Giọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.…
Chương 1162: Thuốc cao bôi trên da chó
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… “Được rồi, các ngươi mau quay về học viện đi, đúng rồi, mấy ngày nay chính là kỳ thi của các học viên mới, nhưng thật ra các ngươi không cần tham gia kỳ thi của học viên mới đâu, có thể trực tiếp tham gia thi kỳ thi của học viên cũ.”“Dựa linh lực tu vi hiện tại của các ngươi thì các ngươi đã có thể thuận lợi tốt nghiệp học viện Thiên Kình, các ngươi lại ở học viện học thêm cũng không thể thăng cấp nữa, chi bằng tốt nghiệp rồi đi ra ngoài rèn luyện, như vậy mới tốt.”Vân Thiên Vũ nghe xong ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân bên cạnh. Cuối cùng ba người đồng thời gật đầu, tán thành ý tưởng của Tư Không viện trưởng.“Được, vậy chúng ta ba người cùng tham gia khảo hạch của học viên cũ, thi xong sẽ tốt nghiệp.”Ba người nói xong, Vân Thiên Vũ liền nghĩ đến việc phải rời khỏi học viện Thiên Kình, trong lòng không khỏi có chút luyến tiếc. Tuy rằng nàng ở học viện chưa lâu lắm nhưng vẫn có chút cảm tình.Đặc biệt là vì Tư Không viện trưởng đối với nàng rất tốt.“Viện trưởng, ta sẽ nhớ người.” Vân Thiên Vũ nói với Tư Không viện trưởng, mà Tư Không viện trưởng vừa nghe nàng nói thì cũng lập tức cảm thấy buồn.Lão vươn tay ôm lấy Vân Thiên Vũ, cảm thán nói: “Ta cũng sẽ nhớ ngươi, tiểu Khê.”Viên trưởng Tư Không vừa mới choàng tay ôm Vân Thiên Vũ một chút nhưng Tiêu Cửu Uyên bên cạnh nàng đã ngứa mắt, hắn đi qua duỗi tay tách Vân Thiên Vũ và Tư Không viện trưởng ra, sau đó bá đạo nắm Vân Thiên Vũ nói: “Chúng ta đi thôi.” Nói xong cũng không cho Vân Thiên Vũ cơ hội nói thêm lời nào, trực tiếp kéo nàng đi.Phía sau, Tư Không viện trưởng bất mãn trợn trừng mắt, giận dữ bĩu môi.“Ôm một chút cũng không mất miếng thịt nào, có cần thiết phải keo kiệt như vậy không? Thật là.” Đáng tiếc, hai người kia đã sớm đi rời khỏi, phía sau Phượng Vô Nhai bày ra vẻ mặt buồn cười nhìn Tư Không viện trưởng, sau đó cũng cất bước đi theo Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên.Một hàng ba người cộng thêm mấy con linh thú thẳng tiến về khu học viên mới của học viện Thiên Kình.Ba người vừa đi vừa trò chuyện. Tiêu Cửu Uyên quan tâm hỏi Vân Thiên Vũ: “Vũ Nhi, mấy ngày nay ở trong cảnh địa tử vong chắc hẳn nàng đã phải chịu rất nhiều tội.”“Không sao, tuy rằng bị nhiều tội, nhưng hiện tại linh lực tu vi của ta đã cao, ta còn rất mừng vì điều này.”Một bên kia, Phượng Vô Nhai hỏi: “Chúng ta thật sự được tham gia khảo hạch của học viên cũ sao?” “Ừ.” Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đồng thời lên tiếng, sau đó Vân Thiên Vũ nhìn phía Phượng Vô Nhai nói: “Ở lại cũng không còn ý nghĩa gì. Không bằng chúng ta ra ngoài lang bạt rồi rèn luyện đi.”“Vậy sau khi ngươi rời khỏi học viện thì có tính toán gì không.”Phượng Vô Nhai quan tâm hỏi, hồi tưởng lại thời gian cùng học chung trong học viện với nàng, y cảm thấy rất vui vẻ. Nếu lang bạc thì y còn có thể đi cùng Vũ Nhi không?Phượng Vô Nhai đang nghĩ ngợi thì Vân Thiên Vũ trả lời: “Ta muốn đi Băng Hà cốc trước, nghe nói người của Phù Vân Cung muốn ra tay thu thập Băng Hà thất quỷ, hiện tại các thế lực lớn đều đổ xô về Băng Hà cốc, chúng ta đến đó rồi thừa loạn mà lấy thiên địa dị hỏa.”“Vậy ta đây đi cùng ngươi.” Phượng Vô Nhai nghĩa khí tuyên bố.Vân Thiên Vũ đang muốn nói cảm tạ với y thì Tiêu Cửu Uyên bên cạnh đã bất mãn đáp: “Liên quan gì đến ngươi? Ta sẽ theo nàng đi Băng Hà cốc.”Phượng Vô Nhai tức giận đáp lại: “Phù Vân Cung muốn chiếm Băng Hà cốc, như vậy sẽ có rất nhiều thế lực đến trước, ngươi cho rằng bằng bản lĩnh của mình ngươi thì có thể bảo vệ nàng sao? Ngươi tự đánh giá mình quá cao rồi đấy.” Y nói xong nhìn về phía Vân Thiên Vũ: “Ta sẽ đi cùng cùng ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi lấy được thiên địa dị hỏa.”“Vô Nhai, cảm ơn ngươi.”Vân Thiên Vũ nói vậy là tỏ vẻ đã tiếp nhận thành ý của Phượng Vô Nhai. Tiêu Cửu Uyên trong lòng tức giận, sắc mặt cũng đen đi không ít.Vân Thiên Vũ một bên vội nắm tay hắn, lắc lắc.Tuy nàng không nói gì, nhưng ý tứ trong lòng Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên hiểu rõ. Bây giờ hắn là nhất tinh linh hoàng, Vũ Nhi là cửu tinh linh vương, nhưng Phượng Vô Nhai cũng là nhất tinh linh hoàng.Lần này đi Băng Hà cốc trước, các thế lực lớn đều đã đến nơi, đến lúc đó nói không chừng sẽ rất nguy hiểm, nếu có thêm Phượng Vô Nhai đi cùng thì sẽ đảm bảo, hắn hiểu rõ đạo lý này, nhưng khi nghĩ đến tên Phượng Vô Nhai kia giống như thuốc cao bôi trên da chó đeo dính lấy bọn họ thì hắn thì cảm thấy vô cùng chán ghét.
“Được rồi, các ngươi mau quay về học viện đi, đúng rồi, mấy ngày nay chính là kỳ thi của các học viên mới, nhưng thật ra các ngươi không cần tham gia kỳ thi của học viên mới đâu, có thể trực tiếp tham gia thi kỳ thi của học viên cũ.”
“Dựa linh lực tu vi hiện tại của các ngươi thì các ngươi đã có thể thuận lợi tốt nghiệp học viện Thiên Kình, các ngươi lại ở học viện học thêm cũng không thể thăng cấp nữa, chi bằng tốt nghiệp rồi đi ra ngoài rèn luyện, như vậy mới tốt.”
Vân Thiên Vũ nghe xong ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân bên cạnh.
Cuối cùng ba người đồng thời gật đầu, tán thành ý tưởng của Tư Không viện trưởng.
“Được, vậy chúng ta ba người cùng tham gia khảo hạch của học viên cũ, thi xong sẽ tốt nghiệp.”
Ba người nói xong, Vân Thiên Vũ liền nghĩ đến việc phải rời khỏi học viện Thiên Kình, trong lòng không khỏi có chút luyến tiếc.
Tuy rằng nàng ở học viện chưa lâu lắm nhưng vẫn có chút cảm tình.
Đặc biệt là vì Tư Không viện trưởng đối với nàng rất tốt.
“Viện trưởng, ta sẽ nhớ người.”
Vân Thiên Vũ nói với Tư Không viện trưởng, mà Tư Không viện trưởng vừa nghe nàng nói thì cũng lập tức cảm thấy buồn.
Lão vươn tay ôm lấy Vân Thiên Vũ, cảm thán nói: “Ta cũng sẽ nhớ ngươi, tiểu Khê.”
Viên trưởng Tư Không vừa mới choàng tay ôm Vân Thiên Vũ một chút nhưng Tiêu Cửu Uyên bên cạnh nàng đã ngứa mắt, hắn đi qua duỗi tay tách Vân Thiên Vũ và Tư Không viện trưởng ra, sau đó bá đạo nắm Vân Thiên Vũ nói: “Chúng ta đi thôi.”
Nói xong cũng không cho Vân Thiên Vũ cơ hội nói thêm lời nào, trực tiếp kéo nàng đi.
Phía sau, Tư Không viện trưởng bất mãn trợn trừng mắt, giận dữ bĩu môi.
“Ôm một chút cũng không mất miếng thịt nào, có cần thiết phải keo kiệt như vậy không? Thật là.”
Đáng tiếc, hai người kia đã sớm đi rời khỏi, phía sau Phượng Vô Nhai bày ra vẻ mặt buồn cười nhìn Tư Không viện trưởng, sau đó cũng cất bước đi theo Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên.
Một hàng ba người cộng thêm mấy con linh thú thẳng tiến về khu học viên mới của học viện Thiên Kình.
Ba người vừa đi vừa trò chuyện.
Tiêu Cửu Uyên quan tâm hỏi Vân Thiên Vũ: “Vũ Nhi, mấy ngày nay ở trong cảnh địa tử vong chắc hẳn nàng đã phải chịu rất nhiều tội.”
“Không sao, tuy rằng bị nhiều tội, nhưng hiện tại linh lực tu vi của ta đã cao, ta còn rất mừng vì điều này.”
Một bên kia, Phượng Vô Nhai hỏi: “Chúng ta thật sự được tham gia khảo hạch của học viên cũ sao?”
“Ừ.” Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đồng thời lên tiếng, sau đó Vân Thiên Vũ nhìn phía Phượng Vô Nhai nói: “Ở lại cũng không còn ý nghĩa gì. Không bằng chúng ta ra ngoài lang bạt rồi rèn luyện đi.”
“Vậy sau khi ngươi rời khỏi học viện thì có tính toán gì không.”
Phượng Vô Nhai quan tâm hỏi, hồi tưởng lại thời gian cùng học chung trong học viện với nàng, y cảm thấy rất vui vẻ.
Nếu lang bạc thì y còn có thể đi cùng Vũ Nhi không?
Phượng Vô Nhai đang nghĩ ngợi thì Vân Thiên Vũ trả lời: “Ta muốn đi Băng Hà cốc trước, nghe nói người của Phù Vân Cung muốn ra tay thu thập Băng Hà thất quỷ, hiện tại các thế lực lớn đều đổ xô về Băng Hà cốc, chúng ta đến đó rồi thừa loạn mà lấy thiên địa dị hỏa.”
“Vậy ta đây đi cùng ngươi.”
Phượng Vô Nhai nghĩa khí tuyên bố.
Vân Thiên Vũ đang muốn nói cảm tạ với y thì Tiêu Cửu Uyên bên cạnh đã bất mãn đáp: “Liên quan gì đến ngươi? Ta sẽ theo nàng đi Băng Hà cốc.”
Phượng Vô Nhai tức giận đáp lại: “Phù Vân Cung muốn chiếm Băng Hà cốc, như vậy sẽ có rất nhiều thế lực đến trước, ngươi cho rằng bằng bản lĩnh của mình ngươi thì có thể bảo vệ nàng sao? Ngươi tự đánh giá mình quá cao rồi đấy.”
Y nói xong nhìn về phía Vân Thiên Vũ: “Ta sẽ đi cùng cùng ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi lấy được thiên địa dị hỏa.”
“Vô Nhai, cảm ơn ngươi.”
Vân Thiên Vũ nói vậy là tỏ vẻ đã tiếp nhận thành ý của Phượng Vô Nhai.
Tiêu Cửu Uyên trong lòng tức giận, sắc mặt cũng đen đi không ít.
Vân Thiên Vũ một bên vội nắm tay hắn, lắc lắc.
Tuy nàng không nói gì, nhưng ý tứ trong lòng Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên hiểu rõ.
Bây giờ hắn là nhất tinh linh hoàng, Vũ Nhi là cửu tinh linh vương, nhưng Phượng Vô Nhai cũng là nhất tinh linh hoàng.
Lần này đi Băng Hà cốc trước, các thế lực lớn đều đã đến nơi, đến lúc đó nói không chừng sẽ rất nguy hiểm, nếu có thêm Phượng Vô Nhai đi cùng thì sẽ đảm bảo, hắn hiểu rõ đạo lý này, nhưng khi nghĩ đến tên Phượng Vô Nhai kia giống như thuốc cao bôi trên da chó đeo dính lấy bọn họ thì hắn thì cảm thấy vô cùng chán ghét.
Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu ThưTác giả: Ngư Tiểu ĐồngTruyện Cổ Đại, Truyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngGiọt giọt. Vân Thiên Vũ cảm thấy có âm thanh vang bên tai mình, nàng cố gắng mở mắt. Nhìn thấy là một chiếc đồng hồ đung đưa. Hướng tới là một khuôn mặt phóng đại tinh xảo, lông mày đen chau chuốt tinh tế, con ngươi đen nhánh như hồ nước sâu, phía dưới sống nũi thẳng tắp là bờ môi khêu gợi, giờ phút này đôi môi bày ra độ cong duyên dáng, đang cười yếu ớt nhìn nàng. Thấy nàng mở mắt, dịu dàng nói: “Vũ nhi ngươi đã tỉnh?” Vân Thiên Vũ cau mày nhìn hắn, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động mới phát hiện ra một chuyện đáng sợ, nàng bị người dùng xích sắt khóa trên một cái giường, tay chân đều bị khóa lại, vừa động cũng không nhúc nhích được. Vẻ mặt Vân Thiên Vũ thay đổi, thật nhanh ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt, lạnh lùng lên tiếng: Dao Quang, ngươi đang làm gì?” Dao Quang, là nam nhân nàng ba tháng trước nhặt về, nàng sở dĩ nhặt hắn về, là bởi vì hắn hôn mê ở hiện trường cha nuôi chết, nàng muốn tra rõ cha nuôi chết như thế nào, cho nên liền đem hắn về, chẳng qua là hắn mất trí nhớ.… “Được rồi, các ngươi mau quay về học viện đi, đúng rồi, mấy ngày nay chính là kỳ thi của các học viên mới, nhưng thật ra các ngươi không cần tham gia kỳ thi của học viên mới đâu, có thể trực tiếp tham gia thi kỳ thi của học viên cũ.”“Dựa linh lực tu vi hiện tại của các ngươi thì các ngươi đã có thể thuận lợi tốt nghiệp học viện Thiên Kình, các ngươi lại ở học viện học thêm cũng không thể thăng cấp nữa, chi bằng tốt nghiệp rồi đi ra ngoài rèn luyện, như vậy mới tốt.”Vân Thiên Vũ nghe xong ngẩng đầu nhìn về phía hai nam nhân bên cạnh. Cuối cùng ba người đồng thời gật đầu, tán thành ý tưởng của Tư Không viện trưởng.“Được, vậy chúng ta ba người cùng tham gia khảo hạch của học viên cũ, thi xong sẽ tốt nghiệp.”Ba người nói xong, Vân Thiên Vũ liền nghĩ đến việc phải rời khỏi học viện Thiên Kình, trong lòng không khỏi có chút luyến tiếc. Tuy rằng nàng ở học viện chưa lâu lắm nhưng vẫn có chút cảm tình.Đặc biệt là vì Tư Không viện trưởng đối với nàng rất tốt.“Viện trưởng, ta sẽ nhớ người.” Vân Thiên Vũ nói với Tư Không viện trưởng, mà Tư Không viện trưởng vừa nghe nàng nói thì cũng lập tức cảm thấy buồn.Lão vươn tay ôm lấy Vân Thiên Vũ, cảm thán nói: “Ta cũng sẽ nhớ ngươi, tiểu Khê.”Viên trưởng Tư Không vừa mới choàng tay ôm Vân Thiên Vũ một chút nhưng Tiêu Cửu Uyên bên cạnh nàng đã ngứa mắt, hắn đi qua duỗi tay tách Vân Thiên Vũ và Tư Không viện trưởng ra, sau đó bá đạo nắm Vân Thiên Vũ nói: “Chúng ta đi thôi.” Nói xong cũng không cho Vân Thiên Vũ cơ hội nói thêm lời nào, trực tiếp kéo nàng đi.Phía sau, Tư Không viện trưởng bất mãn trợn trừng mắt, giận dữ bĩu môi.“Ôm một chút cũng không mất miếng thịt nào, có cần thiết phải keo kiệt như vậy không? Thật là.” Đáng tiếc, hai người kia đã sớm đi rời khỏi, phía sau Phượng Vô Nhai bày ra vẻ mặt buồn cười nhìn Tư Không viện trưởng, sau đó cũng cất bước đi theo Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên.Một hàng ba người cộng thêm mấy con linh thú thẳng tiến về khu học viên mới của học viện Thiên Kình.Ba người vừa đi vừa trò chuyện. Tiêu Cửu Uyên quan tâm hỏi Vân Thiên Vũ: “Vũ Nhi, mấy ngày nay ở trong cảnh địa tử vong chắc hẳn nàng đã phải chịu rất nhiều tội.”“Không sao, tuy rằng bị nhiều tội, nhưng hiện tại linh lực tu vi của ta đã cao, ta còn rất mừng vì điều này.”Một bên kia, Phượng Vô Nhai hỏi: “Chúng ta thật sự được tham gia khảo hạch của học viên cũ sao?” “Ừ.” Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên đồng thời lên tiếng, sau đó Vân Thiên Vũ nhìn phía Phượng Vô Nhai nói: “Ở lại cũng không còn ý nghĩa gì. Không bằng chúng ta ra ngoài lang bạt rồi rèn luyện đi.”“Vậy sau khi ngươi rời khỏi học viện thì có tính toán gì không.”Phượng Vô Nhai quan tâm hỏi, hồi tưởng lại thời gian cùng học chung trong học viện với nàng, y cảm thấy rất vui vẻ. Nếu lang bạc thì y còn có thể đi cùng Vũ Nhi không?Phượng Vô Nhai đang nghĩ ngợi thì Vân Thiên Vũ trả lời: “Ta muốn đi Băng Hà cốc trước, nghe nói người của Phù Vân Cung muốn ra tay thu thập Băng Hà thất quỷ, hiện tại các thế lực lớn đều đổ xô về Băng Hà cốc, chúng ta đến đó rồi thừa loạn mà lấy thiên địa dị hỏa.”“Vậy ta đây đi cùng ngươi.” Phượng Vô Nhai nghĩa khí tuyên bố.Vân Thiên Vũ đang muốn nói cảm tạ với y thì Tiêu Cửu Uyên bên cạnh đã bất mãn đáp: “Liên quan gì đến ngươi? Ta sẽ theo nàng đi Băng Hà cốc.”Phượng Vô Nhai tức giận đáp lại: “Phù Vân Cung muốn chiếm Băng Hà cốc, như vậy sẽ có rất nhiều thế lực đến trước, ngươi cho rằng bằng bản lĩnh của mình ngươi thì có thể bảo vệ nàng sao? Ngươi tự đánh giá mình quá cao rồi đấy.” Y nói xong nhìn về phía Vân Thiên Vũ: “Ta sẽ đi cùng cùng ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi lấy được thiên địa dị hỏa.”“Vô Nhai, cảm ơn ngươi.”Vân Thiên Vũ nói vậy là tỏ vẻ đã tiếp nhận thành ý của Phượng Vô Nhai. Tiêu Cửu Uyên trong lòng tức giận, sắc mặt cũng đen đi không ít.Vân Thiên Vũ một bên vội nắm tay hắn, lắc lắc.Tuy nàng không nói gì, nhưng ý tứ trong lòng Vân Thiên Vũ, Tiêu Cửu Uyên hiểu rõ. Bây giờ hắn là nhất tinh linh hoàng, Vũ Nhi là cửu tinh linh vương, nhưng Phượng Vô Nhai cũng là nhất tinh linh hoàng.Lần này đi Băng Hà cốc trước, các thế lực lớn đều đã đến nơi, đến lúc đó nói không chừng sẽ rất nguy hiểm, nếu có thêm Phượng Vô Nhai đi cùng thì sẽ đảm bảo, hắn hiểu rõ đạo lý này, nhưng khi nghĩ đến tên Phượng Vô Nhai kia giống như thuốc cao bôi trên da chó đeo dính lấy bọn họ thì hắn thì cảm thấy vô cùng chán ghét.