Nói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không…
Chương 371: Phát hiện mục tiêu
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Cho nên Như Thương kết luận, vật kia nhất định sẽ ở trong một đống nham thạch nóng chảy này. Nhưng mà cuối cùng rơi vào ở xó xỉnh nào, thì thật là có chút khó tìm. Hơi nóng cuồn cuộn mà đến không ngừng xâm nhập cơ thể của nàng, mồ hôi thỉnh thoảng còn chảy vào mắt, làm nàng phải giơ tay áo lên lau nhẹ. Như Thương tiếp tục đi về phía trước một lúc, cho đến khi không còn đường, thì bắt đầu dừng chân ở điểm trung tâm, tiến hành tìm kiếm xung quanh. Nhánh cây trong tay rất nhanh đã bị cháy sạch, nàng đành phải ném bỏ, sau đó lại bẻ một nhánh cây khác. Mãi đến khi nhánh cây đã thay đổi bốn lần, trong lòng nàng tính toán thời gian, từ khi núi lửa chấm dứt giữa chừng cho tới bây giờ, cũng không sai biệt lắm đã hai mươi lăm phút. Đối với thời gian Tần Như Thương vẫn rất chính xác, đây là một yếu tố trưởng quan bộ quốc phòng huấn luyện bốn người các nàng. Bất kể mọi lúc, thời gian thủy chung là một loại phòng tuyến cuối cùng cho mình. Chỉ cần còn thời gian, thì tinh thần sẽ còn, cho dù là điều kiện xung quanh ác liệt đi nữa, toàn bộ tinh thần cũng không đến mức sụp đổ. Cho nên đối với năng lực nắm giữ thời gian bốn chị em đều rất mạnh, tựa như Như Thương hiện tại, hoàn cảnh như thế nàng vẫn tính toán chính xác được thời gian lúc này là hai mươi lăm phút. Nhưng đồng thời cũng bắt đầu từng bước lui về phía sau! Sát thủ lệnh khó tìm, nàng chỉ ôm một chút hi vọng, nhưng cũng không cưỡng cầu. Không cần thiết vì vật kia để mình lâm vào nguy hiểm! Nhưng mà, rất nhiều chuyện luôn thích vào thời điểm mấu chốt lần lượt xảy ra chuyển biến ngoài ý muốn. Giống như lúc này, vốn chuẩn bị lui về phía sau rời đi, mắt Tần Như Thương đột nhiên nhíu lại, phía trước mười thước chỗ nham thạch nóng chảy có thứ gì nhấp nhô, ánh nắng mặt trời chói chang chiếu vào trên mặt nước, đến gần thì nhận ra đó là một món đồ vật. Mặc dù chỉ một cái chớp mắt, ngay sau đó vật kia rất nhanh lại bị nham thạch nóng chảy bao trùm. Nhưng ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống phát ra ánh sáng vàng nổi bật thì không có thoát khỏi mắt Như Thương! Đặc biệt là một góc vàng nhỏ của vật kia lộ ra bên ngoài, thật sự làm trong lòng nàng run lên! Sát thủ lệnh!
Cho nên Như Thương kết luận, vật kia nhất định sẽ ở trong một đống nham thạch nóng chảy này.
Nhưng mà cuối cùng rơi vào ở xó xỉnh nào, thì thật là có chút khó tìm.
Hơi nóng cuồn cuộn mà đến không ngừng xâm nhập cơ thể của nàng, mồ hôi thỉnh thoảng còn chảy vào mắt, làm nàng phải giơ tay áo lên lau nhẹ.
Như Thương tiếp tục đi về phía trước một lúc, cho đến khi không còn đường, thì bắt đầu dừng chân ở điểm trung tâm, tiến hành tìm kiếm xung quanh.
Nhánh cây trong tay rất nhanh đã bị cháy sạch, nàng đành phải ném bỏ, sau đó lại bẻ một nhánh cây khác.
Mãi đến khi nhánh cây đã thay đổi bốn lần, trong lòng nàng tính toán thời gian, từ khi núi lửa chấm dứt giữa chừng cho tới bây giờ, cũng không sai biệt lắm đã hai mươi lăm phút.
Đối với thời gian Tần Như Thương vẫn rất chính xác, đây là một yếu tố trưởng quan bộ quốc phòng huấn luyện bốn người các nàng.
Bất kể mọi lúc, thời gian thủy chung là một loại phòng tuyến cuối cùng cho mình.
Chỉ cần còn thời gian, thì tinh thần sẽ còn, cho dù là điều kiện xung quanh ác liệt đi nữa, toàn bộ tinh thần cũng không đến mức sụp đổ.
Cho nên đối với năng lực nắm giữ thời gian bốn chị em đều rất mạnh, tựa như Như Thương hiện tại, hoàn cảnh như thế nàng vẫn tính toán chính xác được thời gian lúc này là hai mươi lăm phút.
Nhưng đồng thời cũng bắt đầu từng bước lui về phía sau!
Sát thủ lệnh khó tìm, nàng chỉ ôm một chút hi vọng, nhưng cũng không cưỡng cầu.
Không cần thiết vì vật kia để mình lâm vào nguy hiểm!
Nhưng mà, rất nhiều chuyện luôn thích vào thời điểm mấu chốt lần lượt xảy ra chuyển biến ngoài ý muốn.
Giống như lúc này, vốn chuẩn bị lui về phía sau rời đi, mắt Tần Như Thương đột nhiên nhíu lại, phía trước mười thước chỗ nham thạch nóng chảy có thứ gì nhấp nhô, ánh nắng mặt trời chói chang chiếu vào trên mặt nước, đến gần thì nhận ra đó là một món đồ vật.
Mặc dù chỉ một cái chớp mắt, ngay sau đó vật kia rất nhanh lại bị nham thạch nóng chảy bao trùm. Nhưng ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống phát ra ánh sáng vàng nổi bật thì không có thoát khỏi mắt Như Thương!
Đặc biệt là một góc vàng nhỏ của vật kia lộ ra bên ngoài, thật sự làm trong lòng nàng run lên!
Sát thủ lệnh!
Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên HạTác giả: Dương Giai NyTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngNói đến lính đặc chủng, đó là một quân đội quốc gia chuyên phụ trách phá vỡ tập kích của quân địch, chủ yếu là kinh tế chính trị, mục tiêu quân sự được thi hành riêng biệt, khác với nhiệm vụ của lính đặc công. Bọn họ lên kế hoạch nhạy bén, nhân viên có năng lực cao, trang bị hoàn mỹ, huấn luyện nghiêm chỉnh, lực chiến đấu mạnh mẽ. Quấy rối phá hư tập kích, ám sát bắt cóc, điều tra quân địch, lấy trộm thông tin, là trung tâm truyền tin, bảo vệ đặc biệt cùng với đặc công lật đổ phản kháng, đột kích bất ngờ và uy h**p… Không nhiệm vụ nào, không làm được! Bất luận thi hành trong hoàn cảnh ác liệt nào, cho dù là ở khói thuốc súng tràn ngập cũng vượt qua, bộ phận lính đặc chủng cũng là nguyên nhân quan trọng quyết định thắng lợi của chiến tranh. Tuy nhiên, có rất ít người biết ở nước Z, ngoài lính đặc công do bộ quốc phòng thống lĩnh sắp xếp cấp bậc, còn có thêm một tiểu bộ phận, là người bí mật trong bí mật. Họ không muốn có người biết, thần bí như sương mù đêm khuya, như có như không… Cho nên Như Thương kết luận, vật kia nhất định sẽ ở trong một đống nham thạch nóng chảy này. Nhưng mà cuối cùng rơi vào ở xó xỉnh nào, thì thật là có chút khó tìm. Hơi nóng cuồn cuộn mà đến không ngừng xâm nhập cơ thể của nàng, mồ hôi thỉnh thoảng còn chảy vào mắt, làm nàng phải giơ tay áo lên lau nhẹ. Như Thương tiếp tục đi về phía trước một lúc, cho đến khi không còn đường, thì bắt đầu dừng chân ở điểm trung tâm, tiến hành tìm kiếm xung quanh. Nhánh cây trong tay rất nhanh đã bị cháy sạch, nàng đành phải ném bỏ, sau đó lại bẻ một nhánh cây khác. Mãi đến khi nhánh cây đã thay đổi bốn lần, trong lòng nàng tính toán thời gian, từ khi núi lửa chấm dứt giữa chừng cho tới bây giờ, cũng không sai biệt lắm đã hai mươi lăm phút. Đối với thời gian Tần Như Thương vẫn rất chính xác, đây là một yếu tố trưởng quan bộ quốc phòng huấn luyện bốn người các nàng. Bất kể mọi lúc, thời gian thủy chung là một loại phòng tuyến cuối cùng cho mình. Chỉ cần còn thời gian, thì tinh thần sẽ còn, cho dù là điều kiện xung quanh ác liệt đi nữa, toàn bộ tinh thần cũng không đến mức sụp đổ. Cho nên đối với năng lực nắm giữ thời gian bốn chị em đều rất mạnh, tựa như Như Thương hiện tại, hoàn cảnh như thế nàng vẫn tính toán chính xác được thời gian lúc này là hai mươi lăm phút. Nhưng đồng thời cũng bắt đầu từng bước lui về phía sau! Sát thủ lệnh khó tìm, nàng chỉ ôm một chút hi vọng, nhưng cũng không cưỡng cầu. Không cần thiết vì vật kia để mình lâm vào nguy hiểm! Nhưng mà, rất nhiều chuyện luôn thích vào thời điểm mấu chốt lần lượt xảy ra chuyển biến ngoài ý muốn. Giống như lúc này, vốn chuẩn bị lui về phía sau rời đi, mắt Tần Như Thương đột nhiên nhíu lại, phía trước mười thước chỗ nham thạch nóng chảy có thứ gì nhấp nhô, ánh nắng mặt trời chói chang chiếu vào trên mặt nước, đến gần thì nhận ra đó là một món đồ vật. Mặc dù chỉ một cái chớp mắt, ngay sau đó vật kia rất nhanh lại bị nham thạch nóng chảy bao trùm. Nhưng ở dưới ánh mặt trời chiếu xuống phát ra ánh sáng vàng nổi bật thì không có thoát khỏi mắt Như Thương! Đặc biệt là một góc vàng nhỏ của vật kia lộ ra bên ngoài, thật sự làm trong lòng nàng run lên! Sát thủ lệnh!