Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 622: Vây giết
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Phương Vô Nhai bí mật dẫn theo một vài người bảo vệ Vân Thiên Vũ tiến cung.Xe đi tới nơi hẻo lánh, bỗng nhiên xung quanh trở nên nồng nặc sát khí. Vân Thiên Vũ cũng biết những thích khách kia đã tới.Vân Thiên Vũ lập tức thả ba linh thú ra, lạnh giọng: “Được lắm, lát nữa các ngươi có thể giết người một cách thoải mái.” “Vâng.”Ngạo Minh và Điêu Gia vui vẻ nhảy ra khỏi xe ngựa, Tiểu Anh cũng theo sát phía sau.Lúc này những tên hắc y đã tới, hai bên đường rất đông người bao vây. Đêm nay rõ ràng sẽ là một cuộc thảm sát lớn. Thật ra thái tử biết Vân Thiên Vũ khó đối phó, nhưng bởi gã tức giận quá nên phái rất nhiều người đến để ám sát Vân Thiên Vũ. Chỉ cần g**t ch*t Vân Thiên Vũ, thì có thể đả kích được Tiêu Cửu Uyên. Nếu khiến cho Tiêu Cửu Uyên buồn bã đau đớn, có lẽ gã có cơ hội phản đòn. Đến lúc đó, gã sẽ tiện tay trừ khử Tiêu Cửu Uyên, đổ hết những chuyện này lên đầu Tiêu Cửu Uyên, nói Tiêu Cửu Uyên âm mưu hành thích thái tử hoàng thất. Chưa biết chừng ngôi vị thái tử của gã có thể trở lại. Cuộc ám sát hôm nay có lẽ là vụ cá cược lớn nhất của thái tử.Vì biết Vân Thiên Vũ lợi lại, hơn nữa bên cạnh nàng còn có người của Ma Ảnh cung, cho nên Tiêu Thiên Ngự đã phái những người lợi hại nhất. Những tên hắc y này vừa xuất hiện không nói lời nào mà xông tới. Đến thẳng chỗ Vân Thiên Vũ.Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ khẽ động đậy định xông ra. Đúng lúc này, Phượng Vô Nhai trong bóng tối có dẫn theo vài tên thuộc hạ bay tới. Y vừa xuất hiện, ầm một tiếng, một chưởng tử linh đã đánh vào những tên thích khách hắc y đang đến gần Vân Thiên Vũ. Một vài tên thích khách đột nhiên giơ tay, trong lòng bàn tay lại xuất hiện gợn sóng màu đỏ. Không phải là màu vàng, xanh lục, xanh lam, xanh dương, tím mà là màu đỏ. Hơn nữa gợn sóng màu đỏ của những tên thích khách này được hội tụ lại với nhau tạo thành một sức mạnh màu đỏ kì dị, những sức mạnh đó va chạm với tử linh của Phượng Vô Nhai. Tiếng vang ầm ầm liên tục, rất nhiều nơi trên đường bị phá hủy.Thích khách hắc y nhanh chóng lắc mình bao vây Phượng Vô Nhai. Mấy tên đó giơ tay ra, một gợn sóng màu đỏ cực lớn giống như chiếc lưới lớn bao vây lấy Phượng Vô Nhai. Phượng Vô Nhai biến sắc, giơ tay vận tử linh khí ra đối kháng.Nhưng y phát hiện tử linh của mình không thế phá vỡ lưới gợn sóng màu đỏ. Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ cùng nhìn thấy, sắc mặt khẽ thay đổi, nhanh chóng nói với Phượng Vô Nhai: “Ngươi cẩn thận, những người này biến hóa rất kỳ lạ.”Phượng Vô Nhai nhanh chóng mở miệng: “Ngươi cẩn thận một chút, ta không sao.”Thuộc hạ của Ma Ảnh cung muốn cứu chủ tử nhưng lại bị Phượng Vô Nhai quát: “Mau bảo vệ Linh Nghi quận chúa.” Lúc này, lại có một toán hắc y chạy dọc mái hiên hai bên phố bay xuống, lao thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ và thuộc hạ của nàng.Lúc này, ba linh thú của Vân Thiên Vũ đã ngẩng đầu tiếp đón.Hai bên nhanh chóng giơ tay phòng ngự. Vân Thiên Vũ đã hiểu, những tên hắc y lúc nãy ngoài mặt là hướng đến chỗ nàng nhưng thực tế là muốn dụ dỗ Phượng Vô Nhai xuất chiêu.Những người này biến hóa rất kỳ lạ.Tử linh của Phượng Vô Nhai cũng không thể phá được lưới màu đỏ của bọn chúng, có thể thấy lưới màu đỏ không phải là một vật tầm thường. Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa vận khí lục linh để nghênh tiếp.Lần này những tên hắc y đến có linh lực rất mạnh.Thậm chí trong đó có hai đến ba cao thủ lam linh, còn lại đều là lục linh và thanh linh. Xem ra lần này thái tử và Thác Bạt Dã của Bắc Địch quốc đã phái tất cả những cao thủ linh lực tới đây.Thật sự bọn họ đã dốc sức để diệt trừ nàng.Hoặc là nên nói rằng bọn họ vô cùng hận nàng.
Phương Vô Nhai bí mật dẫn theo một vài người bảo vệ Vân Thiên Vũ tiến cung.
Xe đi tới nơi hẻo lánh, bỗng nhiên xung quanh trở nên nồng nặc sát khí. Vân Thiên Vũ cũng biết những thích khách kia đã tới.
Vân Thiên Vũ lập tức thả ba linh thú ra, lạnh giọng: “Được lắm, lát nữa các ngươi có thể giết người một cách thoải mái.”
“Vâng.”
Ngạo Minh và Điêu Gia vui vẻ nhảy ra khỏi xe ngựa, Tiểu Anh cũng theo sát phía sau.
Lúc này những tên hắc y đã tới, hai bên đường rất đông người bao vây. Đêm nay rõ ràng sẽ là một cuộc thảm sát lớn. Thật ra thái tử biết Vân Thiên Vũ khó đối phó, nhưng bởi gã tức giận quá nên phái rất nhiều người đến để ám sát Vân Thiên Vũ. Chỉ cần g**t ch*t Vân Thiên Vũ, thì có thể đả kích được Tiêu Cửu Uyên. Nếu khiến cho Tiêu Cửu Uyên buồn bã đau đớn, có lẽ gã có cơ hội phản đòn.
Đến lúc đó, gã sẽ tiện tay trừ khử Tiêu Cửu Uyên, đổ hết những chuyện này lên đầu Tiêu Cửu Uyên, nói Tiêu Cửu Uyên âm mưu hành thích thái tử hoàng thất. Chưa biết chừng ngôi vị thái tử của gã có thể trở lại. Cuộc ám sát hôm nay có lẽ là vụ cá cược lớn nhất của thái tử.
Vì biết Vân Thiên Vũ lợi lại, hơn nữa bên cạnh nàng còn có người của Ma Ảnh cung, cho nên Tiêu Thiên Ngự đã phái những người lợi hại nhất. Những tên hắc y này vừa xuất hiện không nói lời nào mà xông tới. Đến thẳng chỗ Vân Thiên Vũ.
Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ khẽ động đậy định xông ra. Đúng lúc này, Phượng Vô Nhai trong bóng tối có dẫn theo vài tên thuộc hạ bay tới. Y vừa xuất hiện, ầm một tiếng, một chưởng tử linh đã đánh vào những tên thích khách hắc y đang đến gần Vân Thiên Vũ.
Một vài tên thích khách đột nhiên giơ tay, trong lòng bàn tay lại xuất hiện gợn sóng màu đỏ. Không phải là màu vàng, xanh lục, xanh lam, xanh dương, tím mà là màu đỏ. Hơn nữa gợn sóng màu đỏ của những tên thích khách này được hội tụ lại với nhau tạo thành một sức mạnh màu đỏ kì dị, những sức mạnh đó va chạm với tử linh của Phượng Vô Nhai. Tiếng vang ầm ầm liên tục, rất nhiều nơi trên đường bị phá hủy.
Thích khách hắc y nhanh chóng lắc mình bao vây Phượng Vô Nhai. Mấy tên đó giơ tay ra, một gợn sóng màu đỏ cực lớn giống như chiếc lưới lớn bao vây lấy Phượng Vô Nhai. Phượng Vô Nhai biến sắc, giơ tay vận tử linh khí ra đối kháng.
Nhưng y phát hiện tử linh của mình không thế phá vỡ lưới gợn sóng màu đỏ.
Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ cùng nhìn thấy, sắc mặt khẽ thay đổi, nhanh chóng nói với Phượng Vô Nhai: “Ngươi cẩn thận, những người này biến hóa rất kỳ lạ.”
Phượng Vô Nhai nhanh chóng mở miệng: “Ngươi cẩn thận một chút, ta không sao.”
Thuộc hạ của Ma Ảnh cung muốn cứu chủ tử nhưng lại bị Phượng Vô Nhai quát: “Mau bảo vệ Linh Nghi quận chúa.”
Lúc này, lại có một toán hắc y chạy dọc mái hiên hai bên phố bay xuống, lao thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ và thuộc hạ của nàng.
Lúc này, ba linh thú của Vân Thiên Vũ đã ngẩng đầu tiếp đón.
Hai bên nhanh chóng giơ tay phòng ngự.
Vân Thiên Vũ đã hiểu, những tên hắc y lúc nãy ngoài mặt là hướng đến chỗ nàng nhưng thực tế là muốn dụ dỗ Phượng Vô Nhai xuất chiêu.
Những người này biến hóa rất kỳ lạ.
Tử linh của Phượng Vô Nhai cũng không thể phá được lưới màu đỏ của bọn chúng, có thể thấy lưới màu đỏ không phải là một vật tầm thường.
Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa vận khí lục linh để nghênh tiếp.
Lần này những tên hắc y đến có linh lực rất mạnh.
Thậm chí trong đó có hai đến ba cao thủ lam linh, còn lại đều là lục linh và thanh linh.
Xem ra lần này thái tử và Thác Bạt Dã của Bắc Địch quốc đã phái tất cả những cao thủ linh lực tới đây.
Thật sự bọn họ đã dốc sức để diệt trừ nàng.
Hoặc là nên nói rằng bọn họ vô cùng hận nàng.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Phương Vô Nhai bí mật dẫn theo một vài người bảo vệ Vân Thiên Vũ tiến cung.Xe đi tới nơi hẻo lánh, bỗng nhiên xung quanh trở nên nồng nặc sát khí. Vân Thiên Vũ cũng biết những thích khách kia đã tới.Vân Thiên Vũ lập tức thả ba linh thú ra, lạnh giọng: “Được lắm, lát nữa các ngươi có thể giết người một cách thoải mái.” “Vâng.”Ngạo Minh và Điêu Gia vui vẻ nhảy ra khỏi xe ngựa, Tiểu Anh cũng theo sát phía sau.Lúc này những tên hắc y đã tới, hai bên đường rất đông người bao vây. Đêm nay rõ ràng sẽ là một cuộc thảm sát lớn. Thật ra thái tử biết Vân Thiên Vũ khó đối phó, nhưng bởi gã tức giận quá nên phái rất nhiều người đến để ám sát Vân Thiên Vũ. Chỉ cần g**t ch*t Vân Thiên Vũ, thì có thể đả kích được Tiêu Cửu Uyên. Nếu khiến cho Tiêu Cửu Uyên buồn bã đau đớn, có lẽ gã có cơ hội phản đòn. Đến lúc đó, gã sẽ tiện tay trừ khử Tiêu Cửu Uyên, đổ hết những chuyện này lên đầu Tiêu Cửu Uyên, nói Tiêu Cửu Uyên âm mưu hành thích thái tử hoàng thất. Chưa biết chừng ngôi vị thái tử của gã có thể trở lại. Cuộc ám sát hôm nay có lẽ là vụ cá cược lớn nhất của thái tử.Vì biết Vân Thiên Vũ lợi lại, hơn nữa bên cạnh nàng còn có người của Ma Ảnh cung, cho nên Tiêu Thiên Ngự đã phái những người lợi hại nhất. Những tên hắc y này vừa xuất hiện không nói lời nào mà xông tới. Đến thẳng chỗ Vân Thiên Vũ.Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ khẽ động đậy định xông ra. Đúng lúc này, Phượng Vô Nhai trong bóng tối có dẫn theo vài tên thuộc hạ bay tới. Y vừa xuất hiện, ầm một tiếng, một chưởng tử linh đã đánh vào những tên thích khách hắc y đang đến gần Vân Thiên Vũ. Một vài tên thích khách đột nhiên giơ tay, trong lòng bàn tay lại xuất hiện gợn sóng màu đỏ. Không phải là màu vàng, xanh lục, xanh lam, xanh dương, tím mà là màu đỏ. Hơn nữa gợn sóng màu đỏ của những tên thích khách này được hội tụ lại với nhau tạo thành một sức mạnh màu đỏ kì dị, những sức mạnh đó va chạm với tử linh của Phượng Vô Nhai. Tiếng vang ầm ầm liên tục, rất nhiều nơi trên đường bị phá hủy.Thích khách hắc y nhanh chóng lắc mình bao vây Phượng Vô Nhai. Mấy tên đó giơ tay ra, một gợn sóng màu đỏ cực lớn giống như chiếc lưới lớn bao vây lấy Phượng Vô Nhai. Phượng Vô Nhai biến sắc, giơ tay vận tử linh khí ra đối kháng.Nhưng y phát hiện tử linh của mình không thế phá vỡ lưới gợn sóng màu đỏ. Trong xe ngựa, Vân Thiên Vũ cùng nhìn thấy, sắc mặt khẽ thay đổi, nhanh chóng nói với Phượng Vô Nhai: “Ngươi cẩn thận, những người này biến hóa rất kỳ lạ.”Phượng Vô Nhai nhanh chóng mở miệng: “Ngươi cẩn thận một chút, ta không sao.”Thuộc hạ của Ma Ảnh cung muốn cứu chủ tử nhưng lại bị Phượng Vô Nhai quát: “Mau bảo vệ Linh Nghi quận chúa.” Lúc này, lại có một toán hắc y chạy dọc mái hiên hai bên phố bay xuống, lao thẳng đến chỗ Vân Thiên Vũ và thuộc hạ của nàng.Lúc này, ba linh thú của Vân Thiên Vũ đã ngẩng đầu tiếp đón.Hai bên nhanh chóng giơ tay phòng ngự. Vân Thiên Vũ đã hiểu, những tên hắc y lúc nãy ngoài mặt là hướng đến chỗ nàng nhưng thực tế là muốn dụ dỗ Phượng Vô Nhai xuất chiêu.Những người này biến hóa rất kỳ lạ.Tử linh của Phượng Vô Nhai cũng không thể phá được lưới màu đỏ của bọn chúng, có thể thấy lưới màu đỏ không phải là một vật tầm thường. Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa vận khí lục linh để nghênh tiếp.Lần này những tên hắc y đến có linh lực rất mạnh.Thậm chí trong đó có hai đến ba cao thủ lam linh, còn lại đều là lục linh và thanh linh. Xem ra lần này thái tử và Thác Bạt Dã của Bắc Địch quốc đã phái tất cả những cao thủ linh lực tới đây.Thật sự bọn họ đã dốc sức để diệt trừ nàng.Hoặc là nên nói rằng bọn họ vô cùng hận nàng.