán đấu giá đồ, bốn người của đại gia tộc là tất nhiên đến, hơn nữa hoàng thất hoàng tử cũng sẽ đến.

Bởi vì bên trong phòng đấu giá có rất nhiều vật đối với tu luyện linh lực rất hữu dụng, bọn họ vừa đúng cần tới trợ giúp mình.

Yến Kinh Hồng gật đầu một cái không nói gì, đang định cùng Tiêu Thiên Dịch đi vào.

Không nghĩ bên cạnh Yến Kinh Hồng muội muội Yến Thanh Phong, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết hừ lạnh nói: "Loại thời điểm này, ngươi không phải là nên đợi ở nhà sao? Thế nào còn có mặt mũi chạy đến nơi đây?"

Yến Thanh Phong thân là quận chúa Yến Bắc Vương Phủ, chẳng những thân phận tôn quý, hơn nữa dáng người hết sức cao gầy tươi đẹp, vừa là người tu luyện Hậu Thiên linh mạch, luôn luôn tự cho mình rất cao, người bình thường không lọt nổi mắt xanh của nàng.

Mặc dù Vân Thiên Tuyết giống nhau thân phận không kém, năng lực bất phàm, đáng tiếc Yến Thanh Phong cũng không nhìn Vân Thiên Tuyết, vốn cho rằng nữ nhân này dối trá làm bộ, quá giả tạo.

Đáng tiếc biểu ca nàng không để ý tới nàng, nàng cũng không có biện pháp.

Chẳng qua là lúc này trên người nữ nhân xảy ra chuyện tình không chịu nổi như vậy, nàng ta vẫn còn có mặt ra ngoài, Yến Thanh Phong liền mất hứng, cho nên mặt lạnh nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết.

Vân Thiên Tuyết hốc mắt đỏ, ủy khuất khẽ cắn môi nhìn Yến Thanh Phong, cuối cùng nhìn về Tiêu Thiên Dịch.

Tiêu Thiên Dịch lập tức đau lòng tay cầm tay của nàng, sau đó quay đầu nhìn về Yến Thanh Phong, lãnh trầm mặt khiển trách: "Tuyết Nhi nàng là bị người oan uổng, bị người vu oan hãm hại."

Tiêu Thiên Dịch nói đến đây, nghĩ tới nữ thân kia dám can đảm tính kế Tuyết Nhi, Vân Thiên Vũ lại dám hạ độc hắn, sắc mặt không nói ra được khó coi.

Hắn sớm muộn cũng dạy dỗ nữ nhân kia.

Tiêu Thiên Dịch vừa mới nói xong, sau lưng có tiếng bước chân vang lên, có người đón ý Tiêu Thiên Dịch.

"Đúng vậy, Văn Tuệ quận chúa, Tuyết Nhi tỷ tỷ là bị người vu oan hãm hại, nàng ấy cũng không có làm gì, người không cần oan uổng nàng."

Một nữ tử mặc y phục hồng thêu bách điệp đi tới, cô gái lớn lên đẫy đà, thân thể thướt tha, mặt mày hết sức mềm mại đáng yêu, nàng đi tới, vừa nói chuyện vừa để mắt lặng lẽ nhìn Tiêu Thiên Dịch, gương mặt không tự chủ đỏ một cái, vội vàng thật nhanh nhìn về Vân Thiên Tuyết.

"Tuyết Nhi tỷ tỷ, ta tin tưởng ngươi."

Vân Thiên Tuyết lập tức nhìn về nói chuyện, Giang Vũ Điệp là bạn tốt của nàng là nhi nữ của Hình Bộ Thượng Thư.

Giang Vũ Điệp luôn luôn cùng Vân Thiên Tuyết thân thiết, hai người tình như tỷ muội, hiện tại Vân Thiên Tuyết gặp chuyện không may, Giang Vũ Điệp tự nhiên đứng ra giúp nàng nói chuyện.

Vân Thiên Tuyết lập tức cảm kích nhìn về Giang Vũ Điệp: "Cảm ơn ngươi hiểu ta, Điệp nhi, ta thật cũng không có làm gì, hết thảy đều là, đều là..."

Vân Thiên Tuyết nói không được nữa, không tự chủ rơi lệ, nàng như vậy không nói ra được mềm mại, người xem náo nhiệt  náo nhiệt sinh lòng nghi ngờ, chẳng lẽ Vân Thiên Tuyết thật là oan uổng, là có người vu oan hãm hại nàng ta.

Ai có thể gan to như vậy dám tính toán nàng a, phải biết Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi cũng không phải là ngồi không, hắn nhưng là chấp chưởng hai vạn binh mã Vệ tướng quân, người nào muốn chết động đến trên đầu nữ nhi của hắn a.

Bốn phía có người nhỏ giọng nghị luận.

Yến Thanh Phong trực tiếp không khách khí trừng Giang Vũ Điệp: "Ngươi là nói có người vu oan hãm hại nàng ta, ý đồ bại hoại danh tiếng, bổn quận chúa ngược lại hiếu kỳ, người nào dám tính toán nàng ta? Ngươi nói cho bổn quận chúa nghe một chút."

Yến Thanh Phong dứt lời, Vân Thiên Tuyết cắn môi không lên tiếng, chỉ ủy khuất ngẩng đầu nhìn Giang Vũ Điệp một cái, Giang Vũ Điệp lập tức mở miệng.

"Trừ Vĩnh Ninh Hậu phủ Đại tiểu thư còn có thể là ai, nhìn Tuyên vương điện hạ thích muội muội của mình, còn ở ngày đại hôn bị Tuyên vương điện hạ đem đi thay đổi người, nàng ta sao có thể nuốt trôi cục tức này, tự nhiên có thể coi là tính kế Tuyết Nhi tỷ tỷ."

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Phòng đấu giá Huyền Thiên mỗi lần bán đấu giá đồ, bốn người của đại gia tộc là tất nhiên đến, hơn nữa hoàng thất hoàng tử cũng sẽ đến.Bởi vì bên trong phòng đấu giá có rất nhiều vật đối với tu luyện linh lực rất hữu dụng, bọn họ vừa đúng cần tới trợ giúp mình.Yến Kinh Hồng gật đầu một cái không nói gì, đang định cùng Tiêu Thiên Dịch đi vào.Không nghĩ bên cạnh Yến Kinh Hồng muội muội Yến Thanh Phong, sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết hừ lạnh nói: "Loại thời điểm này, ngươi không phải là nên đợi ở nhà sao? Thế nào còn có mặt mũi chạy đến nơi đây?"Yến Thanh Phong thân là quận chúa Yến Bắc Vương Phủ, chẳng những thân phận tôn quý, hơn nữa dáng người hết sức cao gầy tươi đẹp, vừa là người tu luyện Hậu Thiên linh mạch, luôn luôn tự cho mình rất cao, người bình thường không lọt nổi mắt xanh của nàng.Mặc dù Vân Thiên Tuyết giống nhau thân phận không kém, năng lực bất phàm, đáng tiếc Yến Thanh Phong cũng không nhìn Vân Thiên Tuyết, vốn cho rằng nữ nhân này dối trá làm bộ, quá giả tạo.Đáng tiếc biểu ca nàng không để ý tới nàng, nàng cũng không có biện pháp.Chẳng qua là lúc này trên người nữ nhân xảy ra chuyện tình không chịu nổi như vậy, nàng ta vẫn còn có mặt ra ngoài, Yến Thanh Phong liền mất hứng, cho nên mặt lạnh nhìn chằm chằm Vân Thiên Tuyết.Vân Thiên Tuyết hốc mắt đỏ, ủy khuất khẽ cắn môi nhìn Yến Thanh Phong, cuối cùng nhìn về Tiêu Thiên Dịch.Tiêu Thiên Dịch lập tức đau lòng tay cầm tay của nàng, sau đó quay đầu nhìn về Yến Thanh Phong, lãnh trầm mặt khiển trách: "Tuyết Nhi nàng là bị người oan uổng, bị người vu oan hãm hại."Tiêu Thiên Dịch nói đến đây, nghĩ tới nữ thân kia dám can đảm tính kế Tuyết Nhi, Vân Thiên Vũ lại dám hạ độc hắn, sắc mặt không nói ra được khó coi.Hắn sớm muộn cũng dạy dỗ nữ nhân kia.Tiêu Thiên Dịch vừa mới nói xong, sau lưng có tiếng bước chân vang lên, có người đón ý Tiêu Thiên Dịch."Đúng vậy, Văn Tuệ quận chúa, Tuyết Nhi tỷ tỷ là bị người vu oan hãm hại, nàng ấy cũng không có làm gì, người không cần oan uổng nàng."Một nữ tử mặc y phục hồng thêu bách điệp đi tới, cô gái lớn lên đẫy đà, thân thể thướt tha, mặt mày hết sức mềm mại đáng yêu, nàng đi tới, vừa nói chuyện vừa để mắt lặng lẽ nhìn Tiêu Thiên Dịch, gương mặt không tự chủ đỏ một cái, vội vàng thật nhanh nhìn về Vân Thiên Tuyết."Tuyết Nhi tỷ tỷ, ta tin tưởng ngươi."Vân Thiên Tuyết lập tức nhìn về nói chuyện, Giang Vũ Điệp là bạn tốt của nàng là nhi nữ của Hình Bộ Thượng Thư.Giang Vũ Điệp luôn luôn cùng Vân Thiên Tuyết thân thiết, hai người tình như tỷ muội, hiện tại Vân Thiên Tuyết gặp chuyện không may, Giang Vũ Điệp tự nhiên đứng ra giúp nàng nói chuyện.Vân Thiên Tuyết lập tức cảm kích nhìn về Giang Vũ Điệp: "Cảm ơn ngươi hiểu ta, Điệp nhi, ta thật cũng không có làm gì, hết thảy đều là, đều là..."Vân Thiên Tuyết nói không được nữa, không tự chủ rơi lệ, nàng như vậy không nói ra được mềm mại, người xem náo nhiệt  náo nhiệt sinh lòng nghi ngờ, chẳng lẽ Vân Thiên Tuyết thật là oan uổng, là có người vu oan hãm hại nàng ta.Ai có thể gan to như vậy dám tính toán nàng a, phải biết Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi cũng không phải là ngồi không, hắn nhưng là chấp chưởng hai vạn binh mã Vệ tướng quân, người nào muốn chết động đến trên đầu nữ nhi của hắn a.Bốn phía có người nhỏ giọng nghị luận.Yến Thanh Phong trực tiếp không khách khí trừng Giang Vũ Điệp: "Ngươi là nói có người vu oan hãm hại nàng ta, ý đồ bại hoại danh tiếng, bổn quận chúa ngược lại hiếu kỳ, người nào dám tính toán nàng ta? Ngươi nói cho bổn quận chúa nghe một chút."Yến Thanh Phong dứt lời, Vân Thiên Tuyết cắn môi không lên tiếng, chỉ ủy khuất ngẩng đầu nhìn Giang Vũ Điệp một cái, Giang Vũ Điệp lập tức mở miệng."Trừ Vĩnh Ninh Hậu phủ Đại tiểu thư còn có thể là ai, nhìn Tuyên vương điện hạ thích muội muội của mình, còn ở ngày đại hôn bị Tuyên vương điện hạ đem đi thay đổi người, nàng ta sao có thể nuốt trôi cục tức này, tự nhiên có thể coi là tính kế Tuyết Nhi tỷ tỷ."

Chương 131: Nghĩa khí ra mặt