Tác giả:

Một buổi tối 20XX,Thế kỉ XXI... Lưu gia... Lưu Hoa Nguyệt đứng trướt cửa phòng của Lưu phu nhân chậm gõ cửa:“Mẹ à, cha bảo mẹ ra tiếp khách ở phòng tiệc. Mẹ chuẩn bị nhanh lên.” Trong căn phòng kia chỉ “ừ” một tiếng rồi chiếc cửa gỗ mở ra,Lưu phu nhân mặc một chiếc váy màu tím hở vai và dài chấm gót chân,trước ngực gắn ba viên kim cương sáng lấp lánh nhìn cô rồi chau mày:“ Bữa tiệc quan trọng sao con lại ăn mặc thế này?” Lưu Hoa Nguyệt nhìn lại chiếc váy đen viền trắng trên đầu gối 10cm bó sát làm lộ ra cơ thể hình chữ S mà vẫn kín đáo thanh lịch ra dáng con nhà lành. Thế này thì sao chứ váy đẹp mà? Cô hỏi:“ Mẹ thấy chiếc váy này có vấn đề gì sao ạ?” Thấy mẹ không nói chỉ lắc đầu mới dẫn bà tới phòng tiệc. Căn phòng tiệc ồn ào làm cô nhức đầu nên sải bước ra ban công hóng gió. Cô liếc đôi đồng tử đen của mình vào căn phòng kia nghĩ:“ Ai mà biết được việc một sát thủ No.1 máu lạnh lại đi dự bữa tiệc tao nhã này thì mình dám nhìn mặt ai nữa” Vì đang tận hưởng sự yên tĩnh, Lưu Hoa Nguyệt…

Chương 12: Tỉ thí võ thuật

Sát Thủ Vương PhiTác giả: meosutuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngMột buổi tối 20XX,Thế kỉ XXI... Lưu gia... Lưu Hoa Nguyệt đứng trướt cửa phòng của Lưu phu nhân chậm gõ cửa:“Mẹ à, cha bảo mẹ ra tiếp khách ở phòng tiệc. Mẹ chuẩn bị nhanh lên.” Trong căn phòng kia chỉ “ừ” một tiếng rồi chiếc cửa gỗ mở ra,Lưu phu nhân mặc một chiếc váy màu tím hở vai và dài chấm gót chân,trước ngực gắn ba viên kim cương sáng lấp lánh nhìn cô rồi chau mày:“ Bữa tiệc quan trọng sao con lại ăn mặc thế này?” Lưu Hoa Nguyệt nhìn lại chiếc váy đen viền trắng trên đầu gối 10cm bó sát làm lộ ra cơ thể hình chữ S mà vẫn kín đáo thanh lịch ra dáng con nhà lành. Thế này thì sao chứ váy đẹp mà? Cô hỏi:“ Mẹ thấy chiếc váy này có vấn đề gì sao ạ?” Thấy mẹ không nói chỉ lắc đầu mới dẫn bà tới phòng tiệc. Căn phòng tiệc ồn ào làm cô nhức đầu nên sải bước ra ban công hóng gió. Cô liếc đôi đồng tử đen của mình vào căn phòng kia nghĩ:“ Ai mà biết được việc một sát thủ No.1 máu lạnh lại đi dự bữa tiệc tao nhã này thì mình dám nhìn mặt ai nữa” Vì đang tận hưởng sự yên tĩnh, Lưu Hoa Nguyệt… Lưu Kha là võ giả cấp 16, cảm nhận nguyên khí xung quanh rất nhạy bén. Lúc Lưu Hoa Nguyệt múa, hắn ta cảm nhận được lượng nguyên khí nhỏ phát ra từ người nàng để làm hoa nở và thu hút đàn bướm.Lưu Kha truyền đi những thông tin mà mình quan sát được cho phụ thân- Lưu Quang. Ông cả kinh thầm nghĩ” Nó là phế vật nhà ông sao? Ai đã dạy võ cho nó?...”Ông nhanh chóng bảo cho Lưu Kha tỉ thí võ đạo xem nàng đã đạt tới trình độ nào rồi. Nghe lời, Lưu Kha đứng lên thách đấu với nàng.Nghe được những lời khiêu khích từ Lưu Kha, nàng cười lạnh trong lòng:“ Ngươi muốn xuống địa phủ sớm thì ta thành toàn cho ngươi!” Rồi nàng giật đầu đồng ý.Các quan thần trong yến tiệc đều hít một ngụm khí lạnh. Ai trong Nam Phong quốc này không biết rằng tam tiểu thư đích nữ phủ thừa tướng là một phế vật vô tri chứ?Vì tò mò nên ai cũng đến đấu trường xem tỉ thí ở đấu trường._______địa điểm_______Lưu Hoa Nguyệt mặc bộ quần đen ( chương 2) tay phải cầm thanh thủy thủ dài bằng nửa cánh tay, tóc được vấn cao. Lưu Kha mặc bộ bạch kim chiến giáp, tay cầm một cây thương bạc dài bằng người.Giọng nói của giám khảo vang lên:“ Thời gian là nửa canh giờ ( 1 tiếng), hai bên tỉ thí võ nhưng không được g**t ch*t hay đâm vào nơi chí mạng người kia. Rõ chưa?” Nàng và Lưu Kha trăm miệng một lời:“ Đã rõ!”Giám khảo cũng lui ra khỏi sân đấu:“ BẮT ĐẦU!!!”Lưu Kha tay cầm thương bạc ra thế thủ cò nàng đứng yên nghịch thanh thủy thủ trong tay. Không thấy nàng chủ động nên Lưu Kha xông về phía Lưu Hoa Nguyệt.Hàng loạt các động tác ngoan nhanh chuẩn cùng một lượng nguyên khí lớn nhắm thẳng vào người nàng. Nàng nhẹ nhàng né tránh các chiêu thức, tay trái lấy từ trong áo khoác thêm một thanh thủy thủ. Nàng là sát thủ thế kỉ XXI nha~~ mấy cái chiêu thức đó vẫn còn rất chậm đối với nàng.Là muội ấy nhanh hay mình quá chậm? Muội ấy có thể sử dụng cả hai tay sao?- Lưu Kha thất kinh. Hắn chưa kịp định thần lại thì Lưu Hoa Nguyệt đã nhanh chóng vòng ra đằng sau hắn, đưa hai thanh thủy thủ bắt chéo trước yến hầu của hắn:“ Thắng bại rõ ràng. Ngươi thua!”

Lưu Kha là võ giả cấp 16, cảm nhận nguyên khí xung quanh rất nhạy bén. Lúc Lưu Hoa Nguyệt múa, hắn ta cảm nhận được lượng nguyên khí nhỏ phát ra từ người nàng để làm hoa nở và thu hút đàn bướm.

Lưu Kha truyền đi những thông tin mà mình quan sát được cho phụ thân- Lưu Quang. Ông cả kinh thầm nghĩ” Nó là phế vật nhà ông sao? Ai đã dạy võ cho nó?...”

Ông nhanh chóng bảo cho Lưu Kha tỉ thí võ đạo xem nàng đã đạt tới trình độ nào rồi. Nghe lời, Lưu Kha đứng lên thách đấu với nàng.

Nghe được những lời khiêu khích từ Lưu Kha, nàng cười lạnh trong lòng:“ Ngươi muốn xuống địa phủ sớm thì ta thành toàn cho ngươi!” Rồi nàng giật đầu đồng ý.

Các quan thần trong yến tiệc đều hít một ngụm khí lạnh. Ai trong Nam Phong quốc này không biết rằng tam tiểu thư đích nữ phủ thừa tướng là một phế vật vô tri chứ?

Vì tò mò nên ai cũng đến đấu trường xem tỉ thí ở đấu trường.

_______địa điểm_______

Lưu Hoa Nguyệt mặc bộ quần đen ( chương 2) tay phải cầm thanh thủy thủ dài bằng nửa cánh tay, tóc được vấn cao. Lưu Kha mặc bộ bạch kim chiến giáp, tay cầm một cây thương bạc dài bằng người.

Giọng nói của giám khảo vang lên:“ Thời gian là nửa canh giờ ( 1 tiếng), hai bên tỉ thí võ nhưng không được g**t ch*t hay đâm vào nơi chí mạng người kia. Rõ chưa?” Nàng và Lưu Kha trăm miệng một lời:“ Đã rõ!”

Giám khảo cũng lui ra khỏi sân đấu:“ BẮT ĐẦU!!!”

Lưu Kha tay cầm thương bạc ra thế thủ cò nàng đứng yên nghịch thanh thủy thủ trong tay. Không thấy nàng chủ động nên Lưu Kha xông về phía Lưu Hoa Nguyệt.

Hàng loạt các động tác ngoan nhanh chuẩn cùng một lượng nguyên khí lớn nhắm thẳng vào người nàng. Nàng nhẹ nhàng né tránh các chiêu thức, tay trái lấy từ trong áo khoác thêm một thanh thủy thủ. Nàng là sát thủ thế kỉ XXI nha~~ mấy cái chiêu thức đó vẫn còn rất chậm đối với nàng.

Là muội ấy nhanh hay mình quá chậm? Muội ấy có thể sử dụng cả hai tay sao?- Lưu Kha thất kinh. Hắn chưa kịp định thần lại thì Lưu Hoa Nguyệt đã nhanh chóng vòng ra đằng sau hắn, đưa hai thanh thủy thủ bắt chéo trước yến hầu của hắn:“ Thắng bại rõ ràng. Ngươi thua!”

Sát Thủ Vương PhiTác giả: meosutuTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngMột buổi tối 20XX,Thế kỉ XXI... Lưu gia... Lưu Hoa Nguyệt đứng trướt cửa phòng của Lưu phu nhân chậm gõ cửa:“Mẹ à, cha bảo mẹ ra tiếp khách ở phòng tiệc. Mẹ chuẩn bị nhanh lên.” Trong căn phòng kia chỉ “ừ” một tiếng rồi chiếc cửa gỗ mở ra,Lưu phu nhân mặc một chiếc váy màu tím hở vai và dài chấm gót chân,trước ngực gắn ba viên kim cương sáng lấp lánh nhìn cô rồi chau mày:“ Bữa tiệc quan trọng sao con lại ăn mặc thế này?” Lưu Hoa Nguyệt nhìn lại chiếc váy đen viền trắng trên đầu gối 10cm bó sát làm lộ ra cơ thể hình chữ S mà vẫn kín đáo thanh lịch ra dáng con nhà lành. Thế này thì sao chứ váy đẹp mà? Cô hỏi:“ Mẹ thấy chiếc váy này có vấn đề gì sao ạ?” Thấy mẹ không nói chỉ lắc đầu mới dẫn bà tới phòng tiệc. Căn phòng tiệc ồn ào làm cô nhức đầu nên sải bước ra ban công hóng gió. Cô liếc đôi đồng tử đen của mình vào căn phòng kia nghĩ:“ Ai mà biết được việc một sát thủ No.1 máu lạnh lại đi dự bữa tiệc tao nhã này thì mình dám nhìn mặt ai nữa” Vì đang tận hưởng sự yên tĩnh, Lưu Hoa Nguyệt… Lưu Kha là võ giả cấp 16, cảm nhận nguyên khí xung quanh rất nhạy bén. Lúc Lưu Hoa Nguyệt múa, hắn ta cảm nhận được lượng nguyên khí nhỏ phát ra từ người nàng để làm hoa nở và thu hút đàn bướm.Lưu Kha truyền đi những thông tin mà mình quan sát được cho phụ thân- Lưu Quang. Ông cả kinh thầm nghĩ” Nó là phế vật nhà ông sao? Ai đã dạy võ cho nó?...”Ông nhanh chóng bảo cho Lưu Kha tỉ thí võ đạo xem nàng đã đạt tới trình độ nào rồi. Nghe lời, Lưu Kha đứng lên thách đấu với nàng.Nghe được những lời khiêu khích từ Lưu Kha, nàng cười lạnh trong lòng:“ Ngươi muốn xuống địa phủ sớm thì ta thành toàn cho ngươi!” Rồi nàng giật đầu đồng ý.Các quan thần trong yến tiệc đều hít một ngụm khí lạnh. Ai trong Nam Phong quốc này không biết rằng tam tiểu thư đích nữ phủ thừa tướng là một phế vật vô tri chứ?Vì tò mò nên ai cũng đến đấu trường xem tỉ thí ở đấu trường._______địa điểm_______Lưu Hoa Nguyệt mặc bộ quần đen ( chương 2) tay phải cầm thanh thủy thủ dài bằng nửa cánh tay, tóc được vấn cao. Lưu Kha mặc bộ bạch kim chiến giáp, tay cầm một cây thương bạc dài bằng người.Giọng nói của giám khảo vang lên:“ Thời gian là nửa canh giờ ( 1 tiếng), hai bên tỉ thí võ nhưng không được g**t ch*t hay đâm vào nơi chí mạng người kia. Rõ chưa?” Nàng và Lưu Kha trăm miệng một lời:“ Đã rõ!”Giám khảo cũng lui ra khỏi sân đấu:“ BẮT ĐẦU!!!”Lưu Kha tay cầm thương bạc ra thế thủ cò nàng đứng yên nghịch thanh thủy thủ trong tay. Không thấy nàng chủ động nên Lưu Kha xông về phía Lưu Hoa Nguyệt.Hàng loạt các động tác ngoan nhanh chuẩn cùng một lượng nguyên khí lớn nhắm thẳng vào người nàng. Nàng nhẹ nhàng né tránh các chiêu thức, tay trái lấy từ trong áo khoác thêm một thanh thủy thủ. Nàng là sát thủ thế kỉ XXI nha~~ mấy cái chiêu thức đó vẫn còn rất chậm đối với nàng.Là muội ấy nhanh hay mình quá chậm? Muội ấy có thể sử dụng cả hai tay sao?- Lưu Kha thất kinh. Hắn chưa kịp định thần lại thì Lưu Hoa Nguyệt đã nhanh chóng vòng ra đằng sau hắn, đưa hai thanh thủy thủ bắt chéo trước yến hầu của hắn:“ Thắng bại rõ ràng. Ngươi thua!”

Chương 12: Tỉ thí võ thuật