Nguyệt hắc phong cao, tiếng gió vù vù rít gào trong màn đêm, gió lớn đến nỗi quật cành lá sàn sạt rung động, thanh âm ấy nức nở giống như tiếng nữ quỷ khóc than, làm cho người ta nhịn không được lạnh cả sống lưng.
Thành Lạc Dương tháng sáu nóng nực khó chịu, từng luồng khí nóng dày đặc đập vào mặt, cảm giác như vô số người tụ tập trong nhà tắm tỏa ra nhiệt lượng, những cửa tiệm trong thành xếp chật kín hai bên đường.
“Nam chính, ánh mắt của ngươi không đúng!”
“Ánh mắt nhìn nữ chính phải tràn ngập nhu tình!”
“Cảm tình! Là cảm tình! Không phải cứ trừng mắt nhìn người là có cảm tình đâu!”
Ánh trăng mờ ảo, gió đêm từ từ thổi qua không gian yên tĩnh. Sở Diệc Mạc ở nhà thu xếp bữa tối, lúc anh đang lấy các loại rau quả cùng thịt từ tủ lạnh ra, suy nghĩ đêm nay sẽ nấu món gì, tiếng chuông cửa thanh thúy vang lên.