Ba! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh…
Chương 15: Kinh tởm
Công Cụ Của Tổng TàiTác giả: TheYnxoTruyện Ngôn TìnhBa! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh… Tại quán cafe sang trọng nhưng đầy sự yên tĩnh, bình dị. Đối với Yến Nguyệt có lẽ quán cafe này, công viên, sở thú là nơi khiến cô thư giãn nhất. Cô uống một ngụm cafe, nhâm nhi thưởng thức sự ngọt thanh lịm của kem hòa tan cái đắng, cô thở ra cứ như mọi phiền toái được đi ra theo hơi thở. Yên tĩnh không lâu bỗng chợt trước mặt cô xuất hiện một cô gái trẻ trạc 20 tuổi với bộ dạng toàn đen, Yến Nguyệt giật mình- Ôi hết hồn! gì đây? -,-Người con gái nheo mày bĩu môi- Ây ~~ cậu làm gì phản ứng ghê vậyYến Nguyệt nheo mắt lại- Lệ Châu Hà cậu ăn mặt toàn thân đen thế kia thì làm sao mà không phản ứngLệ Châu Hà vô thức lấy cafe của Yến Nguyệt đang uống dở dang thở phào- Gia đình mình tổ chức sự kiện trang sức, mẹ mình đề cử mình làm người mẫu nên tới phải dưỡng đẹp Yến Nguyệt thở dài- Mà nè Yến Nguyệt sự kiện đó tớ có mời gia đình cậu đấyYến Nguyệt nheo mày cảm thấy gánh nặng, cô phải đi dự, cô phải chạm mặt Võ Hạ Như - Cảm ơn cậu tớ nhất định sẽ điLệ Châu Hà nhướn người lại- Này sự kiện này khá lớn nên tớ mời nhiều gia đình gia giáo nên có nhiều anh đẹp trai lắm nhớ phải đẹp đấy nheYến Nguyệt nghe xong cười nhẹ, chợt cô hỏi câu không nên hỏi- Chuyện gì đã xảy ra với Võ Hạ NhưLệ Châu Hà ngậm môi dưới vẻ lúng túng im lặng vài phút- Theo tới biết thì Võ Hạ Như chỉ là đang cạnh tranh với cậu nên cậu ấy đã học hỏi mọi thứ do chị Trịnh Cúc Tử dạyYến Nguyệt vẻ mặt khó chịu- Trịnh Cúc Tử? lại là ả ta?Lệ Châu Hà khá hiểu rõ bầu không khí đang diễn ra- Hay là tớ hủy lời mời với Võ Hạ Như và Trịnh Cúc Tử?Yến Nguyệt nhếch môi- Không đâu mời họ càng tốt mà, tớ muốn thấy rõ họ như thế nào!- Nếu cậu muốn biết rõ hơn thì hãy hỏi chị Hà Lam Thảo có lẽ chị ấy rành hơn tớ đấyYến Nguyệt khẽ suy nghĩ - Cảm ơn cậu nhiều lắmTại nhà Liên Kim TửĐêm nay cô không muốn về nhà nên ở nhà anh Liên Kim Tử, đêm nay anh đi công tác không về, Hà Lam Thảo đêm nay rãnh rơi nên coi tivi- Chị, chị sao mỗi lần em qua là anh Liên Kim Tử đi công tác vậy có khi nào đi với gái nào khôngHà Lam Thảo đơ mặt- Liên Kim Tử không dám đâu emLời nói đầy độc khí của Hà Lam Thảo khiến cho Yến Nguyệt khẽ nuốt nước bọt- Ahaha em chỉ hỏi giỡn thôi hơ hơ -,-Hà Lam Thảo nhìn Yến Nguyệt nhẹ giọng- Yến Nguyệt em có muốn biết về Võ Hạ Như trong những ngày em vắng mặt không?Nghe xong Yến Nguyệt có chút ngập ngừng- Chị nói điHà Lam Thảo nhìn hồi lâu- Con bé sáng đơn giản đi học, tối ra hộp đêm làm việc đến sáng mai, được biết nó hay rượu bia, thuốc lá chuốc vào ngườiYến Nguyệt nheo mày, từ xưa tới nay cô cực kì ghét loại ghét uống bia rượu, tập hút thuốc. Quả nhiên! sự thay đổi 360 độ của Võ Hạ Như khiến cho Yến Nguyệt cực kì kinh tởm---------- Hết chương 15 ----------~~ Tại phòng khách nhà Phong Thiên Kiệt trông khá ngột ngạtPhong Thiên Kiệt nhẹ giọng- Yến Nguyệt có cách nào giúp Võ Hạ Như không?Yến Nguyệt cười khẩy- Tại sao tôi phải giúp cô ta chứ?Đã có chuyện gì xảy ra với Võ Hạ Như, liệu Yến Nguyệt có nể tình bạn bè thân mấy năm cô có giúp Võ Hạ Như vượt qua khó khăn này không?
Tại quán cafe sang trọng nhưng đầy sự yên tĩnh, bình dị. Đối với Yến Nguyệt có lẽ quán cafe này, công viên, sở thú là nơi khiến cô thư giãn nhất. Cô uống một ngụm cafe, nhâm nhi thưởng thức sự ngọt thanh lịm của kem hòa tan cái đắng, cô thở ra cứ như mọi phiền toái được đi ra theo hơi thở. Yên tĩnh không lâu bỗng chợt trước mặt cô xuất hiện một cô gái trẻ trạc 20 tuổi với bộ dạng toàn đen, Yến Nguyệt giật mình
- Ôi hết hồn! gì đây? -,-
Người con gái nheo mày bĩu môi
- Ây ~~ cậu làm gì phản ứng ghê vậy
Yến Nguyệt nheo mắt lại
- Lệ Châu Hà cậu ăn mặt toàn thân đen thế kia thì làm sao mà không phản ứng
Lệ Châu Hà vô thức lấy cafe của Yến Nguyệt đang uống dở dang thở phào
- Gia đình mình tổ chức sự kiện trang sức, mẹ mình đề cử mình làm người mẫu nên tới phải dưỡng đẹp
Yến Nguyệt thở dài
- Mà nè Yến Nguyệt sự kiện đó tớ có mời gia đình cậu đấy
Yến Nguyệt nheo mày cảm thấy gánh nặng, cô phải đi dự, cô phải chạm mặt Võ Hạ Như
- Cảm ơn cậu tớ nhất định sẽ đi
Lệ Châu Hà nhướn người lại
- Này sự kiện này khá lớn nên tớ mời nhiều gia đình gia giáo nên có nhiều anh đẹp trai lắm nhớ phải đẹp đấy nhe
Yến Nguyệt nghe xong cười nhẹ, chợt cô hỏi câu không nên hỏi
- Chuyện gì đã xảy ra với Võ Hạ Như
Lệ Châu Hà ngậm môi dưới vẻ lúng túng im lặng vài phút
- Theo tới biết thì Võ Hạ Như chỉ là đang cạnh tranh với cậu nên cậu ấy đã học hỏi mọi thứ do chị Trịnh Cúc Tử dạy
Yến Nguyệt vẻ mặt khó chịu
- Trịnh Cúc Tử? lại là ả ta?
Lệ Châu Hà khá hiểu rõ bầu không khí đang diễn ra
- Hay là tớ hủy lời mời với Võ Hạ Như và Trịnh Cúc Tử?
Yến Nguyệt nhếch môi
- Không đâu mời họ càng tốt mà, tớ muốn thấy rõ họ như thế nào!
- Nếu cậu muốn biết rõ hơn thì hãy hỏi chị Hà Lam Thảo có lẽ chị ấy rành hơn tớ đấy
Yến Nguyệt khẽ suy nghĩ
- Cảm ơn cậu nhiều lắm
Tại nhà Liên Kim Tử
Đêm nay cô không muốn về nhà nên ở nhà anh Liên Kim Tử, đêm nay anh đi công tác không về, Hà Lam Thảo đêm nay rãnh rơi nên coi tivi
- Chị, chị sao mỗi lần em qua là anh Liên Kim Tử đi công tác vậy có khi nào đi với gái nào không
Hà Lam Thảo đơ mặt
- Liên Kim Tử không dám đâu em
Lời nói đầy độc khí của Hà Lam Thảo khiến cho Yến Nguyệt khẽ nuốt nước bọt
- Ahaha em chỉ hỏi giỡn thôi hơ hơ -,-
Hà Lam Thảo nhìn Yến Nguyệt nhẹ giọng
- Yến Nguyệt em có muốn biết về Võ Hạ Như trong những ngày em vắng mặt không?
Nghe xong Yến Nguyệt có chút ngập ngừng
- Chị nói đi
Hà Lam Thảo nhìn hồi lâu
- Con bé sáng đơn giản đi học, tối ra hộp đêm làm việc đến sáng mai, được biết nó hay rượu bia, thuốc lá chuốc vào người
Yến Nguyệt nheo mày, từ xưa tới nay cô cực kì ghét loại ghét uống bia rượu, tập hút thuốc. Quả nhiên! sự thay đổi 360 độ của Võ Hạ Như khiến cho Yến Nguyệt cực kì kinh tởm
---------- Hết chương 15 ----------
~~ Tại phòng khách nhà Phong Thiên Kiệt trông khá ngột ngạt
Phong Thiên Kiệt nhẹ giọng
- Yến Nguyệt có cách nào giúp Võ Hạ Như không?
Yến Nguyệt cười khẩy
- Tại sao tôi phải giúp cô ta chứ?
Đã có chuyện gì xảy ra với Võ Hạ Như, liệu Yến Nguyệt có nể tình bạn bè thân mấy năm cô có giúp Võ Hạ Như vượt qua khó khăn này không?
Công Cụ Của Tổng TàiTác giả: TheYnxoTruyện Ngôn TìnhBa! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh… Tại quán cafe sang trọng nhưng đầy sự yên tĩnh, bình dị. Đối với Yến Nguyệt có lẽ quán cafe này, công viên, sở thú là nơi khiến cô thư giãn nhất. Cô uống một ngụm cafe, nhâm nhi thưởng thức sự ngọt thanh lịm của kem hòa tan cái đắng, cô thở ra cứ như mọi phiền toái được đi ra theo hơi thở. Yên tĩnh không lâu bỗng chợt trước mặt cô xuất hiện một cô gái trẻ trạc 20 tuổi với bộ dạng toàn đen, Yến Nguyệt giật mình- Ôi hết hồn! gì đây? -,-Người con gái nheo mày bĩu môi- Ây ~~ cậu làm gì phản ứng ghê vậyYến Nguyệt nheo mắt lại- Lệ Châu Hà cậu ăn mặt toàn thân đen thế kia thì làm sao mà không phản ứngLệ Châu Hà vô thức lấy cafe của Yến Nguyệt đang uống dở dang thở phào- Gia đình mình tổ chức sự kiện trang sức, mẹ mình đề cử mình làm người mẫu nên tới phải dưỡng đẹp Yến Nguyệt thở dài- Mà nè Yến Nguyệt sự kiện đó tớ có mời gia đình cậu đấyYến Nguyệt nheo mày cảm thấy gánh nặng, cô phải đi dự, cô phải chạm mặt Võ Hạ Như - Cảm ơn cậu tớ nhất định sẽ điLệ Châu Hà nhướn người lại- Này sự kiện này khá lớn nên tớ mời nhiều gia đình gia giáo nên có nhiều anh đẹp trai lắm nhớ phải đẹp đấy nheYến Nguyệt nghe xong cười nhẹ, chợt cô hỏi câu không nên hỏi- Chuyện gì đã xảy ra với Võ Hạ NhưLệ Châu Hà ngậm môi dưới vẻ lúng túng im lặng vài phút- Theo tới biết thì Võ Hạ Như chỉ là đang cạnh tranh với cậu nên cậu ấy đã học hỏi mọi thứ do chị Trịnh Cúc Tử dạyYến Nguyệt vẻ mặt khó chịu- Trịnh Cúc Tử? lại là ả ta?Lệ Châu Hà khá hiểu rõ bầu không khí đang diễn ra- Hay là tớ hủy lời mời với Võ Hạ Như và Trịnh Cúc Tử?Yến Nguyệt nhếch môi- Không đâu mời họ càng tốt mà, tớ muốn thấy rõ họ như thế nào!- Nếu cậu muốn biết rõ hơn thì hãy hỏi chị Hà Lam Thảo có lẽ chị ấy rành hơn tớ đấyYến Nguyệt khẽ suy nghĩ - Cảm ơn cậu nhiều lắmTại nhà Liên Kim TửĐêm nay cô không muốn về nhà nên ở nhà anh Liên Kim Tử, đêm nay anh đi công tác không về, Hà Lam Thảo đêm nay rãnh rơi nên coi tivi- Chị, chị sao mỗi lần em qua là anh Liên Kim Tử đi công tác vậy có khi nào đi với gái nào khôngHà Lam Thảo đơ mặt- Liên Kim Tử không dám đâu emLời nói đầy độc khí của Hà Lam Thảo khiến cho Yến Nguyệt khẽ nuốt nước bọt- Ahaha em chỉ hỏi giỡn thôi hơ hơ -,-Hà Lam Thảo nhìn Yến Nguyệt nhẹ giọng- Yến Nguyệt em có muốn biết về Võ Hạ Như trong những ngày em vắng mặt không?Nghe xong Yến Nguyệt có chút ngập ngừng- Chị nói điHà Lam Thảo nhìn hồi lâu- Con bé sáng đơn giản đi học, tối ra hộp đêm làm việc đến sáng mai, được biết nó hay rượu bia, thuốc lá chuốc vào ngườiYến Nguyệt nheo mày, từ xưa tới nay cô cực kì ghét loại ghét uống bia rượu, tập hút thuốc. Quả nhiên! sự thay đổi 360 độ của Võ Hạ Như khiến cho Yến Nguyệt cực kì kinh tởm---------- Hết chương 15 ----------~~ Tại phòng khách nhà Phong Thiên Kiệt trông khá ngột ngạtPhong Thiên Kiệt nhẹ giọng- Yến Nguyệt có cách nào giúp Võ Hạ Như không?Yến Nguyệt cười khẩy- Tại sao tôi phải giúp cô ta chứ?Đã có chuyện gì xảy ra với Võ Hạ Như, liệu Yến Nguyệt có nể tình bạn bè thân mấy năm cô có giúp Võ Hạ Như vượt qua khó khăn này không?