Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 436: Lăng Vân Tiên Tử

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Tiêu Cửu Uyên đương nhiên thấy được sắc mặt không tốt của Vân Thiên Vũ, ngay lập tức nói: "Trước đây ta quả thật không tin ngươi, nhưng bây giờ ta đã tin."Vân Thiên Vũ quay đầu lại và nhìn nam nhân ngồi trong xe ngựa, nàng chỉ nhẹ nhếch môi hờ hững cười.Nàng chỉ muốn giải độc cho hắn càng sớm càng tốt, sau đó giúp hắn tra ra ai là chủ mưu thật sự đứng sau những vụ mưu sát, sau đó nàng và Tiêu Cửu Uyên sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.Nàng sẽ không để cho hắn có cơ hội làm tổn thương nàng.Vân Thiên Vũ ngẫm nghĩ rồi nói với Tiêu Cửu Uyên: "Vương gia nên mau chóng quay về phủ giải độc đi, vị khách mà vương gia mời đến, nếu nàng ta có thể trị độc cho người, vậy để nàng ta trị, còn nếu nàng ta không thể trị thì để ta làm, ta nghĩ không nên chậm trễ thêm nữa với loại độc trong người vương gia."Thậm chí dù nàng không muốn dính líu đến Tiêu Cửu Uyên, nhưng hắn đã giúp nàng rất nhiều việc, nàng cũng nói rằng chuyện trị độc cho hắn cũng là việc nên làm, nàng nhất định sẽ làm được.Tiêu Cửu Uyên nhìn thái độ thờ ơ xa cách của nàng, trong lòng vô cùng mất hứng, hắn muốn nói gì đó, nhưng một cơn choáng váng đột nhiên ập đến khiến hắn gần như ngất đi, lúc này hắn đã quá mệt mỏi để nghĩ thêm hay nói thêm bất kỳ điều gì nữaChỉ có thể cắn răng ra lệnh: "Quay về phủ."Chiếc xe ngựa chạy như bay về Ly thân vương phủ.Xe ngựa của Tiêu Cửu Uyên vượt qua xe của Lăng Vân tông Diệp Tử Yên, quay về Ly thân vương phủ.Khuôn mặt của Diệp Tử Yên lập tức vặn vẹo, ánh mắt nàng ta lạnh lẽo nhìn theo cỗ xe ngựa vừa rời đi.Nữ đầy tớ bên cạnh Diệp Tử Yên thấy chủ tử sắc mặt không tốt liền lạnh lùng chất vấn Hạ Hi."Ly thân vương các người là có ý gì đây, không phải hắn phái người đến mời Lăng Vân tông chúng tôi sang để giúp hắn kiểm tra bệnh tình sao, tông chủ của chúng ta chính là xem trọng Ly thân vương nên mới đặc biệt phái tiên tử ch "Hạ Hỉ đưa tay quệt mồ hôi trên trán.Lăng Vân tông là môn phái mạnh nhất trong ba giáo phái lớn trên giang hồ.Thực ra môn phái của bọn họ cũng không tính là quá lợi hại, nhưng Lăng Vân tông lại có rất nhiều thần y, hơn nữa cũng tập trung nhiều nhà giả kim nổi tiếng, do đó môn phái này tự nhiên sẽ nổi danh khắp nơi với nhiều cao thủ trong giới giang hồ.Nghe nói Lăng Vân tông cứu người luôn có một điều kiện.Nếu người bị thương là một cao thủ, muốn được điều trị thì phải tuyệt đối trung thành và phục tùng mệnh lệnh của Lăng Vân tông trong vòng ba năm.Bằng cách này, Lăng Vân tông sẽ không bao giờ thiếu hụt những thủ hạ cao cấp.Đây cũng là lý do tại sao họ có thể trụ vững ở vị trí hạng nhất trong ba môn phái lớn..Diệp Tử Yên mang danh là đại tiểu thư của môn phái, đương nhiên rất được coi trọng, lần này đích thân nàng ta xuống núi cũng có thể khẳng định được sự nể trọng của Lăng Vân tông đối với Tiêu Cửu Uyên.Nhưng Diệp Tử Yên không ngờ vương gia sẽ phớt lờ nàng ta.Hạ Hỉ vô cùng bối rối, đắc tội với Lăng Vân tông không phải là chuyện tốt.Hạ Hỉ nhanh chóng bước đến trước mà cười nói: "Lăng Vân tiên tử, xin mời, chắc có lẽ do vương gia nhà chúng ta đang bệnh nên tâm tình không được tốt, mong Lăng Vân tiên tử thứ lỗi."Gương mặt Diệp Tử Yên giãn ra một chút, nàng ta thích nhất được gọi là tiên tử, nếu ai gọi nàng ta như thế, nàng ta sẽ rất vui.Tâm trạng tốt thì lời nói đương nhiên cũng hòa nhã hơn, dù gì thì nàng ta vẫn rất thích Tiêu Cửu UyênLần này xuống núi, không phải là nương nương chủ động phái nàng ta đi mà là do nàng ta cầu xin để có được cơ hội này.Diệp Tử Yên nghĩ ngợi một chút, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều, nàng ta bèn nói với nữ đầy tớ: "Đi, quay về Ly thân vương phủ."Hạ Hỉ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn đường cho Diệp Tử Yên quay về Ly thân vương phủ.

Tiêu Cửu Uyên đương nhiên thấy được sắc mặt không tốt của Vân Thiên Vũ, ngay lập tức nói: "Trước đây ta quả thật không tin ngươi, nhưng bây giờ ta đã tin."

Vân Thiên Vũ quay đầu lại và nhìn nam nhân ngồi trong xe ngựa, nàng chỉ nhẹ nhếch môi hờ hững cười.

Nàng chỉ muốn giải độc cho hắn càng sớm càng tốt, sau đó giúp hắn tra ra ai là chủ mưu thật sự đứng sau những vụ mưu sát, sau đó nàng và Tiêu Cửu Uyên sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.

Nàng sẽ không để cho hắn có cơ hội làm tổn thương nàng.

Vân Thiên Vũ ngẫm nghĩ rồi nói với Tiêu Cửu Uyên: "Vương gia nên mau chóng quay về phủ giải độc đi, vị khách mà vương gia mời đến, nếu nàng ta có thể trị độc cho người, vậy để nàng ta trị, còn nếu nàng ta không thể trị thì để ta làm, ta nghĩ không nên chậm trễ thêm nữa với loại độc trong người vương gia."

Thậm chí dù nàng không muốn dính líu đến Tiêu Cửu Uyên, nhưng hắn đã giúp nàng rất nhiều việc, nàng cũng nói rằng chuyện trị độc cho hắn cũng là việc nên làm, nàng nhất định sẽ làm được.

Tiêu Cửu Uyên nhìn thái độ thờ ơ xa cách của nàng, trong lòng vô cùng mất hứng, hắn muốn nói gì đó, nhưng một cơn choáng váng đột nhiên ập đến khiến hắn gần như ngất đi, lúc này hắn đã quá mệt mỏi để nghĩ thêm hay nói thêm bất kỳ điều gì nữa

Chỉ có thể cắn răng ra lệnh: "Quay về phủ."

Chiếc xe ngựa chạy như bay về Ly thân vương phủ.

Xe ngựa của Tiêu Cửu Uyên vượt qua xe của Lăng Vân tông Diệp Tử Yên, quay về Ly thân vương phủ.

Khuôn mặt của Diệp Tử Yên lập tức vặn vẹo, ánh mắt nàng ta lạnh lẽo nhìn theo cỗ xe ngựa vừa rời đi.

Nữ đầy tớ bên cạnh Diệp Tử Yên thấy chủ tử sắc mặt không tốt liền lạnh lùng chất vấn Hạ Hi.

"Ly thân vương các người là có ý gì đây, không phải hắn phái người đến mời Lăng Vân tông chúng tôi sang để giúp hắn kiểm tra bệnh tình sao, tông chủ của chúng ta chính là xem trọng Ly thân vương nên mới đặc biệt phái tiên tử ch "

Hạ Hỉ đưa tay quệt mồ hôi trên trán.

Lăng Vân tông là môn phái mạnh nhất trong ba giáo phái lớn trên giang hồ.

Thực ra môn phái của bọn họ cũng không tính là quá lợi hại, nhưng Lăng Vân tông lại có rất nhiều thần y, hơn nữa cũng tập trung nhiều nhà giả kim nổi tiếng, do đó môn phái này tự nhiên sẽ nổi danh khắp nơi với nhiều cao thủ trong giới giang hồ.

Nghe nói Lăng Vân tông cứu người luôn có một điều kiện.

Nếu người bị thương là một cao thủ, muốn được điều trị thì phải tuyệt đối trung thành và phục tùng mệnh lệnh của Lăng Vân tông trong vòng ba năm.

Bằng cách này, Lăng Vân tông sẽ không bao giờ thiếu hụt những thủ hạ cao cấp.

Đây cũng là lý do tại sao họ có thể trụ vững ở vị trí hạng nhất trong ba môn phái lớn..

Diệp Tử Yên mang danh là đại tiểu thư của môn phái, đương nhiên rất được coi trọng, lần này đích thân nàng ta xuống núi cũng có thể khẳng định được sự nể trọng của Lăng Vân tông đối với Tiêu Cửu Uyên.

Nhưng Diệp Tử Yên không ngờ vương gia sẽ phớt lờ nàng ta.

Hạ Hỉ vô cùng bối rối, đắc tội với Lăng Vân tông không phải là chuyện tốt.

Hạ Hỉ nhanh chóng bước đến trước mà cười nói: "Lăng Vân tiên tử, xin mời, chắc có lẽ do vương gia nhà chúng ta đang bệnh nên tâm tình không được tốt, mong Lăng Vân tiên tử thứ lỗi."

Gương mặt Diệp Tử Yên giãn ra một chút, nàng ta thích nhất được gọi là tiên tử, nếu ai gọi nàng ta như thế, nàng ta sẽ rất vui.

Tâm trạng tốt thì lời nói đương nhiên cũng hòa nhã hơn, dù gì thì nàng ta vẫn rất thích Tiêu Cửu Uyên

Lần này xuống núi, không phải là nương nương chủ động phái nàng ta đi mà là do nàng ta cầu xin để có được cơ hội này.

Diệp Tử Yên nghĩ ngợi một chút, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều, nàng ta bèn nói với nữ đầy tớ: "Đi, quay về Ly thân vương phủ."

Hạ Hỉ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn đường cho Diệp Tử Yên quay về Ly thân vương phủ.

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Tiêu Cửu Uyên đương nhiên thấy được sắc mặt không tốt của Vân Thiên Vũ, ngay lập tức nói: "Trước đây ta quả thật không tin ngươi, nhưng bây giờ ta đã tin."Vân Thiên Vũ quay đầu lại và nhìn nam nhân ngồi trong xe ngựa, nàng chỉ nhẹ nhếch môi hờ hững cười.Nàng chỉ muốn giải độc cho hắn càng sớm càng tốt, sau đó giúp hắn tra ra ai là chủ mưu thật sự đứng sau những vụ mưu sát, sau đó nàng và Tiêu Cửu Uyên sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa.Nàng sẽ không để cho hắn có cơ hội làm tổn thương nàng.Vân Thiên Vũ ngẫm nghĩ rồi nói với Tiêu Cửu Uyên: "Vương gia nên mau chóng quay về phủ giải độc đi, vị khách mà vương gia mời đến, nếu nàng ta có thể trị độc cho người, vậy để nàng ta trị, còn nếu nàng ta không thể trị thì để ta làm, ta nghĩ không nên chậm trễ thêm nữa với loại độc trong người vương gia."Thậm chí dù nàng không muốn dính líu đến Tiêu Cửu Uyên, nhưng hắn đã giúp nàng rất nhiều việc, nàng cũng nói rằng chuyện trị độc cho hắn cũng là việc nên làm, nàng nhất định sẽ làm được.Tiêu Cửu Uyên nhìn thái độ thờ ơ xa cách của nàng, trong lòng vô cùng mất hứng, hắn muốn nói gì đó, nhưng một cơn choáng váng đột nhiên ập đến khiến hắn gần như ngất đi, lúc này hắn đã quá mệt mỏi để nghĩ thêm hay nói thêm bất kỳ điều gì nữaChỉ có thể cắn răng ra lệnh: "Quay về phủ."Chiếc xe ngựa chạy như bay về Ly thân vương phủ.Xe ngựa của Tiêu Cửu Uyên vượt qua xe của Lăng Vân tông Diệp Tử Yên, quay về Ly thân vương phủ.Khuôn mặt của Diệp Tử Yên lập tức vặn vẹo, ánh mắt nàng ta lạnh lẽo nhìn theo cỗ xe ngựa vừa rời đi.Nữ đầy tớ bên cạnh Diệp Tử Yên thấy chủ tử sắc mặt không tốt liền lạnh lùng chất vấn Hạ Hi."Ly thân vương các người là có ý gì đây, không phải hắn phái người đến mời Lăng Vân tông chúng tôi sang để giúp hắn kiểm tra bệnh tình sao, tông chủ của chúng ta chính là xem trọng Ly thân vương nên mới đặc biệt phái tiên tử ch "Hạ Hỉ đưa tay quệt mồ hôi trên trán.Lăng Vân tông là môn phái mạnh nhất trong ba giáo phái lớn trên giang hồ.Thực ra môn phái của bọn họ cũng không tính là quá lợi hại, nhưng Lăng Vân tông lại có rất nhiều thần y, hơn nữa cũng tập trung nhiều nhà giả kim nổi tiếng, do đó môn phái này tự nhiên sẽ nổi danh khắp nơi với nhiều cao thủ trong giới giang hồ.Nghe nói Lăng Vân tông cứu người luôn có một điều kiện.Nếu người bị thương là một cao thủ, muốn được điều trị thì phải tuyệt đối trung thành và phục tùng mệnh lệnh của Lăng Vân tông trong vòng ba năm.Bằng cách này, Lăng Vân tông sẽ không bao giờ thiếu hụt những thủ hạ cao cấp.Đây cũng là lý do tại sao họ có thể trụ vững ở vị trí hạng nhất trong ba môn phái lớn..Diệp Tử Yên mang danh là đại tiểu thư của môn phái, đương nhiên rất được coi trọng, lần này đích thân nàng ta xuống núi cũng có thể khẳng định được sự nể trọng của Lăng Vân tông đối với Tiêu Cửu Uyên.Nhưng Diệp Tử Yên không ngờ vương gia sẽ phớt lờ nàng ta.Hạ Hỉ vô cùng bối rối, đắc tội với Lăng Vân tông không phải là chuyện tốt.Hạ Hỉ nhanh chóng bước đến trước mà cười nói: "Lăng Vân tiên tử, xin mời, chắc có lẽ do vương gia nhà chúng ta đang bệnh nên tâm tình không được tốt, mong Lăng Vân tiên tử thứ lỗi."Gương mặt Diệp Tử Yên giãn ra một chút, nàng ta thích nhất được gọi là tiên tử, nếu ai gọi nàng ta như thế, nàng ta sẽ rất vui.Tâm trạng tốt thì lời nói đương nhiên cũng hòa nhã hơn, dù gì thì nàng ta vẫn rất thích Tiêu Cửu UyênLần này xuống núi, không phải là nương nương chủ động phái nàng ta đi mà là do nàng ta cầu xin để có được cơ hội này.Diệp Tử Yên nghĩ ngợi một chút, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều, nàng ta bèn nói với nữ đầy tớ: "Đi, quay về Ly thân vương phủ."Hạ Hỉ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dẫn đường cho Diệp Tử Yên quay về Ly thân vương phủ.

Chương 436: Lăng Vân Tiên Tử