Tác giả:

Tổng lý gọi tới, cho dù là Bạch Tuyết Lam cũng không thể coi thường. Bạch Tuyết Lam để Tôn phó quan chờ ngoài phòng, rồi quay về phòng thay bộ quần áo khác. Tuyên Hoài Phong cũng đã bị giật mình tỉnh giấc, muốn ngủ lại cũng chẳng được, y ngồi dậy, tay chống lên gối nói: “Chuyện gì vậy? Mới sáng sớm đã phải ra ngoài rồi sao?” Bạch Tuyết Lanh nhanh chóng thay quần áo khác sau bình phong, mặc lên người một bộ tây trang vừa vặn bước ra nói: “Chắc cũng không phải chuyện quan trọng gì, nhưng tổng lý đã gọi thì anh không thể không đi.” Hắn đi tới bên giường, vén chiếc chăn mỏng trên người Tuyên Hoài Phong, lại tiếp tục vén vạt áo ngủ y lên, cúi đầu nhìn phần bụng, hơi yên lòng nói: “Thuốc ở bệnh viện Đức không tồi, vết bầm đã tan sáu bảy phần rồi, nhìn không quá đáng sợ nữa.” Thấy bụng y trơn nhẵn rắn chắc, xinh đẹp tựa tác phẩm nghệ thuật, hắn nhịn không được liền v**t v*, hưởng thụ cảm giác mịn màng. Tuyên Hoài Phong vô cùng xấu hổ, đẩy tay hắn nói: “Chẳng phải tổng lý gọi sao? Anh đừng lề…

Quyển 3 - Chương 20-1: Văn án

[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 4 - Tung HoànhTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹTổng lý gọi tới, cho dù là Bạch Tuyết Lam cũng không thể coi thường. Bạch Tuyết Lam để Tôn phó quan chờ ngoài phòng, rồi quay về phòng thay bộ quần áo khác. Tuyên Hoài Phong cũng đã bị giật mình tỉnh giấc, muốn ngủ lại cũng chẳng được, y ngồi dậy, tay chống lên gối nói: “Chuyện gì vậy? Mới sáng sớm đã phải ra ngoài rồi sao?” Bạch Tuyết Lanh nhanh chóng thay quần áo khác sau bình phong, mặc lên người một bộ tây trang vừa vặn bước ra nói: “Chắc cũng không phải chuyện quan trọng gì, nhưng tổng lý đã gọi thì anh không thể không đi.” Hắn đi tới bên giường, vén chiếc chăn mỏng trên người Tuyên Hoài Phong, lại tiếp tục vén vạt áo ngủ y lên, cúi đầu nhìn phần bụng, hơi yên lòng nói: “Thuốc ở bệnh viện Đức không tồi, vết bầm đã tan sáu bảy phần rồi, nhìn không quá đáng sợ nữa.” Thấy bụng y trơn nhẵn rắn chắc, xinh đẹp tựa tác phẩm nghệ thuật, hắn nhịn không được liền v**t v*, hưởng thụ cảm giác mịn màng. Tuyên Hoài Phong vô cùng xấu hổ, đẩy tay hắn nói: “Chẳng phải tổng lý gọi sao? Anh đừng lề… Mùng chín, ngày khai trương viện cai nghiện của chính phủ,Trong thành lại đột nhiên xảy ra vụ đấu súng bất minh, cục cảnh sát đằng đằng sát khí đột nhiên xông vào lục soát,Buổi tiệc chúc mừng vui vẻ náo nhiệt bỗng hóa thành nỗi bất an quỷ dị—–Thời khắc phong ba không ngừng nổi lên ấy,Tuyên Hoài Phong gặp nguy không loạn, thể hiện khí phách,Bạch Tuyết Lam còn nắm chắc thời cơ mà tương kế tựu kế, triển khai phản kích—-Tuyên Hoài Phong là người của ta.Ai dám mơ tưởng đến người của Bạch Tuyết Lam ta?Cần gì để ý hắn là quân ở đâu, cần gì để ý hắn là quân trưởng hay là tư lệnh, lão tử vẫn sẽ nã cho hắn một phát đạn!

Mùng chín, ngày khai trương viện cai nghiện của chính phủ,

Trong thành lại đột nhiên xảy ra vụ đấu súng bất minh, cục cảnh sát đằng đằng sát khí đột nhiên xông vào lục soát,

Buổi tiệc chúc mừng vui vẻ náo nhiệt bỗng hóa thành nỗi bất an quỷ dị—–

Thời khắc phong ba không ngừng nổi lên ấy,

Tuyên Hoài Phong gặp nguy không loạn, thể hiện khí phách,

Bạch Tuyết Lam còn nắm chắc thời cơ mà tương kế tựu kế, triển khai phản kích—-

Tuyên Hoài Phong là người của ta.

Ai dám mơ tưởng đến người của Bạch Tuyết Lam ta?

Cần gì để ý hắn là quân ở đâu, cần gì để ý hắn là quân trưởng hay là tư lệnh, lão tử vẫn sẽ nã cho hắn một phát đạn!

[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 4 - Tung HoànhTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹTổng lý gọi tới, cho dù là Bạch Tuyết Lam cũng không thể coi thường. Bạch Tuyết Lam để Tôn phó quan chờ ngoài phòng, rồi quay về phòng thay bộ quần áo khác. Tuyên Hoài Phong cũng đã bị giật mình tỉnh giấc, muốn ngủ lại cũng chẳng được, y ngồi dậy, tay chống lên gối nói: “Chuyện gì vậy? Mới sáng sớm đã phải ra ngoài rồi sao?” Bạch Tuyết Lanh nhanh chóng thay quần áo khác sau bình phong, mặc lên người một bộ tây trang vừa vặn bước ra nói: “Chắc cũng không phải chuyện quan trọng gì, nhưng tổng lý đã gọi thì anh không thể không đi.” Hắn đi tới bên giường, vén chiếc chăn mỏng trên người Tuyên Hoài Phong, lại tiếp tục vén vạt áo ngủ y lên, cúi đầu nhìn phần bụng, hơi yên lòng nói: “Thuốc ở bệnh viện Đức không tồi, vết bầm đã tan sáu bảy phần rồi, nhìn không quá đáng sợ nữa.” Thấy bụng y trơn nhẵn rắn chắc, xinh đẹp tựa tác phẩm nghệ thuật, hắn nhịn không được liền v**t v*, hưởng thụ cảm giác mịn màng. Tuyên Hoài Phong vô cùng xấu hổ, đẩy tay hắn nói: “Chẳng phải tổng lý gọi sao? Anh đừng lề… Mùng chín, ngày khai trương viện cai nghiện của chính phủ,Trong thành lại đột nhiên xảy ra vụ đấu súng bất minh, cục cảnh sát đằng đằng sát khí đột nhiên xông vào lục soát,Buổi tiệc chúc mừng vui vẻ náo nhiệt bỗng hóa thành nỗi bất an quỷ dị—–Thời khắc phong ba không ngừng nổi lên ấy,Tuyên Hoài Phong gặp nguy không loạn, thể hiện khí phách,Bạch Tuyết Lam còn nắm chắc thời cơ mà tương kế tựu kế, triển khai phản kích—-Tuyên Hoài Phong là người của ta.Ai dám mơ tưởng đến người của Bạch Tuyết Lam ta?Cần gì để ý hắn là quân ở đâu, cần gì để ý hắn là quân trưởng hay là tư lệnh, lão tử vẫn sẽ nã cho hắn một phát đạn!

Quyển 3 - Chương 20-1: Văn án