Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 539: Chạy thoát thân
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Gương mặt của thiếu niên đó hơi biến sắc, không ngờ những người này lại là người có linh lực, lại còn là người có linh lực mạnh.Chỉ với một mình năng lực của y, không tài nào đánh lại đám người này. Y nhanh chóng nghĩ ra một cách.Tiểu nữ tử bên cạnh y nhìn thấy dáng vẻ của y, sợ là thần tiên ca ca này sẽ bỏ mặc nàng ta, nên ôm chặt lấy chân y không buông: “Thần tiên ca ca, người đừng bỏ lại ta, người tuyệt đối đừng bỏ lại ta.” Tiểu thiếu niên cuối đầu nhìn tiểu nữ tử, khóe miệng cong lên: “Muội muội, đừng sợ, ta sẽ không bỏ ngươi lại đâu.”Nói xong, y giơ tay ôm đẩy tiểu nữ tử ra sau lưng mình, rồi rút đai lưng ra buộc vào eo của tiểu nữ tử. Sau đó nhanh chóng nói: “Ôm lấy cổ ca ca, đừng buông tay ra.”“Được.” Tiểu nữ tử giơ tay ra ôm chặt lấy cổ tiểu thiếu niên.Lúc này, lục linh cường giả và lục linh lực cường đại phía sau đã ập tới.Sắc mặt tiểu thiếu niên hơi thay đổi, nhanh chóng ngẩng đầu lên ngưng tụ ngón tay, một linh lực xanh biếc nhạt nhòa trên tay y. Y giơ tay ra đón nhận lục linh đang tấn công, hai đạo linh lực va chạm vào nhau nổ một tiếng ầm.Tiểu thiếu niên bị hắc y nhân có linh lực cường đại làm chấn động lùi sau vài bước, sắc mặt của y khó coi vô cùng, đột nhiên vung tay ra, một làn khói đen chắn trước mặt đám hắc y nhân.Mặt hắc y nhân biến sắc, người cầm đầu quát: “Coi chừng.” Mấy người đồng thời đưa tay ra xua tan làn khói đen. Rõ ràng làn khói đen đã yếu đi, bị mấy tên hắc y làm cho nổ tung.Trong lúc này, tiểu thiếu niên trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cõng tiểu nữ tử chạy mất.Tên hắc y phía sau nhanh chóng đuổi theo. Hai người chạy trốn trong bãi săn bắn của hoàng thất.Tiểu thiếu niên chạy thẳng ra tới bãi săn bắn của hoàng thất, chỉ cần có người, những tên kia sẽ không dám làm gì họ nữa.Chỉ là tên hắc y phía sau biết ý đồ của y, sao có thể bỏ qua cho y. Tên hắc y nhân lúc đầu có linh lực mạnh hơn của tiểu thiếu niên, là lục linh cấp cao, cho nên thi triển linh lực nhanh chóng đuổi theo tiểu thiếu niên, sau đó hung hăng đánh y một chưởng.Mà lúc này, người có linh lực phía sau cũng đuổi tới, vây xung quanh.Tiểu thiếu niên thấy tình trạng của họ vô cùng bất lợi, nếu không thể phá được vòng vây thoát ra ngoài, họ sẽ phải chết là điều chắc chắn. Y nhìn xung quanh bốn bề, xoay người bay lên, thi triển linh lực đi trên sườn núi. Những tên hắc y sao có thể tha cho họ, tiếp tục truy đuổi.Mấy bóng dáng truy đuổi trên vách núi, người đằng sau cũng nhanh chóng thi triển linh khí, linh khí kia giống như áo choàng rơi từ trên trời xuống.Tiểu thiếu niên giơ tay ngắm vào trường thương màu đen trong tay, hóa ra trường thương màu đen trong tay y cũng là linh khí. Trường thương kia như mũi tên bắn thẳng vào chiếc áo, khiến áo choàng rách một lỗ.Mà tiểu thiếu niên cũng lách qua không gian nhỏ hẹp đó, phi thân hướng tới vách núi đối diện.Nhưng đám hắc y nhân đằng sau sao có thể bỏ qua cho họ, mấy tên đó quay người chạy tới, đánh ra một chưởng lực màu lục. Tiểu thiếu niên lo lắng làm bị thương tiểu nữ tử phía sau, liền xoay tròn người, trực tiếp đối mặt với tên hắc y, đánh ra một chưởng linh lực.Hai chưởng linh lực va chạm mạnh vào nhau, linh lực của tiểu thiếu niên không mạnh bằng tên hắc y nên bị linh lực cường đại đó làm chấn động, rơi vào khe núi phía đối diện.
Gương mặt của thiếu niên đó hơi biến sắc, không ngờ những người này lại là người có linh lực, lại còn là người có linh lực mạnh.
Chỉ với một mình năng lực của y, không tài nào đánh lại đám người này. Y nhanh chóng nghĩ ra một cách.
Tiểu nữ tử bên cạnh y nhìn thấy dáng vẻ của y, sợ là thần tiên ca ca này sẽ bỏ mặc nàng ta, nên ôm chặt lấy chân y không buông: “Thần tiên ca ca, người đừng bỏ lại ta, người tuyệt đối đừng bỏ lại ta.”
Tiểu thiếu niên cuối đầu nhìn tiểu nữ tử, khóe miệng cong lên: “Muội muội, đừng sợ, ta sẽ không bỏ ngươi lại đâu.”
Nói xong, y giơ tay ôm đẩy tiểu nữ tử ra sau lưng mình, rồi rút đai lưng ra buộc vào eo của tiểu nữ tử. Sau đó nhanh chóng nói: “Ôm lấy cổ ca ca, đừng buông tay ra.”
“Được.”
Tiểu nữ tử giơ tay ra ôm chặt lấy cổ tiểu thiếu niên.
Lúc này, lục linh cường giả và lục linh lực cường đại phía sau đã ập tới.
Sắc mặt tiểu thiếu niên hơi thay đổi, nhanh chóng ngẩng đầu lên ngưng tụ ngón tay, một linh lực xanh biếc nhạt nhòa trên tay y.
Y giơ tay ra đón nhận lục linh đang tấn công, hai đạo linh lực va chạm vào nhau nổ một tiếng ầm.
Tiểu thiếu niên bị hắc y nhân có linh lực cường đại làm chấn động lùi sau vài bước, sắc mặt của y khó coi vô cùng, đột nhiên vung tay ra, một làn khói đen chắn trước mặt đám hắc y nhân.
Mặt hắc y nhân biến sắc, người cầm đầu quát: “Coi chừng.”
Mấy người đồng thời đưa tay ra xua tan làn khói đen. Rõ ràng làn khói đen đã yếu đi, bị mấy tên hắc y làm cho nổ tung.
Trong lúc này, tiểu thiếu niên trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cõng tiểu nữ tử chạy mất.
Tên hắc y phía sau nhanh chóng đuổi theo.
Hai người chạy trốn trong bãi săn bắn của hoàng thất.
Tiểu thiếu niên chạy thẳng ra tới bãi săn bắn của hoàng thất, chỉ cần có người, những tên kia sẽ không dám làm gì họ nữa.
Chỉ là tên hắc y phía sau biết ý đồ của y, sao có thể bỏ qua cho y.
Tên hắc y nhân lúc đầu có linh lực mạnh hơn của tiểu thiếu niên, là lục linh cấp cao, cho nên thi triển linh lực nhanh chóng đuổi theo tiểu thiếu niên, sau đó hung hăng đánh y một chưởng.
Mà lúc này, người có linh lực phía sau cũng đuổi tới, vây xung quanh.
Tiểu thiếu niên thấy tình trạng của họ vô cùng bất lợi, nếu không thể phá được vòng vây thoát ra ngoài, họ sẽ phải chết là điều chắc chắn.
Y nhìn xung quanh bốn bề, xoay người bay lên, thi triển linh lực đi trên sườn núi. Những tên hắc y sao có thể tha cho họ, tiếp tục truy đuổi.
Mấy bóng dáng truy đuổi trên vách núi, người đằng sau cũng nhanh chóng thi triển linh khí, linh khí kia giống như áo choàng rơi từ trên trời xuống.
Tiểu thiếu niên giơ tay ngắm vào trường thương màu đen trong tay, hóa ra trường thương màu đen trong tay y cũng là linh khí.
Trường thương kia như mũi tên bắn thẳng vào chiếc áo, khiến áo choàng rách một lỗ.
Mà tiểu thiếu niên cũng lách qua không gian nhỏ hẹp đó, phi thân hướng tới vách núi đối diện.
Nhưng đám hắc y nhân đằng sau sao có thể bỏ qua cho họ, mấy tên đó quay người chạy tới, đánh ra một chưởng lực màu lục.
Tiểu thiếu niên lo lắng làm bị thương tiểu nữ tử phía sau, liền xoay tròn người, trực tiếp đối mặt với tên hắc y, đánh ra một chưởng linh lực.
Hai chưởng linh lực va chạm mạnh vào nhau, linh lực của tiểu thiếu niên không mạnh bằng tên hắc y nên bị linh lực cường đại đó làm chấn động, rơi vào khe núi phía đối diện.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Gương mặt của thiếu niên đó hơi biến sắc, không ngờ những người này lại là người có linh lực, lại còn là người có linh lực mạnh.Chỉ với một mình năng lực của y, không tài nào đánh lại đám người này. Y nhanh chóng nghĩ ra một cách.Tiểu nữ tử bên cạnh y nhìn thấy dáng vẻ của y, sợ là thần tiên ca ca này sẽ bỏ mặc nàng ta, nên ôm chặt lấy chân y không buông: “Thần tiên ca ca, người đừng bỏ lại ta, người tuyệt đối đừng bỏ lại ta.” Tiểu thiếu niên cuối đầu nhìn tiểu nữ tử, khóe miệng cong lên: “Muội muội, đừng sợ, ta sẽ không bỏ ngươi lại đâu.”Nói xong, y giơ tay ôm đẩy tiểu nữ tử ra sau lưng mình, rồi rút đai lưng ra buộc vào eo của tiểu nữ tử. Sau đó nhanh chóng nói: “Ôm lấy cổ ca ca, đừng buông tay ra.”“Được.” Tiểu nữ tử giơ tay ra ôm chặt lấy cổ tiểu thiếu niên.Lúc này, lục linh cường giả và lục linh lực cường đại phía sau đã ập tới.Sắc mặt tiểu thiếu niên hơi thay đổi, nhanh chóng ngẩng đầu lên ngưng tụ ngón tay, một linh lực xanh biếc nhạt nhòa trên tay y. Y giơ tay ra đón nhận lục linh đang tấn công, hai đạo linh lực va chạm vào nhau nổ một tiếng ầm.Tiểu thiếu niên bị hắc y nhân có linh lực cường đại làm chấn động lùi sau vài bước, sắc mặt của y khó coi vô cùng, đột nhiên vung tay ra, một làn khói đen chắn trước mặt đám hắc y nhân.Mặt hắc y nhân biến sắc, người cầm đầu quát: “Coi chừng.” Mấy người đồng thời đưa tay ra xua tan làn khói đen. Rõ ràng làn khói đen đã yếu đi, bị mấy tên hắc y làm cho nổ tung.Trong lúc này, tiểu thiếu niên trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cõng tiểu nữ tử chạy mất.Tên hắc y phía sau nhanh chóng đuổi theo. Hai người chạy trốn trong bãi săn bắn của hoàng thất.Tiểu thiếu niên chạy thẳng ra tới bãi săn bắn của hoàng thất, chỉ cần có người, những tên kia sẽ không dám làm gì họ nữa.Chỉ là tên hắc y phía sau biết ý đồ của y, sao có thể bỏ qua cho y. Tên hắc y nhân lúc đầu có linh lực mạnh hơn của tiểu thiếu niên, là lục linh cấp cao, cho nên thi triển linh lực nhanh chóng đuổi theo tiểu thiếu niên, sau đó hung hăng đánh y một chưởng.Mà lúc này, người có linh lực phía sau cũng đuổi tới, vây xung quanh.Tiểu thiếu niên thấy tình trạng của họ vô cùng bất lợi, nếu không thể phá được vòng vây thoát ra ngoài, họ sẽ phải chết là điều chắc chắn. Y nhìn xung quanh bốn bề, xoay người bay lên, thi triển linh lực đi trên sườn núi. Những tên hắc y sao có thể tha cho họ, tiếp tục truy đuổi.Mấy bóng dáng truy đuổi trên vách núi, người đằng sau cũng nhanh chóng thi triển linh khí, linh khí kia giống như áo choàng rơi từ trên trời xuống.Tiểu thiếu niên giơ tay ngắm vào trường thương màu đen trong tay, hóa ra trường thương màu đen trong tay y cũng là linh khí. Trường thương kia như mũi tên bắn thẳng vào chiếc áo, khiến áo choàng rách một lỗ.Mà tiểu thiếu niên cũng lách qua không gian nhỏ hẹp đó, phi thân hướng tới vách núi đối diện.Nhưng đám hắc y nhân đằng sau sao có thể bỏ qua cho họ, mấy tên đó quay người chạy tới, đánh ra một chưởng lực màu lục. Tiểu thiếu niên lo lắng làm bị thương tiểu nữ tử phía sau, liền xoay tròn người, trực tiếp đối mặt với tên hắc y, đánh ra một chưởng linh lực.Hai chưởng linh lực va chạm mạnh vào nhau, linh lực của tiểu thiếu niên không mạnh bằng tên hắc y nên bị linh lực cường đại đó làm chấn động, rơi vào khe núi phía đối diện.