Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…
Chương 124: Cô độc chứng nổi giận
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Bầu trời Tây Dạ trong nháy mắt mưa lớn hẳn lên, cùng với ánh sáng đỏ trong mắt Như Thương càng ngày càng đậm, thì mưa rơi lại càng lúc càng lớn.Lại thêm có gió, ngay cả cát vàng trên mặt đất trong Vương Cung đều biến thành bùn nhão, theo một hướng chảy đi xuống.Cô độc chứng thấy nàng cố chấp như vậy, cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể cõng người nhanh chóng đi đường tắt chạy đến cửa chính Vương Cung.Quỷ Đồng chưa bao giờ trải qua cảnh này, vừa bắt đầu sợ muốn chết người, nhưng dần dần lại phát hiện cái loại được gọi là nước mưa gì đó mặc dù khí thế hào hùng, nhưng cũng không có đả thương người, ngược lại còn dội xuống đầu tóc cùng thân thể từ trước đến nay chưa từng được tắm gội làm cho hắn vô cùng thoải mái.Mưa rơi dồn dập mọi người sợ đến mức trốn vào trong phòng, không ai dám đi ra ngoài, hắn vừa chạy vừa vui sướng kêu to, người trong Vương Cung bị hắn làm cho kinh ngạc,.Sa mạc thiếu nước, lại hiếm có mưa ngẫu nhiên chính là trời cao ban ơn, hoặc nói theo bọn là do Thần Rắn ban ơn.Nhưng đến khi mưa lớn quá mức độ quy định thì ban ơn sẽ bị mọi người chuyển qua hiểu là trừng phạt.Đây là Thần Linh trừng phạt đối với loài người ngu ngốc, để cho nước mưa đến gội rửa tội ác trần gian.Như Thương cảm thấy bản thân gọi mưa đã nhiều năm, trước giờ cũng chưa từng khó chịu qua như vậy.Cho dù là năm đó vừa mới xuyên qua lúc bị người chôn sống dưới lòng đất, tình huống kia so với bây giờ tốt hơn rất nhiều.Nội thương nghiêm trọng khiến cho hơi thở của nàng càng ngày càng suy yếu, hơn nữa mưa lớn xâm nhập, làm cho thân thể nàng đang bắt đầu không tự chủ lạnh run.Cô độc chứng có thể cảm nhận được cánh tay vòng nơi cổ hắn khẽ phát run, chẳng những run rẩy, mà còn lạnh buốt giống như một xác chết."Dừng lại!" Hắn rống to! Đồng thời đưa tay ra bắt lấy cánh tay Như Thương vẫn đang liên tục giơ lên để xuống.Như Thương không có hơi sức vùng vẫy cùng hắn, trận mưa này đã không còn bình thường, tiếp tục dẫn xuống nữa, sợ rằng toàn bộ Tây Dạ sẽ xảy ra vấn đề.Nàng chỉ muốn chạy để thoát thân, tuy là Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu đáng chết, nhưng nói cho cùng dân chúng Tây Dạ vẫn là vô tội.Ngang dọc không phải người lương thiện, nhưng cũng không có giết hại người vô tội, ác nhân a! (ngang dọc = từ trên xuống dưới,từ trái sang phải,từ trước ra sau,từ ngoài vào trong)
Bầu trời Tây Dạ trong nháy mắt mưa lớn hẳn lên, cùng với ánh sáng đỏ trong mắt Như Thương càng ngày càng đậm, thì mưa rơi lại càng lúc càng lớn.
Lại thêm có gió, ngay cả cát vàng trên mặt đất trong Vương Cung đều biến thành bùn nhão, theo một hướng chảy đi xuống.
Cô độc chứng thấy nàng cố chấp như vậy, cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể cõng người nhanh chóng đi đường tắt chạy đến cửa chính Vương Cung.
Quỷ Đồng chưa bao giờ trải qua cảnh này, vừa bắt đầu sợ muốn chết người, nhưng dần dần lại phát hiện cái loại được gọi là nước mưa gì đó mặc dù khí thế hào hùng, nhưng cũng không có đả thương người, ngược lại còn dội xuống đầu tóc cùng thân thể từ trước đến nay chưa từng được tắm gội làm cho hắn vô cùng thoải mái.
Mưa rơi dồn dập mọi người sợ đến mức trốn vào trong phòng, không ai dám đi ra ngoài, hắn vừa chạy vừa vui sướng kêu to, người trong Vương Cung bị hắn làm cho kinh ngạc,.
Sa mạc thiếu nước, lại hiếm có mưa ngẫu nhiên chính là trời cao ban ơn, hoặc nói theo bọn là do Thần Rắn ban ơn.
Nhưng đến khi mưa lớn quá mức độ quy định thì ban ơn sẽ bị mọi người chuyển qua hiểu là trừng phạt.
Đây là Thần Linh trừng phạt đối với loài người ngu ngốc, để cho nước mưa đến gội rửa tội ác trần gian.
Như Thương cảm thấy bản thân gọi mưa đã nhiều năm, trước giờ cũng chưa từng khó chịu qua như vậy.
Cho dù là năm đó vừa mới xuyên qua lúc bị người chôn sống dưới lòng đất, tình huống kia so với bây giờ tốt hơn rất nhiều.
Nội thương nghiêm trọng khiến cho hơi thở của nàng càng ngày càng suy yếu, hơn nữa mưa lớn xâm nhập, làm cho thân thể nàng đang bắt đầu không tự chủ lạnh run.
Cô độc chứng có thể cảm nhận được cánh tay vòng nơi cổ hắn khẽ phát run, chẳng những run rẩy, mà còn lạnh buốt giống như một xác chết.
"Dừng lại!" Hắn rống to! Đồng thời đưa tay ra bắt lấy cánh tay Như Thương vẫn đang liên tục giơ lên để xuống.
Như Thương không có hơi sức vùng vẫy cùng hắn, trận mưa này đã không còn bình thường, tiếp tục dẫn xuống nữa, sợ rằng toàn bộ Tây Dạ sẽ xảy ra vấn đề.
Nàng chỉ muốn chạy để thoát thân, tuy là Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu đáng chết, nhưng nói cho cùng dân chúng Tây Dạ vẫn là vô tội.
Ngang dọc không phải người lương thiện, nhưng cũng không có giết hại người vô tội, ác nhân a! (ngang dọc = từ trên xuống dưới,từ trái sang phải,từ trước ra sau,từ ngoài vào trong)
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Bầu trời Tây Dạ trong nháy mắt mưa lớn hẳn lên, cùng với ánh sáng đỏ trong mắt Như Thương càng ngày càng đậm, thì mưa rơi lại càng lúc càng lớn.Lại thêm có gió, ngay cả cát vàng trên mặt đất trong Vương Cung đều biến thành bùn nhão, theo một hướng chảy đi xuống.Cô độc chứng thấy nàng cố chấp như vậy, cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ có thể cõng người nhanh chóng đi đường tắt chạy đến cửa chính Vương Cung.Quỷ Đồng chưa bao giờ trải qua cảnh này, vừa bắt đầu sợ muốn chết người, nhưng dần dần lại phát hiện cái loại được gọi là nước mưa gì đó mặc dù khí thế hào hùng, nhưng cũng không có đả thương người, ngược lại còn dội xuống đầu tóc cùng thân thể từ trước đến nay chưa từng được tắm gội làm cho hắn vô cùng thoải mái.Mưa rơi dồn dập mọi người sợ đến mức trốn vào trong phòng, không ai dám đi ra ngoài, hắn vừa chạy vừa vui sướng kêu to, người trong Vương Cung bị hắn làm cho kinh ngạc,.Sa mạc thiếu nước, lại hiếm có mưa ngẫu nhiên chính là trời cao ban ơn, hoặc nói theo bọn là do Thần Rắn ban ơn.Nhưng đến khi mưa lớn quá mức độ quy định thì ban ơn sẽ bị mọi người chuyển qua hiểu là trừng phạt.Đây là Thần Linh trừng phạt đối với loài người ngu ngốc, để cho nước mưa đến gội rửa tội ác trần gian.Như Thương cảm thấy bản thân gọi mưa đã nhiều năm, trước giờ cũng chưa từng khó chịu qua như vậy.Cho dù là năm đó vừa mới xuyên qua lúc bị người chôn sống dưới lòng đất, tình huống kia so với bây giờ tốt hơn rất nhiều.Nội thương nghiêm trọng khiến cho hơi thở của nàng càng ngày càng suy yếu, hơn nữa mưa lớn xâm nhập, làm cho thân thể nàng đang bắt đầu không tự chủ lạnh run.Cô độc chứng có thể cảm nhận được cánh tay vòng nơi cổ hắn khẽ phát run, chẳng những run rẩy, mà còn lạnh buốt giống như một xác chết."Dừng lại!" Hắn rống to! Đồng thời đưa tay ra bắt lấy cánh tay Như Thương vẫn đang liên tục giơ lên để xuống.Như Thương không có hơi sức vùng vẫy cùng hắn, trận mưa này đã không còn bình thường, tiếp tục dẫn xuống nữa, sợ rằng toàn bộ Tây Dạ sẽ xảy ra vấn đề.Nàng chỉ muốn chạy để thoát thân, tuy là Tây Dạ Vương cùng Vương Hậu đáng chết, nhưng nói cho cùng dân chúng Tây Dạ vẫn là vô tội.Ngang dọc không phải người lương thiện, nhưng cũng không có giết hại người vô tội, ác nhân a! (ngang dọc = từ trên xuống dưới,từ trái sang phải,từ trước ra sau,từ ngoài vào trong)