Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…
Chương 125: Thần lực Quỷ Đồng
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Thả xuống cánh tay suy yếu, mặc cho cô độc chứng cầm lấy vòng lên phía trước chạy đi.Tần Như Thương nằm ở phía sau lúc này không còn một chút hơi sức, cả người hoàn toàn dường như muốn tan rả, tứ chi chết lặng, ngột ngạt khó thở.Nếu có người vào lúc này nói cho nàng biết mạng sống lập tức sẽ mất đi, nàng cũng tin.Đầu rủ xuống trên vai cô độc chứng, giống như sắp chết, nhưng lại có một loại cảm giác rất an toàn từ đáy lòng dâng lên.Loại cảm giác này so với khi ở Nhàn Nhã Sơn Trang không giống nhau, Tiêu Phương trước đó có thể bảo vệ cho nàng hoàn mỹ nhất, nhưng nàng luôn cảm giác mình cả đời này cùng Thanh Nhã không có quan hệ.Đứng ở trước mặt Tiêu Phương, giống như là một cao tăng đắc đạo đi gặp một người thế tục mang đầy tội ác, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hổ thẹn.Cô độc chứng chạy rất nhanh, nhưng cũng rất ổn định, rõ ràng cho thấy đang chiều theo thân thể của nàng.Quỷ Đồng giống như lần đầu tiên được đến sân chơi thiếu nhi, hết thảy mọi thứ đối với hắn mà nói đều vô cùng mới lạ.Hắn càng không ngừng nhảy tới nhảy lui ở trong mưa, mặc dù Như Thương nhắm hai mắt, nhưng vẫn như cũ có thể nghe được hắn vui sướng gào thét.Dĩ nhiên, loại vui sướng này chỉ có nàng và cô độc chứng mới có thể cảm nhận được, bị những người khác trong cung nghe phải, nhất định sẽ cho đó là ác quỷ, sợ hãi tới cực điểm.Rốt cuộc vọt tới trước cửa cung, không có một tên tướng sĩ, cửa thành cũng bị đóng chặt.Cô độc chứng liếc mắt nhìn Quỷ Đồng, lại nhìn cửa thành phía trước hất hất đầu lên.Quỷ Đồng lập tức hiểu ý tứ của hắn, quát to một tiếng xông lên trước, chỉ một chiêu liền trực tiếp đánh rớt then cửa lớn bằng một cái bắp đùi bình thường.Tiếp theo hai tay lại liên tục nhấc lên lôi kéo phía bên trong, cửa đá khổng lồ cứ như vậy bị lực lượng một người nhẹ nhàng mở ra.Như Thương xem vào trong mắt phải thầm khen ngợi cô độc chứng sáng suốt, thu nhận một người như vậy làm thuộc hạ, chỉ cần thuần hóa thỏa đáng, với hắn mà nói thật sự là một chuyện tốt.Cửa thành vừa mở, cô độc chứng cõng như Thương dẫn đầu xông ra ngoài.
Thả xuống cánh tay suy yếu, mặc cho cô độc chứng cầm lấy vòng lên phía trước chạy đi.
Tần Như Thương nằm ở phía sau lúc này không còn một chút hơi sức, cả người hoàn toàn dường như muốn tan rả, tứ chi chết lặng, ngột ngạt khó thở.
Nếu có người vào lúc này nói cho nàng biết mạng sống lập tức sẽ mất đi, nàng cũng tin.
Đầu rủ xuống trên vai cô độc chứng, giống như sắp chết, nhưng lại có một loại cảm giác rất an toàn từ đáy lòng dâng lên.
Loại cảm giác này so với khi ở Nhàn Nhã Sơn Trang không giống nhau, Tiêu Phương trước đó có thể bảo vệ cho nàng hoàn mỹ nhất, nhưng nàng luôn cảm giác mình cả đời này cùng Thanh Nhã không có quan hệ.
Đứng ở trước mặt Tiêu Phương, giống như là một cao tăng đắc đạo đi gặp một người thế tục mang đầy tội ác, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hổ thẹn.
Cô độc chứng chạy rất nhanh, nhưng cũng rất ổn định, rõ ràng cho thấy đang chiều theo thân thể của nàng.
Quỷ Đồng giống như lần đầu tiên được đến sân chơi thiếu nhi, hết thảy mọi thứ đối với hắn mà nói đều vô cùng mới lạ.
Hắn càng không ngừng nhảy tới nhảy lui ở trong mưa, mặc dù Như Thương nhắm hai mắt, nhưng vẫn như cũ có thể nghe được hắn vui sướng gào thét.
Dĩ nhiên, loại vui sướng này chỉ có nàng và cô độc chứng mới có thể cảm nhận được, bị những người khác trong cung nghe phải, nhất định sẽ cho đó là ác quỷ, sợ hãi tới cực điểm.
Rốt cuộc vọt tới trước cửa cung, không có một tên tướng sĩ, cửa thành cũng bị đóng chặt.
Cô độc chứng liếc mắt nhìn Quỷ Đồng, lại nhìn cửa thành phía trước hất hất đầu lên.
Quỷ Đồng lập tức hiểu ý tứ của hắn, quát to một tiếng xông lên trước, chỉ một chiêu liền trực tiếp đánh rớt then cửa lớn bằng một cái bắp đùi bình thường.
Tiếp theo hai tay lại liên tục nhấc lên lôi kéo phía bên trong, cửa đá khổng lồ cứ như vậy bị lực lượng một người nhẹ nhàng mở ra.
Như Thương xem vào trong mắt phải thầm khen ngợi cô độc chứng sáng suốt, thu nhận một người như vậy làm thuộc hạ, chỉ cần thuần hóa thỏa đáng, với hắn mà nói thật sự là một chuyện tốt.
Cửa thành vừa mở, cô độc chứng cõng như Thương dẫn đầu xông ra ngoài.
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Thả xuống cánh tay suy yếu, mặc cho cô độc chứng cầm lấy vòng lên phía trước chạy đi.Tần Như Thương nằm ở phía sau lúc này không còn một chút hơi sức, cả người hoàn toàn dường như muốn tan rả, tứ chi chết lặng, ngột ngạt khó thở.Nếu có người vào lúc này nói cho nàng biết mạng sống lập tức sẽ mất đi, nàng cũng tin.Đầu rủ xuống trên vai cô độc chứng, giống như sắp chết, nhưng lại có một loại cảm giác rất an toàn từ đáy lòng dâng lên.Loại cảm giác này so với khi ở Nhàn Nhã Sơn Trang không giống nhau, Tiêu Phương trước đó có thể bảo vệ cho nàng hoàn mỹ nhất, nhưng nàng luôn cảm giác mình cả đời này cùng Thanh Nhã không có quan hệ.Đứng ở trước mặt Tiêu Phương, giống như là một cao tăng đắc đạo đi gặp một người thế tục mang đầy tội ác, nghĩ thế nào cũng cảm thấy hổ thẹn.Cô độc chứng chạy rất nhanh, nhưng cũng rất ổn định, rõ ràng cho thấy đang chiều theo thân thể của nàng.Quỷ Đồng giống như lần đầu tiên được đến sân chơi thiếu nhi, hết thảy mọi thứ đối với hắn mà nói đều vô cùng mới lạ.Hắn càng không ngừng nhảy tới nhảy lui ở trong mưa, mặc dù Như Thương nhắm hai mắt, nhưng vẫn như cũ có thể nghe được hắn vui sướng gào thét.Dĩ nhiên, loại vui sướng này chỉ có nàng và cô độc chứng mới có thể cảm nhận được, bị những người khác trong cung nghe phải, nhất định sẽ cho đó là ác quỷ, sợ hãi tới cực điểm.Rốt cuộc vọt tới trước cửa cung, không có một tên tướng sĩ, cửa thành cũng bị đóng chặt.Cô độc chứng liếc mắt nhìn Quỷ Đồng, lại nhìn cửa thành phía trước hất hất đầu lên.Quỷ Đồng lập tức hiểu ý tứ của hắn, quát to một tiếng xông lên trước, chỉ một chiêu liền trực tiếp đánh rớt then cửa lớn bằng một cái bắp đùi bình thường.Tiếp theo hai tay lại liên tục nhấc lên lôi kéo phía bên trong, cửa đá khổng lồ cứ như vậy bị lực lượng một người nhẹ nhàng mở ra.Như Thương xem vào trong mắt phải thầm khen ngợi cô độc chứng sáng suốt, thu nhận một người như vậy làm thuộc hạ, chỉ cần thuần hóa thỏa đáng, với hắn mà nói thật sự là một chuyện tốt.Cửa thành vừa mở, cô độc chứng cõng như Thương dẫn đầu xông ra ngoài.