Cô mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra. Trên đầu cô là trần nhà trắng tinh, mùi thuốc khó ngửi của bệnh viện xông vào mũi khiến cô choáng váng. Ngoài cửa là thân hình quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn khiến cho cô sống mũi cay cay. Hắn là người vì cô hy sinh tất cả, từ tình cảm của ba mẹ, đến tình yêu đau thương của hắn, tiền tài, địa vị... tất cả hắn đều vì cô mà từ bỏ. Vừa nghĩ đến đó trái tim chợt thắt lại, cô th* d*c một hồi “ Tít... tít... tít... “ Chiếc đồng hồ đo nhịp tim của cô réo ầm lên Bác sĩ, y tá quần áo trắng dồn dập chạy vào. Hắn chạy nhanh đến, lớn tiếng gọi: “ Ly nhiiii” “ Tiên sinh hãy ngồi chờ kết quả “ - Sau đó y tá kia liền đóng rèm lại. Qua khe hở cô chỉ thấy rằng chiếc rèm dần che khuất khuôn mặt hằng đêm cô nhớ thương. Cổ họng nghẹn ngào gọi một cái tên “ Hàn Ly “ --- ---- Hắn nhẹ cầm lấy bàn tay nhỏ bé tinh tế kia. Chỉ thấy rằng người cô dần xê dịch về phía hắn, cái đầu nhỏ tựa vào lồng ngực hắn, hai tay ôm chặt lấy eo hắn rồi híp mắt thỏa mãn. Thấy…
Chương 2: Xuất viện
Kiếp Trước, Kiếp Này Đều Có AnhTác giả: Hàn LyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra. Trên đầu cô là trần nhà trắng tinh, mùi thuốc khó ngửi của bệnh viện xông vào mũi khiến cô choáng váng. Ngoài cửa là thân hình quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn khiến cho cô sống mũi cay cay. Hắn là người vì cô hy sinh tất cả, từ tình cảm của ba mẹ, đến tình yêu đau thương của hắn, tiền tài, địa vị... tất cả hắn đều vì cô mà từ bỏ. Vừa nghĩ đến đó trái tim chợt thắt lại, cô th* d*c một hồi “ Tít... tít... tít... “ Chiếc đồng hồ đo nhịp tim của cô réo ầm lên Bác sĩ, y tá quần áo trắng dồn dập chạy vào. Hắn chạy nhanh đến, lớn tiếng gọi: “ Ly nhiiii” “ Tiên sinh hãy ngồi chờ kết quả “ - Sau đó y tá kia liền đóng rèm lại. Qua khe hở cô chỉ thấy rằng chiếc rèm dần che khuất khuôn mặt hằng đêm cô nhớ thương. Cổ họng nghẹn ngào gọi một cái tên “ Hàn Ly “ --- ---- Hắn nhẹ cầm lấy bàn tay nhỏ bé tinh tế kia. Chỉ thấy rằng người cô dần xê dịch về phía hắn, cái đầu nhỏ tựa vào lồng ngực hắn, hai tay ôm chặt lấy eo hắn rồi híp mắt thỏa mãn. Thấy… Lúc hắn tỉnh dậy trời đã sáng. Hắn chỉ thấy cô gái nhỏ này đem cả thân hình ngọc ngà chui vào lồng ngực hắn. Mang tai của hắn hơi phiếm hồng, cố bỏ ra ngoài sự lúng túng, nhẹ nhàng rút cánh tay đang bị cô ôm khư khư kia. “ Ưm...” Cô như bất mãn khi cái gối ôm của mình đột nhiên biến mất, thân thể lại dịch đến. Cái đầu đen bóng của cô lại dụi vào ngực hắn. Một cỗ hương thơm mang tên cô xông thẳng vào mũi khiến cho hắn không tự chủ được mà say mê. Đúng lúc đó, cô gái mở mắt, con ngươi mơ màng nhìn về phía hắn khẽ gọi: “ A Ly” Sau đó tiền chui ra khỏi lồng ngực hắn. Khẽ ngáp một cái, mặt đối mặt với hắn, xúc cảm của cô lại mạnh mẽ bùng phát. “ Oa... oa...” “ A Ly, chúng ta ra khỏi đây, được không? “. Cô lẳng lặng đợi câu trả lời của hắn “ Nhưng mà bây giờ em...” Ngón tay dài nhỏ nhắn để nhẹ lên môi hắn. Đôi bàn tay ôm trọn lấy eo hắn, hai chân quấn lấy phần hông hắn. “ Em khỏe rồi mà, thật đó “ Sau đó liền tựa đầu của mình lên đầu vai anh. Bàn tay khỏe mạnh dơ lên không trung rồi lại hạ xuống, hạ quyết tâm ôm nhẹ mĩ nhân vào lòng, sủng nịnh nói: “ Được. Chúng ta ra khỏi đây “ Thân hình khỏe khoắn ôm cô đứng dậy --- ------ --- “Cho tôi giấy tờ xuất viện. “ Đôi mắt chuyển dần ra phía sau “ Ngươi hãy sắp xếp cho tốt “ “ Vâng lão đại “ Sau đó hắn liền ôm cô đi ra ngoài. Nhẹ nhàng để cô lên B.W.V của mình rồi thắt dây an toàn. Hắn vòng ra sau, mở cửa xe chỗ tay lái, khuôn mặt hắn sáng bừng, không dấu được niềm vui sướng trong đáy lòng mình “ Chúng ta về nhà ba mẹ? “ Giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Đây không phải hỏi mà là khẳng định “ Em muốn đi đâu? “ Cô lắc nhẹ đầu. Tựa cằm vào bàn tay, khuôn mặt nhìn phong cảnh bên ngoài nhẹ đáp: “ Chúng ta về nhà đi “
Lúc hắn tỉnh dậy trời đã sáng. Hắn chỉ thấy cô gái nhỏ này đem cả thân hình ngọc ngà chui vào lồng ngực hắn. Mang tai của hắn hơi phiếm hồng, cố bỏ ra ngoài sự lúng túng, nhẹ nhàng rút cánh tay đang bị cô ôm khư khư kia. “ Ưm...” Cô như bất mãn khi cái gối ôm của mình đột nhiên biến mất, thân thể lại dịch đến. Cái đầu đen bóng của cô lại dụi vào ngực hắn. Một cỗ hương thơm mang tên cô xông thẳng vào mũi khiến cho hắn không tự chủ được mà say mê. Đúng lúc đó, cô gái mở mắt, con ngươi mơ màng nhìn về phía hắn khẽ gọi: “ A Ly” Sau đó tiền chui ra khỏi lồng ngực hắn. Khẽ ngáp một cái, mặt đối mặt với hắn, xúc cảm của cô lại mạnh mẽ bùng phát. “ Oa... oa...” “ A Ly, chúng ta ra khỏi đây, được không? “. Cô lẳng lặng đợi câu trả lời của hắn “ Nhưng mà bây giờ em...” Ngón tay dài nhỏ nhắn để nhẹ lên môi hắn. Đôi bàn tay ôm trọn lấy eo hắn, hai chân quấn lấy phần hông hắn. “ Em khỏe rồi mà, thật đó “ Sau đó liền tựa đầu của mình lên đầu vai anh. Bàn tay khỏe mạnh dơ lên không trung rồi lại hạ xuống, hạ quyết tâm ôm nhẹ mĩ nhân vào lòng, sủng nịnh nói: “ Được. Chúng ta ra khỏi đây “ Thân hình khỏe khoắn ôm cô đứng dậy --- ------ --- “Cho tôi giấy tờ xuất viện. “ Đôi mắt chuyển dần ra phía sau “ Ngươi hãy sắp xếp cho tốt “ “ Vâng lão đại “ Sau đó hắn liền ôm cô đi ra ngoài. Nhẹ nhàng để cô lên B.W.V của mình rồi thắt dây an toàn. Hắn vòng ra sau, mở cửa xe chỗ tay lái, khuôn mặt hắn sáng bừng, không dấu được niềm vui sướng trong đáy lòng mình “ Chúng ta về nhà ba mẹ? “ Giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Đây không phải hỏi mà là khẳng định “ Em muốn đi đâu? “ Cô lắc nhẹ đầu. Tựa cằm vào bàn tay, khuôn mặt nhìn phong cảnh bên ngoài nhẹ đáp: “ Chúng ta về nhà đi “
Kiếp Trước, Kiếp Này Đều Có AnhTác giả: Hàn LyTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô mở đôi mắt nặng trĩu của mình ra. Trên đầu cô là trần nhà trắng tinh, mùi thuốc khó ngửi của bệnh viện xông vào mũi khiến cô choáng váng. Ngoài cửa là thân hình quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn khiến cho cô sống mũi cay cay. Hắn là người vì cô hy sinh tất cả, từ tình cảm của ba mẹ, đến tình yêu đau thương của hắn, tiền tài, địa vị... tất cả hắn đều vì cô mà từ bỏ. Vừa nghĩ đến đó trái tim chợt thắt lại, cô th* d*c một hồi “ Tít... tít... tít... “ Chiếc đồng hồ đo nhịp tim của cô réo ầm lên Bác sĩ, y tá quần áo trắng dồn dập chạy vào. Hắn chạy nhanh đến, lớn tiếng gọi: “ Ly nhiiii” “ Tiên sinh hãy ngồi chờ kết quả “ - Sau đó y tá kia liền đóng rèm lại. Qua khe hở cô chỉ thấy rằng chiếc rèm dần che khuất khuôn mặt hằng đêm cô nhớ thương. Cổ họng nghẹn ngào gọi một cái tên “ Hàn Ly “ --- ---- Hắn nhẹ cầm lấy bàn tay nhỏ bé tinh tế kia. Chỉ thấy rằng người cô dần xê dịch về phía hắn, cái đầu nhỏ tựa vào lồng ngực hắn, hai tay ôm chặt lấy eo hắn rồi híp mắt thỏa mãn. Thấy… Lúc hắn tỉnh dậy trời đã sáng. Hắn chỉ thấy cô gái nhỏ này đem cả thân hình ngọc ngà chui vào lồng ngực hắn. Mang tai của hắn hơi phiếm hồng, cố bỏ ra ngoài sự lúng túng, nhẹ nhàng rút cánh tay đang bị cô ôm khư khư kia. “ Ưm...” Cô như bất mãn khi cái gối ôm của mình đột nhiên biến mất, thân thể lại dịch đến. Cái đầu đen bóng của cô lại dụi vào ngực hắn. Một cỗ hương thơm mang tên cô xông thẳng vào mũi khiến cho hắn không tự chủ được mà say mê. Đúng lúc đó, cô gái mở mắt, con ngươi mơ màng nhìn về phía hắn khẽ gọi: “ A Ly” Sau đó tiền chui ra khỏi lồng ngực hắn. Khẽ ngáp một cái, mặt đối mặt với hắn, xúc cảm của cô lại mạnh mẽ bùng phát. “ Oa... oa...” “ A Ly, chúng ta ra khỏi đây, được không? “. Cô lẳng lặng đợi câu trả lời của hắn “ Nhưng mà bây giờ em...” Ngón tay dài nhỏ nhắn để nhẹ lên môi hắn. Đôi bàn tay ôm trọn lấy eo hắn, hai chân quấn lấy phần hông hắn. “ Em khỏe rồi mà, thật đó “ Sau đó liền tựa đầu của mình lên đầu vai anh. Bàn tay khỏe mạnh dơ lên không trung rồi lại hạ xuống, hạ quyết tâm ôm nhẹ mĩ nhân vào lòng, sủng nịnh nói: “ Được. Chúng ta ra khỏi đây “ Thân hình khỏe khoắn ôm cô đứng dậy --- ------ --- “Cho tôi giấy tờ xuất viện. “ Đôi mắt chuyển dần ra phía sau “ Ngươi hãy sắp xếp cho tốt “ “ Vâng lão đại “ Sau đó hắn liền ôm cô đi ra ngoài. Nhẹ nhàng để cô lên B.W.V của mình rồi thắt dây an toàn. Hắn vòng ra sau, mở cửa xe chỗ tay lái, khuôn mặt hắn sáng bừng, không dấu được niềm vui sướng trong đáy lòng mình “ Chúng ta về nhà ba mẹ? “ Giọng nói nhẹ nhàng vang lên. Đây không phải hỏi mà là khẳng định “ Em muốn đi đâu? “ Cô lắc nhẹ đầu. Tựa cằm vào bàn tay, khuôn mặt nhìn phong cảnh bên ngoài nhẹ đáp: “ Chúng ta về nhà đi “