“Nam chính, ánh mắt của ngươi không đúng!” “Ánh mắt nhìn nữ chính phải tràn ngập nhu tình!” “Cảm tình! Là cảm tình! Không phải cứ trừng mắt nhìn người là có cảm tình đâu!” “Cái tên chết tiệt này ngươi nhập tâm một chút được không? Kẻ đóng vai phụ so với ngươi còn nhập tâm hơn, không muốn quay nữa liền cút cho ta.” “Lâm Lang” là một bộ phim cổ trang, lúc này trong phim trường đang tiến hành quay phân đoạn của nam chính cùng nữ chính, bởi không đạt hiệu quả đạo diễn tính tình như một quả bom sắp phát nổ, khiến cho nhân viên trong trường quay cả da đầu đều tê dại, vì để tránh khỏi bị dính líu, mọi người đều cố sức cúi đầu giữ im lặng. Lần này quay là một bộ phim bình thường, diễn viên đều là những kẻ không có gì nổi bật, tài chính cũng chỉ có hạn, do đó càng gần thời điểm càng gắng sức phải quay chụp cho nhanh, đúng hạn mà kết thúc. Cũng vì thế, cảnh quay không đạt, đạo diễn liền đem nam chính mắng đến không ngóc đầu lên được. Còn nữ chính, xuất phát từ chuyện riêng tư nên liền thoát…
Chương 77
Minh Thần - Mặc Hắc HoaTác giả: Mặc Hắc HoaTruyện Đam Mỹ“Nam chính, ánh mắt của ngươi không đúng!” “Ánh mắt nhìn nữ chính phải tràn ngập nhu tình!” “Cảm tình! Là cảm tình! Không phải cứ trừng mắt nhìn người là có cảm tình đâu!” “Cái tên chết tiệt này ngươi nhập tâm một chút được không? Kẻ đóng vai phụ so với ngươi còn nhập tâm hơn, không muốn quay nữa liền cút cho ta.” “Lâm Lang” là một bộ phim cổ trang, lúc này trong phim trường đang tiến hành quay phân đoạn của nam chính cùng nữ chính, bởi không đạt hiệu quả đạo diễn tính tình như một quả bom sắp phát nổ, khiến cho nhân viên trong trường quay cả da đầu đều tê dại, vì để tránh khỏi bị dính líu, mọi người đều cố sức cúi đầu giữ im lặng. Lần này quay là một bộ phim bình thường, diễn viên đều là những kẻ không có gì nổi bật, tài chính cũng chỉ có hạn, do đó càng gần thời điểm càng gắng sức phải quay chụp cho nhanh, đúng hạn mà kết thúc. Cũng vì thế, cảnh quay không đạt, đạo diễn liền đem nam chính mắng đến không ngóc đầu lên được. Còn nữ chính, xuất phát từ chuyện riêng tư nên liền thoát… Hai người th* d*c dây dưa cùng cùng một chỗ, va chạm mạnh mẽ nhượng khung giường phát ra tiếng kêu, người trên tựa như đã mất đi tiết tấu ban đầu, cuồng loạn ra vào cơ thể y. Cố Hoài Dương là lần đầu tiên nếm phải tư vị bị áp trên giường, thân thể hết lần này đến lần khác bị mở rộng ép buộc tiếp nhận Nhiếp Minh Viễn, bắp chân thon dài bị giày xéo đến không thể khép lại, vô lực giang hai chân ra tùy ý để Nhiếp Minh Viễn xâm phạm, một vài tia máu nhàn nhạt từ nơi hai người g*** h*p chảy xuống, trong miệng y thỉnh thoảng phát ra tiếng th* d*c ẩn nhẫn, thoạt nhìn vừa có điểm hấp dẫn lại vừa có phần yếu ớt.Nhiếp Minh Viễn v**t v* thân thể người dưới, cuồng loạn lay động nắm chặt vòng eo Cố Hoài Dương, bỗng nhiên cảm nhận được có chất lỏng dinh dính nong nóng xuất ra, y nhất thời mệt mỏi muốn nhắm mắt, nhưng nơi kết hợp vẫn chưa rút ra, tính khí sau khi phóng thích vẫn c**ng c*ng như cũ, hắn chậm rãi động, lần nữa ra vào vách tường sưng đỏ bên trong, Cố Hoài Dương luống cuống giằng co, “Ngô, ngô….Không muốn…..Dừng…”
Hai người th* d*c dây dưa cùng cùng một chỗ, va chạm mạnh mẽ nhượng khung giường phát ra tiếng kêu, người trên tựa như đã mất đi tiết tấu ban đầu, cuồng loạn ra vào cơ thể y. Cố Hoài Dương là lần đầu tiên nếm phải tư vị bị áp trên giường, thân thể hết lần này đến lần khác bị mở rộng ép buộc tiếp nhận Nhiếp Minh Viễn, bắp chân thon dài bị giày xéo đến không thể khép lại, vô lực giang hai chân ra tùy ý để Nhiếp Minh Viễn xâm phạm, một vài tia máu nhàn nhạt từ nơi hai người g*** h*p chảy xuống, trong miệng y thỉnh thoảng phát ra tiếng th* d*c ẩn nhẫn, thoạt nhìn vừa có điểm hấp dẫn lại vừa có phần yếu ớt.
Nhiếp Minh Viễn v**t v* thân thể người dưới, cuồng loạn lay động nắm chặt vòng eo Cố Hoài Dương, bỗng nhiên cảm nhận được có chất lỏng dinh dính nong nóng xuất ra, y nhất thời mệt mỏi muốn nhắm mắt, nhưng nơi kết hợp vẫn chưa rút ra, tính khí sau khi phóng thích vẫn c**ng c*ng như cũ, hắn chậm rãi động, lần nữa ra vào vách tường sưng đỏ bên trong, Cố Hoài Dương luống cuống giằng co, “Ngô, ngô….Không muốn…..Dừng…”
Minh Thần - Mặc Hắc HoaTác giả: Mặc Hắc HoaTruyện Đam Mỹ“Nam chính, ánh mắt của ngươi không đúng!” “Ánh mắt nhìn nữ chính phải tràn ngập nhu tình!” “Cảm tình! Là cảm tình! Không phải cứ trừng mắt nhìn người là có cảm tình đâu!” “Cái tên chết tiệt này ngươi nhập tâm một chút được không? Kẻ đóng vai phụ so với ngươi còn nhập tâm hơn, không muốn quay nữa liền cút cho ta.” “Lâm Lang” là một bộ phim cổ trang, lúc này trong phim trường đang tiến hành quay phân đoạn của nam chính cùng nữ chính, bởi không đạt hiệu quả đạo diễn tính tình như một quả bom sắp phát nổ, khiến cho nhân viên trong trường quay cả da đầu đều tê dại, vì để tránh khỏi bị dính líu, mọi người đều cố sức cúi đầu giữ im lặng. Lần này quay là một bộ phim bình thường, diễn viên đều là những kẻ không có gì nổi bật, tài chính cũng chỉ có hạn, do đó càng gần thời điểm càng gắng sức phải quay chụp cho nhanh, đúng hạn mà kết thúc. Cũng vì thế, cảnh quay không đạt, đạo diễn liền đem nam chính mắng đến không ngóc đầu lên được. Còn nữ chính, xuất phát từ chuyện riêng tư nên liền thoát… Hai người th* d*c dây dưa cùng cùng một chỗ, va chạm mạnh mẽ nhượng khung giường phát ra tiếng kêu, người trên tựa như đã mất đi tiết tấu ban đầu, cuồng loạn ra vào cơ thể y. Cố Hoài Dương là lần đầu tiên nếm phải tư vị bị áp trên giường, thân thể hết lần này đến lần khác bị mở rộng ép buộc tiếp nhận Nhiếp Minh Viễn, bắp chân thon dài bị giày xéo đến không thể khép lại, vô lực giang hai chân ra tùy ý để Nhiếp Minh Viễn xâm phạm, một vài tia máu nhàn nhạt từ nơi hai người g*** h*p chảy xuống, trong miệng y thỉnh thoảng phát ra tiếng th* d*c ẩn nhẫn, thoạt nhìn vừa có điểm hấp dẫn lại vừa có phần yếu ớt.Nhiếp Minh Viễn v**t v* thân thể người dưới, cuồng loạn lay động nắm chặt vòng eo Cố Hoài Dương, bỗng nhiên cảm nhận được có chất lỏng dinh dính nong nóng xuất ra, y nhất thời mệt mỏi muốn nhắm mắt, nhưng nơi kết hợp vẫn chưa rút ra, tính khí sau khi phóng thích vẫn c**ng c*ng như cũ, hắn chậm rãi động, lần nữa ra vào vách tường sưng đỏ bên trong, Cố Hoài Dương luống cuống giằng co, “Ngô, ngô….Không muốn…..Dừng…”