Tác giả:

Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…

Chương 91: Ném tới là xương người chết

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng nàng không chuyển động, đã lựa chọn tin tưởng đến cùng. Cô Độc Chứng này làm việc rất thận trọng, nếu hắn không có nắm chắc, nhất định sẽ không đi làm loại chuyện nguy hiểm. Quả nhiên, âm thanh phá vỡ trong không khí như đá lửa chớp sáng biến mất, tay Cô Độc Chứng cũng đang thả xuống. Giữ lại thứ cầm trong tay, sau đó cánh tay kín đáo xoay lại đưa qua cho Tần Như Thương. Như Thương nhận lấy, không thấy rõ, chỉ có thể dựa vào cảm giác suy đoán. Chỉ một lúc, lập tức liền biết đó là cái gì. Xương người! Tay nàng sờ sờ, là một khối xương hài tử to bằng nắm tay. Đầu khớp xương thật trơn bóng, rất rõ ràng là được người v**t v* nhiều năm. Cảm giác này giống như hòn đá nằm bên cạnh bờ biển, trải qua từng đợt sóng biển chà xát, hoàn toàn không còn bén nhọn nữa, mà cuối cùng trở nên bóng loáng trơn tuột. Xương người đối với Tần Như Thương mà nói cũng không xa lạ, đừng nói là bản thân công việc nàng thường xuyên quanh quẩn trên đường ranh sống chết, chỉ riêng trong phòng thí nghiệm Bộ Quốc Phòng, không biết đã gặp qua bao nhiêu xác khô xác ướt. Chẳng trách, tiếng vang phát ra lúc trước nàng cảm nhận được không giống hòn đá, bây giờ xem ra, đó là xương người đã phát khô biến giòn trải qua va chạm mà tạo nên tiếng động. Đây là khớp xương mặt rỗng ruột, thậm chí có chỗ xốp giòn đã muốn biến thành tro. Cô Độc Chứng có kể qua câu chuyện "Chín người một quỷ", Như Thương cảm thấy, nếu như hài tử thích lấy xương người làm món đồ chơi thì…cũng không phải là không có khả năng. Khớp xương hiện tại đang ở trong tay, thật sự cũng có chút không được thoải mái. Đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, bất chợt giơ một tay lên, khối xương hài tử trong tay lập tức bay vọt giữa không trung tạo thành một đường cong, ném thẳng tới hướng đó rồi lại rất nhanh quay ngược trở về. Tư thế ném và thu hồi vẽ ra đường vòng cung của nàng rất ôn nhu nhẹ nhàng, nếu như ở đây có ánh sáng, nhìn thấy chắn hẳn còn phải xinh đẹp hơn. Nhưng tất cả chỉ là hiện tượng giả! Thời điểm đường cong vừa vẽ ra được một nửa, thì tốc độ khớp xương bỗng nhiên gia tăng, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ hướng khắp ngõ ngách trong bóng tối đập phá! 

Nhưng nàng không chuyển động, đã lựa chọn tin tưởng đến cùng. 

Cô Độc Chứng này làm việc rất thận trọng, nếu hắn không có nắm chắc, nhất định sẽ không đi làm loại chuyện nguy hiểm. 

Quả nhiên, âm thanh phá vỡ trong không khí như đá lửa chớp sáng biến mất, tay Cô Độc Chứng cũng đang thả xuống. 

Giữ lại thứ cầm trong tay, sau đó cánh tay kín đáo xoay lại đưa qua cho Tần Như Thương. 

Như Thương nhận lấy, không thấy rõ, chỉ có thể dựa vào cảm giác suy đoán. 

Chỉ một lúc, lập tức liền biết đó là cái gì. 

Xương người! 

Tay nàng sờ sờ, là một khối xương hài tử to bằng nắm tay. 

Đầu khớp xương thật trơn bóng, rất rõ ràng là được người v**t v* nhiều năm. 

Cảm giác này giống như hòn đá nằm bên cạnh bờ biển, trải qua từng đợt sóng biển chà xát, hoàn toàn không còn bén nhọn nữa, mà cuối cùng trở nên bóng loáng trơn tuột. 

Xương người đối với Tần Như Thương mà nói cũng không xa lạ, đừng nói là bản thân công việc nàng thường xuyên quanh quẩn trên đường ranh sống chết, chỉ riêng trong phòng thí nghiệm Bộ Quốc Phòng, không biết đã gặp qua bao nhiêu xác khô xác ướt. 

Chẳng trách, tiếng vang phát ra lúc trước nàng cảm nhận được không giống hòn đá, bây giờ xem ra, đó là xương người đã phát khô biến giòn trải qua va chạm mà tạo nên tiếng động. 

Đây là khớp xương mặt rỗng ruột, thậm chí có chỗ xốp giòn đã muốn biến thành tro. 

Cô Độc Chứng có kể qua câu chuyện "Chín người một quỷ", Như Thương cảm thấy, nếu như hài tử thích lấy xương người làm món đồ chơi thì…cũng không phải là không có khả năng. 

Khớp xương hiện tại đang ở trong tay, thật sự cũng có chút không được thoải mái. 

Đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, bất chợt giơ một tay lên, khối xương hài tử trong tay lập tức bay vọt giữa không trung tạo thành một đường cong, ném thẳng tới hướng đó rồi lại rất nhanh quay ngược trở về. 

Tư thế ném và thu hồi vẽ ra đường vòng cung của nàng rất ôn nhu nhẹ nhàng, nếu như ở đây có ánh sáng, nhìn thấy chắn hẳn còn phải xinh đẹp hơn. 

Nhưng tất cả chỉ là hiện tượng giả! 

Thời điểm đường cong vừa vẽ ra được một nửa, thì tốc độ khớp xương bỗng nhiên gia tăng, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ hướng khắp ngõ ngách trong bóng tối đập phá! 

Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công.  Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ.  Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được!  Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh.  Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật.  Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng nàng không chuyển động, đã lựa chọn tin tưởng đến cùng. Cô Độc Chứng này làm việc rất thận trọng, nếu hắn không có nắm chắc, nhất định sẽ không đi làm loại chuyện nguy hiểm. Quả nhiên, âm thanh phá vỡ trong không khí như đá lửa chớp sáng biến mất, tay Cô Độc Chứng cũng đang thả xuống. Giữ lại thứ cầm trong tay, sau đó cánh tay kín đáo xoay lại đưa qua cho Tần Như Thương. Như Thương nhận lấy, không thấy rõ, chỉ có thể dựa vào cảm giác suy đoán. Chỉ một lúc, lập tức liền biết đó là cái gì. Xương người! Tay nàng sờ sờ, là một khối xương hài tử to bằng nắm tay. Đầu khớp xương thật trơn bóng, rất rõ ràng là được người v**t v* nhiều năm. Cảm giác này giống như hòn đá nằm bên cạnh bờ biển, trải qua từng đợt sóng biển chà xát, hoàn toàn không còn bén nhọn nữa, mà cuối cùng trở nên bóng loáng trơn tuột. Xương người đối với Tần Như Thương mà nói cũng không xa lạ, đừng nói là bản thân công việc nàng thường xuyên quanh quẩn trên đường ranh sống chết, chỉ riêng trong phòng thí nghiệm Bộ Quốc Phòng, không biết đã gặp qua bao nhiêu xác khô xác ướt. Chẳng trách, tiếng vang phát ra lúc trước nàng cảm nhận được không giống hòn đá, bây giờ xem ra, đó là xương người đã phát khô biến giòn trải qua va chạm mà tạo nên tiếng động. Đây là khớp xương mặt rỗng ruột, thậm chí có chỗ xốp giòn đã muốn biến thành tro. Cô Độc Chứng có kể qua câu chuyện "Chín người một quỷ", Như Thương cảm thấy, nếu như hài tử thích lấy xương người làm món đồ chơi thì…cũng không phải là không có khả năng. Khớp xương hiện tại đang ở trong tay, thật sự cũng có chút không được thoải mái. Đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, bất chợt giơ một tay lên, khối xương hài tử trong tay lập tức bay vọt giữa không trung tạo thành một đường cong, ném thẳng tới hướng đó rồi lại rất nhanh quay ngược trở về. Tư thế ném và thu hồi vẽ ra đường vòng cung của nàng rất ôn nhu nhẹ nhàng, nếu như ở đây có ánh sáng, nhìn thấy chắn hẳn còn phải xinh đẹp hơn. Nhưng tất cả chỉ là hiện tượng giả! Thời điểm đường cong vừa vẽ ra được một nửa, thì tốc độ khớp xương bỗng nhiên gia tăng, nhanh như tia chớp, mạnh mẽ hướng khắp ngõ ngách trong bóng tối đập phá! 

Chương 91: Ném tới là xương người chết