Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 196: Viêm Hoàng Truyền Thừa Giới
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ căn bản không để ý tới Thất Thải Anh Vũ giả vờ, chỉ âm âm trầm nhìn nó."Đã đến lúc này, ngươi vẫn còn dám gạt ta, nói gì Phượng Hoàng đại nhân, mặc dù ta chưa từng thấy qua Phượng Hoàng dáng dấp như thế nào, nhưng ít ra như ngươi thì ta cũng đã thấy qua, ngươi chính là một con vẹt."Vân Thiên Vũ nói xong, trong phòng Điêu Gia thân hình một phóng đến bên cạnh nàng, đùa cợt mở miệng."Không sai, ngươi chính là một con chim tạp nham, cái gì Phượng Hoàng đại nhân, phi, Phượng Hoàng đại nhân như ngươi mà cũng nghĩ tới sao, đúng rồi, ngươi không phải là một con chim điên đi, bởi vì dáng dấp xấu xí cho nên ảo tưởng mình là Phượng Hoàng đại nhân cao quý."Lời Điêu Gia nói lập tức k*ch th*ch Thất Thải Anh Vũ, nó giống như điên vậy hướng Điêu Gia phun lửa."Ngươi ****** mới là chim điên đây, cả nhà ngươi tất cả đều là chim điên, ngươi thối tha ghê tởm, đệ nhất thiên hạ xấu xí, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ngươi lông vũ của ta xinh đẹp, đẹp..."Vân Thiên Vũ không chịu nổi con chim tự luyến này, không nhịn được quát lên: "Câm miệng, có phải muốn chết hay không."Thất Thải Anh Vũ khóc thét ở trong tay Vân Thiên Vũ, lần này là thật thương tâm.Người ta là Phượng Hoàng duyên dáng xinh đẹp, tại sao mọi người muốn khi dễ ta.Vân Thiên Vũ nhìn con vẹt này khóc đến vô cùng thương tâm, cho ra một cái kết luận, đây chính là một con vẹt ảo tưởng xinh đẹp muốn điên rồi.Nàng nghĩ đến về Phượng Linh Giới truyền thuyết, rất nhiều người đều nói Phượng Linh Giới trong cất giấu một con Phượng Hoàng, sẽ giúp người đạt thành tâm nguyện.Chẳng lẽ đây chính là Phượng Hoàng trong truyền thuyết giúp người đạt thành tâm nguyện?Vân Thiên Vũ nhìn về con vẹt trong tay khóc đến tê tâm liệt phế, giống như sắp tắt thở, tức giận mở miệng."Đừng khóc, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, ta hỏi ngươi một câu, ngươi nói một câu, nếu như dám có điều giấu giếm, thử xem ta có b*p ch*t ngươi không."Hoàn hảo lời của Vân Thiên Vũ cũng khiến cho Thất Thải Anh Vũ ngừng khóc."Tin đồn trong Phượng Linh Giới trong có một con Phượng Hoàng, ngươi chính là con Phượng Hoàng kia?""Đúng vậy."Thất Thải Anh Vũ nói đến Phượng Hoàng, lại ngạo khí lẫm nhiên ngẩng lên đầu..Vân Thiên Vũ im lặng kéo kéo khóe miệng hỏi: "Ta muốn biết truyền thuyết này như thế nào truyền đi, người nào truyền ra trong Phượng Linh Giới trong có Phượng Hoàng, còn có tại sao gọi Phượng Linh Giới, mà không gọi Anh Vũ Giới."Thất Thải Anh Vũ không dám nói lời nào, cẩn thận nhìn Vân Thiên Vũ.Vân Thiên Vũ nhìn thần sắc của nó, lập tức đoán ra truyền thuyết về Phượng Linh Giới, đều là do nó truyền ra."Cho nên cái gì Phượng Linh Giới, cái gì Phượng Hoàng giúp đỡ người đạt thành tâm nguyện, đều là ngươi truyền ra ngoài."Thất Thải Anh Vũ chột dạ nói: "Người ta thật sự là một con Phượng Hoàng."Vân Thiên Vũ không chịu được giơ tay lên một chưởng đánh nó đánh ra, khiến cho Thất Thải Anh Vũ đầu óc choáng váng, thiếu chút đã chết luôn.Hiện tại nó cho ra một cái kết luận, chính nó có một chủ tử có chút hung tàn, nó sau này ngàn vạn lần không nên tùy tiện đắc tội nàng, để tránh bị nàng b*p ch*t, g**t ch*t.Trên đỉnh đầu, Vân Thiên Vũ thanh âm lạnh lùng vang lên: "Thật ra tên của chiếc nhẫn này là gì?""Viêm Hoàng Truyền Thừa Giới, đây là một truyền thừa giới về y thuật."Thất Thải Anh Vũ nghiêm túc, không dám lừa gạt Vân Thiên Vũ nữa.Vân Thiên Vũ lại hỏi: "Lúc trước ta mở ra Phượng Linh Giới, xông vào trong đầu của ta quyển Thần Y Bảo Điển, cùng với Vạn Độc Cổ Phương, chính là Viêm Hoàng Truyền Thừa.""Đúng vậy, chủ tử, đó là Viêm Hoàng Thần Y Truyền Thừa."Thất Thải Anh Vũ vừa nói vừa nhớ tới nó lúc trước vì để cho Vân Thiên Vũ mở ra Phượng Linh Giới, mà nói đan dược cùng đan phương, chột dạ đứng lên.p/s: mọi người thấy ta để Thất Thải Anh Vũ hay hơn hay để Vẹt bảy sắc??? Chuyên mục xin ý kiến
Vân Thiên Vũ căn bản không để ý tới Thất Thải Anh Vũ giả vờ, chỉ âm âm trầm nhìn nó.
"Đã đến lúc này, ngươi vẫn còn dám gạt ta, nói gì Phượng Hoàng đại nhân, mặc dù ta chưa từng thấy qua Phượng Hoàng dáng dấp như thế nào, nhưng ít ra như ngươi thì ta cũng đã thấy qua, ngươi chính là một con vẹt."
Vân Thiên Vũ nói xong, trong phòng Điêu Gia thân hình một phóng đến bên cạnh nàng, đùa cợt mở miệng.
"Không sai, ngươi chính là một con chim tạp nham, cái gì Phượng Hoàng đại nhân, phi, Phượng Hoàng đại nhân như ngươi mà cũng nghĩ tới sao, đúng rồi, ngươi không phải là một con chim điên đi, bởi vì dáng dấp xấu xí cho nên ảo tưởng mình là Phượng Hoàng đại nhân cao quý."
Lời Điêu Gia nói lập tức k*ch th*ch Thất Thải Anh Vũ, nó giống như điên vậy hướng Điêu Gia phun lửa.
"Ngươi ****** mới là chim điên đây, cả nhà ngươi tất cả đều là chim điên, ngươi thối tha ghê tởm, đệ nhất thiên hạ xấu xí, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ngươi lông vũ của ta xinh đẹp, đẹp..."
Vân Thiên Vũ không chịu nổi con chim tự luyến này, không nhịn được quát lên: "Câm miệng, có phải muốn chết hay không."
Thất Thải Anh Vũ khóc thét ở trong tay Vân Thiên Vũ, lần này là thật thương tâm.
Người ta là Phượng Hoàng duyên dáng xinh đẹp, tại sao mọi người muốn khi dễ ta.
Vân Thiên Vũ nhìn con vẹt này khóc đến vô cùng thương tâm, cho ra một cái kết luận, đây chính là một con vẹt ảo tưởng xinh đẹp muốn điên rồi.
Nàng nghĩ đến về Phượng Linh Giới truyền thuyết, rất nhiều người đều nói Phượng Linh Giới trong cất giấu một con Phượng Hoàng, sẽ giúp người đạt thành tâm nguyện.
Chẳng lẽ đây chính là Phượng Hoàng trong truyền thuyết giúp người đạt thành tâm nguyện?
Vân Thiên Vũ nhìn về con vẹt trong tay khóc đến tê tâm liệt phế, giống như sắp tắt thở, tức giận mở miệng.
"Đừng khóc, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, ta hỏi ngươi một câu, ngươi nói một câu, nếu như dám có điều giấu giếm, thử xem ta có b*p ch*t ngươi không."
Hoàn hảo lời của Vân Thiên Vũ cũng khiến cho Thất Thải Anh Vũ ngừng khóc.
"Tin đồn trong Phượng Linh Giới trong có một con Phượng Hoàng, ngươi chính là con Phượng Hoàng kia?"
"Đúng vậy."
Thất Thải Anh Vũ nói đến Phượng Hoàng, lại ngạo khí lẫm nhiên ngẩng lên đầu..
Vân Thiên Vũ im lặng kéo kéo khóe miệng hỏi: "Ta muốn biết truyền thuyết này như thế nào truyền đi, người nào truyền ra trong Phượng Linh Giới trong có Phượng Hoàng, còn có tại sao gọi Phượng Linh Giới, mà không gọi Anh Vũ Giới."
Thất Thải Anh Vũ không dám nói lời nào, cẩn thận nhìn Vân Thiên Vũ.
Vân Thiên Vũ nhìn thần sắc của nó, lập tức đoán ra truyền thuyết về Phượng Linh Giới, đều là do nó truyền ra.
"Cho nên cái gì Phượng Linh Giới, cái gì Phượng Hoàng giúp đỡ người đạt thành tâm nguyện, đều là ngươi truyền ra ngoài."
Thất Thải Anh Vũ chột dạ nói: "Người ta thật sự là một con Phượng Hoàng."
Vân Thiên Vũ không chịu được giơ tay lên một chưởng đánh nó đánh ra, khiến cho Thất Thải Anh Vũ đầu óc choáng váng, thiếu chút đã chết luôn.
Hiện tại nó cho ra một cái kết luận, chính nó có một chủ tử có chút hung tàn, nó sau này ngàn vạn lần không nên tùy tiện đắc tội nàng, để tránh bị nàng b*p ch*t, g**t ch*t.
Trên đỉnh đầu, Vân Thiên Vũ thanh âm lạnh lùng vang lên: "Thật ra tên của chiếc nhẫn này là gì?"
"Viêm Hoàng Truyền Thừa Giới, đây là một truyền thừa giới về y thuật."
Thất Thải Anh Vũ nghiêm túc, không dám lừa gạt Vân Thiên Vũ nữa.
Vân Thiên Vũ lại hỏi: "Lúc trước ta mở ra Phượng Linh Giới, xông vào trong đầu của ta quyển Thần Y Bảo Điển, cùng với Vạn Độc Cổ Phương, chính là Viêm Hoàng Truyền Thừa."
"Đúng vậy, chủ tử, đó là Viêm Hoàng Thần Y Truyền Thừa."
Thất Thải Anh Vũ vừa nói vừa nhớ tới nó lúc trước vì để cho Vân Thiên Vũ mở ra Phượng Linh Giới, mà nói đan dược cùng đan phương, chột dạ đứng lên.
p/s: mọi người thấy ta để Thất Thải Anh Vũ hay hơn hay để Vẹt bảy sắc??? Chuyên mục xin ý kiến
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ căn bản không để ý tới Thất Thải Anh Vũ giả vờ, chỉ âm âm trầm nhìn nó."Đã đến lúc này, ngươi vẫn còn dám gạt ta, nói gì Phượng Hoàng đại nhân, mặc dù ta chưa từng thấy qua Phượng Hoàng dáng dấp như thế nào, nhưng ít ra như ngươi thì ta cũng đã thấy qua, ngươi chính là một con vẹt."Vân Thiên Vũ nói xong, trong phòng Điêu Gia thân hình một phóng đến bên cạnh nàng, đùa cợt mở miệng."Không sai, ngươi chính là một con chim tạp nham, cái gì Phượng Hoàng đại nhân, phi, Phượng Hoàng đại nhân như ngươi mà cũng nghĩ tới sao, đúng rồi, ngươi không phải là một con chim điên đi, bởi vì dáng dấp xấu xí cho nên ảo tưởng mình là Phượng Hoàng đại nhân cao quý."Lời Điêu Gia nói lập tức k*ch th*ch Thất Thải Anh Vũ, nó giống như điên vậy hướng Điêu Gia phun lửa."Ngươi ****** mới là chim điên đây, cả nhà ngươi tất cả đều là chim điên, ngươi thối tha ghê tởm, đệ nhất thiên hạ xấu xí, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ta là Phượng Hoàng đại nhân, ngươi lông vũ của ta xinh đẹp, đẹp..."Vân Thiên Vũ không chịu nổi con chim tự luyến này, không nhịn được quát lên: "Câm miệng, có phải muốn chết hay không."Thất Thải Anh Vũ khóc thét ở trong tay Vân Thiên Vũ, lần này là thật thương tâm.Người ta là Phượng Hoàng duyên dáng xinh đẹp, tại sao mọi người muốn khi dễ ta.Vân Thiên Vũ nhìn con vẹt này khóc đến vô cùng thương tâm, cho ra một cái kết luận, đây chính là một con vẹt ảo tưởng xinh đẹp muốn điên rồi.Nàng nghĩ đến về Phượng Linh Giới truyền thuyết, rất nhiều người đều nói Phượng Linh Giới trong cất giấu một con Phượng Hoàng, sẽ giúp người đạt thành tâm nguyện.Chẳng lẽ đây chính là Phượng Hoàng trong truyền thuyết giúp người đạt thành tâm nguyện?Vân Thiên Vũ nhìn về con vẹt trong tay khóc đến tê tâm liệt phế, giống như sắp tắt thở, tức giận mở miệng."Đừng khóc, ta có chuyện muốn hỏi ngươi, ta hỏi ngươi một câu, ngươi nói một câu, nếu như dám có điều giấu giếm, thử xem ta có b*p ch*t ngươi không."Hoàn hảo lời của Vân Thiên Vũ cũng khiến cho Thất Thải Anh Vũ ngừng khóc."Tin đồn trong Phượng Linh Giới trong có một con Phượng Hoàng, ngươi chính là con Phượng Hoàng kia?""Đúng vậy."Thất Thải Anh Vũ nói đến Phượng Hoàng, lại ngạo khí lẫm nhiên ngẩng lên đầu..Vân Thiên Vũ im lặng kéo kéo khóe miệng hỏi: "Ta muốn biết truyền thuyết này như thế nào truyền đi, người nào truyền ra trong Phượng Linh Giới trong có Phượng Hoàng, còn có tại sao gọi Phượng Linh Giới, mà không gọi Anh Vũ Giới."Thất Thải Anh Vũ không dám nói lời nào, cẩn thận nhìn Vân Thiên Vũ.Vân Thiên Vũ nhìn thần sắc của nó, lập tức đoán ra truyền thuyết về Phượng Linh Giới, đều là do nó truyền ra."Cho nên cái gì Phượng Linh Giới, cái gì Phượng Hoàng giúp đỡ người đạt thành tâm nguyện, đều là ngươi truyền ra ngoài."Thất Thải Anh Vũ chột dạ nói: "Người ta thật sự là một con Phượng Hoàng."Vân Thiên Vũ không chịu được giơ tay lên một chưởng đánh nó đánh ra, khiến cho Thất Thải Anh Vũ đầu óc choáng váng, thiếu chút đã chết luôn.Hiện tại nó cho ra một cái kết luận, chính nó có một chủ tử có chút hung tàn, nó sau này ngàn vạn lần không nên tùy tiện đắc tội nàng, để tránh bị nàng b*p ch*t, g**t ch*t.Trên đỉnh đầu, Vân Thiên Vũ thanh âm lạnh lùng vang lên: "Thật ra tên của chiếc nhẫn này là gì?""Viêm Hoàng Truyền Thừa Giới, đây là một truyền thừa giới về y thuật."Thất Thải Anh Vũ nghiêm túc, không dám lừa gạt Vân Thiên Vũ nữa.Vân Thiên Vũ lại hỏi: "Lúc trước ta mở ra Phượng Linh Giới, xông vào trong đầu của ta quyển Thần Y Bảo Điển, cùng với Vạn Độc Cổ Phương, chính là Viêm Hoàng Truyền Thừa.""Đúng vậy, chủ tử, đó là Viêm Hoàng Thần Y Truyền Thừa."Thất Thải Anh Vũ vừa nói vừa nhớ tới nó lúc trước vì để cho Vân Thiên Vũ mở ra Phượng Linh Giới, mà nói đan dược cùng đan phương, chột dạ đứng lên.p/s: mọi người thấy ta để Thất Thải Anh Vũ hay hơn hay để Vẹt bảy sắc??? Chuyên mục xin ý kiến