Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 360: Người Chết Sống Lại

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ dứt lời, cũng không đợi Vân lão đầu nói chuyện, lạnh lùng nói: “Vân lão nhân, ông trước tiên nên làm rõ Vân Hách kia có phải là cháu ngoan của ông hay không rồi hãy nói những lời như vậy, bằng không ông sẽ rất mất mặt đó.”Vân Thiên Vũ vừa dứt lời nói, Vân Thiên Tuyết ở phía sau Vân lão nhân lách người đi tới, hướng về phía Vân Thiên Vũ kêu to: “Vân Thiên Vũ, ngươi là kẻ đại nghịch bất đạo, lại dám kêu tổ phụ là Vân lão nhân, ngươi đại nghịch bất đạo, ngươi thực là tội đáng chết vạn lần.”Vân Thiên Vũ chỉ cười trào phúng rồi nói: “Ông ta mà được coi là tổ phụ của ta sao, kẻ vừa đối mặt đã muốn giết ta, còn muốn làm tổ phụ ta, đi gặp quỷ đi, ta kêu ông ta là Vân lão nhân đã là khách khí, dựa theo những chuyện hôm nay ông ta đã làm, ta nên kêu ông ta là lão bất tử.”Vân Thiên Vũ tiếng nói vừa dứt, Vân Thiên Tuyết quay đầu nhìn về phía Vân lão đầu, nhanh chóng hét lớn: “Tổ phụ, ả ta dám kêu người là lão bất tử.”Vân lão đầu thân là Vân gia lão hầu gia, luôn luôn được người tôn trọng, chưa khi nào phải chịu công kích như vậy. Tôn nữ của mình chẳng những không gọi lão ta là tổ phụ, gọi lão ta là Vân lão nhân, thậm chí còn gọi lão ta là lão bất tử.“A, nghiệt nữ đại nghịch bất đạo bực này làm sao có thể là hài tử của Vân gia ta.” Vân lão đầu kêu lên rồi thình lình quay đầu nhìn về phía Vân Lôi: “Nghiệt nữ đại nghịch bất đạo như vậy, sao ngươi còn không gọi người đánh chết nó.”Vân Lôi ngước mắt nhìn Vân Thiên Vũ, nghĩ đến chuyện Vân Thiên Vũ lúc trước cự tuyệt ông ta, cười lạnh mở miệng: “Phụ thân, không phải con không đánh chết nó, mà nó hiện nay là Ly thân vương phi, nếu con đánh chết nó, chỉ sợ Ly thân vương gia sẽ gây phiền toái cho Vĩnh Ninh hầu phủ chúng ta.”Sau khi Vân Lôi nói xong, Vân lão đầu bèn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng: “Nghiệt nữ sát huynh, ngỗ nghịch trưởng bối bực này có gì đáng sợ, cho dù nó là Ly thân vương phi do hoàng thượng hạ chỉ chỉ hôn, nhưng nó phạm phải hành vi phạm tội như vậy, Vĩnh Ninh hầu phủ ta có quyền xử phạt nó. Hôm nay lão phu sẽ xử phạt nó, chỉnh đốn gia phong, đợi xử lý nó xong, lão phu sẽ tự tiến cung thỉnh tội với hoàng thượng.”Vân lão đầu nói xong, thình lình quay đầu hung ác nhìn về phía Vân Thiên Vũ, hung hăng nói: “Tiểu tiện nhân, hôm nay để ta dạy ngươi thế nào gọi là nữ nhi nhà người ta, ngày sau lúc ngươi đầu thai nhất định phải nhớ không được đại nghịch bất đạo như vậy, vô duyên vô cớ đánh mất mạng của chính mình.”Vân lão đầu vừa dứt tiếng nói, bàn tay vừa nhấc, một đạo linh khí cường đại màu lam nồng đậm tràn ngập trong lòng bàn tay lão ta. Lão ta ngước mắt hung tàn nhìn Vân Thiên Vũ, chậm rãi giơ tay, linh lực cường đại dao động khiến cho không khí xung quanh lập tức ngưng đọng lại.Vân Thiên Vũ vừa thấy tình hình trước mắt, lập tức lấy ra một quả độc đan từ bên trong Phượng Linh giới. Ngoài ra nàng còn lấy ra độc dược lần trước kêu Diệp Gia nghiên cứu chế tạo, hai loại độc hỗn hợp, dùng linh lực thúc giục nổ mạnh ra, cho dù là linh lực cường giả cũng sẽ bị thương trúng độc. Đây là thứ Vân Thiên Vũ đặc biệt chế ra để tự bảo vệ mình.Chỉ là độc đan cùng độc dược của Vân Thiên Vũ còn chưa kịp phát nổ, trong đêm tối vang lên thanh âm: “Tổ phụ, người đang làm gì vậy?”Vân lão đầu nghe thấy những lời này, toàn thân chấn động, lập tức thu về linh lực trong tay, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy ở giữa con đường phía sau có một nam tử khuôn mặt tuấn tú, mặc thanh y gấm bào tú mĩ, nam tử vẻ mặt kỳ quái nhìn người trước cửa Tử Trúc hiên.Mà Vân lão đầu cùng Vân Lôi và đám người Vân Thiên Tuyết hoàn toàn hóa đá, bởi vì người phát ra tiếng nói này chính là đại công tử Vân Hách của Vĩnh Ninh hầu phủ, hắn ta lại xuất hiện rất đường hoàng.Vân Thiên Tuyết là người đầu tiên phản ứng, kêu to lên: “Có quỷ, mau bắt quỷ.”

Vân Thiên Vũ dứt lời, cũng không đợi Vân lão đầu nói chuyện, lạnh lùng nói: “Vân lão nhân, ông trước tiên nên làm rõ Vân Hách kia có phải là cháu ngoan của ông hay không rồi hãy nói những lời như vậy, bằng không ông sẽ rất mất mặt đó.”

Vân Thiên Vũ vừa dứt lời nói, Vân Thiên Tuyết ở phía sau Vân lão nhân lách người đi tới, hướng về phía Vân Thiên Vũ kêu to: “Vân Thiên Vũ, ngươi là kẻ đại nghịch bất đạo, lại dám kêu tổ phụ là Vân lão nhân, ngươi đại nghịch bất đạo, ngươi thực là tội đáng chết vạn lần.”

Vân Thiên Vũ chỉ cười trào phúng rồi nói: “Ông ta mà được coi là tổ phụ của ta sao, kẻ vừa đối mặt đã muốn giết ta, còn muốn làm tổ phụ ta, đi gặp quỷ đi, ta kêu ông ta là Vân lão nhân đã là khách khí, dựa theo những chuyện hôm nay ông ta đã làm, ta nên kêu ông ta là lão bất tử.”

Vân Thiên Vũ tiếng nói vừa dứt, Vân Thiên Tuyết quay đầu nhìn về phía Vân lão đầu, nhanh chóng hét lớn: “Tổ phụ, ả ta dám kêu người là lão bất tử.”

Vân lão đầu thân là Vân gia lão hầu gia, luôn luôn được người tôn trọng, chưa khi nào phải chịu công kích như vậy. Tôn nữ của mình chẳng những không gọi lão ta là tổ phụ, gọi lão ta là Vân lão nhân, thậm chí còn gọi lão ta là lão bất tử.

“A, nghiệt nữ đại nghịch bất đạo bực này làm sao có thể là hài tử của Vân gia ta.” Vân lão đầu kêu lên rồi thình lình quay đầu nhìn về phía Vân Lôi: “Nghiệt nữ đại nghịch bất đạo như vậy, sao ngươi còn không gọi người đánh chết nó.”

Vân Lôi ngước mắt nhìn Vân Thiên Vũ, nghĩ đến chuyện Vân Thiên Vũ lúc trước cự tuyệt ông ta, cười lạnh mở miệng: “Phụ thân, không phải con không đánh chết nó, mà nó hiện nay là Ly thân vương phi, nếu con đánh chết nó, chỉ sợ Ly thân vương gia sẽ gây phiền toái cho Vĩnh Ninh hầu phủ chúng ta.”

Sau khi Vân Lôi nói xong, Vân lão đầu bèn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng: “Nghiệt nữ sát huynh, ngỗ nghịch trưởng bối bực này có gì đáng sợ, cho dù nó là Ly thân vương phi do hoàng thượng hạ chỉ chỉ hôn, nhưng nó phạm phải hành vi phạm tội như vậy, Vĩnh Ninh hầu phủ ta có quyền xử phạt nó. Hôm nay lão phu sẽ xử phạt nó, chỉnh đốn gia phong, đợi xử lý nó xong, lão phu sẽ tự tiến cung thỉnh tội với hoàng thượng.”

Vân lão đầu nói xong, thình lình quay đầu hung ác nhìn về phía Vân Thiên Vũ, hung hăng nói: “Tiểu tiện nhân, hôm nay để ta dạy ngươi thế nào gọi là nữ nhi nhà người ta, ngày sau lúc ngươi đầu thai nhất định phải nhớ không được đại nghịch bất đạo như vậy, vô duyên vô cớ đánh mất mạng của chính mình.”

Vân lão đầu vừa dứt tiếng nói, bàn tay vừa nhấc, một đạo linh khí cường đại màu lam nồng đậm tràn ngập trong lòng bàn tay lão ta. Lão ta ngước mắt hung tàn nhìn Vân Thiên Vũ, chậm rãi giơ tay, linh lực cường đại dao động khiến cho không khí xung quanh lập tức ngưng đọng lại.

Vân Thiên Vũ vừa thấy tình hình trước mắt, lập tức lấy ra một quả độc đan từ bên trong Phượng Linh giới. Ngoài ra nàng còn lấy ra độc dược lần trước kêu Diệp Gia nghiên cứu chế tạo, hai loại độc hỗn hợp, dùng linh lực thúc giục nổ mạnh ra, cho dù là linh lực cường giả cũng sẽ bị thương trúng độc. Đây là thứ Vân Thiên Vũ đặc biệt chế ra để tự bảo vệ mình.

Chỉ là độc đan cùng độc dược của Vân Thiên Vũ còn chưa kịp phát nổ, trong đêm tối vang lên thanh âm: “Tổ phụ, người đang làm gì vậy?”

Vân lão đầu nghe thấy những lời này, toàn thân chấn động, lập tức thu về linh lực trong tay, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy ở giữa con đường phía sau có một nam tử khuôn mặt tuấn tú, mặc thanh y gấm bào tú mĩ, nam tử vẻ mặt kỳ quái nhìn người trước cửa Tử Trúc hiên.

Mà Vân lão đầu cùng Vân Lôi và đám người Vân Thiên Tuyết hoàn toàn hóa đá, bởi vì người phát ra tiếng nói này chính là đại công tử Vân Hách của Vĩnh Ninh hầu phủ, hắn ta lại xuất hiện rất đường hoàng.

Vân Thiên Tuyết là người đầu tiên phản ứng, kêu to lên: “Có quỷ, mau bắt quỷ.”

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ dứt lời, cũng không đợi Vân lão đầu nói chuyện, lạnh lùng nói: “Vân lão nhân, ông trước tiên nên làm rõ Vân Hách kia có phải là cháu ngoan của ông hay không rồi hãy nói những lời như vậy, bằng không ông sẽ rất mất mặt đó.”Vân Thiên Vũ vừa dứt lời nói, Vân Thiên Tuyết ở phía sau Vân lão nhân lách người đi tới, hướng về phía Vân Thiên Vũ kêu to: “Vân Thiên Vũ, ngươi là kẻ đại nghịch bất đạo, lại dám kêu tổ phụ là Vân lão nhân, ngươi đại nghịch bất đạo, ngươi thực là tội đáng chết vạn lần.”Vân Thiên Vũ chỉ cười trào phúng rồi nói: “Ông ta mà được coi là tổ phụ của ta sao, kẻ vừa đối mặt đã muốn giết ta, còn muốn làm tổ phụ ta, đi gặp quỷ đi, ta kêu ông ta là Vân lão nhân đã là khách khí, dựa theo những chuyện hôm nay ông ta đã làm, ta nên kêu ông ta là lão bất tử.”Vân Thiên Vũ tiếng nói vừa dứt, Vân Thiên Tuyết quay đầu nhìn về phía Vân lão đầu, nhanh chóng hét lớn: “Tổ phụ, ả ta dám kêu người là lão bất tử.”Vân lão đầu thân là Vân gia lão hầu gia, luôn luôn được người tôn trọng, chưa khi nào phải chịu công kích như vậy. Tôn nữ của mình chẳng những không gọi lão ta là tổ phụ, gọi lão ta là Vân lão nhân, thậm chí còn gọi lão ta là lão bất tử.“A, nghiệt nữ đại nghịch bất đạo bực này làm sao có thể là hài tử của Vân gia ta.” Vân lão đầu kêu lên rồi thình lình quay đầu nhìn về phía Vân Lôi: “Nghiệt nữ đại nghịch bất đạo như vậy, sao ngươi còn không gọi người đánh chết nó.”Vân Lôi ngước mắt nhìn Vân Thiên Vũ, nghĩ đến chuyện Vân Thiên Vũ lúc trước cự tuyệt ông ta, cười lạnh mở miệng: “Phụ thân, không phải con không đánh chết nó, mà nó hiện nay là Ly thân vương phi, nếu con đánh chết nó, chỉ sợ Ly thân vương gia sẽ gây phiền toái cho Vĩnh Ninh hầu phủ chúng ta.”Sau khi Vân Lôi nói xong, Vân lão đầu bèn ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng: “Nghiệt nữ sát huynh, ngỗ nghịch trưởng bối bực này có gì đáng sợ, cho dù nó là Ly thân vương phi do hoàng thượng hạ chỉ chỉ hôn, nhưng nó phạm phải hành vi phạm tội như vậy, Vĩnh Ninh hầu phủ ta có quyền xử phạt nó. Hôm nay lão phu sẽ xử phạt nó, chỉnh đốn gia phong, đợi xử lý nó xong, lão phu sẽ tự tiến cung thỉnh tội với hoàng thượng.”Vân lão đầu nói xong, thình lình quay đầu hung ác nhìn về phía Vân Thiên Vũ, hung hăng nói: “Tiểu tiện nhân, hôm nay để ta dạy ngươi thế nào gọi là nữ nhi nhà người ta, ngày sau lúc ngươi đầu thai nhất định phải nhớ không được đại nghịch bất đạo như vậy, vô duyên vô cớ đánh mất mạng của chính mình.”Vân lão đầu vừa dứt tiếng nói, bàn tay vừa nhấc, một đạo linh khí cường đại màu lam nồng đậm tràn ngập trong lòng bàn tay lão ta. Lão ta ngước mắt hung tàn nhìn Vân Thiên Vũ, chậm rãi giơ tay, linh lực cường đại dao động khiến cho không khí xung quanh lập tức ngưng đọng lại.Vân Thiên Vũ vừa thấy tình hình trước mắt, lập tức lấy ra một quả độc đan từ bên trong Phượng Linh giới. Ngoài ra nàng còn lấy ra độc dược lần trước kêu Diệp Gia nghiên cứu chế tạo, hai loại độc hỗn hợp, dùng linh lực thúc giục nổ mạnh ra, cho dù là linh lực cường giả cũng sẽ bị thương trúng độc. Đây là thứ Vân Thiên Vũ đặc biệt chế ra để tự bảo vệ mình.Chỉ là độc đan cùng độc dược của Vân Thiên Vũ còn chưa kịp phát nổ, trong đêm tối vang lên thanh âm: “Tổ phụ, người đang làm gì vậy?”Vân lão đầu nghe thấy những lời này, toàn thân chấn động, lập tức thu về linh lực trong tay, nhanh chóng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy ở giữa con đường phía sau có một nam tử khuôn mặt tuấn tú, mặc thanh y gấm bào tú mĩ, nam tử vẻ mặt kỳ quái nhìn người trước cửa Tử Trúc hiên.Mà Vân lão đầu cùng Vân Lôi và đám người Vân Thiên Tuyết hoàn toàn hóa đá, bởi vì người phát ra tiếng nói này chính là đại công tử Vân Hách của Vĩnh Ninh hầu phủ, hắn ta lại xuất hiện rất đường hoàng.Vân Thiên Tuyết là người đầu tiên phản ứng, kêu to lên: “Có quỷ, mau bắt quỷ.”

Chương 360: Người Chết Sống Lại