Ba! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh…
Chương 19: Dự tiệc
Công Cụ Của Tổng TàiTác giả: TheYnxoTruyện Ngôn TìnhBa! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sáng ngày 25 đây có lẽ là ngày quan trọng nhất của gia đình Lệ Châu Hà dỹ nhiên tất cả các danh nhân giàu có hoặc nổi tiếng sẽ có mặt đầy đủ.Tại nhà Phong Thiên KiệtNam Vũ đang say sưa tô màu của bức tranh, Yến Nguyệt lặng lẽ tìm kiếm quần áo từ tủ đồ tầm vài phúc cô khẽ thở dài. Hành động của cô không khỏi làm Nam Vũ thắc mắc- Chị sao vậy?Yến Nguyệt nhìn Nam Vũ hồi lâu, cười mỉm trả lời- Tối nay đi dự tiệc của Lệ Châu Hà chị không biết mặt trang phục gìNam Vũ chợt trợn tròn mắt vẽ nũng nịu hỏi Yến Nguyệt - Em có được đi không vậy chịYến Nguyệt vui vẻ tươi cười- Tất nhiên là được. Nhưng em phải ngoan ngoãn đấyNam Vũ vẻ mặt đầy sự quyết tâm và kiên quyết- Dạ- Nhưng mấy giờ tham gia ạ?Yến Nguyệt chống cằm nhớ lại- 6 giờ tối là bắt đầu Nam Vũ vui vẻ đưa hai tay về phía Yến Nguyệt xin một vậy gì đó- Chị ơi cho em tiền đi:
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng ngày 25 đây có lẽ là ngày quan trọng nhất của gia đình Lệ Châu Hà dỹ nhiên tất cả các danh nhân giàu có hoặc nổi tiếng sẽ có mặt đầy đủ.
Tại nhà Phong Thiên Kiệt
Nam Vũ đang say sưa tô màu của bức tranh, Yến Nguyệt lặng lẽ tìm kiếm quần áo từ tủ đồ tầm vài phúc cô khẽ thở dài. Hành động của cô không khỏi làm Nam Vũ thắc mắc
- Chị sao vậy?
Yến Nguyệt nhìn Nam Vũ hồi lâu, cười mỉm trả lời
- Tối nay đi dự tiệc của Lệ Châu Hà chị không biết mặt trang phục gì
Nam Vũ chợt trợn tròn mắt vẽ nũng nịu hỏi Yến Nguyệt
- Em có được đi không vậy chị
Yến Nguyệt vui vẻ tươi cười
- Tất nhiên là được. Nhưng em phải ngoan ngoãn đấy
Nam Vũ vẻ mặt đầy sự quyết tâm và kiên quyết
- Dạ
- Nhưng mấy giờ tham gia ạ?
Yến Nguyệt chống cằm nhớ lại
- 6 giờ tối là bắt đầu
Nam Vũ vui vẻ đưa hai tay về phía Yến Nguyệt xin một vậy gì đó
- Chị ơi cho em tiền đi:
Công Cụ Của Tổng TàiTác giả: TheYnxoTruyện Ngôn TìnhBa! Mẹ! đó có lẽ là tiếng kêu hạnh phúc nhất của một đứa trẻ 2 tuổi như tôi, họ thương tôi lắm, châu chuốt cho tôi mọi thứ không để tôi thiếu thốn bất kì thứ gì nhưng ngoài việc tên biết tên và sinh nhật họ thì nghề nghiệp tôi không hề biết gì cả, ba mẹ tôi đi sáng đến tối có khi rãnh nguyên ngày để chơi với tôi, có lần tôi hỏi nghề của họ nhưng họ đánh trống lảng sang chuyện khác!. Chợt một hôm tại bãi đất trống - Mày nghĩ mày là ai mà dám quỵt tiền đại ca, mày tưởng mày ngon lắm à. - Mấy anh ơi tha cho tôi đi, con tôi bệnh tôi chạy tiền chữa bệnh cho nó nên không còn tiền để trả cho các anh, tôi van xin các anh cho tôi nợ thêm vài tháng. Tôi thấy cảnh đó rất tội ông ta, bọn mặt áo đen rất cao và bảnh, đang đứng hằm hồ hùng dũng quác mắng ông ta tôi nghĩ bọn áo đen là giang hồ hay cho vay nhận lãi không nghề này thì nghề khác chỉ là nghề không có lương tâm, còn ông ta thì chỉ biết quỳ gối vang xin, chợt bọn họ đánh ông ta, tôi hoảng sợ và tội ông ta, tôi cực ghét những người đánh… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sáng ngày 25 đây có lẽ là ngày quan trọng nhất của gia đình Lệ Châu Hà dỹ nhiên tất cả các danh nhân giàu có hoặc nổi tiếng sẽ có mặt đầy đủ.Tại nhà Phong Thiên KiệtNam Vũ đang say sưa tô màu của bức tranh, Yến Nguyệt lặng lẽ tìm kiếm quần áo từ tủ đồ tầm vài phúc cô khẽ thở dài. Hành động của cô không khỏi làm Nam Vũ thắc mắc- Chị sao vậy?Yến Nguyệt nhìn Nam Vũ hồi lâu, cười mỉm trả lời- Tối nay đi dự tiệc của Lệ Châu Hà chị không biết mặt trang phục gìNam Vũ chợt trợn tròn mắt vẽ nũng nịu hỏi Yến Nguyệt - Em có được đi không vậy chịYến Nguyệt vui vẻ tươi cười- Tất nhiên là được. Nhưng em phải ngoan ngoãn đấyNam Vũ vẻ mặt đầy sự quyết tâm và kiên quyết- Dạ- Nhưng mấy giờ tham gia ạ?Yến Nguyệt chống cằm nhớ lại- 6 giờ tối là bắt đầu Nam Vũ vui vẻ đưa hai tay về phía Yến Nguyệt xin một vậy gì đó- Chị ơi cho em tiền đi: