Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 1093: Niềm vui ngoài ý muốn
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đi thẳng ra ngoài.Tới khi ra khỏi phòng, bọn họ lập tức đi đường vòng ra cửa sau phòng đấu giá.Không có gì bất ngờ xảy ra, những người lấy được bản đồ kho báu, tuyệt đối sẽ không đi từ cửa trước ra, đại đa số sẽ đi từ cửa sau ra. Cho nên bọn họ canh chừng cửa sau là được.Vân Thiên Vũ và năm người Tiêu Cửu Uyên vừa ẩn nấp xong thì thấy cửa sau phòng đấu giá lóe lên mấy đạo thân ảnh, những người này vừa xuất hiện liền thi triển linh lực bay nhanh ra ngoài như sao băng.Xem ra bọn họ cũng biết bản thân sẽ bị rất nhiều người để mắt tới, cho nên vừa xuất hiện đã phải thi triển linh lực chạy đi. Vân Thiên Vũ nhìn hai linh thú Ngạo Minh và Điêu Gia nói:“Như thế này, các ngươi theo dõi người đó cho ta, nhớ kỹ, nhất định các người phải chăm chú theo dõi, cò thể lấy được bản đồ kho báu hay không liên quan đến việc cây Tiên Linh.”Mắt Ngạo Minh và Điêu Gia cùng sáng rực lên, hai linh thú mở to mắt kiên định nói: “Chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ.” Hai linh thú vừa nói xong, Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng mở miệng nói: “Nhanh đi, người của học viện Thương Long ra rồi.”Vân Thiên Vũ lập tức căn dặn hai linh thú: “Nhanh đi theo đám ngươi bọn họ, nhớ kỹ không được để cho bọn họ phát hiện, nếu có chuyện gì thì một con trở về đưa chúng ta tới.”Với tốc độ của bọn họ căn bản không có khả năng đuổi kịp tốc độ cấp bậc người linh vương. Thế nhưng tốc độ của linh thú vẫn luôn được khen ngợi cho nên bọn họ nhất định sẽ đuổi kịp người của học viện Thương Long.Mà bọn chúng chỉ cần chậm rãi đuổi theo phía sau là được.Ngạo Minh và Điêu Gia nghe lời Vân Thiên Vũ nói xong, lắc mình đuổi theo sát người của học viện Thương Long. Phía trước, người của học viện Thương Long rất nhanh bị theo dõi, đến khi Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên chạy đến, thì đám người học viện Thương Long đã bị đánh tơi bời.Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên cũng không tham gia vào trận đấu cấp bậc linh vương này.Bọn họ chỉ nấp trong bóng tối chờ cơ hội mà thôi. Phía trước tranh đấu rất kịch liệt, một lát sau, hai bên đều có thương vong.Nhưng người của học viện Thương Long chiến thắng đối phương thắng.Chỉ là bọn hắn vừa mới chiến thắng đối phương, trong chỗ tốt lại có mấy tiếng động sột soạt vang lên. Xem ra lại có người đến.Sắc mặt đám người học viện Thương Long hơi thay đổi, cuối cùng lắc mình rời đi.Nhưng một người trong đó có tốc độ hơi chậm, khom lưng một cái làm cái gì đó. Sau đó đuổi kịp người trước mặt.Người trong chỗ tối đuổi theo sát.Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên ở phía sau liền lắc mình đuổi theo. Nhưng mấy người tới nơi lúc trước người học viện Thương Long giao chiến với người khác.Vân Thiên Vũ bỗng ngừng lại, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai thi triển linh lực nhanh chóng dừng lại.“Làm sao vậy?” Vân Thiên Vũ nhanh chóng chỉ chỉ lên mặt đất, nói: “Lúc trước ta thấy một người của học viện Thương Long hình như khom lưng làm cái gì đó, các người xem, chỗ đất này giống như bị động đến, hắn sẽ không giấu đồ ở chỗ này chứ.”Vân Thiên Vũ vừa nói xong, đám người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đều nhìn chằm chằm vào chỗ đất bị động chạm.Mà Điêu Gia đã sớm không chờ đợi được, vung móng vuốt đào đất lên. Trong đất quả nhiên có một vật, đám người Vân Thiên Vũ vừa nhìn là biết cái này có thể là bản đồ, nàng không do dự chút nào, tự tay lấy đồ, lắc mình rời đi.“Đi, đừng để cho người khác phát hiện chuyện này.”Mấy người khẽ lắc mình rời đi. Cho dù là Tiêu Cửu Uyên, Phượng Vô Nhai hay Vân Thiên Vũ thì tâm trạng đều có hơi kích động.Bởi vì không mất nhiều công sức đã lấy được, cái này giá trị trăm vạn tử kim tệ đó.Không ngờ rằng các nàng dễ dàng lấy được, xem ra ngay cả ông trời cũng đứng về phía bọn họ.
Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đi thẳng ra ngoài.
Tới khi ra khỏi phòng, bọn họ lập tức đi đường vòng ra cửa sau phòng đấu giá.
Không có gì bất ngờ xảy ra, những người lấy được bản đồ kho báu, tuyệt đối sẽ không đi từ cửa trước ra, đại đa số sẽ đi từ cửa sau ra.
Cho nên bọn họ canh chừng cửa sau là được.
Vân Thiên Vũ và năm người Tiêu Cửu Uyên vừa ẩn nấp xong thì thấy cửa sau phòng đấu giá lóe lên mấy đạo thân ảnh, những người này vừa xuất hiện liền thi triển linh lực bay nhanh ra ngoài như sao băng.
Xem ra bọn họ cũng biết bản thân sẽ bị rất nhiều người để mắt tới, cho nên vừa xuất hiện đã phải thi triển linh lực chạy đi.
Vân Thiên Vũ nhìn hai linh thú Ngạo Minh và Điêu Gia nói:
“Như thế này, các ngươi theo dõi người đó cho ta, nhớ kỹ, nhất định các người phải chăm chú theo dõi, cò thể lấy được bản đồ kho báu hay không liên quan đến việc cây Tiên Linh.”
Mắt Ngạo Minh và Điêu Gia cùng sáng rực lên, hai linh thú mở to mắt kiên định nói: “Chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ.”
Hai linh thú vừa nói xong, Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng mở miệng nói: “Nhanh đi, người của học viện Thương Long ra rồi.”
Vân Thiên Vũ lập tức căn dặn hai linh thú: “Nhanh đi theo đám ngươi bọn họ, nhớ kỹ không được để cho bọn họ phát hiện, nếu có chuyện gì thì một con trở về đưa chúng ta tới.”
Với tốc độ của bọn họ căn bản không có khả năng đuổi kịp tốc độ cấp bậc người linh vương.
Thế nhưng tốc độ của linh thú vẫn luôn được khen ngợi cho nên bọn họ nhất định sẽ đuổi kịp người của học viện Thương Long.
Mà bọn chúng chỉ cần chậm rãi đuổi theo phía sau là được.
Ngạo Minh và Điêu Gia nghe lời Vân Thiên Vũ nói xong, lắc mình đuổi theo sát người của học viện Thương Long.
Phía trước, người của học viện Thương Long rất nhanh bị theo dõi, đến khi Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên chạy đến, thì đám người học viện Thương Long đã bị đánh tơi bời.
Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên cũng không tham gia vào trận đấu cấp bậc linh vương này.
Bọn họ chỉ nấp trong bóng tối chờ cơ hội mà thôi.
Phía trước tranh đấu rất kịch liệt, một lát sau, hai bên đều có thương vong.
Nhưng người của học viện Thương Long chiến thắng đối phương thắng.
Chỉ là bọn hắn vừa mới chiến thắng đối phương, trong chỗ tốt lại có mấy tiếng động sột soạt vang lên.
Xem ra lại có người đến.
Sắc mặt đám người học viện Thương Long hơi thay đổi, cuối cùng lắc mình rời đi.
Nhưng một người trong đó có tốc độ hơi chậm, khom lưng một cái làm cái gì đó.
Sau đó đuổi kịp người trước mặt.
Người trong chỗ tối đuổi theo sát.
Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên ở phía sau liền lắc mình đuổi theo.
Nhưng mấy người tới nơi lúc trước người học viện Thương Long giao chiến với người khác.
Vân Thiên Vũ bỗng ngừng lại, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai thi triển linh lực nhanh chóng dừng lại.
“Làm sao vậy?”
Vân Thiên Vũ nhanh chóng chỉ chỉ lên mặt đất, nói: “Lúc trước ta thấy một người của học viện Thương Long hình như khom lưng làm cái gì đó, các người xem, chỗ đất này giống như bị động đến, hắn sẽ không giấu đồ ở chỗ này chứ.”
Vân Thiên Vũ vừa nói xong, đám người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đều nhìn chằm chằm vào chỗ đất bị động chạm.
Mà Điêu Gia đã sớm không chờ đợi được, vung móng vuốt đào đất lên.
Trong đất quả nhiên có một vật, đám người Vân Thiên Vũ vừa nhìn là biết cái này có thể là bản đồ, nàng không do dự chút nào, tự tay lấy đồ, lắc mình rời đi.
“Đi, đừng để cho người khác phát hiện chuyện này.”
Mấy người khẽ lắc mình rời đi.
Cho dù là Tiêu Cửu Uyên, Phượng Vô Nhai hay Vân Thiên Vũ thì tâm trạng đều có hơi kích động.
Bởi vì không mất nhiều công sức đã lấy được, cái này giá trị trăm vạn tử kim tệ đó.
Không ngờ rằng các nàng dễ dàng lấy được, xem ra ngay cả ông trời cũng đứng về phía bọn họ.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đi thẳng ra ngoài.Tới khi ra khỏi phòng, bọn họ lập tức đi đường vòng ra cửa sau phòng đấu giá.Không có gì bất ngờ xảy ra, những người lấy được bản đồ kho báu, tuyệt đối sẽ không đi từ cửa trước ra, đại đa số sẽ đi từ cửa sau ra. Cho nên bọn họ canh chừng cửa sau là được.Vân Thiên Vũ và năm người Tiêu Cửu Uyên vừa ẩn nấp xong thì thấy cửa sau phòng đấu giá lóe lên mấy đạo thân ảnh, những người này vừa xuất hiện liền thi triển linh lực bay nhanh ra ngoài như sao băng.Xem ra bọn họ cũng biết bản thân sẽ bị rất nhiều người để mắt tới, cho nên vừa xuất hiện đã phải thi triển linh lực chạy đi. Vân Thiên Vũ nhìn hai linh thú Ngạo Minh và Điêu Gia nói:“Như thế này, các ngươi theo dõi người đó cho ta, nhớ kỹ, nhất định các người phải chăm chú theo dõi, cò thể lấy được bản đồ kho báu hay không liên quan đến việc cây Tiên Linh.”Mắt Ngạo Minh và Điêu Gia cùng sáng rực lên, hai linh thú mở to mắt kiên định nói: “Chắc chắn hoàn thành nhiệm vụ.” Hai linh thú vừa nói xong, Tiêu Cửu Uyên nhanh chóng mở miệng nói: “Nhanh đi, người của học viện Thương Long ra rồi.”Vân Thiên Vũ lập tức căn dặn hai linh thú: “Nhanh đi theo đám ngươi bọn họ, nhớ kỹ không được để cho bọn họ phát hiện, nếu có chuyện gì thì một con trở về đưa chúng ta tới.”Với tốc độ của bọn họ căn bản không có khả năng đuổi kịp tốc độ cấp bậc người linh vương. Thế nhưng tốc độ của linh thú vẫn luôn được khen ngợi cho nên bọn họ nhất định sẽ đuổi kịp người của học viện Thương Long.Mà bọn chúng chỉ cần chậm rãi đuổi theo phía sau là được.Ngạo Minh và Điêu Gia nghe lời Vân Thiên Vũ nói xong, lắc mình đuổi theo sát người của học viện Thương Long. Phía trước, người của học viện Thương Long rất nhanh bị theo dõi, đến khi Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên chạy đến, thì đám người học viện Thương Long đã bị đánh tơi bời.Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên cũng không tham gia vào trận đấu cấp bậc linh vương này.Bọn họ chỉ nấp trong bóng tối chờ cơ hội mà thôi. Phía trước tranh đấu rất kịch liệt, một lát sau, hai bên đều có thương vong.Nhưng người của học viện Thương Long chiến thắng đối phương thắng.Chỉ là bọn hắn vừa mới chiến thắng đối phương, trong chỗ tốt lại có mấy tiếng động sột soạt vang lên. Xem ra lại có người đến.Sắc mặt đám người học viện Thương Long hơi thay đổi, cuối cùng lắc mình rời đi.Nhưng một người trong đó có tốc độ hơi chậm, khom lưng một cái làm cái gì đó. Sau đó đuổi kịp người trước mặt.Người trong chỗ tối đuổi theo sát.Vân Thiên Vũ và đám người Tiêu Cửu Uyên ở phía sau liền lắc mình đuổi theo. Nhưng mấy người tới nơi lúc trước người học viện Thương Long giao chiến với người khác.Vân Thiên Vũ bỗng ngừng lại, hai người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai thi triển linh lực nhanh chóng dừng lại.“Làm sao vậy?” Vân Thiên Vũ nhanh chóng chỉ chỉ lên mặt đất, nói: “Lúc trước ta thấy một người của học viện Thương Long hình như khom lưng làm cái gì đó, các người xem, chỗ đất này giống như bị động đến, hắn sẽ không giấu đồ ở chỗ này chứ.”Vân Thiên Vũ vừa nói xong, đám người Tiêu Cửu Uyên và Phượng Vô Nhai đều nhìn chằm chằm vào chỗ đất bị động chạm.Mà Điêu Gia đã sớm không chờ đợi được, vung móng vuốt đào đất lên. Trong đất quả nhiên có một vật, đám người Vân Thiên Vũ vừa nhìn là biết cái này có thể là bản đồ, nàng không do dự chút nào, tự tay lấy đồ, lắc mình rời đi.“Đi, đừng để cho người khác phát hiện chuyện này.”Mấy người khẽ lắc mình rời đi. Cho dù là Tiêu Cửu Uyên, Phượng Vô Nhai hay Vân Thiên Vũ thì tâm trạng đều có hơi kích động.Bởi vì không mất nhiều công sức đã lấy được, cái này giá trị trăm vạn tử kim tệ đó.Không ngờ rằng các nàng dễ dàng lấy được, xem ra ngay cả ông trời cũng đứng về phía bọn họ.