Tác giả:

“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…

Chương 362: Thế giới thứ tám : Phiên ngoại Ôn Quỳnh 3

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Lại qua mấy tháng, bệnh tình Ôn Quỳnh quá nặng, Khâu Lương c*̃ng mang theo thần sắc đau khổ nói với hắn, cha mình rốt c*̣c không chịu được mà qua đời. Ôn Quỳnh an ủi hắn, “Cha cậu sẽ không muốn thấy cậu đau buồn.” Lại qua một tháng, Khâu Lương bước ra từ nỗi đau, mang theo cảm kích tươi cười nói với Ôn Quỳnh: “Mấy ngày qua, cảm ơn cậu đã an ủi tôi, cậu nói không sai, làm người luôn phải hướng về phía trước.” không, hắn sẽ không hướng về phía trước. Ôn Quỳnh cảm thấy khủng hoảng. Khâu Lương rõ ràng đau lòng như vậy, nhưng qua một đoạn thời gian đã có thể tươi cười, thời gian quả thật có thể xóa nhòa tất cả. Nhưng nếu hắn đã chết thì sao? Phong Quang không biết đến sự tồn tại c*̉a hắn, cho dù thời gian đau buồn chỉ ngắn ngủi từng ấy, cô ấy c*̃ng sẽ không vì hắn mà khóc, thậm chí vĩnh viễn c*̃ng không để tên c*̉a hắn ở trong lòng. Ôn Quỳnh không cam lòng. Một ngày nào đó, đêm dài tĩnh lặng, hắn có một quyết định. Hắn muốn dẫn nàng c*̀ng nhau rời đi, rời khỏi thế giới không thú vị này. Vì thế, tất cả mọi thứ, từ thời khắc này bắt đầu sụp đổ.

Lại qua mấy tháng, bệnh tình Ôn Quỳnh quá nặng, Khâu Lương c*̃ng mang theo thần sắc đau khổ nói với hắn, cha mình rốt c*̣c không chịu được mà qua đời. 

Ôn Quỳnh an ủi hắn, “Cha cậu sẽ không muốn thấy cậu đau buồn.” 

Lại qua một tháng, Khâu Lương bước ra từ nỗi đau, mang theo cảm kích tươi cười nói với Ôn Quỳnh: “Mấy ngày qua, cảm ơn cậu đã an ủi tôi, cậu nói không sai, làm người luôn phải hướng về phía trước.” 

không, hắn sẽ không hướng về phía trước. 

Ôn Quỳnh cảm thấy khủng hoảng. 

Khâu Lương rõ ràng đau lòng như vậy, nhưng qua một đoạn thời gian đã có thể tươi cười, thời gian quả thật có thể xóa nhòa tất cả. 

Nhưng nếu hắn đã chết thì sao? 

Phong Quang không biết đến sự tồn tại c*̉a hắn, cho dù thời gian đau buồn chỉ ngắn ngủi từng ấy, cô ấy c*̃ng sẽ không vì hắn mà khóc, thậm chí vĩnh viễn c*̃ng không để tên c*̉a hắn ở trong lòng. 

Ôn Quỳnh không cam lòng. 

Một ngày nào đó, đêm dài tĩnh lặng, hắn có một quyết định. 

Hắn muốn dẫn nàng c*̀ng nhau rời đi, rời khỏi thế giới không thú vị này. 

Vì thế, tất cả mọi thứ, từ thời khắc này bắt đầu sụp đổ.

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Lại qua mấy tháng, bệnh tình Ôn Quỳnh quá nặng, Khâu Lương c*̃ng mang theo thần sắc đau khổ nói với hắn, cha mình rốt c*̣c không chịu được mà qua đời. Ôn Quỳnh an ủi hắn, “Cha cậu sẽ không muốn thấy cậu đau buồn.” Lại qua một tháng, Khâu Lương bước ra từ nỗi đau, mang theo cảm kích tươi cười nói với Ôn Quỳnh: “Mấy ngày qua, cảm ơn cậu đã an ủi tôi, cậu nói không sai, làm người luôn phải hướng về phía trước.” không, hắn sẽ không hướng về phía trước. Ôn Quỳnh cảm thấy khủng hoảng. Khâu Lương rõ ràng đau lòng như vậy, nhưng qua một đoạn thời gian đã có thể tươi cười, thời gian quả thật có thể xóa nhòa tất cả. Nhưng nếu hắn đã chết thì sao? Phong Quang không biết đến sự tồn tại c*̉a hắn, cho dù thời gian đau buồn chỉ ngắn ngủi từng ấy, cô ấy c*̃ng sẽ không vì hắn mà khóc, thậm chí vĩnh viễn c*̃ng không để tên c*̉a hắn ở trong lòng. Ôn Quỳnh không cam lòng. Một ngày nào đó, đêm dài tĩnh lặng, hắn có một quyết định. Hắn muốn dẫn nàng c*̀ng nhau rời đi, rời khỏi thế giới không thú vị này. Vì thế, tất cả mọi thứ, từ thời khắc này bắt đầu sụp đổ.

Chương 362: Thế giới thứ tám : Phiên ngoại Ôn Quỳnh 3