Tác giả:

Hai người lặng lẽ ôm nhau, dường như trái tim cũng hòa chung một nhịp đập. Bạch Tuyết Lam cảm thấy như đang ở trong mơ, toàn thân thoải mái không cách nào diễn tả, giống như tỉnh dậy trong một sớm xuân tươi đẹp, hưởng thụ nắng sớm phủ trên người, thoải mái an nhàn đến nỗi không muốn rời giường. Cảm giác này quá đỗi ngọt ngào, chỉ là, hai chữ ngọt ngào cũng chẳng đủ để hình dung, ấm áp say mê như vừa hưởng thụ một vò rượu lâu năm. Bỗng nhiên nghe thấy tiếng ‘ưm’ vang lên. Tuyên Hoài Phong nằm trong lòng nhẹ nhàng cựa quậy. Bạch Tuyết Lam giật mình tỉnh lại, vội hỏi, “Làm sao vậy?” Tuyên Hoài Phong ngẩng đầu hỏi, “Bây giờ là mấy giờ rồi?” Bạch Tuyết Lam nói, “Hỏi giờ làm gì?” Tuyên Hoài Phong đáp, “Anh quên mất việc chính rồi. Mình tổ chức tiệc ngắm hoa sen, còn mời rất nhiều khách đến, chẳng lẽ chủ nhà lại biến mất luôn?” Bạch Tuyết Lam, “Việc đấy cần gì phải khẩn trương? Đám quan chức đó có ăn có uống, có hoa sen để ngắm, có nhạc ngoại để nghe, như thế đã là chiếm quá nhiều lợi ích…

Quyển 2 - Chương 10-1: Văn án

[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 3 - Thôi XánTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹHai người lặng lẽ ôm nhau, dường như trái tim cũng hòa chung một nhịp đập. Bạch Tuyết Lam cảm thấy như đang ở trong mơ, toàn thân thoải mái không cách nào diễn tả, giống như tỉnh dậy trong một sớm xuân tươi đẹp, hưởng thụ nắng sớm phủ trên người, thoải mái an nhàn đến nỗi không muốn rời giường. Cảm giác này quá đỗi ngọt ngào, chỉ là, hai chữ ngọt ngào cũng chẳng đủ để hình dung, ấm áp say mê như vừa hưởng thụ một vò rượu lâu năm. Bỗng nhiên nghe thấy tiếng ‘ưm’ vang lên. Tuyên Hoài Phong nằm trong lòng nhẹ nhàng cựa quậy. Bạch Tuyết Lam giật mình tỉnh lại, vội hỏi, “Làm sao vậy?” Tuyên Hoài Phong ngẩng đầu hỏi, “Bây giờ là mấy giờ rồi?” Bạch Tuyết Lam nói, “Hỏi giờ làm gì?” Tuyên Hoài Phong đáp, “Anh quên mất việc chính rồi. Mình tổ chức tiệc ngắm hoa sen, còn mời rất nhiều khách đến, chẳng lẽ chủ nhà lại biến mất luôn?” Bạch Tuyết Lam, “Việc đấy cần gì phải khẩn trương? Đám quan chức đó có ăn có uống, có hoa sen để ngắm, có nhạc ngoại để nghe, như thế đã là chiếm quá nhiều lợi ích… Tình yêu khiến cho con người ta lo được lo mất, mất đi cảnh giác,Mặc dù Bạch Tuyết Lam hắn có bá đạo ngút trời, có thủ đoạn mạnh mẽ đến đâu,Cuối cùng Tuyên Hoài Phong vẫn cứ sa vào vòng tay dịu dàng càn quấy của Bạch Tuyết Lam, không thể tự kiềm chế.Chính là, tai họa ngầm tựa như mồi lửa, gió thổi qua liền bùng cháy ——–Chống lại âm mưu của Tuyên Hoài Mân, sự phản công của Lâm Kỳ Tuấn,Tại thời điểm lửa cháy dữ dội, thế lực bên ngoài liên tục nhòm ngó,Bạch Tuyết Lam hắn tựa như sấm rền gió cuốn, muốn làm gì thì làm, không chịu lùi bước.Ngọn lửa này sẽ bén vào thân,Bạch Tuyết Lam nên làm thế nào để quét dọn đống đá cản đường,Bảo vệ chu toàn cho ‘vợ yêu’ của hắn?

Tình yêu khiến cho con người ta lo được lo mất, mất đi cảnh giác,

Mặc dù Bạch Tuyết Lam hắn có bá đạo ngút trời, có thủ đoạn mạnh mẽ đến đâu,

Cuối cùng Tuyên Hoài Phong vẫn cứ sa vào vòng tay dịu dàng càn quấy của Bạch Tuyết Lam, không thể tự kiềm chế.

Chính là, tai họa ngầm tựa như mồi lửa, gió thổi qua liền bùng cháy ——–

Chống lại âm mưu của Tuyên Hoài Mân, sự phản công của Lâm Kỳ Tuấn,

Tại thời điểm lửa cháy dữ dội, thế lực bên ngoài liên tục nhòm ngó,

Bạch Tuyết Lam hắn tựa như sấm rền gió cuốn, muốn làm gì thì làm, không chịu lùi bước.

Ngọn lửa này sẽ bén vào thân,

Bạch Tuyết Lam nên làm thế nào để quét dọn đống đá cản đường,

Bảo vệ chu toàn cho ‘vợ yêu’ của hắn?

[Vương Triều Kim Ngọc] - Quyển 3 - Thôi XánTác giả: Phong LộngTruyện Đam MỹHai người lặng lẽ ôm nhau, dường như trái tim cũng hòa chung một nhịp đập. Bạch Tuyết Lam cảm thấy như đang ở trong mơ, toàn thân thoải mái không cách nào diễn tả, giống như tỉnh dậy trong một sớm xuân tươi đẹp, hưởng thụ nắng sớm phủ trên người, thoải mái an nhàn đến nỗi không muốn rời giường. Cảm giác này quá đỗi ngọt ngào, chỉ là, hai chữ ngọt ngào cũng chẳng đủ để hình dung, ấm áp say mê như vừa hưởng thụ một vò rượu lâu năm. Bỗng nhiên nghe thấy tiếng ‘ưm’ vang lên. Tuyên Hoài Phong nằm trong lòng nhẹ nhàng cựa quậy. Bạch Tuyết Lam giật mình tỉnh lại, vội hỏi, “Làm sao vậy?” Tuyên Hoài Phong ngẩng đầu hỏi, “Bây giờ là mấy giờ rồi?” Bạch Tuyết Lam nói, “Hỏi giờ làm gì?” Tuyên Hoài Phong đáp, “Anh quên mất việc chính rồi. Mình tổ chức tiệc ngắm hoa sen, còn mời rất nhiều khách đến, chẳng lẽ chủ nhà lại biến mất luôn?” Bạch Tuyết Lam, “Việc đấy cần gì phải khẩn trương? Đám quan chức đó có ăn có uống, có hoa sen để ngắm, có nhạc ngoại để nghe, như thế đã là chiếm quá nhiều lợi ích… Tình yêu khiến cho con người ta lo được lo mất, mất đi cảnh giác,Mặc dù Bạch Tuyết Lam hắn có bá đạo ngút trời, có thủ đoạn mạnh mẽ đến đâu,Cuối cùng Tuyên Hoài Phong vẫn cứ sa vào vòng tay dịu dàng càn quấy của Bạch Tuyết Lam, không thể tự kiềm chế.Chính là, tai họa ngầm tựa như mồi lửa, gió thổi qua liền bùng cháy ——–Chống lại âm mưu của Tuyên Hoài Mân, sự phản công của Lâm Kỳ Tuấn,Tại thời điểm lửa cháy dữ dội, thế lực bên ngoài liên tục nhòm ngó,Bạch Tuyết Lam hắn tựa như sấm rền gió cuốn, muốn làm gì thì làm, không chịu lùi bước.Ngọn lửa này sẽ bén vào thân,Bạch Tuyết Lam nên làm thế nào để quét dọn đống đá cản đường,Bảo vệ chu toàn cho ‘vợ yêu’ của hắn?

Quyển 2 - Chương 10-1: Văn án