Tác giả:

“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!…

Chương 363: Thế giới thứ chín : Tiến công chiếm đóng lão xử nam bảy trăm năm

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Edit: Nhi HuỳnhKhác với những lần trước, trong thế giới màu trắng lúc này xuất hiện rất nhiều vết nứt, bên trong những khe nứt tối đen, chúng nó đang cắn nuốt màu trắng xung quanh.Phong Quang trừng mắt nhìn, ngây thơ hỏi: “Trùng tu thay đổi?”“Thanh trừ tình cảm.”Theo âm thanh lạnh nhạt c*̉a hệ thống, Phong Quang khựng một cái, sau đó ánh mắt trở nên mờ mịt, rất nhanh lại thanh tỉnh, mà những vết nứt màu đen trong không gian c*̃ng chậm rãi bị màu trắng lấp đầy.Chỉ chốc lát sau lại trở về thế giới thuần trắng.“Tôi làm sao vậy?” Phong Quang xoa xoa huyệt thái dương, đầu phát đau khiến cô khó chịu.“Giá trị hóa đen c*̉a ký chủ quá cao, vì duy trì tiến hành nhiệm vụ một cách bình thường, thanh trừ tất cả ký ức c*̉a ký chủ trong thế giới.”“Cái gì? Tôi có đi đến thế giới cái gì mà… tinh đường chói sáng?” cô nghĩ nghĩ nhưng nghĩ không ra có bất kỳ ký ức gì liên quan đến, cô nghiến răng, “Hệ thống, muốn cắt bỏ ký ức c*̉a tôi sao không hỏi ý kiến trước?”“Vì duy trì trật tự mỗi thế giới không để chúng bị sụp đổ, hệ thống có quyền thanh trừ ký ức c*̉a ký chủ.”“Giá trị hóa đen c*̉a tôi là có ý gì?”Hệ thống không nói.“Có thể tự tiện cắt bỏ ký ức như vậy, trước đây có phải c*̃ng từng có tình huống như vậy không, c*̃ng xóa ký ức c*̉a tôi.” Dù sao sau khi cắt bỏ, cô c*̃ng không nhớ cái gì, tất nhiên c*̃ng không thể biết hệ thống có thực sự từng làm qua chuyện đó không.Hệ thống nói: “Chọn kịch bản.”Phong Quang không nhìn những quyển sách hiện qua xung quanh người, lần này côkhông dự định để hệ thống cứ thế mà chuyển chủ đề, “Thật lâu trước đây, tôi đã nghi vấn vì sao hệ thống này lại tìm tới tôi, còn nói sóng điện não c*̉a tôi phù hợp với hệ thống, nhưng bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ, tất cả những chuyện trước đây đều là giả.”“Cho dù ký chủ có thái độ hoài nghi như thế nào c*̃ng không thể loại bỏ hệ thống ra khỏi hệ thần kinh đại não, cho nên, hệ thống mới chân thật tồn tại.”“Cho nên ý là, hệ thống có quyền lợi xử trí tôi, còn tôi không có quyền lợi xử trí hệ thống, quá không công bằng.”“Giữa chúng ta c*̃ng không phải là quan hệ ngang hàng, chúng ta là quan hệ hợp đồng, ký chủ là người ký hợp đồng c*̉a hệ thống, không có quyền lợi điều khiển chi phối.”Phong Quang lạnh giọng: “Ha ha.”

Edit: Nhi Huỳnh

Khác với những lần trước, trong thế giới màu trắng lúc này xuất hiện rất nhiều vết nứt, bên trong những khe nứt tối đen, chúng nó đang cắn nuốt màu trắng xung quanh.

Phong Quang trừng mắt nhìn, ngây thơ hỏi: “Trùng tu thay đổi?”

“Thanh trừ tình cảm.”

Theo âm thanh lạnh nhạt c*̉a hệ thống, Phong Quang khựng một cái, sau đó ánh mắt trở nên mờ mịt, rất nhanh lại thanh tỉnh, mà những vết nứt màu đen trong không gian c*̃ng chậm rãi bị màu trắng lấp đầy.

Chỉ chốc lát sau lại trở về thế giới thuần trắng.

“Tôi làm sao vậy?” Phong Quang xoa xoa huyệt thái dương, đầu phát đau khiến cô khó chịu.

“Giá trị hóa đen c*̉a ký chủ quá cao, vì duy trì tiến hành nhiệm vụ một cách bình thường, thanh trừ tất cả ký ức c*̉a ký chủ trong thế giới.”

“Cái gì? Tôi có đi đến thế giới cái gì mà… tinh đường chói sáng?” cô nghĩ nghĩ nhưng nghĩ không ra có bất kỳ ký ức gì liên quan đến, cô nghiến răng, “Hệ thống, muốn cắt bỏ ký ức c*̉a tôi sao không hỏi ý kiến trước?”

“Vì duy trì trật tự mỗi thế giới không để chúng bị sụp đổ, hệ thống có quyền thanh trừ ký ức c*̉a ký chủ.”

“Giá trị hóa đen c*̉a tôi là có ý gì?”

Hệ thống không nói.

“Có thể tự tiện cắt bỏ ký ức như vậy, trước đây có phải c*̃ng từng có tình huống như vậy không, c*̃ng xóa ký ức c*̉a tôi.” Dù sao sau khi cắt bỏ, cô c*̃ng không nhớ cái gì, tất nhiên c*̃ng không thể biết hệ thống có thực sự từng làm qua chuyện đó không.

Hệ thống nói: “Chọn kịch bản.”

Phong Quang không nhìn những quyển sách hiện qua xung quanh người, lần này côkhông dự định để hệ thống cứ thế mà chuyển chủ đề, “Thật lâu trước đây, tôi đã nghi vấn vì sao hệ thống này lại tìm tới tôi, còn nói sóng điện não c*̉a tôi phù hợp với hệ thống, nhưng bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ, tất cả những chuyện trước đây đều là giả.”

“Cho dù ký chủ có thái độ hoài nghi như thế nào c*̃ng không thể loại bỏ hệ thống ra khỏi hệ thần kinh đại não, cho nên, hệ thống mới chân thật tồn tại.”

“Cho nên ý là, hệ thống có quyền lợi xử trí tôi, còn tôi không có quyền lợi xử trí hệ thống, quá không công bằng.”

“Giữa chúng ta c*̃ng không phải là quan hệ ngang hàng, chúng ta là quan hệ hợp đồng, ký chủ là người ký hợp đồng c*̉a hệ thống, không có quyền lợi điều khiển chi phối.”

Phong Quang lạnh giọng: “Ha ha.”

Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có ĐộcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Cổ Đại, Truyện Hệ Thống, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên Không“Thu Niệm Niệm, tôi nói rồi, tôi nhất định sẽ tìm được cô.” Trong một ngõ nhỏ mịt mờ, người đàn ông anh tuấn quyến rũ một tay chống tường, hơi thở c*̉a hắn như một loại chú ngữ c*̉a ác ma khiến cho người ta hoảng hốt. Một cô gái bị nhốt trong tay hắn, khuôn mặt nhiễm hồng làm cô càng thêm đáng yêu. Bởi vì cách nhau quá gần, sự thân cận quá mức này khiến người đàn ông chỉ cần khe khẽ c*́i đầu liền có thể hôn lên môi cô. Tuy rằng không khí ám muội, động tác khiến người xấu hổ nhưng thiếu nữ vẫn mạnh miệng tạo thế nói: “Tống Mạch, tiền tôi đã cho anh, chúng ta liền không quen biết, tại sao anh còn không chịu buông tha tôi!”. “Hả?” Khóe miệng hắn tạo thành một độ cong, “Dùng một ngàn khối mua một đêm c*̉a tôi? Thu Niệm Niệm, cô nghĩ rằng tôi rẻ mạt vậy sao?” Nghĩ tới buổi tối nào đó, Thu Niệm Niệm chớp mắt liền đỏ mặt, tóm lại, tất cả chỉ tại cái ngày đó!… Edit: Nhi HuỳnhKhác với những lần trước, trong thế giới màu trắng lúc này xuất hiện rất nhiều vết nứt, bên trong những khe nứt tối đen, chúng nó đang cắn nuốt màu trắng xung quanh.Phong Quang trừng mắt nhìn, ngây thơ hỏi: “Trùng tu thay đổi?”“Thanh trừ tình cảm.”Theo âm thanh lạnh nhạt c*̉a hệ thống, Phong Quang khựng một cái, sau đó ánh mắt trở nên mờ mịt, rất nhanh lại thanh tỉnh, mà những vết nứt màu đen trong không gian c*̃ng chậm rãi bị màu trắng lấp đầy.Chỉ chốc lát sau lại trở về thế giới thuần trắng.“Tôi làm sao vậy?” Phong Quang xoa xoa huyệt thái dương, đầu phát đau khiến cô khó chịu.“Giá trị hóa đen c*̉a ký chủ quá cao, vì duy trì tiến hành nhiệm vụ một cách bình thường, thanh trừ tất cả ký ức c*̉a ký chủ trong thế giới.”“Cái gì? Tôi có đi đến thế giới cái gì mà… tinh đường chói sáng?” cô nghĩ nghĩ nhưng nghĩ không ra có bất kỳ ký ức gì liên quan đến, cô nghiến răng, “Hệ thống, muốn cắt bỏ ký ức c*̉a tôi sao không hỏi ý kiến trước?”“Vì duy trì trật tự mỗi thế giới không để chúng bị sụp đổ, hệ thống có quyền thanh trừ ký ức c*̉a ký chủ.”“Giá trị hóa đen c*̉a tôi là có ý gì?”Hệ thống không nói.“Có thể tự tiện cắt bỏ ký ức như vậy, trước đây có phải c*̃ng từng có tình huống như vậy không, c*̃ng xóa ký ức c*̉a tôi.” Dù sao sau khi cắt bỏ, cô c*̃ng không nhớ cái gì, tất nhiên c*̃ng không thể biết hệ thống có thực sự từng làm qua chuyện đó không.Hệ thống nói: “Chọn kịch bản.”Phong Quang không nhìn những quyển sách hiện qua xung quanh người, lần này côkhông dự định để hệ thống cứ thế mà chuyển chủ đề, “Thật lâu trước đây, tôi đã nghi vấn vì sao hệ thống này lại tìm tới tôi, còn nói sóng điện não c*̉a tôi phù hợp với hệ thống, nhưng bây giờ tôi bắt đầu nghi ngờ, tất cả những chuyện trước đây đều là giả.”“Cho dù ký chủ có thái độ hoài nghi như thế nào c*̃ng không thể loại bỏ hệ thống ra khỏi hệ thần kinh đại não, cho nên, hệ thống mới chân thật tồn tại.”“Cho nên ý là, hệ thống có quyền lợi xử trí tôi, còn tôi không có quyền lợi xử trí hệ thống, quá không công bằng.”“Giữa chúng ta c*̃ng không phải là quan hệ ngang hàng, chúng ta là quan hệ hợp đồng, ký chủ là người ký hợp đồng c*̉a hệ thống, không có quyền lợi điều khiển chi phối.”Phong Quang lạnh giọng: “Ha ha.”

Chương 363: Thế giới thứ chín : Tiến công chiếm đóng lão xử nam bảy trăm năm