Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 220: Khao các tiểu bằng hữu

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Editor: LaOngDao142Sắc mặt Bạch Diệu và Hắc Diệu cũng khó coi.Bên ngoài Long Lân quân có hai vạn binh tướng, trên thực tế lại có ba vạn binh mã, bọn họ trừ nghe theo Tiêu Cửu Uyên điều động bên ngoài, liền nghe theo binh phù điều động.Thường ngày Tiêu Cửu Uyên không tự mình đi điều người, liền đem binh phù giao cho thủ hạ đi điều động có thể dùng nhân thủ, hiện tại binh phù lại bị người đánh cắp.Người đánh cắp binh phù rõ ràng là có dụng ý khác.Tiêu Cửu Uyên rất nhanh nhớ tới trước khi hắn bị đá xuống xe ngựa.Có lẽ các nàng chợt xuất hiện ở trên đường cái, chính là vì chờ hắn xuất hiện.Tiêu Cửu Uyên nghĩ đến mình rất có thể rơi vào bẫy của đối phương, một đôi mắt tràn đầy Đao Phong sắc bén, sát khí  bén nhọn từ con ngươi tràn ngập ra ngoài.Dám can đảm tính toán Tiêu Cửu Uyên hắn, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng.Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ xoay người giơ tay lên, một đạo linh khí màu lam cường đại đánh ra ngoài, nháy mắt liền hủy diệt một tảng lớn kiến trúc trên đường phố.Sau đó hắn hung hăng thu tay lại, trầm giọng mở miệng: "Đi, trở về Ly thân vương phủ, bổn vương đã ghi nhớ dung mạo của người cắp binh phù, lập tức để cho người vẽ ra dung mạo của nàng, toàn bộ lục soát tung tích người này, nếu như bắt được nàng, bổn vương nhất định phải đem nàng chặt thành tám khối."Tiêu Cửu Uyên cuồng bạo lắc mình liền đi, nếu như một đạo thiểm điện, phía sau hắn mấy tên thủ hạ nhanh chóng rời đi.Yên tĩnh trên đường phố, nháy mắt trở về tĩnh mịch.Mà lúc này Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang đã ở trên một con phố không xa Vĩnh Ninh Hậu phủ xuống xe ngựa, hai người một chồn một chim chạy thẳng tới Vĩnh Ninh Hậu phủ, vẫn như theo đi con đường cũ lúc ra ngoài, vào Tử Trúc Hiên của Vĩnh Ninh Hậu phủ.Bên trong Tử Trúc Hiên, Họa Mi đang chờ bọn họ, mặc dù biết các nàng không có việc gì, nhưng vẫn là khống chế không được lo lắng, cho đến khi nhìn thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang bình yên vô sự, nàng mới chính thức yên lòng."Tiểu thư ngườ trở lại ta an tâm, không có sao chứ?"Họa Mi quan tâm hỏi thăm, Tiểu Linh Đang nhanh miệng liền nói đủ chuyện nguy hiểm gặp phải, đầu tiên là gặp phải thái tử Tiêu Thiên Ngự dây dưa, không nghĩ tới thái tử điện hạ lại vô liêm sỉ như vậy, bởi vì các nàng không muốn cùng hắn nhiều dây dưa, cho nên động sát cơ.Sau lại đụng phải Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên bị người đuổi giết, mấy người các nàng thế nhưng đã giết mấy cường giả linh lực.Tiểu Linh Đang nghĩ đến mặt mày hớn hở, tươi cười rạng rỡ, đang muốn đem những chuyện này đều nói cho Họa Mi, lại bị Vân Thiên Vũ ngăn cản, Vân Thiên Vũ không muốn Họa Mi lo lắng, cho nên nói với Tiểu Linh Đang: "Ngươi lúc trước không phải nói đói bụng sao? Muốn ăn cái gì, ta đi nấu cho ngươi ăn."Tiểu Linh Đang vừa nghe đến ăn, sớm quên chuyện muốn nói, hai mắt sáng như sao, nàng thật nhanh lôi kéo tay Vân Thiên Vũ, làm nũng nói: "Vân tỷ tỷ, ta muốn ăn món cơm rang trứng ngươi làm lần trước, ăn thật ngon."Nàng chỉ cần nghĩ đến liền ch** n**c miếng, thật ra thì lần trước nàng không có ăn no, vẫn tâm tâm niệm niệm muốn ăn một lần nữa.Vân Thiên Vũ nhìn bộ dáng của nàng, sớm nhìn ra, gật đầu một cái nói: "Được, cơm rang trứng đúng không."Tiểu Linh Đang liên tiếp gật đầu.Điêu Gia nhảy dựng kêu lên: "Ta muốn đùi gà cay ưa thích, thật là nhiều thật là nhiều đùi gà cay."Vân Thiên Vũ gật đầu đáp ứng: "Hảo, đùi gà cay, Tiểu Anh đâu, muốn ăn cái gì?"Tiểu Anh bày tỏ thụ sủng nhược kinh, có chút thật vui vẻ, chủ tử còn hỏi nàng, Tiểu Anh lập tức toát ra kêu lên: "Mật ong Ngọc Mễ Nhân.""Được." Vân Thiên Vũ quyết định tối nay thỏa mãn tâm nguyện ba người, phải biết tối hôm nay, các nàng có thể thuận lợi rời đi, còn chém giết ba cường giả linh lực người, đả thương một cường giả Lam Linh, cũng là người có công lao lớn, cho nên trong lòng nàng thật cao hứng, nguyện ý khao mấy tiểu bằng hữu này.

Editor: LaOngDao142

Sắc mặt Bạch Diệu và Hắc Diệu cũng khó coi.

Bên ngoài Long Lân quân có hai vạn binh tướng, trên thực tế lại có ba vạn binh mã, bọn họ trừ nghe theo Tiêu Cửu Uyên điều động bên ngoài, liền nghe theo binh phù điều động.

Thường ngày Tiêu Cửu Uyên không tự mình đi điều người, liền đem binh phù giao cho thủ hạ đi điều động có thể dùng nhân thủ, hiện tại binh phù lại bị người đánh cắp.

Người đánh cắp binh phù rõ ràng là có dụng ý khác.

Tiêu Cửu Uyên rất nhanh nhớ tới trước khi hắn bị đá xuống xe ngựa.

Có lẽ các nàng chợt xuất hiện ở trên đường cái, chính là vì chờ hắn xuất hiện.

Tiêu Cửu Uyên nghĩ đến mình rất có thể rơi vào bẫy của đối phương, một đôi mắt tràn đầy Đao Phong sắc bén, sát khí  bén nhọn từ con ngươi tràn ngập ra ngoài.

Dám can đảm tính toán Tiêu Cửu Uyên hắn, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng.

Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ xoay người giơ tay lên, một đạo linh khí màu lam cường đại đánh ra ngoài, nháy mắt liền hủy diệt một tảng lớn kiến trúc trên đường phố.

Sau đó hắn hung hăng thu tay lại, trầm giọng mở miệng: "Đi, trở về Ly thân vương phủ, bổn vương đã ghi nhớ dung mạo của người cắp binh phù, lập tức để cho người vẽ ra dung mạo của nàng, toàn bộ lục soát tung tích người này, nếu như bắt được nàng, bổn vương nhất định phải đem nàng chặt thành tám khối."

Tiêu Cửu Uyên cuồng bạo lắc mình liền đi, nếu như một đạo thiểm điện, phía sau hắn mấy tên thủ hạ nhanh chóng rời đi.

Yên tĩnh trên đường phố, nháy mắt trở về tĩnh mịch.

Mà lúc này Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang đã ở trên một con phố không xa Vĩnh Ninh Hậu phủ xuống xe ngựa, hai người một chồn một chim chạy thẳng tới Vĩnh Ninh Hậu phủ, vẫn như theo đi con đường cũ lúc ra ngoài, vào Tử Trúc Hiên của Vĩnh Ninh Hậu phủ.

Bên trong Tử Trúc Hiên, Họa Mi đang chờ bọn họ, mặc dù biết các nàng không có việc gì, nhưng vẫn là khống chế không được lo lắng, cho đến khi nhìn thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang bình yên vô sự, nàng mới chính thức yên lòng.

"Tiểu thư ngườ trở lại ta an tâm, không có sao chứ?"

Họa Mi quan tâm hỏi thăm, Tiểu Linh Đang nhanh miệng liền nói đủ chuyện nguy hiểm gặp phải, đầu tiên là gặp phải thái tử Tiêu Thiên Ngự dây dưa, không nghĩ tới thái tử điện hạ lại vô liêm sỉ như vậy, bởi vì các nàng không muốn cùng hắn nhiều dây dưa, cho nên động sát cơ.

Sau lại đụng phải Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên bị người đuổi giết, mấy người các nàng thế nhưng đã giết mấy cường giả linh lực.

Tiểu Linh Đang nghĩ đến mặt mày hớn hở, tươi cười rạng rỡ, đang muốn đem những chuyện này đều nói cho Họa Mi, lại bị Vân Thiên Vũ ngăn cản, Vân Thiên Vũ không muốn Họa Mi lo lắng, cho nên nói với Tiểu Linh Đang: "Ngươi lúc trước không phải nói đói bụng sao? Muốn ăn cái gì, ta đi nấu cho ngươi ăn."

Tiểu Linh Đang vừa nghe đến ăn, sớm quên chuyện muốn nói, hai mắt sáng như sao, nàng thật nhanh lôi kéo tay Vân Thiên Vũ, làm nũng nói: "Vân tỷ tỷ, ta muốn ăn món cơm rang trứng ngươi làm lần trước, ăn thật ngon."

Nàng chỉ cần nghĩ đến liền ch** n**c miếng, thật ra thì lần trước nàng không có ăn no, vẫn tâm tâm niệm niệm muốn ăn một lần nữa.

Vân Thiên Vũ nhìn bộ dáng của nàng, sớm nhìn ra, gật đầu một cái nói: "Được, cơm rang trứng đúng không."

Tiểu Linh Đang liên tiếp gật đầu.

Điêu Gia nhảy dựng kêu lên: "Ta muốn đùi gà cay ưa thích, thật là nhiều thật là nhiều đùi gà cay."

Vân Thiên Vũ gật đầu đáp ứng: "Hảo, đùi gà cay, Tiểu Anh đâu, muốn ăn cái gì?"

Tiểu Anh bày tỏ thụ sủng nhược kinh, có chút thật vui vẻ, chủ tử còn hỏi nàng, Tiểu Anh lập tức toát ra kêu lên: "Mật ong Ngọc Mễ Nhân."

"Được." Vân Thiên Vũ quyết định tối nay thỏa mãn tâm nguyện ba người, phải biết tối hôm nay, các nàng có thể thuận lợi rời đi, còn chém giết ba cường giả linh lực người, đả thương một cường giả Lam Linh, cũng là người có công lao lớn, cho nên trong lòng nàng thật cao hứng, nguyện ý khao mấy tiểu bằng hữu này.

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Editor: LaOngDao142Sắc mặt Bạch Diệu và Hắc Diệu cũng khó coi.Bên ngoài Long Lân quân có hai vạn binh tướng, trên thực tế lại có ba vạn binh mã, bọn họ trừ nghe theo Tiêu Cửu Uyên điều động bên ngoài, liền nghe theo binh phù điều động.Thường ngày Tiêu Cửu Uyên không tự mình đi điều người, liền đem binh phù giao cho thủ hạ đi điều động có thể dùng nhân thủ, hiện tại binh phù lại bị người đánh cắp.Người đánh cắp binh phù rõ ràng là có dụng ý khác.Tiêu Cửu Uyên rất nhanh nhớ tới trước khi hắn bị đá xuống xe ngựa.Có lẽ các nàng chợt xuất hiện ở trên đường cái, chính là vì chờ hắn xuất hiện.Tiêu Cửu Uyên nghĩ đến mình rất có thể rơi vào bẫy của đối phương, một đôi mắt tràn đầy Đao Phong sắc bén, sát khí  bén nhọn từ con ngươi tràn ngập ra ngoài.Dám can đảm tính toán Tiêu Cửu Uyên hắn, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho nàng.Tiêu Cửu Uyên suy nghĩ xoay người giơ tay lên, một đạo linh khí màu lam cường đại đánh ra ngoài, nháy mắt liền hủy diệt một tảng lớn kiến trúc trên đường phố.Sau đó hắn hung hăng thu tay lại, trầm giọng mở miệng: "Đi, trở về Ly thân vương phủ, bổn vương đã ghi nhớ dung mạo của người cắp binh phù, lập tức để cho người vẽ ra dung mạo của nàng, toàn bộ lục soát tung tích người này, nếu như bắt được nàng, bổn vương nhất định phải đem nàng chặt thành tám khối."Tiêu Cửu Uyên cuồng bạo lắc mình liền đi, nếu như một đạo thiểm điện, phía sau hắn mấy tên thủ hạ nhanh chóng rời đi.Yên tĩnh trên đường phố, nháy mắt trở về tĩnh mịch.Mà lúc này Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang đã ở trên một con phố không xa Vĩnh Ninh Hậu phủ xuống xe ngựa, hai người một chồn một chim chạy thẳng tới Vĩnh Ninh Hậu phủ, vẫn như theo đi con đường cũ lúc ra ngoài, vào Tử Trúc Hiên của Vĩnh Ninh Hậu phủ.Bên trong Tử Trúc Hiên, Họa Mi đang chờ bọn họ, mặc dù biết các nàng không có việc gì, nhưng vẫn là khống chế không được lo lắng, cho đến khi nhìn thấy Vân Thiên Vũ cùng Tiểu Linh Đang bình yên vô sự, nàng mới chính thức yên lòng."Tiểu thư ngườ trở lại ta an tâm, không có sao chứ?"Họa Mi quan tâm hỏi thăm, Tiểu Linh Đang nhanh miệng liền nói đủ chuyện nguy hiểm gặp phải, đầu tiên là gặp phải thái tử Tiêu Thiên Ngự dây dưa, không nghĩ tới thái tử điện hạ lại vô liêm sỉ như vậy, bởi vì các nàng không muốn cùng hắn nhiều dây dưa, cho nên động sát cơ.Sau lại đụng phải Ly thân vương Tiêu Cửu Uyên bị người đuổi giết, mấy người các nàng thế nhưng đã giết mấy cường giả linh lực.Tiểu Linh Đang nghĩ đến mặt mày hớn hở, tươi cười rạng rỡ, đang muốn đem những chuyện này đều nói cho Họa Mi, lại bị Vân Thiên Vũ ngăn cản, Vân Thiên Vũ không muốn Họa Mi lo lắng, cho nên nói với Tiểu Linh Đang: "Ngươi lúc trước không phải nói đói bụng sao? Muốn ăn cái gì, ta đi nấu cho ngươi ăn."Tiểu Linh Đang vừa nghe đến ăn, sớm quên chuyện muốn nói, hai mắt sáng như sao, nàng thật nhanh lôi kéo tay Vân Thiên Vũ, làm nũng nói: "Vân tỷ tỷ, ta muốn ăn món cơm rang trứng ngươi làm lần trước, ăn thật ngon."Nàng chỉ cần nghĩ đến liền ch** n**c miếng, thật ra thì lần trước nàng không có ăn no, vẫn tâm tâm niệm niệm muốn ăn một lần nữa.Vân Thiên Vũ nhìn bộ dáng của nàng, sớm nhìn ra, gật đầu một cái nói: "Được, cơm rang trứng đúng không."Tiểu Linh Đang liên tiếp gật đầu.Điêu Gia nhảy dựng kêu lên: "Ta muốn đùi gà cay ưa thích, thật là nhiều thật là nhiều đùi gà cay."Vân Thiên Vũ gật đầu đáp ứng: "Hảo, đùi gà cay, Tiểu Anh đâu, muốn ăn cái gì?"Tiểu Anh bày tỏ thụ sủng nhược kinh, có chút thật vui vẻ, chủ tử còn hỏi nàng, Tiểu Anh lập tức toát ra kêu lên: "Mật ong Ngọc Mễ Nhân.""Được." Vân Thiên Vũ quyết định tối nay thỏa mãn tâm nguyện ba người, phải biết tối hôm nay, các nàng có thể thuận lợi rời đi, còn chém giết ba cường giả linh lực người, đả thương một cường giả Lam Linh, cũng là người có công lao lớn, cho nên trong lòng nàng thật cao hứng, nguyện ý khao mấy tiểu bằng hữu này.

Chương 220: Khao các tiểu bằng hữu