Nước từ bốn phía trào tới,dọc theo miệng mũi đi vào phổi,tôi giãy dụa người,tầm nhìn mơ hồ nhìn thấy thấp thoáng một thân ảnh trên bờ sông. Bóng dáng người thon dài đang run rẩy,không biết là sóng gợn trên mặt nước,hay là tôi đơn giản bị ảo giác,tôi phân không rõ,nhìn cũng không. Thân thể giữa nước nhẹ nhàng từ từ trầm xuống,tôi nhìn thấy bóng dáng người bên bờ chạy như điên,dần dần biến mất khỏi mắt tôi. Tôi cảm giác nước sông dũng mãnh tràn vào con mắt,tôi cái gì cũng thấy không rõ,bao quanh tôi đến tột cùng là nước sông hay là nước mắt. Bi thương như dao nhọn không cách nào ức chế đâm vào ngực. Tại sao vậy chứ? Lẽ nào sự tồn tại của tôi là đau thương lớn nhất,không chỉ là tôi,mà cũng là thống khổ của người khác sao? Nước sông lôi cơ thể tôi chậm rãi trôi vào vực thẳm,nhìn thân ảnh mơ hồ chạy như điên,tôi tuyệt vọng từ bỏ giãy dụa. Tôi cảm giác mình rơi vào nước bùn đáy sông,cây lớn cùng bèo rong nhẹ nhàng m*n tr*n gò má trên mặt,rồi mặt nước từ từ trở nên tối tăm như một tầng sương…
Chương 13
Yêu Điên CuồngTác giả: Úc Tạp ĐứcTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcNước từ bốn phía trào tới,dọc theo miệng mũi đi vào phổi,tôi giãy dụa người,tầm nhìn mơ hồ nhìn thấy thấp thoáng một thân ảnh trên bờ sông. Bóng dáng người thon dài đang run rẩy,không biết là sóng gợn trên mặt nước,hay là tôi đơn giản bị ảo giác,tôi phân không rõ,nhìn cũng không. Thân thể giữa nước nhẹ nhàng từ từ trầm xuống,tôi nhìn thấy bóng dáng người bên bờ chạy như điên,dần dần biến mất khỏi mắt tôi. Tôi cảm giác nước sông dũng mãnh tràn vào con mắt,tôi cái gì cũng thấy không rõ,bao quanh tôi đến tột cùng là nước sông hay là nước mắt. Bi thương như dao nhọn không cách nào ức chế đâm vào ngực. Tại sao vậy chứ? Lẽ nào sự tồn tại của tôi là đau thương lớn nhất,không chỉ là tôi,mà cũng là thống khổ của người khác sao? Nước sông lôi cơ thể tôi chậm rãi trôi vào vực thẳm,nhìn thân ảnh mơ hồ chạy như điên,tôi tuyệt vọng từ bỏ giãy dụa. Tôi cảm giác mình rơi vào nước bùn đáy sông,cây lớn cùng bèo rong nhẹ nhàng m*n tr*n gò má trên mặt,rồi mặt nước từ từ trở nên tối tăm như một tầng sương… “Đến lượt anh.”Thanh âm Mưa bao hàm d*c v*ng vang lên.Tôi cảm giác q**n l*t từ trên đùi tôi từ từ trượt xuống,tôi giơ chân lên,anh kéo q**n l*t tôi,vứt xuống dưới giường.Tôi biết phải phát sinh chuyện gì,ngượng ngùng nhắm mắt lại.Tay anh êm ái đặt tôi trên đầu gối,gập hai chân tôi lại,sau đó tách hai bên ra.Tôi cảm giác được hơi nóng trên mặt,dọc theo lỗ tay truyền tới toàn thân,có lẽ là khẩn trương,có lẽ là chờ mong,tôi toàn thân không cầm được run rẩy.Hai đầu gối tôi như nhũn ra,dư âm phóng thích vừa nãy còn đang chấn động,mặc dù là cảm thấy tư thế xấu hổ như vậy,như vậy tr*n tr**ng hiện ra trước mặt Mưa,tôi vẫn như cũ đối với chuyện phát sinh tiếp theo tràn đầy kích động yêu thích.Ở thời khắc như vậy,tôi không nghĩ đã từng hỏi qua ai vấn đề này,bởi vì có thể đem mình dâng hiến cho Mưa,là hạnh phúc lớn nhất của tôi,tôi nên đương nhiên được anh ôm.“A…”Tôi khẽ kêu một tiếng,bởi vì ngón tay Mưa khẽ chạm được nụ hoa mềm mại,tôi theo bản năng co rúm lại một chút.Mưa nhẹ nhàng nở nụ cười,đó là tiếng cười bao hàm cả d*c v*ng,”Mưa nhỏ,em thật mẫn cảm.”Tôi nhắm chặt hai mắt,căn bản mắc cỡ không dám lên tiếng.Ngón tay trơn mềm nhẹ nhàng tinh tế x** n*n ở lối vào,muốn tôi giảm bớt căng thẳng.Mưa là thương tiếc tôi,động tác anh ôn nhu biểu hiện ra anh muốn quý trọng tôi,không muốn làm đau tôi.Động tác anh thong thả,hơn nữa tràn đầy tính nhẫn nại.Tôi mở mắt ra nhìn,liền thấy anh bởi vì cố nén d*c v*ng mà mặt vương đầy mồ hôi.Tôi không đành lòng khẽ vuốt mặt anh,”Mưa,đến đây đi,em có thể được.”“Sẽ làm đau em.”“Em không sợ đau…A…”Ngón tay Mưa đột nhiên tiến nhập bên trong cơ thể tôi,không có qua bôi trơn bên trong bởi vì đột nhiên bị k*ch th*ch mà cảm thấy bén nhọn đau đớn.“Đau không?”“Không đau.”Tôi cắn răng,nỗ lực mở chân,hóa giải đau đau đớn.Ngón tay của anh ở trong cơ thể tôi ra vào,tôi cố nén đau đớn,như là tự ngược vậy phối hợp với ngón tay anh.Dị vật phía sau cảm thấy rõ ràng như vậy,tuy rằng đau đớn,nhưng đó là ngón tay của Mưa,đó là Mưa chiếm giữ trừu động,cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn của tôi lập tức thay thế đau đớn.Tôi đau không sao cả,chỉ cần Mưa thấy vui sướng thì tốt rồi.
“Đến lượt anh.”
Thanh âm Mưa bao hàm d*c v*ng vang lên.Tôi cảm giác q**n l*t từ trên đùi tôi từ từ trượt xuống,tôi giơ chân lên,anh kéo q**n l*t tôi,vứt xuống dưới giường.
Tôi biết phải phát sinh chuyện gì,ngượng ngùng nhắm mắt lại.
Tay anh êm ái đặt tôi trên đầu gối,gập hai chân tôi lại,sau đó tách hai bên ra.
Tôi cảm giác được hơi nóng trên mặt,dọc theo lỗ tay truyền tới toàn thân,có lẽ là khẩn trương,có lẽ là chờ mong,tôi toàn thân không cầm được run rẩy.
Hai đầu gối tôi như nhũn ra,dư âm phóng thích vừa nãy còn đang chấn động,mặc dù là cảm thấy tư thế xấu hổ như vậy,như vậy tr*n tr**ng hiện ra trước mặt Mưa,tôi vẫn như cũ đối với chuyện phát sinh tiếp theo tràn đầy kích động yêu thích.
Ở thời khắc như vậy,tôi không nghĩ đã từng hỏi qua ai vấn đề này,bởi vì có thể đem mình dâng hiến cho Mưa,là hạnh phúc lớn nhất của tôi,tôi nên đương nhiên được anh ôm.
“A…”
Tôi khẽ kêu một tiếng,bởi vì ngón tay Mưa khẽ chạm được nụ hoa mềm mại,tôi theo bản năng co rúm lại một chút.
Mưa nhẹ nhàng nở nụ cười,đó là tiếng cười bao hàm cả d*c v*ng,”Mưa nhỏ,em thật mẫn cảm.”
Tôi nhắm chặt hai mắt,căn bản mắc cỡ không dám lên tiếng.
Ngón tay trơn mềm nhẹ nhàng tinh tế x** n*n ở lối vào,muốn tôi giảm bớt căng thẳng.
Mưa là thương tiếc tôi,động tác anh ôn nhu biểu hiện ra anh muốn quý trọng tôi,không muốn làm đau tôi.
Động tác anh thong thả,hơn nữa tràn đầy tính nhẫn nại.
Tôi mở mắt ra nhìn,liền thấy anh bởi vì cố nén d*c v*ng mà mặt vương đầy mồ hôi.
Tôi không đành lòng khẽ vuốt mặt anh,”Mưa,đến đây đi,em có thể được.”
“Sẽ làm đau em.”
“Em không sợ đau…A…”
Ngón tay Mưa đột nhiên tiến nhập bên trong cơ thể tôi,không có qua bôi trơn bên trong bởi vì đột nhiên bị k*ch th*ch mà cảm thấy bén nhọn đau đớn.
“Đau không?”
“Không đau.”
Tôi cắn răng,nỗ lực mở chân,hóa giải đau đau đớn.
Ngón tay của anh ở trong cơ thể tôi ra vào,tôi cố nén đau đớn,như là tự ngược vậy phối hợp với ngón tay anh.Dị vật phía sau cảm thấy rõ ràng như vậy,tuy rằng đau đớn,nhưng đó là ngón tay của Mưa,đó là Mưa chiếm giữ trừu động,cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn của tôi lập tức thay thế đau đớn.
Tôi đau không sao cả,chỉ cần Mưa thấy vui sướng thì tốt rồi.
Yêu Điên CuồngTác giả: Úc Tạp ĐứcTruyện Đam Mỹ, Truyện NgượcNước từ bốn phía trào tới,dọc theo miệng mũi đi vào phổi,tôi giãy dụa người,tầm nhìn mơ hồ nhìn thấy thấp thoáng một thân ảnh trên bờ sông. Bóng dáng người thon dài đang run rẩy,không biết là sóng gợn trên mặt nước,hay là tôi đơn giản bị ảo giác,tôi phân không rõ,nhìn cũng không. Thân thể giữa nước nhẹ nhàng từ từ trầm xuống,tôi nhìn thấy bóng dáng người bên bờ chạy như điên,dần dần biến mất khỏi mắt tôi. Tôi cảm giác nước sông dũng mãnh tràn vào con mắt,tôi cái gì cũng thấy không rõ,bao quanh tôi đến tột cùng là nước sông hay là nước mắt. Bi thương như dao nhọn không cách nào ức chế đâm vào ngực. Tại sao vậy chứ? Lẽ nào sự tồn tại của tôi là đau thương lớn nhất,không chỉ là tôi,mà cũng là thống khổ của người khác sao? Nước sông lôi cơ thể tôi chậm rãi trôi vào vực thẳm,nhìn thân ảnh mơ hồ chạy như điên,tôi tuyệt vọng từ bỏ giãy dụa. Tôi cảm giác mình rơi vào nước bùn đáy sông,cây lớn cùng bèo rong nhẹ nhàng m*n tr*n gò má trên mặt,rồi mặt nước từ từ trở nên tối tăm như một tầng sương… “Đến lượt anh.”Thanh âm Mưa bao hàm d*c v*ng vang lên.Tôi cảm giác q**n l*t từ trên đùi tôi từ từ trượt xuống,tôi giơ chân lên,anh kéo q**n l*t tôi,vứt xuống dưới giường.Tôi biết phải phát sinh chuyện gì,ngượng ngùng nhắm mắt lại.Tay anh êm ái đặt tôi trên đầu gối,gập hai chân tôi lại,sau đó tách hai bên ra.Tôi cảm giác được hơi nóng trên mặt,dọc theo lỗ tay truyền tới toàn thân,có lẽ là khẩn trương,có lẽ là chờ mong,tôi toàn thân không cầm được run rẩy.Hai đầu gối tôi như nhũn ra,dư âm phóng thích vừa nãy còn đang chấn động,mặc dù là cảm thấy tư thế xấu hổ như vậy,như vậy tr*n tr**ng hiện ra trước mặt Mưa,tôi vẫn như cũ đối với chuyện phát sinh tiếp theo tràn đầy kích động yêu thích.Ở thời khắc như vậy,tôi không nghĩ đã từng hỏi qua ai vấn đề này,bởi vì có thể đem mình dâng hiến cho Mưa,là hạnh phúc lớn nhất của tôi,tôi nên đương nhiên được anh ôm.“A…”Tôi khẽ kêu một tiếng,bởi vì ngón tay Mưa khẽ chạm được nụ hoa mềm mại,tôi theo bản năng co rúm lại một chút.Mưa nhẹ nhàng nở nụ cười,đó là tiếng cười bao hàm cả d*c v*ng,”Mưa nhỏ,em thật mẫn cảm.”Tôi nhắm chặt hai mắt,căn bản mắc cỡ không dám lên tiếng.Ngón tay trơn mềm nhẹ nhàng tinh tế x** n*n ở lối vào,muốn tôi giảm bớt căng thẳng.Mưa là thương tiếc tôi,động tác anh ôn nhu biểu hiện ra anh muốn quý trọng tôi,không muốn làm đau tôi.Động tác anh thong thả,hơn nữa tràn đầy tính nhẫn nại.Tôi mở mắt ra nhìn,liền thấy anh bởi vì cố nén d*c v*ng mà mặt vương đầy mồ hôi.Tôi không đành lòng khẽ vuốt mặt anh,”Mưa,đến đây đi,em có thể được.”“Sẽ làm đau em.”“Em không sợ đau…A…”Ngón tay Mưa đột nhiên tiến nhập bên trong cơ thể tôi,không có qua bôi trơn bên trong bởi vì đột nhiên bị k*ch th*ch mà cảm thấy bén nhọn đau đớn.“Đau không?”“Không đau.”Tôi cắn răng,nỗ lực mở chân,hóa giải đau đau đớn.Ngón tay của anh ở trong cơ thể tôi ra vào,tôi cố nén đau đớn,như là tự ngược vậy phối hợp với ngón tay anh.Dị vật phía sau cảm thấy rõ ràng như vậy,tuy rằng đau đớn,nhưng đó là ngón tay của Mưa,đó là Mưa chiếm giữ trừu động,cảm giác hạnh phúc và thỏa mãn của tôi lập tức thay thế đau đớn.Tôi đau không sao cả,chỉ cần Mưa thấy vui sướng thì tốt rồi.