Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 203: Cam Linh đỉnh phong

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Họa Mi vừa nghe Tiểu Linh Đang nói, càng vui vẻ hơn, trên mặt tràn đầy tự hào cùng kiêu ngạo, nàng nhìn Tiểu Linh Đang kiêu ngạo nói: "Tiểu thư nhà ta ngươi có thể so sánh sao?"Lời này nếu như đổi thành người khác nghe khẳng định tức giận, bất quá Tiểu Linh Đang luôn luôn không có tâm tư gì, cho nên nghe Họa Mi nói, ngược lại dùng sức gật đầu: "Ừ, ta biết, Vân tỷ tỷ so với ta lợi hại hơn."Họa Mi cười híp mắt đưa tay vỗ vai Tiểu Linh Đang, đối với Tiểu Linh Đang càng yêu thích hơn.Nàng nhìn về Tiểu Linh Đang và Điêu Gia còn có Tiểu Anh nói: "Tốt lắm, nếu tiểu thư muốn tu luyện, chúng ta theo nhiệm vụ đã được phân công, tất cả đều đi ra ngoài đi.""Được." Tiểu Linh Đang thật nhanh gật đầu, Điêu Gia cùng Tiểu Anh cũng dùng sức gật đầu, sau đó hai người một chồn một chim cùng Vân Thiên Vũ chào hỏi, nhanh chóng đi ra khỏi gian phòng.Họa Mi lập tức đi trước phòng bếp làm một chút thức ăn để cho Vân Thiên Vũ.Tiểu Linh Đang trông chừng viện môn, không để cho bất luận kẻ nào đi vào.Điêu Gia cùng Tiểu Anh phụ trách gian phòng của Vân Thiên Vũ gian, trong lúc nhất thời, cả Tử Trúc Hiên rơi vào yên lặng.Vân Thiên Vũ ăn một chút, liền tiến vào tu luyện linh lực.Thời gian từ từ trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày....Mười ngày nháy mắt đã qua, trong mười ngày này, Vân Thiên Vũ vẫn không có bước ra khỏi gian phòng của mình nửa bước, cuộc sống ăn uống hàng ngày của nàng, hết thảy đều do Họa Mi chiếu cố, mỗi lần Họa Mi cũng lặng lẽ đi vào, chăm sóc cho nàng ăn cơm, tắm rửa thay quần áo, ngoại trừ ăn và tắm rửa thay quần áo ra, Vân Thiên Vũ ngay cả ngủ cũng không ngủ, toàn lực si mê với tu luyện linh lực.Bởi vì như thế, cho nên mười ngày cơ hồ là nháy mắt đã trôi qua.Mà nàng cũng từ Xích Linh thấp cấp, một đường chạy thẳng tới Cam Linh, khi thấy đến Cam Linh đỉnh phong, nàng còn muốn cố gắng đột phá lên Hoàng Linh.Bất quá càng tu luyện về sau, Vân Thiên Vũ càng cảm thấy vô cùng khó khăn, có chút cảm giác lực bất tòng tâm.Nàng biết nguyên nhân bởi vì trong không khí có ít linh lực, nàng tu luyện tương đối vất vả.Lúc này nàng rốt cục hiểu tại sao Tiêu Cửu Uyên phải ở trong sân bày Tụ Linh Trận, nếu như không có tụ linh đại trận, cho dù thiên phú của mình nghịch thiên, nếu muốn xông lên Tử Linh, cũng hết sức khó khăn.Nhưng những thứ này đều nói sau, trước mắt nàng chỉ muốn từng bước từng bước tiến tới.Vốn dĩ Vân Thiên Vũ thấy linh lực của nàng đã đến Cam Linh đỉnh phong, suy nghĩ có nên hay không mượn đan dược, nhanh chóng xông phá Cam Linh đỉnh phong, đến Hoàng Linh.Nhưng Họa Mi lại mang tới một tin, cắt đứt nàng tu luyện.Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên phái Bạch Diệu đưa cho nàng một viên thuốc, đồng thời còn mang đến một lời nhắn.Vân Thiên Vũ chỉ đành phải ngưng tu luyện, tu vi linh lực của cũng tạm thời dừng ở Cam Linh đỉnh phong, bây giờ tu vi linh lực của nàng và nhị tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Thiên Tuyết ngang nhau, đều ở Cam Linh đỉnh phong.Chẳng qua là Vân Thiên Tuyết người ta từ nhỏ tu luyện linh lực, mới tu luyện đến Cam Linh đỉnh phong, mà nàng chỉ dùng mười ngày, liền đạt tới Cam Linh đỉnh phong, nếu như chuyện này để cho Vân Thiên Tuyết biết, chỉ sợ không phải tức giận đến hộc máu mà chết không thể.Trong phòng, Họa Mi hầu hạ Vân Thiên Vũ xuống giường, giúp nàng sửa sang y phục, chải lại tóc.Vân Thiên Vũ lấy một cái khăn che mặt màu trắng mang theo, dẫn Họa Mi một đường ra khỏi gian phòng.Vừa đi ra, cả người cảm thấy giống như được thoát thai hoán cốt, ngũ quan nhạy bén dị thường, nàng ngưng thần, có thể rõ ràng cảm nhận được tất cả trong không khí xung quanh nàng. Hơn nữa bởi vì tu luyện linh lực, cả người nàng có vẻ linh động dị thường, mặc dù che mặt, cũng làm cho người có thể dễ dàng cảm nhận được linh khí trên người nàng.

Họa Mi vừa nghe Tiểu Linh Đang nói, càng vui vẻ hơn, trên mặt tràn đầy tự hào cùng kiêu ngạo, nàng nhìn Tiểu Linh Đang kiêu ngạo nói: "Tiểu thư nhà ta ngươi có thể so sánh sao?"

Lời này nếu như đổi thành người khác nghe khẳng định tức giận, bất quá Tiểu Linh Đang luôn luôn không có tâm tư gì, cho nên nghe Họa Mi nói, ngược lại dùng sức gật đầu: "Ừ, ta biết, Vân tỷ tỷ so với ta lợi hại hơn."

Họa Mi cười híp mắt đưa tay vỗ vai Tiểu Linh Đang, đối với Tiểu Linh Đang càng yêu thích hơn.

Nàng nhìn về Tiểu Linh Đang và Điêu Gia còn có Tiểu Anh nói: "Tốt lắm, nếu tiểu thư muốn tu luyện, chúng ta theo nhiệm vụ đã được phân công, tất cả đều đi ra ngoài đi."

"Được." Tiểu Linh Đang thật nhanh gật đầu, Điêu Gia cùng Tiểu Anh cũng dùng sức gật đầu, sau đó hai người một chồn một chim cùng Vân Thiên Vũ chào hỏi, nhanh chóng đi ra khỏi gian phòng.

Họa Mi lập tức đi trước phòng bếp làm một chút thức ăn để cho Vân Thiên Vũ.

Tiểu Linh Đang trông chừng viện môn, không để cho bất luận kẻ nào đi vào.

Điêu Gia cùng Tiểu Anh phụ trách gian phòng của Vân Thiên Vũ gian, trong lúc nhất thời, cả Tử Trúc Hiên rơi vào yên lặng.

Vân Thiên Vũ ăn một chút, liền tiến vào tu luyện linh lực.

Thời gian từ từ trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày....

Mười ngày nháy mắt đã qua, trong mười ngày này, Vân Thiên Vũ vẫn không có bước ra khỏi gian phòng của mình nửa bước, cuộc sống ăn uống hàng ngày của nàng, hết thảy đều do Họa Mi chiếu cố, mỗi lần Họa Mi cũng lặng lẽ đi vào, chăm sóc cho nàng ăn cơm, tắm rửa thay quần áo, ngoại trừ ăn và tắm rửa thay quần áo ra, Vân Thiên Vũ ngay cả ngủ cũng không ngủ, toàn lực si mê với tu luyện linh lực.

Bởi vì như thế, cho nên mười ngày cơ hồ là nháy mắt đã trôi qua.

Mà nàng cũng từ Xích Linh thấp cấp, một đường chạy thẳng tới Cam Linh, khi thấy đến Cam Linh đỉnh phong, nàng còn muốn cố gắng đột phá lên Hoàng Linh.

Bất quá càng tu luyện về sau, Vân Thiên Vũ càng cảm thấy vô cùng khó khăn, có chút cảm giác lực bất tòng tâm.

Nàng biết nguyên nhân bởi vì trong không khí có ít linh lực, nàng tu luyện tương đối vất vả.

Lúc này nàng rốt cục hiểu tại sao Tiêu Cửu Uyên phải ở trong sân bày Tụ Linh Trận, nếu như không có tụ linh đại trận, cho dù thiên phú của mình nghịch thiên, nếu muốn xông lên Tử Linh, cũng hết sức khó khăn.

Nhưng những thứ này đều nói sau, trước mắt nàng chỉ muốn từng bước từng bước tiến tới.

Vốn dĩ Vân Thiên Vũ thấy linh lực của nàng đã đến Cam Linh đỉnh phong, suy nghĩ có nên hay không mượn đan dược, nhanh chóng xông phá Cam Linh đỉnh phong, đến Hoàng Linh.

Nhưng Họa Mi lại mang tới một tin, cắt đứt nàng tu luyện.

Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên phái Bạch Diệu đưa cho nàng một viên thuốc, đồng thời còn mang đến một lời nhắn.

Vân Thiên Vũ chỉ đành phải ngưng tu luyện, tu vi linh lực của cũng tạm thời dừng ở Cam Linh đỉnh phong, bây giờ tu vi linh lực của nàng và nhị tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Thiên Tuyết ngang nhau, đều ở Cam Linh đỉnh phong.

Chẳng qua là Vân Thiên Tuyết người ta từ nhỏ tu luyện linh lực, mới tu luyện đến Cam Linh đỉnh phong, mà nàng chỉ dùng mười ngày, liền đạt tới Cam Linh đỉnh phong, nếu như chuyện này để cho Vân Thiên Tuyết biết, chỉ sợ không phải tức giận đến hộc máu mà chết không thể.

Trong phòng, Họa Mi hầu hạ Vân Thiên Vũ xuống giường, giúp nàng sửa sang y phục, chải lại tóc.

Vân Thiên Vũ lấy một cái khăn che mặt màu trắng mang theo, dẫn Họa Mi một đường ra khỏi gian phòng.

Vừa đi ra, cả người cảm thấy giống như được thoát thai hoán cốt, ngũ quan nhạy bén dị thường, nàng ngưng thần, có thể rõ ràng cảm nhận được tất cả trong không khí xung quanh nàng. Hơn nữa bởi vì tu luyện linh lực, cả người nàng có vẻ linh động dị thường, mặc dù che mặt, cũng làm cho người có thể dễ dàng cảm nhận được linh khí trên người nàng.

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Họa Mi vừa nghe Tiểu Linh Đang nói, càng vui vẻ hơn, trên mặt tràn đầy tự hào cùng kiêu ngạo, nàng nhìn Tiểu Linh Đang kiêu ngạo nói: "Tiểu thư nhà ta ngươi có thể so sánh sao?"Lời này nếu như đổi thành người khác nghe khẳng định tức giận, bất quá Tiểu Linh Đang luôn luôn không có tâm tư gì, cho nên nghe Họa Mi nói, ngược lại dùng sức gật đầu: "Ừ, ta biết, Vân tỷ tỷ so với ta lợi hại hơn."Họa Mi cười híp mắt đưa tay vỗ vai Tiểu Linh Đang, đối với Tiểu Linh Đang càng yêu thích hơn.Nàng nhìn về Tiểu Linh Đang và Điêu Gia còn có Tiểu Anh nói: "Tốt lắm, nếu tiểu thư muốn tu luyện, chúng ta theo nhiệm vụ đã được phân công, tất cả đều đi ra ngoài đi.""Được." Tiểu Linh Đang thật nhanh gật đầu, Điêu Gia cùng Tiểu Anh cũng dùng sức gật đầu, sau đó hai người một chồn một chim cùng Vân Thiên Vũ chào hỏi, nhanh chóng đi ra khỏi gian phòng.Họa Mi lập tức đi trước phòng bếp làm một chút thức ăn để cho Vân Thiên Vũ.Tiểu Linh Đang trông chừng viện môn, không để cho bất luận kẻ nào đi vào.Điêu Gia cùng Tiểu Anh phụ trách gian phòng của Vân Thiên Vũ gian, trong lúc nhất thời, cả Tử Trúc Hiên rơi vào yên lặng.Vân Thiên Vũ ăn một chút, liền tiến vào tu luyện linh lực.Thời gian từ từ trôi qua, một ngày, hai ngày, ba ngày....Mười ngày nháy mắt đã qua, trong mười ngày này, Vân Thiên Vũ vẫn không có bước ra khỏi gian phòng của mình nửa bước, cuộc sống ăn uống hàng ngày của nàng, hết thảy đều do Họa Mi chiếu cố, mỗi lần Họa Mi cũng lặng lẽ đi vào, chăm sóc cho nàng ăn cơm, tắm rửa thay quần áo, ngoại trừ ăn và tắm rửa thay quần áo ra, Vân Thiên Vũ ngay cả ngủ cũng không ngủ, toàn lực si mê với tu luyện linh lực.Bởi vì như thế, cho nên mười ngày cơ hồ là nháy mắt đã trôi qua.Mà nàng cũng từ Xích Linh thấp cấp, một đường chạy thẳng tới Cam Linh, khi thấy đến Cam Linh đỉnh phong, nàng còn muốn cố gắng đột phá lên Hoàng Linh.Bất quá càng tu luyện về sau, Vân Thiên Vũ càng cảm thấy vô cùng khó khăn, có chút cảm giác lực bất tòng tâm.Nàng biết nguyên nhân bởi vì trong không khí có ít linh lực, nàng tu luyện tương đối vất vả.Lúc này nàng rốt cục hiểu tại sao Tiêu Cửu Uyên phải ở trong sân bày Tụ Linh Trận, nếu như không có tụ linh đại trận, cho dù thiên phú của mình nghịch thiên, nếu muốn xông lên Tử Linh, cũng hết sức khó khăn.Nhưng những thứ này đều nói sau, trước mắt nàng chỉ muốn từng bước từng bước tiến tới.Vốn dĩ Vân Thiên Vũ thấy linh lực của nàng đã đến Cam Linh đỉnh phong, suy nghĩ có nên hay không mượn đan dược, nhanh chóng xông phá Cam Linh đỉnh phong, đến Hoàng Linh.Nhưng Họa Mi lại mang tới một tin, cắt đứt nàng tu luyện.Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên phái Bạch Diệu đưa cho nàng một viên thuốc, đồng thời còn mang đến một lời nhắn.Vân Thiên Vũ chỉ đành phải ngưng tu luyện, tu vi linh lực của cũng tạm thời dừng ở Cam Linh đỉnh phong, bây giờ tu vi linh lực của nàng và nhị tiểu thư Vĩnh Ninh Hậu phủ Vân Thiên Tuyết ngang nhau, đều ở Cam Linh đỉnh phong.Chẳng qua là Vân Thiên Tuyết người ta từ nhỏ tu luyện linh lực, mới tu luyện đến Cam Linh đỉnh phong, mà nàng chỉ dùng mười ngày, liền đạt tới Cam Linh đỉnh phong, nếu như chuyện này để cho Vân Thiên Tuyết biết, chỉ sợ không phải tức giận đến hộc máu mà chết không thể.Trong phòng, Họa Mi hầu hạ Vân Thiên Vũ xuống giường, giúp nàng sửa sang y phục, chải lại tóc.Vân Thiên Vũ lấy một cái khăn che mặt màu trắng mang theo, dẫn Họa Mi một đường ra khỏi gian phòng.Vừa đi ra, cả người cảm thấy giống như được thoát thai hoán cốt, ngũ quan nhạy bén dị thường, nàng ngưng thần, có thể rõ ràng cảm nhận được tất cả trong không khí xung quanh nàng. Hơn nữa bởi vì tu luyện linh lực, cả người nàng có vẻ linh động dị thường, mặc dù che mặt, cũng làm cho người có thể dễ dàng cảm nhận được linh khí trên người nàng.

Chương 203: Cam Linh đỉnh phong