Edit: Lăng Mộ Tuyết Khi Đinh Lạc Lạc nói muốn đổi nhà, Nguyên Vi vọt lên nói: “Tớ và cậu đổi đi.” Đinh Lạc Lạc sinh nghi. Gần đây quan hệ giữa cô và Nguyên Vi không tốt, nếu không có Giang Tiêu, cô cũng không cùng ăn cơm với tiểu nhân này? Tay Nguyên Vi còn chưa hạ xuống: “Đinh Lạc Đà, tớ và cậu đổi phòng đi.” Đinh Lạc Lạc bất mãn lẩm bẩm: “Không cho phép gọi tớ là Lạc Đà nữa.” Giang Tiêu nói với Đinh Lạc Lạc: “Lạc Lạc, nhà Nguyên Vi cũng tốt. Đường đi lại cũng tốt, các thiết bị lắp đặt cũng được.” Nói xong, lại nói với Nguyên Vi: “Nhà Lạc Lạc cũng được, yên tĩnh lại sạch sẽ.” Đinh Lạc Lạc nghe Giang Tiêu nói xong,c oán giận mở miệng: “Cách vách có hàng xóm mới, suốt ngày cầm với cả cổ, làm gì còn yên tĩnh nữa chứ?” Nguyên Vi lại nhấc tay: “Vì vậy cậu mới muốn đổi phòng sao? Vậy tớ với cậu đổi đi, cậu không hiểu âm nhạc mới cảm thấy ầm ĩ, tớ thì biết, tớ không sợ.” Đinh Lạc Lạc liếc Nguyên Vi một cái: Cậu biết âm nhạc? Mỗi bài quốc ca còn không thuộc, cũng kêu biết âm nhạc? Giang Tiêu…
Chương 36: Can qua cùng ngọc bạch biến hóa
Nghiêng Người Gặp Định MệnhTác giả: Đường Hân ĐiềmTruyện Ngôn TìnhEdit: Lăng Mộ Tuyết Khi Đinh Lạc Lạc nói muốn đổi nhà, Nguyên Vi vọt lên nói: “Tớ và cậu đổi đi.” Đinh Lạc Lạc sinh nghi. Gần đây quan hệ giữa cô và Nguyên Vi không tốt, nếu không có Giang Tiêu, cô cũng không cùng ăn cơm với tiểu nhân này? Tay Nguyên Vi còn chưa hạ xuống: “Đinh Lạc Đà, tớ và cậu đổi phòng đi.” Đinh Lạc Lạc bất mãn lẩm bẩm: “Không cho phép gọi tớ là Lạc Đà nữa.” Giang Tiêu nói với Đinh Lạc Lạc: “Lạc Lạc, nhà Nguyên Vi cũng tốt. Đường đi lại cũng tốt, các thiết bị lắp đặt cũng được.” Nói xong, lại nói với Nguyên Vi: “Nhà Lạc Lạc cũng được, yên tĩnh lại sạch sẽ.” Đinh Lạc Lạc nghe Giang Tiêu nói xong,c oán giận mở miệng: “Cách vách có hàng xóm mới, suốt ngày cầm với cả cổ, làm gì còn yên tĩnh nữa chứ?” Nguyên Vi lại nhấc tay: “Vì vậy cậu mới muốn đổi phòng sao? Vậy tớ với cậu đổi đi, cậu không hiểu âm nhạc mới cảm thấy ầm ĩ, tớ thì biết, tớ không sợ.” Đinh Lạc Lạc liếc Nguyên Vi một cái: Cậu biết âm nhạc? Mỗi bài quốc ca còn không thuộc, cũng kêu biết âm nhạc? Giang Tiêu… Edit: Thanh HưngNguyên Vi nằm ở trên chiếu trúc của Trịnh Âu Dương lật xem nhạc phổ của anh, còn giả khuông giả thức hừ ra tiếng. Trịnh Âu Dương ôm cây đàn ghi-ta cắm dây điện, hỏi Nguyên Vi: "Cô hừ cái gì?" Nguyên Vi nói năng hùng hồn: "Bản nhạc của anh." Trịnh Âu Dương vừa nghe như ngũ lôi oanh đỉnh. Trong thế giới âm nhạc của người phụ nữ này đại khái chỉ tồn tại 2-3 thanh âm mà thôi.Nguyên Vi và Trịnh Âu Dương chỉ bằng một câu Trịnh Âu Dương khen ngợi Nguyên Vi "Dáng dấp tốt như vậy" lập tức đã biến chiến tranh thành tơ lụa rồi. Bọn họ gặp lại nhau sau mấy ngày đói bụng nên đương nhiên dienlyd
Edit: Thanh Hưng
Nguyên Vi nằm ở trên chiếu trúc của Trịnh Âu Dương lật xem nhạc phổ của anh, còn giả khuông giả thức hừ ra tiếng. Trịnh Âu Dương ôm cây đàn ghi-ta cắm dây điện, hỏi Nguyên Vi: "Cô hừ cái gì?" Nguyên Vi nói năng hùng hồn: "Bản nhạc của anh." Trịnh Âu Dương vừa nghe như ngũ lôi oanh đỉnh. Trong thế giới âm nhạc của người phụ nữ này đại khái chỉ tồn tại 2-3 thanh âm mà thôi.
Nguyên Vi và Trịnh Âu Dương chỉ bằng một câu Trịnh Âu Dương khen ngợi Nguyên Vi "Dáng dấp tốt như vậy" lập tức đã biến chiến tranh thành tơ lụa rồi. Bọn họ gặp lại nhau sau mấy ngày đói bụng nên đương nhiên dienlyd
Nghiêng Người Gặp Định MệnhTác giả: Đường Hân ĐiềmTruyện Ngôn TìnhEdit: Lăng Mộ Tuyết Khi Đinh Lạc Lạc nói muốn đổi nhà, Nguyên Vi vọt lên nói: “Tớ và cậu đổi đi.” Đinh Lạc Lạc sinh nghi. Gần đây quan hệ giữa cô và Nguyên Vi không tốt, nếu không có Giang Tiêu, cô cũng không cùng ăn cơm với tiểu nhân này? Tay Nguyên Vi còn chưa hạ xuống: “Đinh Lạc Đà, tớ và cậu đổi phòng đi.” Đinh Lạc Lạc bất mãn lẩm bẩm: “Không cho phép gọi tớ là Lạc Đà nữa.” Giang Tiêu nói với Đinh Lạc Lạc: “Lạc Lạc, nhà Nguyên Vi cũng tốt. Đường đi lại cũng tốt, các thiết bị lắp đặt cũng được.” Nói xong, lại nói với Nguyên Vi: “Nhà Lạc Lạc cũng được, yên tĩnh lại sạch sẽ.” Đinh Lạc Lạc nghe Giang Tiêu nói xong,c oán giận mở miệng: “Cách vách có hàng xóm mới, suốt ngày cầm với cả cổ, làm gì còn yên tĩnh nữa chứ?” Nguyên Vi lại nhấc tay: “Vì vậy cậu mới muốn đổi phòng sao? Vậy tớ với cậu đổi đi, cậu không hiểu âm nhạc mới cảm thấy ầm ĩ, tớ thì biết, tớ không sợ.” Đinh Lạc Lạc liếc Nguyên Vi một cái: Cậu biết âm nhạc? Mỗi bài quốc ca còn không thuộc, cũng kêu biết âm nhạc? Giang Tiêu… Edit: Thanh HưngNguyên Vi nằm ở trên chiếu trúc của Trịnh Âu Dương lật xem nhạc phổ của anh, còn giả khuông giả thức hừ ra tiếng. Trịnh Âu Dương ôm cây đàn ghi-ta cắm dây điện, hỏi Nguyên Vi: "Cô hừ cái gì?" Nguyên Vi nói năng hùng hồn: "Bản nhạc của anh." Trịnh Âu Dương vừa nghe như ngũ lôi oanh đỉnh. Trong thế giới âm nhạc của người phụ nữ này đại khái chỉ tồn tại 2-3 thanh âm mà thôi.Nguyên Vi và Trịnh Âu Dương chỉ bằng một câu Trịnh Âu Dương khen ngợi Nguyên Vi "Dáng dấp tốt như vậy" lập tức đã biến chiến tranh thành tơ lụa rồi. Bọn họ gặp lại nhau sau mấy ngày đói bụng nên đương nhiên dienlyd