Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 459: Thần Dung Lãnh Quyết

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ đã đi tới, từ trên cao nhìn xuống lam linh cường giả, cười lạnh một tiếng, đang muốn hỏi người này là do ai phái ra.Chỉ là nàng còn chưa hỏi, bên ngoài tiểu viện vang lên tiếng bước chân vội vàng, có người vọt tiến vào.Người tới là Tiêu Dạ Thần, Tiêu Dạ Thần dẫn theo người vừa tiến vào, đã nhìn thấy khắp viện bừa bãi, không khỏi lo lắng kêu lên.“Vũ Mao, người không sao chứ, người không sao chứ.”Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, thấy Tiêu Dạ Thần vẻ mặt nôn nóng đang tìm nàng.Bởi vì ban đêm hơi tối, hơn nữa vì Tây Phượng viện bị hủy quá ghê gớm, cho nên gã nhất thời không thấy được phế tích nàng đang đứng.Sốt ruột vô cùng.Vân Thiên Vũ dịu dàng nói: “Ta đang ở đây.”Tiêu Dạ Thần quay đầu nhìn, thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì mới cảm thấy nhẹ nhõm, dẫn người vọt lại đây.Vừa tới nơi đã nóng vội hỏi: “Mấy người này là ai, tại sao lại vô duyên vô cớ đây giết ngươi, chẳng lẽ là người của Vân gia.”Trong ấn tượng của Tiêu Dạ Thần, chỉ có người của Vân gia có thù oán với Vân Thiên Vũ, người khác cũng không có cừu hận lớn như vậy với Vân Thiên Vũ, cho nên trực giác của gã nhận định là người do Vân gia phái tới.Vân Thiên Vũ tắc lắc đầu: “Không phải, là người sau lưng mưu tính hại Tiêu Cửu Uyên.”Tiêu Dạ Thần lập tức cứng họng, lúc trước ở trong phòng Tiêu Cửu Uyên, hắn đã nghe được những lời Bạch Diệu bẩm báo với Tiêu Cửu Uyên, Vũ Mao nói sẽ giúp Tiêu Cửu Uyên làm một chuyện, từ đây về sau không còn thiếu hắn cái gì.Chuyện nàng cần làm tất nhiên chính là chuyện này.Trong lòng Tiêu Dạ Thần nói không nên lời chính mình trong giờ phút này có tư vị gì.Gã vốn dĩ nên cao hứng, Vũ Mao cùng Tiêu Cửu Uyên đoạn tuyệt, có phải gã sẽ có cơ hội hay không, nhưng mà hiện tại nàng lại thành cô cô của gã.“Người không có việc gì thì tốt, chỉ là…”Chỉ là người này nàng đã bắt được như thế nào.Tiêu Dạ Thần không biết chuyện gặp gỡ của Vân Thiên Vũ trong Thiên Mộc sơn trang, cho nên nhìn thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì, ngược lại đối phương bị nàng bắt được, cho nên gã kinh ngạc nói không nên lời.Chỉ là Tiêu Dạ Thần vẫn chưa nói xong, bên ngoài cửa Tây Phượng viện, Diệp Gia cùng Tiểu Linh Đang cùng với đám người Điêu gia đã vọt lại đây.Phía sau bọn họ còn có người của Ma Ảnh cung đi theo.Tiểu Linh Đang vừa vọt vào tới đã hưng phấn kêu lên: “Vân tỷ tỷ, chúng ta bắt được ba người sống, tỷ có thể điều tra rõ là người nào sai bọn họ lại đây giết tỷ.”Tiểu Linh Đang nói xong, lập tức mệnh lệnh người của Ma Ảnh cung đem những kẻ bị bắt tới.Ba người đó bị đánh đến mặt mũi bầm dập, không phải bị chặt đứt cánh tay thì là bị chặt đứt chân, bị dẫn tới, rồi ném xuống đất giống như chó chết, hơn nữa bọn họ còn bị chế trụ, căn bản không động đậy được.Tiểu Linh Đang hưng phấn nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Vân tỷ tỷ, chúng ta có cần lập tức bắt đầu thẩm tra không, tra xem là ai phái bọn họ tới giết Vân tỷ tỷ.”Vân Thiên Vũ nhìn về phía bốn người bị bắt trên mặt đất, suy nghĩ xử lý chuyện này như thế nào.Lúc trước nàng lộ ra tin tức, chính là vì muốn bắt kẻ mưu tính sau lưng Tiêu Cửu Uyên, sau đó giao những người này cho Tiêu Cửu Uyên.Cho dù kẻ sai khiến sau lưng những người này là ai, kỳ thật không quan hệ gì tới nàng.Vân Thiên Vũ nghĩ, nhìn về phía Tiêu Dạ Thần đang đứng bên cạnh rồi nói: “Tiêu Dạ Thần, ngươi phái vài người đem bọn họ đến Ly thân vương phủ đi.”Vân Thiên Vũ vừa mới dứt lời, không khí quanh người đột nhiên ngưng đọng, khí lạnh tràn ngập toàn bộ không gian.Nàng vừa cảm nhận được cổ khí lưu này là đã biết là ai tới.Cho nên nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, khóe môi chậm rãi nặn ra nụ cười lạnh: “Nếu Ly thân vương gia đã tới, vẫn thì đem bốn người này đi đi.”Nàng sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lãnh đạm.

Vân Thiên Vũ đã đi tới, từ trên cao nhìn xuống lam linh cường giả, cười lạnh một tiếng, đang muốn hỏi người này là do ai phái ra.

Chỉ là nàng còn chưa hỏi, bên ngoài tiểu viện vang lên tiếng bước chân vội vàng, có người vọt tiến vào.

Người tới là Tiêu Dạ Thần, Tiêu Dạ Thần dẫn theo người vừa tiến vào, đã nhìn thấy khắp viện bừa bãi, không khỏi lo lắng kêu lên.

“Vũ Mao, người không sao chứ, người không sao chứ.”

Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, thấy Tiêu Dạ Thần vẻ mặt nôn nóng đang tìm nàng.

Bởi vì ban đêm hơi tối, hơn nữa vì Tây Phượng viện bị hủy quá ghê gớm, cho nên gã nhất thời không thấy được phế tích nàng đang đứng.

Sốt ruột vô cùng.

Vân Thiên Vũ dịu dàng nói: “Ta đang ở đây.”

Tiêu Dạ Thần quay đầu nhìn, thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì mới cảm thấy nhẹ nhõm, dẫn người vọt lại đây.

Vừa tới nơi đã nóng vội hỏi: “Mấy người này là ai, tại sao lại vô duyên vô cớ đây giết ngươi, chẳng lẽ là người của Vân gia.”

Trong ấn tượng của Tiêu Dạ Thần, chỉ có người của Vân gia có thù oán với Vân Thiên Vũ, người khác cũng không có cừu hận lớn như vậy với Vân Thiên Vũ, cho nên trực giác của gã nhận định là người do Vân gia phái tới.

Vân Thiên Vũ tắc lắc đầu: “Không phải, là người sau lưng mưu tính hại Tiêu Cửu Uyên.”

Tiêu Dạ Thần lập tức cứng họng, lúc trước ở trong phòng Tiêu Cửu Uyên, hắn đã nghe được những lời Bạch Diệu bẩm báo với Tiêu Cửu Uyên, Vũ Mao nói sẽ giúp Tiêu Cửu Uyên làm một chuyện, từ đây về sau không còn thiếu hắn cái gì.

Chuyện nàng cần làm tất nhiên chính là chuyện này.

Trong lòng Tiêu Dạ Thần nói không nên lời chính mình trong giờ phút này có tư vị gì.

Gã vốn dĩ nên cao hứng, Vũ Mao cùng Tiêu Cửu Uyên đoạn tuyệt, có phải gã sẽ có cơ hội hay không, nhưng mà hiện tại nàng lại thành cô cô của gã.

“Người không có việc gì thì tốt, chỉ là…”

Chỉ là người này nàng đã bắt được như thế nào.

Tiêu Dạ Thần không biết chuyện gặp gỡ của Vân Thiên Vũ trong Thiên Mộc sơn trang, cho nên nhìn thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì, ngược lại đối phương bị nàng bắt được, cho nên gã kinh ngạc nói không nên lời.

Chỉ là Tiêu Dạ Thần vẫn chưa nói xong, bên ngoài cửa Tây Phượng viện, Diệp Gia cùng Tiểu Linh Đang cùng với đám người Điêu gia đã vọt lại đây.

Phía sau bọn họ còn có người của Ma Ảnh cung đi theo.

Tiểu Linh Đang vừa vọt vào tới đã hưng phấn kêu lên: “Vân tỷ tỷ, chúng ta bắt được ba người sống, tỷ có thể điều tra rõ là người nào sai bọn họ lại đây giết tỷ.”

Tiểu Linh Đang nói xong, lập tức mệnh lệnh người của Ma Ảnh cung đem những kẻ bị bắt tới.

Ba người đó bị đánh đến mặt mũi bầm dập, không phải bị chặt đứt cánh tay thì là bị chặt đứt chân, bị dẫn tới, rồi ném xuống đất giống như chó chết, hơn nữa bọn họ còn bị chế trụ, căn bản không động đậy được.

Tiểu Linh Đang hưng phấn nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Vân tỷ tỷ, chúng ta có cần lập tức bắt đầu thẩm tra không, tra xem là ai phái bọn họ tới giết Vân tỷ tỷ.”

Vân Thiên Vũ nhìn về phía bốn người bị bắt trên mặt đất, suy nghĩ xử lý chuyện này như thế nào.

Lúc trước nàng lộ ra tin tức, chính là vì muốn bắt kẻ mưu tính sau lưng Tiêu Cửu Uyên, sau đó giao những người này cho Tiêu Cửu Uyên.

Cho dù kẻ sai khiến sau lưng những người này là ai, kỳ thật không quan hệ gì tới nàng.

Vân Thiên Vũ nghĩ, nhìn về phía Tiêu Dạ Thần đang đứng bên cạnh rồi nói: “Tiêu Dạ Thần, ngươi phái vài người đem bọn họ đến Ly thân vương phủ đi.”

Vân Thiên Vũ vừa mới dứt lời, không khí quanh người đột nhiên ngưng đọng, khí lạnh tràn ngập toàn bộ không gian.

Nàng vừa cảm nhận được cổ khí lưu này là đã biết là ai tới.

Cho nên nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, khóe môi chậm rãi nặn ra nụ cười lạnh: “Nếu Ly thân vương gia đã tới, vẫn thì đem bốn người này đi đi.”

Nàng sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lãnh đạm.

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ đã đi tới, từ trên cao nhìn xuống lam linh cường giả, cười lạnh một tiếng, đang muốn hỏi người này là do ai phái ra.Chỉ là nàng còn chưa hỏi, bên ngoài tiểu viện vang lên tiếng bước chân vội vàng, có người vọt tiến vào.Người tới là Tiêu Dạ Thần, Tiêu Dạ Thần dẫn theo người vừa tiến vào, đã nhìn thấy khắp viện bừa bãi, không khỏi lo lắng kêu lên.“Vũ Mao, người không sao chứ, người không sao chứ.”Vân Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, thấy Tiêu Dạ Thần vẻ mặt nôn nóng đang tìm nàng.Bởi vì ban đêm hơi tối, hơn nữa vì Tây Phượng viện bị hủy quá ghê gớm, cho nên gã nhất thời không thấy được phế tích nàng đang đứng.Sốt ruột vô cùng.Vân Thiên Vũ dịu dàng nói: “Ta đang ở đây.”Tiêu Dạ Thần quay đầu nhìn, thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì mới cảm thấy nhẹ nhõm, dẫn người vọt lại đây.Vừa tới nơi đã nóng vội hỏi: “Mấy người này là ai, tại sao lại vô duyên vô cớ đây giết ngươi, chẳng lẽ là người của Vân gia.”Trong ấn tượng của Tiêu Dạ Thần, chỉ có người của Vân gia có thù oán với Vân Thiên Vũ, người khác cũng không có cừu hận lớn như vậy với Vân Thiên Vũ, cho nên trực giác của gã nhận định là người do Vân gia phái tới.Vân Thiên Vũ tắc lắc đầu: “Không phải, là người sau lưng mưu tính hại Tiêu Cửu Uyên.”Tiêu Dạ Thần lập tức cứng họng, lúc trước ở trong phòng Tiêu Cửu Uyên, hắn đã nghe được những lời Bạch Diệu bẩm báo với Tiêu Cửu Uyên, Vũ Mao nói sẽ giúp Tiêu Cửu Uyên làm một chuyện, từ đây về sau không còn thiếu hắn cái gì.Chuyện nàng cần làm tất nhiên chính là chuyện này.Trong lòng Tiêu Dạ Thần nói không nên lời chính mình trong giờ phút này có tư vị gì.Gã vốn dĩ nên cao hứng, Vũ Mao cùng Tiêu Cửu Uyên đoạn tuyệt, có phải gã sẽ có cơ hội hay không, nhưng mà hiện tại nàng lại thành cô cô của gã.“Người không có việc gì thì tốt, chỉ là…”Chỉ là người này nàng đã bắt được như thế nào.Tiêu Dạ Thần không biết chuyện gặp gỡ của Vân Thiên Vũ trong Thiên Mộc sơn trang, cho nên nhìn thấy Vân Thiên Vũ không có việc gì, ngược lại đối phương bị nàng bắt được, cho nên gã kinh ngạc nói không nên lời.Chỉ là Tiêu Dạ Thần vẫn chưa nói xong, bên ngoài cửa Tây Phượng viện, Diệp Gia cùng Tiểu Linh Đang cùng với đám người Điêu gia đã vọt lại đây.Phía sau bọn họ còn có người của Ma Ảnh cung đi theo.Tiểu Linh Đang vừa vọt vào tới đã hưng phấn kêu lên: “Vân tỷ tỷ, chúng ta bắt được ba người sống, tỷ có thể điều tra rõ là người nào sai bọn họ lại đây giết tỷ.”Tiểu Linh Đang nói xong, lập tức mệnh lệnh người của Ma Ảnh cung đem những kẻ bị bắt tới.Ba người đó bị đánh đến mặt mũi bầm dập, không phải bị chặt đứt cánh tay thì là bị chặt đứt chân, bị dẫn tới, rồi ném xuống đất giống như chó chết, hơn nữa bọn họ còn bị chế trụ, căn bản không động đậy được.Tiểu Linh Đang hưng phấn nhìn Vân Thiên Vũ nói: “Vân tỷ tỷ, chúng ta có cần lập tức bắt đầu thẩm tra không, tra xem là ai phái bọn họ tới giết Vân tỷ tỷ.”Vân Thiên Vũ nhìn về phía bốn người bị bắt trên mặt đất, suy nghĩ xử lý chuyện này như thế nào.Lúc trước nàng lộ ra tin tức, chính là vì muốn bắt kẻ mưu tính sau lưng Tiêu Cửu Uyên, sau đó giao những người này cho Tiêu Cửu Uyên.Cho dù kẻ sai khiến sau lưng những người này là ai, kỳ thật không quan hệ gì tới nàng.Vân Thiên Vũ nghĩ, nhìn về phía Tiêu Dạ Thần đang đứng bên cạnh rồi nói: “Tiêu Dạ Thần, ngươi phái vài người đem bọn họ đến Ly thân vương phủ đi.”Vân Thiên Vũ vừa mới dứt lời, không khí quanh người đột nhiên ngưng đọng, khí lạnh tràn ngập toàn bộ không gian.Nàng vừa cảm nhận được cổ khí lưu này là đã biết là ai tới.Cho nên nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm, khóe môi chậm rãi nặn ra nụ cười lạnh: “Nếu Ly thân vương gia đã tới, vẫn thì đem bốn người này đi đi.”Nàng sắc mặt lạnh lùng, giọng nói lãnh đạm.

Chương 459: Thần Dung Lãnh Quyết