Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 146: Quang minh chính đại cướp đoạt
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ mặc dù đang ở trong lòng oán thầm, nhưng chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên nhìn ra, cho nên sắc mặt cho không nói ra được lạnh nhạt.Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng một lát, từ từ mở miệng: "Cho nên ngươi là một tiểu nhân."Vân Thiên Vũ mặt đen một cái, cuối cùng cắn răng: "Đúng, ta là tiểu nhân.""Bổn vương là quân tử."Vân Thiên Vũ có loại xúc động muốn đánh người, nàng hiện tại muốn lấy được Tẩy Tủy Đan, hắn lại ở chỗ này hỏi nàng những lời này, rõ ràng là cố ý.Nàng nghe lầu dưới đấu giá, chỉ sợ Tẩy Tủy Đan bị người đoạt được, cho nên trong lòng gấp gáp vô cùng, nhưng lại không thể không trả lời lời của hắn."Đúng vậy, vương gia là quân tử, là đại nhân vật, đại nhân có đại lượng."Lần này được chưa.Vân Thiên Vũ bình tĩnh nhìn về Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng biểu hiện tốt vô cùng, cũng khó có khi được không hề làm khó nàng."Đấu giá đi."Vân Thiên Vũ vội vàng quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ, lúc này Tẩy Tủy Đan đã nâng giá ba vạn lượng.Có không ít người ở đấu giá Tẩy Tủy Đan, nhìn dáng dấp giá tiền này nhất định không thấp, bất quá Vân Thiên Vũ càng thêm tuyên thệ nhất định phải đoạt được.Nàng mở miệng muốn cùng người khác đấu giá, không nghĩ tới trong nhã gian Tiêu Cửu Uyên đột nhiên mở miệng: "Tiêu Dạ Thần, ngươi đi kêu giá."Tiêu Dạ Thần nhíu mày, hai mắt hoa đào hơi nheo lại nhìn về Tiêu Cửu Uyên, không biết Tiêu Cửu Uyên để cho hắn ra giá là có ý gì? Hơn nữa Vũ Mao giống như toàn tâm toàn ý muốn giành được Tẩy Tủy Đan, nàng muốn Tẩy Tủy Đan làm cái gì?Tiêu Dạ Thần thật ra thì rất muốn giúp Vân Thiên Vũ đoạt lấy viên Sinh Phu Đan kia, như vậy Vũ Mao cũng không cần mang theo các vết sẹo xấu xí trên mặt, bị người khác bắt nạt, nhưng không nghĩ tới Tuyên vương này bỉ ổi tiểu nhân chỉ thị cho Lục Uyển Nhi cùng Vũ Mao tranh giành, nam nhân hèn hạ này quá đáng hận.Thật ra thì từ lúc bắt đầu Tiêu Dạ Thần cũng không nghĩ tới Lục Uyển Nhi và Vũ Mao tranh giành Sinh Phu Đan là do Tuyên vương chỉ thị, hắn nghe Vân Thiên Vũ nói, mới nghĩ đến Lục Uyển Nhi sở dĩ dám gan lớn đến cùng Vũ Mao đoạt lấy Sinh Phu Đan, là bởi vì Tuyên vương chỉ điểm.Tiêu Dạ Thần vốn đã nổi giận trong bụng, không nghĩ tới Tiêu Cửu Uyên vậy mà để cho hắn đi mua Tẩy Tủy Đan, chủ yếu nhất chính là Vũ Mao dường như đặc biệt muốn có.Nếu Vũ Mao muốn, vậy hắn liền giành lấy cho nàng.Tiêu Dạ Thần tức giận đùng đùng đứng dậy đi tới trước cửa sổ của nhã gian, nhìn bên ngoài kêu lên: "Năm vạn."Vốn là Tẩy Tủy Đan đấu giá đã đến ba vạn, người phía dưới đang suy nghĩ thêm bao nhiêu thích hợp, không nghĩ tới đột nhiên vang ra một giọng nói, trực tiếp tăng vọt đến năm vạn.Trong đại sảnh có không ít người há mồm liền muốn mắng chửi người, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy An Thân Vương phủ Tiêu Dạ Thần đứng ở trước cửa sổ nhã gian.Tiêu Dạ Thần ra giá xong cũng không có vì vậy im ngay, hai tay hắn đặt lên bệ cửa sổ nhìn người bên ngoài cười lạnh uy h**p nói: "Hôm nay, gia cũng muốn nhìn một chút ai dám từ trong tay gia giành đan dược, ai dám giành, gia nhất định phải g**t ch*t cả nhà của hắn."Tất cả mọi người trong đại sảnh lầu một và trong các nhã gian trên lầu hai đều mặt đen.Đây là thổ phỉ, quang minh chính đại cướp đồ.Nhưng điều đáng nói là không ít người ngẩn ra bị Tiêu Dạ Thần uy h**p, Tiêu Dạ Thần bản thân hắn chính là thế tử An Thân Vương phủ, trong tay có hai vạn thân vệ.Thân vương phủ có thể tự mình nuôi thân binh.Chính bởi vì như vậy, các triều đại thay đổi hoàng đế là sẽ không dễ dàng phong thân vương, trước mắt cả kinh thành, cũng chỉ có hai thân vương là An Thân Vương và Ly thân vương.Hết lần này tới lần khác hai nhà này còn vừa vặn ở chung một chỗ, cho nên Tiêu Dạ Thần mặc dù xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng trong đại sảnh không ai dám tùy tiện tiếp lời.Các phòng trên lầu hai, cũng có người không sợ Tiêu Dạ Thần, nhưng quan trọng là bọn họ không muốn vì một viên Tẩy Tủy Đan mà đắc tội với Tiêu Dạ Thần.Tẩy Tủy Đan mặc dù là đồ tốt, nhưng còn không có khoa trương đến trình độ đó.
Vân Thiên Vũ mặc dù đang ở trong lòng oán thầm, nhưng chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên nhìn ra, cho nên sắc mặt cho không nói ra được lạnh nhạt.
Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng một lát, từ từ mở miệng: "Cho nên ngươi là một tiểu nhân."
Vân Thiên Vũ mặt đen một cái, cuối cùng cắn răng: "Đúng, ta là tiểu nhân."
"Bổn vương là quân tử."
Vân Thiên Vũ có loại xúc động muốn đánh người, nàng hiện tại muốn lấy được Tẩy Tủy Đan, hắn lại ở chỗ này hỏi nàng những lời này, rõ ràng là cố ý.
Nàng nghe lầu dưới đấu giá, chỉ sợ Tẩy Tủy Đan bị người đoạt được, cho nên trong lòng gấp gáp vô cùng, nhưng lại không thể không trả lời lời của hắn.
"Đúng vậy, vương gia là quân tử, là đại nhân vật, đại nhân có đại lượng."
Lần này được chưa.
Vân Thiên Vũ bình tĩnh nhìn về Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng biểu hiện tốt vô cùng, cũng khó có khi được không hề làm khó nàng.
"Đấu giá đi."
Vân Thiên Vũ vội vàng quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ, lúc này Tẩy Tủy Đan đã nâng giá ba vạn lượng.
Có không ít người ở đấu giá Tẩy Tủy Đan, nhìn dáng dấp giá tiền này nhất định không thấp, bất quá Vân Thiên Vũ càng thêm tuyên thệ nhất định phải đoạt được.
Nàng mở miệng muốn cùng người khác đấu giá, không nghĩ tới trong nhã gian Tiêu Cửu Uyên đột nhiên mở miệng: "Tiêu Dạ Thần, ngươi đi kêu giá."
Tiêu Dạ Thần nhíu mày, hai mắt hoa đào hơi nheo lại nhìn về Tiêu Cửu Uyên, không biết Tiêu Cửu Uyên để cho hắn ra giá là có ý gì? Hơn nữa Vũ Mao giống như toàn tâm toàn ý muốn giành được Tẩy Tủy Đan, nàng muốn Tẩy Tủy Đan làm cái gì?
Tiêu Dạ Thần thật ra thì rất muốn giúp Vân Thiên Vũ đoạt lấy viên Sinh Phu Đan kia, như vậy Vũ Mao cũng không cần mang theo các vết sẹo xấu xí trên mặt, bị người khác bắt nạt, nhưng không nghĩ tới Tuyên vương này bỉ ổi tiểu nhân chỉ thị cho Lục Uyển Nhi cùng Vũ Mao tranh giành, nam nhân hèn hạ này quá đáng hận.
Thật ra thì từ lúc bắt đầu Tiêu Dạ Thần cũng không nghĩ tới Lục Uyển Nhi và Vũ Mao tranh giành Sinh Phu Đan là do Tuyên vương chỉ thị, hắn nghe Vân Thiên Vũ nói, mới nghĩ đến Lục Uyển Nhi sở dĩ dám gan lớn đến cùng Vũ Mao đoạt lấy Sinh Phu Đan, là bởi vì Tuyên vương chỉ điểm.
Tiêu Dạ Thần vốn đã nổi giận trong bụng, không nghĩ tới Tiêu Cửu Uyên vậy mà để cho hắn đi mua Tẩy Tủy Đan, chủ yếu nhất chính là Vũ Mao dường như đặc biệt muốn có.
Nếu Vũ Mao muốn, vậy hắn liền giành lấy cho nàng.
Tiêu Dạ Thần tức giận đùng đùng đứng dậy đi tới trước cửa sổ của nhã gian, nhìn bên ngoài kêu lên: "Năm vạn."
Vốn là Tẩy Tủy Đan đấu giá đã đến ba vạn, người phía dưới đang suy nghĩ thêm bao nhiêu thích hợp, không nghĩ tới đột nhiên vang ra một giọng nói, trực tiếp tăng vọt đến năm vạn.
Trong đại sảnh có không ít người há mồm liền muốn mắng chửi người, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy An Thân Vương phủ Tiêu Dạ Thần đứng ở trước cửa sổ nhã gian.
Tiêu Dạ Thần ra giá xong cũng không có vì vậy im ngay, hai tay hắn đặt lên bệ cửa sổ nhìn người bên ngoài cười lạnh uy h**p nói: "Hôm nay, gia cũng muốn nhìn một chút ai dám từ trong tay gia giành đan dược, ai dám giành, gia nhất định phải g**t ch*t cả nhà của hắn."
Tất cả mọi người trong đại sảnh lầu một và trong các nhã gian trên lầu hai đều mặt đen.
Đây là thổ phỉ, quang minh chính đại cướp đồ.
Nhưng điều đáng nói là không ít người ngẩn ra bị Tiêu Dạ Thần uy h**p, Tiêu Dạ Thần bản thân hắn chính là thế tử An Thân Vương phủ, trong tay có hai vạn thân vệ.
Thân vương phủ có thể tự mình nuôi thân binh.
Chính bởi vì như vậy, các triều đại thay đổi hoàng đế là sẽ không dễ dàng phong thân vương, trước mắt cả kinh thành, cũng chỉ có hai thân vương là An Thân Vương và Ly thân vương.
Hết lần này tới lần khác hai nhà này còn vừa vặn ở chung một chỗ, cho nên Tiêu Dạ Thần mặc dù xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng trong đại sảnh không ai dám tùy tiện tiếp lời.
Các phòng trên lầu hai, cũng có người không sợ Tiêu Dạ Thần, nhưng quan trọng là bọn họ không muốn vì một viên Tẩy Tủy Đan mà đắc tội với Tiêu Dạ Thần.
Tẩy Tủy Đan mặc dù là đồ tốt, nhưng còn không có khoa trương đến trình độ đó.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ mặc dù đang ở trong lòng oán thầm, nhưng chỉ sợ Tiêu Cửu Uyên nhìn ra, cho nên sắc mặt cho không nói ra được lạnh nhạt.Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng một lát, từ từ mở miệng: "Cho nên ngươi là một tiểu nhân."Vân Thiên Vũ mặt đen một cái, cuối cùng cắn răng: "Đúng, ta là tiểu nhân.""Bổn vương là quân tử."Vân Thiên Vũ có loại xúc động muốn đánh người, nàng hiện tại muốn lấy được Tẩy Tủy Đan, hắn lại ở chỗ này hỏi nàng những lời này, rõ ràng là cố ý.Nàng nghe lầu dưới đấu giá, chỉ sợ Tẩy Tủy Đan bị người đoạt được, cho nên trong lòng gấp gáp vô cùng, nhưng lại không thể không trả lời lời của hắn."Đúng vậy, vương gia là quân tử, là đại nhân vật, đại nhân có đại lượng."Lần này được chưa.Vân Thiên Vũ bình tĩnh nhìn về Tiêu Cửu Uyên, Tiêu Cửu Uyên nhìn nàng biểu hiện tốt vô cùng, cũng khó có khi được không hề làm khó nàng."Đấu giá đi."Vân Thiên Vũ vội vàng quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ, lúc này Tẩy Tủy Đan đã nâng giá ba vạn lượng.Có không ít người ở đấu giá Tẩy Tủy Đan, nhìn dáng dấp giá tiền này nhất định không thấp, bất quá Vân Thiên Vũ càng thêm tuyên thệ nhất định phải đoạt được.Nàng mở miệng muốn cùng người khác đấu giá, không nghĩ tới trong nhã gian Tiêu Cửu Uyên đột nhiên mở miệng: "Tiêu Dạ Thần, ngươi đi kêu giá."Tiêu Dạ Thần nhíu mày, hai mắt hoa đào hơi nheo lại nhìn về Tiêu Cửu Uyên, không biết Tiêu Cửu Uyên để cho hắn ra giá là có ý gì? Hơn nữa Vũ Mao giống như toàn tâm toàn ý muốn giành được Tẩy Tủy Đan, nàng muốn Tẩy Tủy Đan làm cái gì?Tiêu Dạ Thần thật ra thì rất muốn giúp Vân Thiên Vũ đoạt lấy viên Sinh Phu Đan kia, như vậy Vũ Mao cũng không cần mang theo các vết sẹo xấu xí trên mặt, bị người khác bắt nạt, nhưng không nghĩ tới Tuyên vương này bỉ ổi tiểu nhân chỉ thị cho Lục Uyển Nhi cùng Vũ Mao tranh giành, nam nhân hèn hạ này quá đáng hận.Thật ra thì từ lúc bắt đầu Tiêu Dạ Thần cũng không nghĩ tới Lục Uyển Nhi và Vũ Mao tranh giành Sinh Phu Đan là do Tuyên vương chỉ thị, hắn nghe Vân Thiên Vũ nói, mới nghĩ đến Lục Uyển Nhi sở dĩ dám gan lớn đến cùng Vũ Mao đoạt lấy Sinh Phu Đan, là bởi vì Tuyên vương chỉ điểm.Tiêu Dạ Thần vốn đã nổi giận trong bụng, không nghĩ tới Tiêu Cửu Uyên vậy mà để cho hắn đi mua Tẩy Tủy Đan, chủ yếu nhất chính là Vũ Mao dường như đặc biệt muốn có.Nếu Vũ Mao muốn, vậy hắn liền giành lấy cho nàng.Tiêu Dạ Thần tức giận đùng đùng đứng dậy đi tới trước cửa sổ của nhã gian, nhìn bên ngoài kêu lên: "Năm vạn."Vốn là Tẩy Tủy Đan đấu giá đã đến ba vạn, người phía dưới đang suy nghĩ thêm bao nhiêu thích hợp, không nghĩ tới đột nhiên vang ra một giọng nói, trực tiếp tăng vọt đến năm vạn.Trong đại sảnh có không ít người há mồm liền muốn mắng chửi người, nhưng ngẩng đầu nhìn thấy An Thân Vương phủ Tiêu Dạ Thần đứng ở trước cửa sổ nhã gian.Tiêu Dạ Thần ra giá xong cũng không có vì vậy im ngay, hai tay hắn đặt lên bệ cửa sổ nhìn người bên ngoài cười lạnh uy h**p nói: "Hôm nay, gia cũng muốn nhìn một chút ai dám từ trong tay gia giành đan dược, ai dám giành, gia nhất định phải g**t ch*t cả nhà của hắn."Tất cả mọi người trong đại sảnh lầu một và trong các nhã gian trên lầu hai đều mặt đen.Đây là thổ phỉ, quang minh chính đại cướp đồ.Nhưng điều đáng nói là không ít người ngẩn ra bị Tiêu Dạ Thần uy h**p, Tiêu Dạ Thần bản thân hắn chính là thế tử An Thân Vương phủ, trong tay có hai vạn thân vệ.Thân vương phủ có thể tự mình nuôi thân binh.Chính bởi vì như vậy, các triều đại thay đổi hoàng đế là sẽ không dễ dàng phong thân vương, trước mắt cả kinh thành, cũng chỉ có hai thân vương là An Thân Vương và Ly thân vương.Hết lần này tới lần khác hai nhà này còn vừa vặn ở chung một chỗ, cho nên Tiêu Dạ Thần mặc dù xuất khẩu cuồng ngôn, nhưng trong đại sảnh không ai dám tùy tiện tiếp lời.Các phòng trên lầu hai, cũng có người không sợ Tiêu Dạ Thần, nhưng quan trọng là bọn họ không muốn vì một viên Tẩy Tủy Đan mà đắc tội với Tiêu Dạ Thần.Tẩy Tủy Đan mặc dù là đồ tốt, nhưng còn không có khoa trương đến trình độ đó.