Tính đến nay anh và cậu cũng lớn rồi. Đậu má! Nói nhảm gì thế này? Thôi vào vấn đề chính nhé. Hope thương Su lắm, nhưng mãi mà anh vẫn chưa chấp nhận tình yêu nhỏ nhoi ấy của cậu. Ấy thế là Hope bèn lập mưu: " Cưa đổ Đường " ____________________ Bước đầu tiên: Giả vờ thảo mai. ____________________ -Mấy người biết tin gì chưa nhể? Hope cầm chiếc điện thoại, nhìn năm tên kia. - Lại gì nữa? Anh Jin lên tiếng. - Dạ hôm nay Bang PD kêu năm người đi ra ngoài có chuyện cần bàn ạ! - Ờ, vậy thôi đi lẹ. RapMon đứng dậy, lấy áo khoác. Rồi lần lượt họ đều đi theo anh, nghe lời J-Hope. Trong khi đó, cậu cười gian manh. - Hyung ơi. Hôm nay á. Bọn kia đi hết rồi ạ, vậy hyung muốn ăn gì không? Cậu lay anh dậy, dẻo miệng nói. - Không. Tao mệt lắm, chẳng muốn ăn đâu. Anh quay mặt vào tường, ôm chú gấu Kumamon ngủ tiếp. " Đậu xanh! Nếu hyung không dậy, vậy Hope đành phải giả vờ thảo mai thôi! " - Chết! Hình như dưới bếp có mùi cháy. Kumamon thì đặt trên bàn ăn kìa hyung! Sau khi chuẩn bị xong xuôi các…
Chương 52
[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục ĐườngTác giả: LépTruyện Đoản VănTính đến nay anh và cậu cũng lớn rồi. Đậu má! Nói nhảm gì thế này? Thôi vào vấn đề chính nhé. Hope thương Su lắm, nhưng mãi mà anh vẫn chưa chấp nhận tình yêu nhỏ nhoi ấy của cậu. Ấy thế là Hope bèn lập mưu: " Cưa đổ Đường " ____________________ Bước đầu tiên: Giả vờ thảo mai. ____________________ -Mấy người biết tin gì chưa nhể? Hope cầm chiếc điện thoại, nhìn năm tên kia. - Lại gì nữa? Anh Jin lên tiếng. - Dạ hôm nay Bang PD kêu năm người đi ra ngoài có chuyện cần bàn ạ! - Ờ, vậy thôi đi lẹ. RapMon đứng dậy, lấy áo khoác. Rồi lần lượt họ đều đi theo anh, nghe lời J-Hope. Trong khi đó, cậu cười gian manh. - Hyung ơi. Hôm nay á. Bọn kia đi hết rồi ạ, vậy hyung muốn ăn gì không? Cậu lay anh dậy, dẻo miệng nói. - Không. Tao mệt lắm, chẳng muốn ăn đâu. Anh quay mặt vào tường, ôm chú gấu Kumamon ngủ tiếp. " Đậu xanh! Nếu hyung không dậy, vậy Hope đành phải giả vờ thảo mai thôi! " - Chết! Hình như dưới bếp có mùi cháy. Kumamon thì đặt trên bàn ăn kìa hyung! Sau khi chuẩn bị xong xuôi các… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Để em kể anh nghe, về câu chuyện của lão thợ săn, lão nhẫn tâm giết đi đứa con của mình rồi đặt xác nó trong rừng.Rồi một phép màu nào đó giúp nó sống lại, rồi nó đi trả thù tên thợ săn ác độc ấy.Đến một ngày nó nhận ra, mình không thể đi quá xa khu rừng. Nói đúng hơn là nó đã bị giam cầm tại đây, bởi phép màu cứu sống bản thân mình.- Nè Hoseok, câu chuyện ra sao nữa?- Kết thúc rồi đó anh. Thằng đó bị giam trong rừng mãi mãi luôn.- Lí do? - Anh hỏi.- Em bonus cho anh nè nha, nó đã được một vị tiên cứu, mà vị tiên ấy lại ích kỷ không muốn nó đi. Và thế là phép màu đan xen lời nguyền, nó ở đó với vị tiên ấy luôn.- Ghê ta, em đọc ở đâu hay vậy?- Tự suy nghĩ ạ. Em lấy nhân vật là hai ta. Em là tiên và anh là nó.Yoongi lặng im, thế quái nào Hoseok lại là tiên chứ?
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Để em kể anh nghe, về câu chuyện của lão thợ săn, lão nhẫn tâm giết đi đứa con của mình rồi đặt xác nó trong rừng.
Rồi một phép màu nào đó giúp nó sống lại, rồi nó đi trả thù tên thợ săn ác độc ấy.
Đến một ngày nó nhận ra, mình không thể đi quá xa khu rừng. Nói đúng hơn là nó đã bị giam cầm tại đây, bởi phép màu cứu sống bản thân mình.
- Nè Hoseok, câu chuyện ra sao nữa?
- Kết thúc rồi đó anh. Thằng đó bị giam trong rừng mãi mãi luôn.
- Lí do? - Anh hỏi.
- Em bonus cho anh nè nha, nó đã được một vị tiên cứu, mà vị tiên ấy lại ích kỷ không muốn nó đi. Và thế là phép màu đan xen lời nguyền, nó ở đó với vị tiên ấy luôn.
- Ghê ta, em đọc ở đâu hay vậy?
- Tự suy nghĩ ạ. Em lấy nhân vật là hai ta. Em là tiên và anh là nó.
Yoongi lặng im, thế quái nào Hoseok lại là tiên chứ?
[Đoản] [HopeGa] Hy Vọng Có Cục ĐườngTác giả: LépTruyện Đoản VănTính đến nay anh và cậu cũng lớn rồi. Đậu má! Nói nhảm gì thế này? Thôi vào vấn đề chính nhé. Hope thương Su lắm, nhưng mãi mà anh vẫn chưa chấp nhận tình yêu nhỏ nhoi ấy của cậu. Ấy thế là Hope bèn lập mưu: " Cưa đổ Đường " ____________________ Bước đầu tiên: Giả vờ thảo mai. ____________________ -Mấy người biết tin gì chưa nhể? Hope cầm chiếc điện thoại, nhìn năm tên kia. - Lại gì nữa? Anh Jin lên tiếng. - Dạ hôm nay Bang PD kêu năm người đi ra ngoài có chuyện cần bàn ạ! - Ờ, vậy thôi đi lẹ. RapMon đứng dậy, lấy áo khoác. Rồi lần lượt họ đều đi theo anh, nghe lời J-Hope. Trong khi đó, cậu cười gian manh. - Hyung ơi. Hôm nay á. Bọn kia đi hết rồi ạ, vậy hyung muốn ăn gì không? Cậu lay anh dậy, dẻo miệng nói. - Không. Tao mệt lắm, chẳng muốn ăn đâu. Anh quay mặt vào tường, ôm chú gấu Kumamon ngủ tiếp. " Đậu xanh! Nếu hyung không dậy, vậy Hope đành phải giả vờ thảo mai thôi! " - Chết! Hình như dưới bếp có mùi cháy. Kumamon thì đặt trên bàn ăn kìa hyung! Sau khi chuẩn bị xong xuôi các… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Để em kể anh nghe, về câu chuyện của lão thợ săn, lão nhẫn tâm giết đi đứa con của mình rồi đặt xác nó trong rừng.Rồi một phép màu nào đó giúp nó sống lại, rồi nó đi trả thù tên thợ săn ác độc ấy.Đến một ngày nó nhận ra, mình không thể đi quá xa khu rừng. Nói đúng hơn là nó đã bị giam cầm tại đây, bởi phép màu cứu sống bản thân mình.- Nè Hoseok, câu chuyện ra sao nữa?- Kết thúc rồi đó anh. Thằng đó bị giam trong rừng mãi mãi luôn.- Lí do? - Anh hỏi.- Em bonus cho anh nè nha, nó đã được một vị tiên cứu, mà vị tiên ấy lại ích kỷ không muốn nó đi. Và thế là phép màu đan xen lời nguyền, nó ở đó với vị tiên ấy luôn.- Ghê ta, em đọc ở đâu hay vậy?- Tự suy nghĩ ạ. Em lấy nhân vật là hai ta. Em là tiên và anh là nó.Yoongi lặng im, thế quái nào Hoseok lại là tiên chứ?