Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 958: Tìm đường sống trong chỗ chết
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Trong rừng rậm ở phía sau, Tào trưởng lão đưa tay ném bay người mặc y phục màu đỏ đang ôm chặt người lão, đồng thời lệnh cho thuộc hạ ở sau lưng: “Đi ngăn bọn chúng lại, lập tức giết bọn chúng, chúng ta đã kéo dài quá nhiều thời gian rồi.”Tên thuộc hạ kia lắc mình liền đi, xông thẳng về phía trước đuổi theo Vân Thiên Vũ.Ngạo Minh cùng Điêu Gia đưa Vân Thiên Vũ và Diệp Gia chạy như điên, vì không biết núi này là núi gì, cũng không nhận biết được phương hướng, cho nên mấy người bọn họ chỉ có thể chạy như điên, cuối cùng chạy tới chạy lui lại chạy l*n đ*nh núi.Phía sau là vách núi dựng đứng, vực sâu thăm thẳm mà phía trước là hắc y nhân đã đuổi đến nơi.Vừa nhìn thấy người đến không phải là Tào trưởng lão mà chỉ là thuộc hạ của lão ta.Vân Thiên Vũ liền ra lệnh cho Ngạo Minh, Điêu Gia và Tiểu Anh cùng nàng g**t ch*t hắc y nhân này.Nhưng hắc y nhân vừa ra tay.Vân Thiên Vũ không khỏi tuyệt vọng, tu vi linh lực của tên thuộc hạ này cũng rất cao, gã ra hai đòn đã đả thương được Ngạo Minh và Điêu Gia.Vân Thiên Vũ nổi giận, đưa tay rút kim thương đồng nhân mà trước đây sư phụ đã tặng cho mình ra, xoay người rót đầy linh lực: “Kim thương đồng nhân, đi.”Kim thương đồng nhân lao thẳng vào hắc y nhân kia.Oành một tiếng, kim thương đồng nhân phóng thẳng vào hắc y nhân ở đối diện.Đáng tiếc hắc y nhân kia đưa tay phóng linh lực vào kim thương đồng nhân.Một tiếng nổ lớn vang lên, linh lực trong người kim thương đồng nhân bị ép ra hết, đồng nhân nhỏ bé ngồi phịch xuống đất một cách đáng thương.Gã chỉ dùng một chưởng đã đả thương kim thương đồng nhân, linh lực lớn mạnh như vậy khiến máu trong người Vân Thiên Vũ sục sôi.Lúc này hắc y nhân đưa tay lên, đánh một chưởng lên trời, một chưởng có linh lực mạnh đến nỗi có thể dời núi lấp biển, gã quét luồng linh lực qua mấy người đang đứng ở gần vách núi.Mấy người liền bị luồng linh lực cường đại đó hung hăng đả thương nặng, Vân Thiên Vũ là người đầu tiên bị nôn ra máu.Sắc mặt trắng bệch.Ngạo Minh và Điêu Gia vốn đang bị thương lại bị một chưởng của hắc y nhân quét qua nên lập tức ngất xỉu.Lúc này trên vách núi, tất cả mọi người đều bị trọng thương.Chỉ có Tiểu Anh là chim nên nhanh chóng trốn được.Lúc này, nhìn thấy tất cả mọi người đều bị trọng thương, Tiểu Anh vô cùng tức giận, lập tức xoay người bay lên trời.Một ảo ảnh thật lớn ở giữa không trung, hóa ra nó lại là một con phượng hoàng.Nó mở miệng phun lửa vào hắc y nhân đang đứng trên vách núi.Hắc y nhân không ngờ một con vẹt nhỏ bé lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng, mà còn là một con phượng hoàng biết phun lửa.Nên trong chớp mắt liền bị thiêu bỏng.Đúng lúc này Tào trưởng lão bị Phượng Vô Nhai giữ chặt lại lúc trước cũng đã đuổi đến nơi.Tào trưởng lão vừa đến đã nhìn thấy rõ ràng là một con vẹt lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng.Tào trưởng lão vô cùng kinh ngạc.Phượng hoàng, là phượng hoàng, chuyện này là thế nào?Lúc này, Vân Thiên Vũ ở trên bên cạnh vách núi dựng đứng yếu ớt nhìn lên thấy lão già dữ tợn đó đã chạy tới đây.Mà bây giờ tất cả bọn họ đang ở bên cạnh vách núi dựng đứng, xem ra bây giờ muốn chạy thoát là không có khả năng.Cho nên lần này chắc chắn nàng phải chết.Ông trời, không ngờ ta lại bỏ mạng nơi này.Ta không cam tâm, nếu hôm nay ta may mắn không chết thì sau này nhất định sẽ tiêu diệt gia tộc Thanh Long.Nói xong nàng đưa tay kéo tay Diệp Gia, quay người nhảy xuống vách núi.Bây giờ nhảy xuống vách núi dựng đứng kia chính là con đường sống duy nhất của bọn họ, nếu còn ở lại trên vách núi thì chỉ có một con đường chết.Nàng liền đánh cược một phen, xem ông trời đứng về phía nàng hay đứng về phía lão già hung ác kia.Vân Thiên Vũ nhảy xuống vách núi, đồng thời mở Phượng Linh giới ra thu ba con linh thú vào.
Trong rừng rậm ở phía sau, Tào trưởng lão đưa tay ném bay người mặc y phục màu đỏ đang ôm chặt người lão, đồng thời lệnh cho thuộc hạ ở sau lưng: “Đi ngăn bọn chúng lại, lập tức giết bọn chúng, chúng ta đã kéo dài quá nhiều thời gian rồi.”
Tên thuộc hạ kia lắc mình liền đi, xông thẳng về phía trước đuổi theo Vân Thiên Vũ.
Ngạo Minh cùng Điêu Gia đưa Vân Thiên Vũ và Diệp Gia chạy như điên, vì không biết núi này là núi gì, cũng không nhận biết được phương hướng, cho nên mấy người bọn họ chỉ có thể chạy như điên, cuối cùng chạy tới chạy lui lại chạy l*n đ*nh núi.
Phía sau là vách núi dựng đứng, vực sâu thăm thẳm mà phía trước là hắc y nhân đã đuổi đến nơi.
Vừa nhìn thấy người đến không phải là Tào trưởng lão mà chỉ là thuộc hạ của lão ta.
Vân Thiên Vũ liền ra lệnh cho Ngạo Minh, Điêu Gia và Tiểu Anh cùng nàng g**t ch*t hắc y nhân này.
Nhưng hắc y nhân vừa ra tay.
Vân Thiên Vũ không khỏi tuyệt vọng, tu vi linh lực của tên thuộc hạ này cũng rất cao, gã ra hai đòn đã đả thương được Ngạo Minh và Điêu Gia.
Vân Thiên Vũ nổi giận, đưa tay rút kim thương đồng nhân mà trước đây sư phụ đã tặng cho mình ra, xoay người rót đầy linh lực: “Kim thương đồng nhân, đi.”
Kim thương đồng nhân lao thẳng vào hắc y nhân kia.
Oành một tiếng, kim thương đồng nhân phóng thẳng vào hắc y nhân ở đối diện.
Đáng tiếc hắc y nhân kia đưa tay phóng linh lực vào kim thương đồng nhân.
Một tiếng nổ lớn vang lên, linh lực trong người kim thương đồng nhân bị ép ra hết, đồng nhân nhỏ bé ngồi phịch xuống đất một cách đáng thương.
Gã chỉ dùng một chưởng đã đả thương kim thương đồng nhân, linh lực lớn mạnh như vậy khiến máu trong người Vân Thiên Vũ sục sôi.
Lúc này hắc y nhân đưa tay lên, đánh một chưởng lên trời, một chưởng có linh lực mạnh đến nỗi có thể dời núi lấp biển, gã quét luồng linh lực qua mấy người đang đứng ở gần vách núi.
Mấy người liền bị luồng linh lực cường đại đó hung hăng đả thương nặng, Vân Thiên Vũ là người đầu tiên bị nôn ra máu.
Sắc mặt trắng bệch.
Ngạo Minh và Điêu Gia vốn đang bị thương lại bị một chưởng của hắc y nhân quét qua nên lập tức ngất xỉu.
Lúc này trên vách núi, tất cả mọi người đều bị trọng thương.
Chỉ có Tiểu Anh là chim nên nhanh chóng trốn được.
Lúc này, nhìn thấy tất cả mọi người đều bị trọng thương, Tiểu Anh vô cùng tức giận, lập tức xoay người bay lên trời.
Một ảo ảnh thật lớn ở giữa không trung, hóa ra nó lại là một con phượng hoàng.
Nó mở miệng phun lửa vào hắc y nhân đang đứng trên vách núi.
Hắc y nhân không ngờ một con vẹt nhỏ bé lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng, mà còn là một con phượng hoàng biết phun lửa.
Nên trong chớp mắt liền bị thiêu bỏng.
Đúng lúc này Tào trưởng lão bị Phượng Vô Nhai giữ chặt lại lúc trước cũng đã đuổi đến nơi.
Tào trưởng lão vừa đến đã nhìn thấy rõ ràng là một con vẹt lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng.
Tào trưởng lão vô cùng kinh ngạc.
Phượng hoàng, là phượng hoàng, chuyện này là thế nào?
Lúc này, Vân Thiên Vũ ở trên bên cạnh vách núi dựng đứng yếu ớt nhìn lên thấy lão già dữ tợn đó đã chạy tới đây.
Mà bây giờ tất cả bọn họ đang ở bên cạnh vách núi dựng đứng, xem ra bây giờ muốn chạy thoát là không có khả năng.
Cho nên lần này chắc chắn nàng phải chết.
Ông trời, không ngờ ta lại bỏ mạng nơi này.
Ta không cam tâm, nếu hôm nay ta may mắn không chết thì sau này nhất định sẽ tiêu diệt gia tộc Thanh Long.
Nói xong nàng đưa tay kéo tay Diệp Gia, quay người nhảy xuống vách núi.
Bây giờ nhảy xuống vách núi dựng đứng kia chính là con đường sống duy nhất của bọn họ, nếu còn ở lại trên vách núi thì chỉ có một con đường chết.
Nàng liền đánh cược một phen, xem ông trời đứng về phía nàng hay đứng về phía lão già hung ác kia.
Vân Thiên Vũ nhảy xuống vách núi, đồng thời mở Phượng Linh giới ra thu ba con linh thú vào.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Trong rừng rậm ở phía sau, Tào trưởng lão đưa tay ném bay người mặc y phục màu đỏ đang ôm chặt người lão, đồng thời lệnh cho thuộc hạ ở sau lưng: “Đi ngăn bọn chúng lại, lập tức giết bọn chúng, chúng ta đã kéo dài quá nhiều thời gian rồi.”Tên thuộc hạ kia lắc mình liền đi, xông thẳng về phía trước đuổi theo Vân Thiên Vũ.Ngạo Minh cùng Điêu Gia đưa Vân Thiên Vũ và Diệp Gia chạy như điên, vì không biết núi này là núi gì, cũng không nhận biết được phương hướng, cho nên mấy người bọn họ chỉ có thể chạy như điên, cuối cùng chạy tới chạy lui lại chạy l*n đ*nh núi.Phía sau là vách núi dựng đứng, vực sâu thăm thẳm mà phía trước là hắc y nhân đã đuổi đến nơi.Vừa nhìn thấy người đến không phải là Tào trưởng lão mà chỉ là thuộc hạ của lão ta.Vân Thiên Vũ liền ra lệnh cho Ngạo Minh, Điêu Gia và Tiểu Anh cùng nàng g**t ch*t hắc y nhân này.Nhưng hắc y nhân vừa ra tay.Vân Thiên Vũ không khỏi tuyệt vọng, tu vi linh lực của tên thuộc hạ này cũng rất cao, gã ra hai đòn đã đả thương được Ngạo Minh và Điêu Gia.Vân Thiên Vũ nổi giận, đưa tay rút kim thương đồng nhân mà trước đây sư phụ đã tặng cho mình ra, xoay người rót đầy linh lực: “Kim thương đồng nhân, đi.”Kim thương đồng nhân lao thẳng vào hắc y nhân kia.Oành một tiếng, kim thương đồng nhân phóng thẳng vào hắc y nhân ở đối diện.Đáng tiếc hắc y nhân kia đưa tay phóng linh lực vào kim thương đồng nhân.Một tiếng nổ lớn vang lên, linh lực trong người kim thương đồng nhân bị ép ra hết, đồng nhân nhỏ bé ngồi phịch xuống đất một cách đáng thương.Gã chỉ dùng một chưởng đã đả thương kim thương đồng nhân, linh lực lớn mạnh như vậy khiến máu trong người Vân Thiên Vũ sục sôi.Lúc này hắc y nhân đưa tay lên, đánh một chưởng lên trời, một chưởng có linh lực mạnh đến nỗi có thể dời núi lấp biển, gã quét luồng linh lực qua mấy người đang đứng ở gần vách núi.Mấy người liền bị luồng linh lực cường đại đó hung hăng đả thương nặng, Vân Thiên Vũ là người đầu tiên bị nôn ra máu.Sắc mặt trắng bệch.Ngạo Minh và Điêu Gia vốn đang bị thương lại bị một chưởng của hắc y nhân quét qua nên lập tức ngất xỉu.Lúc này trên vách núi, tất cả mọi người đều bị trọng thương.Chỉ có Tiểu Anh là chim nên nhanh chóng trốn được.Lúc này, nhìn thấy tất cả mọi người đều bị trọng thương, Tiểu Anh vô cùng tức giận, lập tức xoay người bay lên trời.Một ảo ảnh thật lớn ở giữa không trung, hóa ra nó lại là một con phượng hoàng.Nó mở miệng phun lửa vào hắc y nhân đang đứng trên vách núi.Hắc y nhân không ngờ một con vẹt nhỏ bé lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng, mà còn là một con phượng hoàng biết phun lửa.Nên trong chớp mắt liền bị thiêu bỏng.Đúng lúc này Tào trưởng lão bị Phượng Vô Nhai giữ chặt lại lúc trước cũng đã đuổi đến nơi.Tào trưởng lão vừa đến đã nhìn thấy rõ ràng là một con vẹt lại có huyễn hóa là một con phượng hoàng.Tào trưởng lão vô cùng kinh ngạc.Phượng hoàng, là phượng hoàng, chuyện này là thế nào?Lúc này, Vân Thiên Vũ ở trên bên cạnh vách núi dựng đứng yếu ớt nhìn lên thấy lão già dữ tợn đó đã chạy tới đây.Mà bây giờ tất cả bọn họ đang ở bên cạnh vách núi dựng đứng, xem ra bây giờ muốn chạy thoát là không có khả năng.Cho nên lần này chắc chắn nàng phải chết.Ông trời, không ngờ ta lại bỏ mạng nơi này.Ta không cam tâm, nếu hôm nay ta may mắn không chết thì sau này nhất định sẽ tiêu diệt gia tộc Thanh Long.Nói xong nàng đưa tay kéo tay Diệp Gia, quay người nhảy xuống vách núi.Bây giờ nhảy xuống vách núi dựng đứng kia chính là con đường sống duy nhất của bọn họ, nếu còn ở lại trên vách núi thì chỉ có một con đường chết.Nàng liền đánh cược một phen, xem ông trời đứng về phía nàng hay đứng về phía lão già hung ác kia.Vân Thiên Vũ nhảy xuống vách núi, đồng thời mở Phượng Linh giới ra thu ba con linh thú vào.