Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…
Chương 370: Quay trở lại 2
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng, chuyện này nói tới thì dễ dàng mà làm thì khó. Một khối lệnh bài nho nhỏ coi như ở trong vùng núi bình thường đã cực kỳ khó tìm rồi, huống chi là rơi vào trong nham thạch nóng chảy rừng rực. Cho dù ánh mắt Như Thương công phu nhạy bén có tốt hơn nữa, vẫn phải có rất nhiều nơi nàng đi không qua. Cũng may hiện tại núi lửa vẫn chưa có phun trào trở lại, mặc dù cả vùng đất còn đang khẽ run, nhưng cũng không đến nỗi làm cho người ta đứng không vững chân. Nàng đi rất khó khăn, vật kia căn bản cũng không có một chút tin tức. Thi thể của Các chủ không biết bị vọt đến nơi nào, Xích Liệt Sơn phía trước cách nơi nàng dừng chân còn một đoạn rất dài, đi lên trước nữa nham thạch nóng chảy càng sâu, hình như ngay cả chỗ đặt chân cũng không có. Trừ phi nàng có thể bay, bằng không căn bản không có khả năng bước lên phía trước. Như Thương không phải là không có nghĩ tới bảo Mai Mai mời một con phi cầm (loài chim bay) đến giúp đỡ mình, thế nhưng nơi này nóng bỏng vô cùng, ngoại trừ hai con gấu đen kia ra, vốn cũng không thể trao đổi với những sinh vật khác. Mai Mai chỉ biết nói chuyện với thú mà thôi, hắn không có thần thông để biến ra một con chim bay. Huống chi coi như là có phi cầm đến đây, sợ là nó cũng sẽ không nguyện ý hỗ trợ. Nhiệt độ nơi này cao gần như có thể nướng chín phi cầm nho nhỏ, bọn chúng cũng không thể bất chấp sinh mạng nguy hiểm tới giúp mình đây! Như Thương nâng lên ống tay áo lau lau mồ hôi chảy vào mắt, mồ hôi hơi mặn, làm cho mắt từng cơn phát đau. Nhưng nàng cũng không có bỏ qua tìm kiếm, giờ phút này núi lửa chưa chuyển động, ít nhất nàng vẫn còn thời gian có thể dừng chân ở mấy địa phương bên cạnh để tìm kiếm lại một lần. Nếu thấy có người chết, vậy chứng minh thi thể Các chủ cũng rất có thể xuất hiện ở nơi này. Sát thủ lệnh là vật mà Các chủ cần phải mang theo bên người, đây là quy củ trăm năm trước nay của Ẩn Nguyệt Các. Các chủ chưa truyền cho kế nhiệm tiếp theo, thì không thể rời tay. Lão Các chủ trước khi tới đây căn bản là không có khả năng truyền vị, điểm này không cần suy đoán, hơn nữa tin tức quan trọng như vậy, không thể nào giấu được người trong giang hồ, càng không có thể giấu được tai mắt của Vạn Sự Thông.
Nhưng, chuyện này nói tới thì dễ dàng mà làm thì khó.
Một khối lệnh bài nho nhỏ coi như ở trong vùng núi bình thường đã cực kỳ khó tìm rồi, huống chi là rơi vào trong nham thạch nóng chảy rừng rực.
Cho dù ánh mắt Như Thương công phu nhạy bén có tốt hơn nữa, vẫn phải có rất nhiều nơi nàng đi không qua.
Cũng may hiện tại núi lửa vẫn chưa có phun trào trở lại, mặc dù cả vùng đất còn đang khẽ run, nhưng cũng không đến nỗi làm cho người ta đứng không vững chân.
Nàng đi rất khó khăn, vật kia căn bản cũng không có một chút tin tức.
Thi thể của Các chủ không biết bị vọt đến nơi nào, Xích Liệt Sơn phía trước cách nơi nàng dừng chân còn một đoạn rất dài, đi lên trước nữa nham thạch nóng chảy càng sâu, hình như ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.
Trừ phi nàng có thể bay, bằng không căn bản không có khả năng bước lên phía trước.
Như Thương không phải là không có nghĩ tới bảo Mai Mai mời một con phi cầm (loài chim bay) đến giúp đỡ mình, thế nhưng nơi này nóng bỏng vô cùng, ngoại trừ hai con gấu đen kia ra, vốn cũng không thể trao đổi với những sinh vật khác.
Mai Mai chỉ biết nói chuyện với thú mà thôi, hắn không có thần thông để biến ra một con chim bay.
Huống chi coi như là có phi cầm đến đây, sợ là nó cũng sẽ không nguyện ý hỗ trợ.
Nhiệt độ nơi này cao gần như có thể nướng chín phi cầm nho nhỏ, bọn chúng cũng không thể bất chấp sinh mạng nguy hiểm tới giúp mình đây!
Như Thương nâng lên ống tay áo lau lau mồ hôi chảy vào mắt, mồ hôi hơi mặn, làm cho mắt từng cơn phát đau.
Nhưng nàng cũng không có bỏ qua tìm kiếm, giờ phút này núi lửa chưa chuyển động, ít nhất nàng vẫn còn thời gian có thể dừng chân ở mấy địa phương bên cạnh để tìm kiếm lại một lần.
Nếu thấy có người chết, vậy chứng minh thi thể Các chủ cũng rất có thể xuất hiện ở nơi này.
Sát thủ lệnh là vật mà Các chủ cần phải mang theo bên người, đây là quy củ trăm năm trước nay của Ẩn Nguyệt Các.
Các chủ chưa truyền cho kế nhiệm tiếp theo, thì không thể rời tay.
Lão Các chủ trước khi tới đây căn bản là không có khả năng truyền vị, điểm này không cần suy đoán, hơn nữa tin tức quan trọng như vậy, không thể nào giấu được người trong giang hồ, càng không có thể giấu được tai mắt của Vạn Sự Thông.
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Nhưng, chuyện này nói tới thì dễ dàng mà làm thì khó. Một khối lệnh bài nho nhỏ coi như ở trong vùng núi bình thường đã cực kỳ khó tìm rồi, huống chi là rơi vào trong nham thạch nóng chảy rừng rực. Cho dù ánh mắt Như Thương công phu nhạy bén có tốt hơn nữa, vẫn phải có rất nhiều nơi nàng đi không qua. Cũng may hiện tại núi lửa vẫn chưa có phun trào trở lại, mặc dù cả vùng đất còn đang khẽ run, nhưng cũng không đến nỗi làm cho người ta đứng không vững chân. Nàng đi rất khó khăn, vật kia căn bản cũng không có một chút tin tức. Thi thể của Các chủ không biết bị vọt đến nơi nào, Xích Liệt Sơn phía trước cách nơi nàng dừng chân còn một đoạn rất dài, đi lên trước nữa nham thạch nóng chảy càng sâu, hình như ngay cả chỗ đặt chân cũng không có. Trừ phi nàng có thể bay, bằng không căn bản không có khả năng bước lên phía trước. Như Thương không phải là không có nghĩ tới bảo Mai Mai mời một con phi cầm (loài chim bay) đến giúp đỡ mình, thế nhưng nơi này nóng bỏng vô cùng, ngoại trừ hai con gấu đen kia ra, vốn cũng không thể trao đổi với những sinh vật khác. Mai Mai chỉ biết nói chuyện với thú mà thôi, hắn không có thần thông để biến ra một con chim bay. Huống chi coi như là có phi cầm đến đây, sợ là nó cũng sẽ không nguyện ý hỗ trợ. Nhiệt độ nơi này cao gần như có thể nướng chín phi cầm nho nhỏ, bọn chúng cũng không thể bất chấp sinh mạng nguy hiểm tới giúp mình đây! Như Thương nâng lên ống tay áo lau lau mồ hôi chảy vào mắt, mồ hôi hơi mặn, làm cho mắt từng cơn phát đau. Nhưng nàng cũng không có bỏ qua tìm kiếm, giờ phút này núi lửa chưa chuyển động, ít nhất nàng vẫn còn thời gian có thể dừng chân ở mấy địa phương bên cạnh để tìm kiếm lại một lần. Nếu thấy có người chết, vậy chứng minh thi thể Các chủ cũng rất có thể xuất hiện ở nơi này. Sát thủ lệnh là vật mà Các chủ cần phải mang theo bên người, đây là quy củ trăm năm trước nay của Ẩn Nguyệt Các. Các chủ chưa truyền cho kế nhiệm tiếp theo, thì không thể rời tay. Lão Các chủ trước khi tới đây căn bản là không có khả năng truyền vị, điểm này không cần suy đoán, hơn nữa tin tức quan trọng như vậy, không thể nào giấu được người trong giang hồ, càng không có thể giấu được tai mắt của Vạn Sự Thông.