Năm Tô Viên Viên 18 tuổi - cái độ tuổi đẹp nhất của con gái,vậy mà cô còn chưa hưởng thụ nó được bao lâu thì đột nhiên xuất hiện một tên nhóc tự xưng là chồng của Tô Viên Viên cô. Đùa cái gì vậy? Cô không hề quen biết tên đó nhé,thậm chí còn chưa gặp hắn lần nào. Không những thế hắn còn kém cô 3 tuổi, chồng cái sh*t ý. Đừng tưởng đẹp trai giàu có thì muốn làm gì thì làm đâu nha. __________Nguyệt__________ Trống trường đã vang lên được 15 phút vậy mà ông thầy giáo vẫn bắt ép lớp phải ngồi nghe ổng giảng cho xong bài mới được về. Là môn học nhàm chán nhất,nên khi lớp Tô Viên Viên vừa thấy ổng gấp sách vào là phi thẳng ra ngoài không ngần ngại,và đương nhiên cô cũng không ngoại lệ rồi.Cô chạy một mạch ra tới cổng,cuối cùng dừng nghỉ dưới một gốc cây ven đường, chợt... -Cạch - cánh cửa của chiếc xe ô tô sang trọng được đóng lại. Tiếp đó là một loạt người mặc đồ đen xuất hiện,xếp thành hai hàng thẳng tắp,nghiêm trang. Mà đi ở giữa hàng vệ sĩ đó lại là một thanh niên,à không đúng,chỉ là…
Chương 5: Bị anh cướp mất trong sạch
Này Nhóc, Tôi Không Phải Vợ CậuTác giả: Ninh Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhNăm Tô Viên Viên 18 tuổi - cái độ tuổi đẹp nhất của con gái,vậy mà cô còn chưa hưởng thụ nó được bao lâu thì đột nhiên xuất hiện một tên nhóc tự xưng là chồng của Tô Viên Viên cô. Đùa cái gì vậy? Cô không hề quen biết tên đó nhé,thậm chí còn chưa gặp hắn lần nào. Không những thế hắn còn kém cô 3 tuổi, chồng cái sh*t ý. Đừng tưởng đẹp trai giàu có thì muốn làm gì thì làm đâu nha. __________Nguyệt__________ Trống trường đã vang lên được 15 phút vậy mà ông thầy giáo vẫn bắt ép lớp phải ngồi nghe ổng giảng cho xong bài mới được về. Là môn học nhàm chán nhất,nên khi lớp Tô Viên Viên vừa thấy ổng gấp sách vào là phi thẳng ra ngoài không ngần ngại,và đương nhiên cô cũng không ngoại lệ rồi.Cô chạy một mạch ra tới cổng,cuối cùng dừng nghỉ dưới một gốc cây ven đường, chợt... -Cạch - cánh cửa của chiếc xe ô tô sang trọng được đóng lại. Tiếp đó là một loạt người mặc đồ đen xuất hiện,xếp thành hai hàng thẳng tắp,nghiêm trang. Mà đi ở giữa hàng vệ sĩ đó lại là một thanh niên,à không đúng,chỉ là… Đang chìm trong mộng đẹp với những soái ca cùng đồ ăn ngon Tô Viên Viên tự dưng cảm thấy cả người khó chịu nhất là trên nơi "đồ sộ" của cô,như bị bàn tay vô hình bóp mạnh,đau chết đi được. Mở mắt,đập vào mắt cô là hình ảnh một tên đàn ông biết thái đang...đang nằm trên người của cô,mà cái tay thối kia của hắn đang...aaa Tên khốn,tôi phải giết anh."Bịch" một tiếng.Không hề báo trước,cô hất mạnh Nghiễm Kỳ Thiên xuống đất sau đó nhanh như chớp nhảy ngồi lên người hắn,mặt đằng đằng sái khí. Còn ai kia xui xẻo,cho anh hôn đất thì thôi đi sao cô còn...ách... cái thân hình kia...mẹ ơi cứu con!!!Bị Tô Viên Viên ngồi lên người,không,phải nói là thân hình...có chút to tròn kia của cô đè lên người,Nghiễm Kỳ Thiên vừa đau lại vừa thiếu dưỡng khí.Mở to miệng hít hà không khí,anh cố nặn ra từng chữ:-X...uố..ng,mau...xuống...khỏi người của tôi.- Tên b**n th** nhà cậu,dám...dám nhân cơ hội chị ngủ mà sàm sỡ chị,mẹ nó trong trắng của tôi...ô ô. Như vậy thì làm sao mà dám đối mặt với hội trưởngca ca đây... Đều tại cậu,tên thần kinh khốn kiếp ô ô...- này chị,mau...nếu chị còn không xuống là gây ra án mạng đó.- Con mẹ nó "b**n th**","thần kinh" cái gì chứ? Anh sắp bị cô đè chết rồi đây này.Sao cô không lo cho anh mà còn nghĩ tới cái tên "học trưởng ca ca" gì gì đó là sao?Gương mặt phấn nộn chứa đầy...nước mắt "cá sấu",bàn tay béo tròn đưa lên xoa xoa khuôn mặt vài cái sau đó mang bộ dáng như oán phụ thập phần ủy khuất đứng dậy đi lên giường ngồi.Hít hít mũi - Mau nói,cậu... vừa nãy cậu đã làm gì tôi??Nhìn bộ dáng ủy khuất mà đáng yêu kia của cô Nghiễm Kỳ Thiên liền nảy ra một ý muốn trêu trọc.- Vợ a~,chúng ta chỉ là chuyện vợ chồng nên làm thôi mà. Với lại em...em..."mạnh mẽ" như thế người chịu khổ phải là anh a.- Bộ dạng đáng thương hề hềnhìn Tô Viên Viên.- What???Chuyện...chuyện vợ chồng nên làm??? Cậu...đừng nói...tôi..tôi và cậu đã...đã....-Đúng vậy a. Còn là em chủ động. - Âm thầm ̣đắc ý,Nghiễm Kỳ Thiên trong lòng đang cười "haha" vui sướng vì đã trả được thù. Ai kêu dám nói anh là ruồi.Mà Tô Viên Viên lại hoàn toàn trái ngược,vẻ mặt không dám tin nhìn chằm chằm Nghiễm Kỳ Thiên. Ô ô thứ đáng giá ngàn vàng của tôi,chẳng lẽ mắt cô kém đến nỗi đi tìm trẻ vị thành niên làm chuyện đó??? Học trưởng ca ca~ em có lỗi với anh a.
Đang chìm trong mộng đẹp với những soái ca cùng đồ ăn ngon Tô Viên Viên tự dưng cảm thấy cả người khó chịu nhất là trên nơi "đồ sộ" của cô,như bị bàn tay vô hình bóp mạnh,đau chết đi được. Mở mắt,đập vào mắt cô là hình ảnh một tên đàn ông biết thái đang...đang nằm trên người của cô,mà cái tay thối kia của hắn đang...aaa Tên khốn,tôi phải giết anh.
"Bịch" một tiếng.
Không hề báo trước,cô hất mạnh Nghiễm Kỳ Thiên xuống đất sau đó nhanh như chớp nhảy ngồi lên người hắn,mặt đằng đằng sái khí. Còn ai kia xui xẻo,
cho anh hôn đất thì thôi đi sao cô còn...ách... cái thân hình kia...mẹ ơi cứu con!!!
Bị Tô Viên Viên ngồi lên người,không,phải nói là thân hình...có chút to tròn kia của cô đè lên người,Nghiễm Kỳ Thiên vừa đau lại vừa thiếu dưỡng khí.
Mở to miệng hít hà không khí,anh cố nặn ra từng chữ:
-X...uố..ng,mau...xuống...khỏi người của tôi.
- Tên b**n th** nhà cậu,dám...dám nhân cơ hội chị ngủ mà sàm sỡ chị,mẹ nó trong trắng của tôi...ô ô. Như vậy thì làm sao mà dám đối mặt với hội trưởng
ca ca đây... Đều tại cậu,tên thần kinh khốn kiếp ô ô...
- này chị,mau...nếu chị còn không xuống là gây ra án mạng đó.- Con mẹ nó "b**n th**","thần kinh" cái gì chứ? Anh sắp bị cô đè chết rồi đây này.
Sao cô không lo cho anh mà còn nghĩ tới cái tên "học trưởng ca ca" gì gì đó là sao?
Gương mặt phấn nộn chứa đầy...nước mắt "cá sấu",bàn tay béo tròn đưa lên xoa xoa khuôn mặt vài cái sau đó mang bộ dáng như oán phụ thập phần ủy khuất đứng dậy đi lên giường ngồi.
Hít hít mũi - Mau nói,cậu... vừa nãy cậu đã làm gì tôi??
Nhìn bộ dáng ủy khuất mà đáng yêu kia của cô Nghiễm Kỳ Thiên liền nảy ra một ý muốn trêu trọc.
- Vợ a~,chúng ta chỉ là chuyện vợ chồng nên làm thôi mà. Với lại em...em..."mạnh mẽ" như thế người chịu khổ phải là anh a.- Bộ dạng đáng thương hề hề
nhìn Tô Viên Viên.
- What???Chuyện...chuyện vợ chồng nên làm??? Cậu...đừng nói...tôi..tôi và cậu đã...đã....
-Đúng vậy a. Còn là em chủ động. - Âm thầm ̣đắc ý,Nghiễm Kỳ Thiên trong lòng đang cười "haha" vui sướng vì đã trả được thù. Ai kêu dám nói anh là ruồi.
Mà Tô Viên Viên lại hoàn toàn trái ngược,vẻ mặt không dám tin nhìn chằm chằm Nghiễm Kỳ Thiên. Ô ô thứ đáng giá ngàn vàng của tôi,chẳng lẽ mắt cô kém đến nỗi đi tìm trẻ vị thành niên làm chuyện đó??? Học trưởng ca ca~ em có lỗi với anh a.
Này Nhóc, Tôi Không Phải Vợ CậuTác giả: Ninh Hiểu NguyệtTruyện Ngôn TìnhNăm Tô Viên Viên 18 tuổi - cái độ tuổi đẹp nhất của con gái,vậy mà cô còn chưa hưởng thụ nó được bao lâu thì đột nhiên xuất hiện một tên nhóc tự xưng là chồng của Tô Viên Viên cô. Đùa cái gì vậy? Cô không hề quen biết tên đó nhé,thậm chí còn chưa gặp hắn lần nào. Không những thế hắn còn kém cô 3 tuổi, chồng cái sh*t ý. Đừng tưởng đẹp trai giàu có thì muốn làm gì thì làm đâu nha. __________Nguyệt__________ Trống trường đã vang lên được 15 phút vậy mà ông thầy giáo vẫn bắt ép lớp phải ngồi nghe ổng giảng cho xong bài mới được về. Là môn học nhàm chán nhất,nên khi lớp Tô Viên Viên vừa thấy ổng gấp sách vào là phi thẳng ra ngoài không ngần ngại,và đương nhiên cô cũng không ngoại lệ rồi.Cô chạy một mạch ra tới cổng,cuối cùng dừng nghỉ dưới một gốc cây ven đường, chợt... -Cạch - cánh cửa của chiếc xe ô tô sang trọng được đóng lại. Tiếp đó là một loạt người mặc đồ đen xuất hiện,xếp thành hai hàng thẳng tắp,nghiêm trang. Mà đi ở giữa hàng vệ sĩ đó lại là một thanh niên,à không đúng,chỉ là… Đang chìm trong mộng đẹp với những soái ca cùng đồ ăn ngon Tô Viên Viên tự dưng cảm thấy cả người khó chịu nhất là trên nơi "đồ sộ" của cô,như bị bàn tay vô hình bóp mạnh,đau chết đi được. Mở mắt,đập vào mắt cô là hình ảnh một tên đàn ông biết thái đang...đang nằm trên người của cô,mà cái tay thối kia của hắn đang...aaa Tên khốn,tôi phải giết anh."Bịch" một tiếng.Không hề báo trước,cô hất mạnh Nghiễm Kỳ Thiên xuống đất sau đó nhanh như chớp nhảy ngồi lên người hắn,mặt đằng đằng sái khí. Còn ai kia xui xẻo,cho anh hôn đất thì thôi đi sao cô còn...ách... cái thân hình kia...mẹ ơi cứu con!!!Bị Tô Viên Viên ngồi lên người,không,phải nói là thân hình...có chút to tròn kia của cô đè lên người,Nghiễm Kỳ Thiên vừa đau lại vừa thiếu dưỡng khí.Mở to miệng hít hà không khí,anh cố nặn ra từng chữ:-X...uố..ng,mau...xuống...khỏi người của tôi.- Tên b**n th** nhà cậu,dám...dám nhân cơ hội chị ngủ mà sàm sỡ chị,mẹ nó trong trắng của tôi...ô ô. Như vậy thì làm sao mà dám đối mặt với hội trưởngca ca đây... Đều tại cậu,tên thần kinh khốn kiếp ô ô...- này chị,mau...nếu chị còn không xuống là gây ra án mạng đó.- Con mẹ nó "b**n th**","thần kinh" cái gì chứ? Anh sắp bị cô đè chết rồi đây này.Sao cô không lo cho anh mà còn nghĩ tới cái tên "học trưởng ca ca" gì gì đó là sao?Gương mặt phấn nộn chứa đầy...nước mắt "cá sấu",bàn tay béo tròn đưa lên xoa xoa khuôn mặt vài cái sau đó mang bộ dáng như oán phụ thập phần ủy khuất đứng dậy đi lên giường ngồi.Hít hít mũi - Mau nói,cậu... vừa nãy cậu đã làm gì tôi??Nhìn bộ dáng ủy khuất mà đáng yêu kia của cô Nghiễm Kỳ Thiên liền nảy ra một ý muốn trêu trọc.- Vợ a~,chúng ta chỉ là chuyện vợ chồng nên làm thôi mà. Với lại em...em..."mạnh mẽ" như thế người chịu khổ phải là anh a.- Bộ dạng đáng thương hề hềnhìn Tô Viên Viên.- What???Chuyện...chuyện vợ chồng nên làm??? Cậu...đừng nói...tôi..tôi và cậu đã...đã....-Đúng vậy a. Còn là em chủ động. - Âm thầm ̣đắc ý,Nghiễm Kỳ Thiên trong lòng đang cười "haha" vui sướng vì đã trả được thù. Ai kêu dám nói anh là ruồi.Mà Tô Viên Viên lại hoàn toàn trái ngược,vẻ mặt không dám tin nhìn chằm chằm Nghiễm Kỳ Thiên. Ô ô thứ đáng giá ngàn vàng của tôi,chẳng lẽ mắt cô kém đến nỗi đi tìm trẻ vị thành niên làm chuyện đó??? Học trưởng ca ca~ em có lỗi với anh a.