Tác giả:

Chu Thanh Nhược bị nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần, có lẽ có thể may mắn chút ít? Thời tiết khá u ám, mây đen đầy trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng làm, nếu mình mà gặp phải.... Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở miệng nói: “Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi.” Chu Thanh Nhược cả kinh thất…

Chương 24

Thịnh Thế Sủng PhiTác giả: Bích Vân ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngChu Thanh Nhược bị nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần, có lẽ có thể may mắn chút ít? Thời tiết khá u ám, mây đen đầy trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng làm, nếu mình mà gặp phải.... Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở miệng nói: “Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi.” Chu Thanh Nhược cả kinh thất… Edit: hoacodatChu Thanh Nhược từng hỏi Hoàng đế vì sao thích nàng? Còn hỏi với vẻ chảnh chọe, có phải vì nàng thiên sinh lệ chất (trời sinh đoan chính)? Không ai sánh bằng? Hoàng đế lúc ấy đang xem điệp báo (báo cáo gián điệp chuyển tới), dời ngón tay ngọc đang quơ quơ trước mặt đi, mắt không chớp nói, “Ai thiên sinh lệ chất? Sao trẫm không nhìn thấy vậy?”Chu Thanh Nhược chán nản, hai má phồng lên ngồi một bên không nói chuyện.Hoàng đế thấy bên cạnh quá yên tĩnh, quay đầu nhìn nàng, thấy nàng đang tức giận, ánh mắt bất giác lộ ra ý cười ấm áp, nói: “Lúc ấy sau khi Trẫm phát bệnh, suy yếu vô lực nằm trên đất, kết quả thấy một người giống như chuột vậy đột nhiên từ dưới đất chui lên.”Trên mặt Chu Thanh Nhược đã lộ ra ý cười, miệng lại nói, “Ai là chuột?”“Ừm, con chuột này chắc là một mỹ nhân? Trẫm đã nghĩ chẳng lẽ là một con chuột tinh?”Phụt, rốt cuộc Chu Thanh Nhược không nhịn được cười lên.“Thiếp chính là chuột tinh, đến hàng phục Bệ hạ.” Chu Thanh Nhược kiều mị nói.Hoàng đế thấy trên mặt Chu Thanh Nhược lộ ra thần sắc mị hoặc, cảm thấy cả người đầy lửa nóng, ngay cả điệp báo cũng không nhìn nữa, xoay người bế nàng lên, nói, “Vậy để Trẫm nhìn xem, nàng hàng phục Trẫm thế nào?”Hơi thở Hoàng đế phả lên mặt nàng, làm mặt nàng cũng đỏ lên rồi.

Edit: hoacodat

Chu Thanh Nhược từng hỏi Hoàng đế vì sao thích nàng? Còn hỏi với vẻ chảnh chọe, có phải vì nàng thiên sinh lệ chất (trời sinh đoan chính)? Không ai sánh bằng? Hoàng đế lúc ấy đang xem điệp báo (báo cáo gián điệp chuyển tới), dời ngón tay ngọc đang quơ quơ trước mặt đi, mắt không chớp nói, “Ai thiên sinh lệ chất? Sao trẫm không nhìn thấy vậy?”

Chu Thanh Nhược chán nản, hai má phồng lên ngồi một bên không nói chuyện.

Hoàng đế thấy bên cạnh quá yên tĩnh, quay đầu nhìn nàng, thấy nàng đang tức giận, ánh mắt bất giác lộ ra ý cười ấm áp, nói: “Lúc ấy sau khi Trẫm phát bệnh, suy yếu vô lực nằm trên đất, kết quả thấy một người giống như chuột vậy đột nhiên từ dưới đất chui lên.”

Trên mặt Chu Thanh Nhược đã lộ ra ý cười, miệng lại nói, “Ai là chuột?”

“Ừm, con chuột này chắc là một mỹ nhân? Trẫm đã nghĩ chẳng lẽ là một con chuột tinh?”

Phụt, rốt cuộc Chu Thanh Nhược không nhịn được cười lên.

“Thiếp chính là chuột tinh, đến hàng phục Bệ hạ.” Chu Thanh Nhược kiều mị nói.

Hoàng đế thấy trên mặt Chu Thanh Nhược lộ ra thần sắc mị hoặc, cảm thấy cả người đầy lửa nóng, ngay cả điệp báo cũng không nhìn nữa, xoay người bế nàng lên, nói, “Vậy để Trẫm nhìn xem, nàng hàng phục Trẫm thế nào?”

Hơi thở Hoàng đế phả lên mặt nàng, làm mặt nàng cũng đỏ lên rồi.

Thịnh Thế Sủng PhiTác giả: Bích Vân ThiênTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngChu Thanh Nhược bị nhốt trong tủ đồ đã hai ngày rồi, đói đến mức đầu váng mắt hoa, thật sự đã không chịu đựng được nữa, mặc dù nàng biết thế giới bên ngoài tủ là cảnh tượng long trời lở đất, cảnh chém giết đầy trời giống như quỷ dữ từ địa ngục sống lại, quân phản loạn sớm đã chiếm lấy hoàng cung rồi, có lẽ đi ra ngoài chính là chết, nhưng bây giờ nàng cứ tiếp tục ngây ngốc ở đây cũng chỉ sống đến ngày mai, không bằng dứt khoát mạo hiểm một lần, có lẽ có thể may mắn chút ít? Thời tiết khá u ám, mây đen đầy trời, mặt trời bị che khuất, tỏa ra ánh sáng khá yếu ớt, Chu Thanh Nhược lạnh quá run lên một cái, đều nói quân phản loạn cũng giống như lũ cường đạo (cướp), dọc theo đường đi đốt lửa giết người chuyện gì cũng làm, nếu mình mà gặp phải.... Nàng còn nhớ rõ ngày đó nàng chải đầu bên song cửa sổ, cung nữ Linh Ngọc sắc mặt tái nhợt chạy vào, mở miệng nói: “Chủ tử không xong rồi, sáng sớm hôm nay cửa thành đã bị phá, quân phản loạn đã đánh vào hoàng cung rồi.” Chu Thanh Nhược cả kinh thất… Edit: hoacodatChu Thanh Nhược từng hỏi Hoàng đế vì sao thích nàng? Còn hỏi với vẻ chảnh chọe, có phải vì nàng thiên sinh lệ chất (trời sinh đoan chính)? Không ai sánh bằng? Hoàng đế lúc ấy đang xem điệp báo (báo cáo gián điệp chuyển tới), dời ngón tay ngọc đang quơ quơ trước mặt đi, mắt không chớp nói, “Ai thiên sinh lệ chất? Sao trẫm không nhìn thấy vậy?”Chu Thanh Nhược chán nản, hai má phồng lên ngồi một bên không nói chuyện.Hoàng đế thấy bên cạnh quá yên tĩnh, quay đầu nhìn nàng, thấy nàng đang tức giận, ánh mắt bất giác lộ ra ý cười ấm áp, nói: “Lúc ấy sau khi Trẫm phát bệnh, suy yếu vô lực nằm trên đất, kết quả thấy một người giống như chuột vậy đột nhiên từ dưới đất chui lên.”Trên mặt Chu Thanh Nhược đã lộ ra ý cười, miệng lại nói, “Ai là chuột?”“Ừm, con chuột này chắc là một mỹ nhân? Trẫm đã nghĩ chẳng lẽ là một con chuột tinh?”Phụt, rốt cuộc Chu Thanh Nhược không nhịn được cười lên.“Thiếp chính là chuột tinh, đến hàng phục Bệ hạ.” Chu Thanh Nhược kiều mị nói.Hoàng đế thấy trên mặt Chu Thanh Nhược lộ ra thần sắc mị hoặc, cảm thấy cả người đầy lửa nóng, ngay cả điệp báo cũng không nhìn nữa, xoay người bế nàng lên, nói, “Vậy để Trẫm nhìn xem, nàng hàng phục Trẫm thế nào?”Hơi thở Hoàng đế phả lên mặt nàng, làm mặt nàng cũng đỏ lên rồi.

Chương 24