Cô mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy trên người mình bụng vẫn còn... khụ. “ Chắc là mơ “ - Nghĩ như vậy cô liền ung dung đứng dậy, ven theo đường thành phố cô mới biết được một sự thật rằng: Đó không phải là mơ. Những “ con người “ xấu xí mang tên Zombie kia đang ăn hết nội tạng, da thịt, óc của giống loài giống mình một cách ngon lành, khuôn mặt xấu nhí, miệng thì chảy ra bao nhiêu những máu tanh, quần áo thì đen ngòm. Cảm giác khó chịu trong lòng cô lại dâng lên, đôi chân không tự chủ được mà phóng như bay về căn hộ của mình. --- ------- Ngồi lên giường khiến cho lòng cô thư thái đi phần nào, vừa quay sang chiếc gương bên cạnh đầu giường mình lại khiến cô khiếp sợ lần nữa. Khuôn mặt hơi ngăm của cô bây giờ trắng bệch, cô từng muốn khuôn mặt mình sẽ được trắng như vậy, nhưng lần này thật quá lố rồi, cô cảm thấy như mình vừa bị bệnh bạch tạng vậy. Không chỉ thế đôi mắt cô hơi to ra, môi cô thì nẻ ra. Cô bị làm sao vậy chứ? Máy tính, máy tính đâu rồi? Cô chạy nhanh đến bàn của mình, mở nút…
Chương 2: Thay đổi
Sống Kiếp Zombie VươngTác giả: Hàn LyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhCô mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy trên người mình bụng vẫn còn... khụ. “ Chắc là mơ “ - Nghĩ như vậy cô liền ung dung đứng dậy, ven theo đường thành phố cô mới biết được một sự thật rằng: Đó không phải là mơ. Những “ con người “ xấu xí mang tên Zombie kia đang ăn hết nội tạng, da thịt, óc của giống loài giống mình một cách ngon lành, khuôn mặt xấu nhí, miệng thì chảy ra bao nhiêu những máu tanh, quần áo thì đen ngòm. Cảm giác khó chịu trong lòng cô lại dâng lên, đôi chân không tự chủ được mà phóng như bay về căn hộ của mình. --- ------- Ngồi lên giường khiến cho lòng cô thư thái đi phần nào, vừa quay sang chiếc gương bên cạnh đầu giường mình lại khiến cô khiếp sợ lần nữa. Khuôn mặt hơi ngăm của cô bây giờ trắng bệch, cô từng muốn khuôn mặt mình sẽ được trắng như vậy, nhưng lần này thật quá lố rồi, cô cảm thấy như mình vừa bị bệnh bạch tạng vậy. Không chỉ thế đôi mắt cô hơi to ra, môi cô thì nẻ ra. Cô bị làm sao vậy chứ? Máy tính, máy tính đâu rồi? Cô chạy nhanh đến bàn của mình, mở nút… Ánh sáng màu đỏ đó hóa ra là viên tinh thạch màu đỏ chói mắt. Theo như những gì Google tra thì zombie nếu muốn tiến hóa thì phải có tinh thạch. Nhưng mạt thế phải 1, 2 tháng sau thì zombie mới có tinh thạch mà nhỉ? Chẳng lẽ đây là... định mệnh. Nghĩ đến đó thôi cô vui đến nỗi không thể khép miệng được, nhưng bây giờ phải nghĩ nhất đó chính là làm sao để ăn viên tinh thạch này? Chẳng lẽ cứ cho vào miệng nhai như nhai viên kim cương? Thật là muốn khóc mà!!!!Liều một phen vậy. Lúc bỏ viên “ kim cương “ màu đỏ chói mắt này vào miệng thì cô lại có thể nhai như nhai viên đá trong tủ lạnh vậy. Ngon đến nỗi cô không muốn ăn hết một lúc. Sau khi ăn bữa sáng lấp đầy cái bụng Zombie này xong tầm mắt liền chuyển đến phòng nghiên cứu trước mắt. Trông từ bên ngoài vào nhìn nó thật đẹp đẽ nhưng không biết tại sao cô lại không hề muốn vào trong đó chút xíu nào.Nghĩ là làm, cô quay thẳng gót đi ra ngoài--- ------ ----Chậc chậc, khuôn mặt thanh tú của cô giờ sao lại yêu nghiệt như thế này? Đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt trắng nõn, cộng thêm mái tóc dài đen mượt và chiếc sống mũi nhỏ nhắn thẳng tắp này, cô khẳng định rằng không ai có thể đẹp hơn cô ( Tỷ quá tự sướng rồi đó, lúc nào nhìn thấy anh nam chính xem tỷ còn tự tin như vậy được không?). Bây giờ đã đến lúc cô quay trở về nhà rồi. Mình bị biến thành Zombie thì không sao rồi nhưng không biết các anh ở nhà có ai có dị năng không nhỉ? Nghĩ đến đó đôi mắt của cô bừng sáng, cô muốn nhìn thấy người có dị năng nha.--- ------ ----Khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại. Ly rượu hắn lắc trong tay đã sớm bị bóp nát.“ Dám lấy cắp món quà mà hắn muốn tặng cho Uyển nhi. Thật muốn chết. “
Ánh sáng màu đỏ đó hóa ra là viên tinh thạch màu đỏ chói mắt. Theo như những gì Google tra thì zombie nếu muốn tiến hóa thì phải có tinh thạch. Nhưng mạt thế phải 1, 2 tháng sau thì zombie mới có tinh thạch mà nhỉ? Chẳng lẽ đây là... định mệnh. Nghĩ đến đó thôi cô vui đến nỗi không thể khép miệng được, nhưng bây giờ phải nghĩ nhất đó chính là làm sao để ăn viên tinh thạch này? Chẳng lẽ cứ cho vào miệng nhai như nhai viên kim cương? Thật là muốn khóc mà!!!!
Liều một phen vậy. Lúc bỏ viên “ kim cương “ màu đỏ chói mắt này vào miệng thì cô lại có thể nhai như nhai viên đá trong tủ lạnh vậy. Ngon đến nỗi cô không muốn ăn hết một lúc. Sau khi ăn bữa sáng lấp đầy cái bụng Zombie này xong tầm mắt liền chuyển đến phòng nghiên cứu trước mắt. Trông từ bên ngoài vào nhìn nó thật đẹp đẽ nhưng không biết tại sao cô lại không hề muốn vào trong đó chút xíu nào.
Nghĩ là làm, cô quay thẳng gót đi ra ngoài
--- ------ ----
Chậc chậc, khuôn mặt thanh tú của cô giờ sao lại yêu nghiệt như thế này? Đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt trắng nõn, cộng thêm mái tóc dài đen mượt và chiếc sống mũi nhỏ nhắn thẳng tắp này, cô khẳng định rằng không ai có thể đẹp hơn cô ( Tỷ quá tự sướng rồi đó, lúc nào nhìn thấy anh nam chính xem tỷ còn tự tin như vậy được không?). Bây giờ đã đến lúc cô quay trở về nhà rồi. Mình bị biến thành Zombie thì không sao rồi nhưng không biết các anh ở nhà có ai có dị năng không nhỉ? Nghĩ đến đó đôi mắt của cô bừng sáng, cô muốn nhìn thấy người có dị năng nha.
--- ------ ----
Khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại. Ly rượu hắn lắc trong tay đã sớm bị bóp nát.
“ Dám lấy cắp món quà mà hắn muốn tặng cho Uyển nhi. Thật muốn chết. “
Sống Kiếp Zombie VươngTác giả: Hàn LyTruyện Huyền Huyễn, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Mạt Thế, Truyện Ngôn TìnhCô mơ màng tỉnh dậy, cảm thấy trên người mình bụng vẫn còn... khụ. “ Chắc là mơ “ - Nghĩ như vậy cô liền ung dung đứng dậy, ven theo đường thành phố cô mới biết được một sự thật rằng: Đó không phải là mơ. Những “ con người “ xấu xí mang tên Zombie kia đang ăn hết nội tạng, da thịt, óc của giống loài giống mình một cách ngon lành, khuôn mặt xấu nhí, miệng thì chảy ra bao nhiêu những máu tanh, quần áo thì đen ngòm. Cảm giác khó chịu trong lòng cô lại dâng lên, đôi chân không tự chủ được mà phóng như bay về căn hộ của mình. --- ------- Ngồi lên giường khiến cho lòng cô thư thái đi phần nào, vừa quay sang chiếc gương bên cạnh đầu giường mình lại khiến cô khiếp sợ lần nữa. Khuôn mặt hơi ngăm của cô bây giờ trắng bệch, cô từng muốn khuôn mặt mình sẽ được trắng như vậy, nhưng lần này thật quá lố rồi, cô cảm thấy như mình vừa bị bệnh bạch tạng vậy. Không chỉ thế đôi mắt cô hơi to ra, môi cô thì nẻ ra. Cô bị làm sao vậy chứ? Máy tính, máy tính đâu rồi? Cô chạy nhanh đến bàn của mình, mở nút… Ánh sáng màu đỏ đó hóa ra là viên tinh thạch màu đỏ chói mắt. Theo như những gì Google tra thì zombie nếu muốn tiến hóa thì phải có tinh thạch. Nhưng mạt thế phải 1, 2 tháng sau thì zombie mới có tinh thạch mà nhỉ? Chẳng lẽ đây là... định mệnh. Nghĩ đến đó thôi cô vui đến nỗi không thể khép miệng được, nhưng bây giờ phải nghĩ nhất đó chính là làm sao để ăn viên tinh thạch này? Chẳng lẽ cứ cho vào miệng nhai như nhai viên kim cương? Thật là muốn khóc mà!!!!Liều một phen vậy. Lúc bỏ viên “ kim cương “ màu đỏ chói mắt này vào miệng thì cô lại có thể nhai như nhai viên đá trong tủ lạnh vậy. Ngon đến nỗi cô không muốn ăn hết một lúc. Sau khi ăn bữa sáng lấp đầy cái bụng Zombie này xong tầm mắt liền chuyển đến phòng nghiên cứu trước mắt. Trông từ bên ngoài vào nhìn nó thật đẹp đẽ nhưng không biết tại sao cô lại không hề muốn vào trong đó chút xíu nào.Nghĩ là làm, cô quay thẳng gót đi ra ngoài--- ------ ----Chậc chậc, khuôn mặt thanh tú của cô giờ sao lại yêu nghiệt như thế này? Đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt trắng nõn, cộng thêm mái tóc dài đen mượt và chiếc sống mũi nhỏ nhắn thẳng tắp này, cô khẳng định rằng không ai có thể đẹp hơn cô ( Tỷ quá tự sướng rồi đó, lúc nào nhìn thấy anh nam chính xem tỷ còn tự tin như vậy được không?). Bây giờ đã đến lúc cô quay trở về nhà rồi. Mình bị biến thành Zombie thì không sao rồi nhưng không biết các anh ở nhà có ai có dị năng không nhỉ? Nghĩ đến đó đôi mắt của cô bừng sáng, cô muốn nhìn thấy người có dị năng nha.--- ------ ----Khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại. Ly rượu hắn lắc trong tay đã sớm bị bóp nát.“ Dám lấy cắp món quà mà hắn muốn tặng cho Uyển nhi. Thật muốn chết. “