Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…

Chương 884: Nói thật để được tha thứ

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Hoàng thượng vừa dứt lời, tổng quản thái giám hầu hạ lão ta còn chưa kịp đi điều tra.Trong tẩm cung, có tiếng người vừa quỳ xuống, chính là Thục phi nương nương.Sau khi quỳ xuống, Thục phi buồn bã nói: “Bẩm hoàng thượng, thần thiếp biết ai là người hạ độc hoàng thượng nhưng thần thiếp không dám nói.” Thục phi vừa nói xong, mọi người ở trong tẩm cung đều nhìn về phía bà ta, mặt hoàng hậu Tưởng thị hơi tái đi, bàn tay vô thức nắm lại, trong lòng vô cùng hoảng loạn.Hoàng đế nổi giận lôi đình: “Nói, kẻ nào dám hạ độc trẫm.”Thục phi đưa tay chỉ vào hoàng hậu, ảm đạm nói: “Bẩm hoàng thượng, là hoàng hậu nương nương đã hạ độc hoàng thượng.” Hoàng hậu nghe đến đây, cả người lung lay như sắp đổ, bà ta quỳ thụp xuống, hét ầm lên: “Hoàng Thượng, thần thiếp không có, thần thiếp không làm gì cả, đang yên đang lành tại sao thần thiếp phải hạ độc hoàng thượng.”Lời nói của hoàng hậu khiến hoàng thượng hơi nghi ngờ, hoàng hậu có lý do gì mà hạ độc lão ta, khi thái tử chết, bà ta cũng không hề hận lão ta, bây giờ tại sao bà ta lại hạ độc lão ta.Khả năng này không lớn. Hoàng đế còn đang nghi ngờ thì Thục phi nhanh chóng nói: “Bẩm hoàng thượng, Hoài vương căn bản không phải là nhi tử của thần thiếp mà là nhi tử của hoàng hậu, vì đêm qua Hoài vương bị hoàng thượng tức giận hạ lệnh đánh ba mươi trượng nên hoàng hậu oán hận hoàng thượng, chính vì thế mới hạ độc hoàng thượng.”Thục phi vừa dứt lời, hoàng đế và thái hậu cùng mọi người đều ngẩn ra, hoàng hậu quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm vào Thục phi.Hoàng hậu nhớ lại những lời Hoài vương nói lúc trước, gã nghi ngờ Thục phi đã biết gã không phải là nhi tử của bà ta, hơn nữa sở dĩ gã tằng tịu với nữ nhân của hoàng thượng cũng là do bị bà ta hạ dược. Chắc chắn là như vậy.Hoàng hậu còn đang nghĩ ngợi thì hoàng đến đã hung hăng nói: “Thục phi, ngươi bị điên rồi sao?”Thục phi lắc đầu: “Thần thiếp không bị điên, nếu hoàng thượng không tin lời của thần thiếp thì người hãy nhớ lại xem Hoài vương điện hạ có điểm nào giống với thần thiếp, Hoài vương điện hạ nhìn không giống thần thiếp, cũng không giống hoàng thượng nhưng lại rất giống hoàng hậu nương nương, càng giống người của Tưởng gia. Trước đây thần thiếp đã nghe được rất nhiều tin đồn nhưng thần thiếp không tin, sau đó thần thiếp lặng lẽ lấy máu nghiệm thân với Hoài vương, kết quả là gã căn bản không phải nhi tử của thần thiếp.” Thục phi nói xong khóc liền rống lên, trái tim như muốn vỡ ra.Bà ta làm như vậy càng khiến người ta đồng cảm.Nhi tử mình nuôi dưỡng bao nhiêu năm lại không phải nhi tử của mình, đổi lại là ai thì cũng sẽ đau lòng. Hoàng đế không nói nên lời, quay đầu nhìn về phía hoàng hậu: “Hoàng hậu, những lời Thục phi vừa nói có đúng không?”Lúc này làm sao hoàng hậu có thể thừa nhận, bà ta kiên quyết phủ nhận: “Hoàng Thượng, Thục phi ăn nói xằng bậy, những điều ả ta nói đều là giả, đều là giả.”Hoàng đế nhanh chóng ra lệnh: “Người đâu, lập tức đưa Hoài vương đến đây để lấy máu nghiệm thân với hoàng hậu.” Thái giám vội vàng vâng lệnh, hoàng hậu ở phía sau toàn thân run rẩy, khuôn mặt trắng bệch, nhìn thấy thái giám chạy ra ngoài, bà ta liền quỳ xuống.Bây giờ không thừa nhận, đợi đến khi đưa nhi tử đến đây dùng phương pháp lấy máu nghiệm thân để xác nhận quan hệ của bọn họ thì tội càng nặng hơn.Cho nên hoàng hậu lựa chọn nói ra sự thật để nhận được sự tha thứ: “Hoàng thượng, thần thiếp đáng chết, xin hoàng thượng trừng phạt thần thiếp, Hoài vương quả thật là nhi tử của bổn cung.” Hoàng hậu vừa dứt lời, sắc mặt hoàng đế vô cùng đáng sợ, vốn dĩ lão ta đang bị trúng độc, nôn ra máu, thân thể yếu ớt, lúc này bị hoàng hậu chọc giận, tức đến nỗi muốn ngất đi.Thái hậu ở bên cạnh vội vàng vuốt vào ngực lão ta, thái hậu lạnh giọng quát: “Tưởng hậu, ngươi mất trí rồi, Hoài vương là nhi tử của ngươi, vậy thì thái tử là nhi tử của ai?”

Hoàng thượng vừa dứt lời, tổng quản thái giám hầu hạ lão ta còn chưa kịp đi điều tra.

Trong tẩm cung, có tiếng người vừa quỳ xuống, chính là Thục phi nương nương.

Sau khi quỳ xuống, Thục phi buồn bã nói: “Bẩm hoàng thượng, thần thiếp biết ai là người hạ độc hoàng thượng nhưng thần thiếp không dám nói.” 

Thục phi vừa nói xong, mọi người ở trong tẩm cung đều nhìn về phía bà ta, mặt hoàng hậu Tưởng thị hơi tái đi, bàn tay vô thức nắm lại, trong lòng vô cùng hoảng loạn.

Hoàng đế nổi giận lôi đình: “Nói, kẻ nào dám hạ độc trẫm.”

Thục phi đưa tay chỉ vào hoàng hậu, ảm đạm nói: “Bẩm hoàng thượng, là hoàng hậu nương nương đã hạ độc hoàng thượng.” 

Hoàng hậu nghe đến đây, cả người lung lay như sắp đổ, bà ta quỳ thụp xuống, hét ầm lên: “Hoàng Thượng, thần thiếp không có, thần thiếp không làm gì cả, đang yên đang lành tại sao thần thiếp phải hạ độc hoàng thượng.”

Lời nói của hoàng hậu khiến hoàng thượng hơi nghi ngờ, hoàng hậu có lý do gì mà hạ độc lão ta, khi thái tử chết, bà ta cũng không hề hận lão ta, bây giờ tại sao bà ta lại hạ độc lão ta.

Khả năng này không lớn. 

Hoàng đế còn đang nghi ngờ thì Thục phi nhanh chóng nói: “Bẩm hoàng thượng, Hoài vương căn bản không phải là nhi tử của thần thiếp mà là nhi tử của hoàng hậu, vì đêm qua Hoài vương bị hoàng thượng tức giận hạ lệnh đánh ba mươi trượng nên hoàng hậu oán hận hoàng thượng, chính vì thế mới hạ độc hoàng thượng.”

Thục phi vừa dứt lời, hoàng đế và thái hậu cùng mọi người đều ngẩn ra, hoàng hậu quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm vào Thục phi.

Hoàng hậu nhớ lại những lời Hoài vương nói lúc trước, gã nghi ngờ Thục phi đã biết gã không phải là nhi tử của bà ta, hơn nữa sở dĩ gã tằng tịu với nữ nhân của hoàng thượng cũng là do bị bà ta hạ dược. 

Chắc chắn là như vậy.

Hoàng hậu còn đang nghĩ ngợi thì hoàng đến đã hung hăng nói: “Thục phi, ngươi bị điên rồi sao?”

Thục phi lắc đầu: “Thần thiếp không bị điên, nếu hoàng thượng không tin lời của thần thiếp thì người hãy nhớ lại xem Hoài vương điện hạ có điểm nào giống với thần thiếp, Hoài vương điện hạ nhìn không giống thần thiếp, cũng không giống hoàng thượng nhưng lại rất giống hoàng hậu nương nương, càng giống người của Tưởng gia. Trước đây thần thiếp đã nghe được rất nhiều tin đồn nhưng thần thiếp không tin, sau đó thần thiếp lặng lẽ lấy máu nghiệm thân với Hoài vương, kết quả là gã căn bản không phải nhi tử của thần thiếp.” 

Thục phi nói xong khóc liền rống lên, trái tim như muốn vỡ ra.

Bà ta làm như vậy càng khiến người ta đồng cảm.

Nhi tử mình nuôi dưỡng bao nhiêu năm lại không phải nhi tử của mình, đổi lại là ai thì cũng sẽ đau lòng. 

Hoàng đế không nói nên lời, quay đầu nhìn về phía hoàng hậu: “Hoàng hậu, những lời Thục phi vừa nói có đúng không?”

Lúc này làm sao hoàng hậu có thể thừa nhận, bà ta kiên quyết phủ nhận: “Hoàng Thượng, Thục phi ăn nói xằng bậy, những điều ả ta nói đều là giả, đều là giả.”

Hoàng đế nhanh chóng ra lệnh: “Người đâu, lập tức đưa Hoài vương đến đây để lấy máu nghiệm thân với hoàng hậu.” 

Thái giám vội vàng vâng lệnh, hoàng hậu ở phía sau toàn thân run rẩy, khuôn mặt trắng bệch, nhìn thấy thái giám chạy ra ngoài, bà ta liền quỳ xuống.

Bây giờ không thừa nhận, đợi đến khi đưa nhi tử đến đây dùng phương pháp lấy máu nghiệm thân để xác nhận quan hệ của bọn họ thì tội càng nặng hơn.

Cho nên hoàng hậu lựa chọn nói ra sự thật để nhận được sự tha thứ: “Hoàng thượng, thần thiếp đáng chết, xin hoàng thượng trừng phạt thần thiếp, Hoài vương quả thật là nhi tử của bổn cung.” 

Hoàng hậu vừa dứt lời, sắc mặt hoàng đế vô cùng đáng sợ, vốn dĩ lão ta đang bị trúng độc, nôn ra máu, thân thể yếu ớt, lúc này bị hoàng hậu chọc giận, tức đến nỗi muốn ngất đi.

Thái hậu ở bên cạnh vội vàng vuốt vào ngực lão ta, thái hậu lạnh giọng quát: “Tưởng hậu, ngươi mất trí rồi, Hoài vương là nhi tử của ngươi, vậy thì thái tử là nhi tử của ai?”

Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Hoàng thượng vừa dứt lời, tổng quản thái giám hầu hạ lão ta còn chưa kịp đi điều tra.Trong tẩm cung, có tiếng người vừa quỳ xuống, chính là Thục phi nương nương.Sau khi quỳ xuống, Thục phi buồn bã nói: “Bẩm hoàng thượng, thần thiếp biết ai là người hạ độc hoàng thượng nhưng thần thiếp không dám nói.” Thục phi vừa nói xong, mọi người ở trong tẩm cung đều nhìn về phía bà ta, mặt hoàng hậu Tưởng thị hơi tái đi, bàn tay vô thức nắm lại, trong lòng vô cùng hoảng loạn.Hoàng đế nổi giận lôi đình: “Nói, kẻ nào dám hạ độc trẫm.”Thục phi đưa tay chỉ vào hoàng hậu, ảm đạm nói: “Bẩm hoàng thượng, là hoàng hậu nương nương đã hạ độc hoàng thượng.” Hoàng hậu nghe đến đây, cả người lung lay như sắp đổ, bà ta quỳ thụp xuống, hét ầm lên: “Hoàng Thượng, thần thiếp không có, thần thiếp không làm gì cả, đang yên đang lành tại sao thần thiếp phải hạ độc hoàng thượng.”Lời nói của hoàng hậu khiến hoàng thượng hơi nghi ngờ, hoàng hậu có lý do gì mà hạ độc lão ta, khi thái tử chết, bà ta cũng không hề hận lão ta, bây giờ tại sao bà ta lại hạ độc lão ta.Khả năng này không lớn. Hoàng đế còn đang nghi ngờ thì Thục phi nhanh chóng nói: “Bẩm hoàng thượng, Hoài vương căn bản không phải là nhi tử của thần thiếp mà là nhi tử của hoàng hậu, vì đêm qua Hoài vương bị hoàng thượng tức giận hạ lệnh đánh ba mươi trượng nên hoàng hậu oán hận hoàng thượng, chính vì thế mới hạ độc hoàng thượng.”Thục phi vừa dứt lời, hoàng đế và thái hậu cùng mọi người đều ngẩn ra, hoàng hậu quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm vào Thục phi.Hoàng hậu nhớ lại những lời Hoài vương nói lúc trước, gã nghi ngờ Thục phi đã biết gã không phải là nhi tử của bà ta, hơn nữa sở dĩ gã tằng tịu với nữ nhân của hoàng thượng cũng là do bị bà ta hạ dược. Chắc chắn là như vậy.Hoàng hậu còn đang nghĩ ngợi thì hoàng đến đã hung hăng nói: “Thục phi, ngươi bị điên rồi sao?”Thục phi lắc đầu: “Thần thiếp không bị điên, nếu hoàng thượng không tin lời của thần thiếp thì người hãy nhớ lại xem Hoài vương điện hạ có điểm nào giống với thần thiếp, Hoài vương điện hạ nhìn không giống thần thiếp, cũng không giống hoàng thượng nhưng lại rất giống hoàng hậu nương nương, càng giống người của Tưởng gia. Trước đây thần thiếp đã nghe được rất nhiều tin đồn nhưng thần thiếp không tin, sau đó thần thiếp lặng lẽ lấy máu nghiệm thân với Hoài vương, kết quả là gã căn bản không phải nhi tử của thần thiếp.” Thục phi nói xong khóc liền rống lên, trái tim như muốn vỡ ra.Bà ta làm như vậy càng khiến người ta đồng cảm.Nhi tử mình nuôi dưỡng bao nhiêu năm lại không phải nhi tử của mình, đổi lại là ai thì cũng sẽ đau lòng. Hoàng đế không nói nên lời, quay đầu nhìn về phía hoàng hậu: “Hoàng hậu, những lời Thục phi vừa nói có đúng không?”Lúc này làm sao hoàng hậu có thể thừa nhận, bà ta kiên quyết phủ nhận: “Hoàng Thượng, Thục phi ăn nói xằng bậy, những điều ả ta nói đều là giả, đều là giả.”Hoàng đế nhanh chóng ra lệnh: “Người đâu, lập tức đưa Hoài vương đến đây để lấy máu nghiệm thân với hoàng hậu.” Thái giám vội vàng vâng lệnh, hoàng hậu ở phía sau toàn thân run rẩy, khuôn mặt trắng bệch, nhìn thấy thái giám chạy ra ngoài, bà ta liền quỳ xuống.Bây giờ không thừa nhận, đợi đến khi đưa nhi tử đến đây dùng phương pháp lấy máu nghiệm thân để xác nhận quan hệ của bọn họ thì tội càng nặng hơn.Cho nên hoàng hậu lựa chọn nói ra sự thật để nhận được sự tha thứ: “Hoàng thượng, thần thiếp đáng chết, xin hoàng thượng trừng phạt thần thiếp, Hoài vương quả thật là nhi tử của bổn cung.” Hoàng hậu vừa dứt lời, sắc mặt hoàng đế vô cùng đáng sợ, vốn dĩ lão ta đang bị trúng độc, nôn ra máu, thân thể yếu ớt, lúc này bị hoàng hậu chọc giận, tức đến nỗi muốn ngất đi.Thái hậu ở bên cạnh vội vàng vuốt vào ngực lão ta, thái hậu lạnh giọng quát: “Tưởng hậu, ngươi mất trí rồi, Hoài vương là nhi tử của ngươi, vậy thì thái tử là nhi tử của ai?”

Chương 884: Nói thật để được tha thứ