Ngày cô hạ sinh, trời đổ mưa xối xả, mẹ bị vỡ túi nước ối quá lâu không kịp cấp cứu bà dùng cả tính mạng mình để đổi cho cô được mở mắt ngắm nhìn ánh mặt trời. Ngày sinh thần của cô là ngày giỗ của mẹ, đằng nội chỉ cần con trai không cần con gái, ông bà ngoại chỉ có mình mẹ, đằng nội không cần cháu gái hai ông bà bồng cô chăm chút cho cô lớn từng ngày. Cô lên càng ngày càng giống mẹ, hai ông bà như được nhìn thấy con gái lớn lên một lần nữa cũng được an ủi phần nào nỗi đau mất con gái. Năm tuổi, có một lần Triệu Du từng hỏi ông bà về ba và mẹ nhưng đáp lại cô là ánh mắt đau buồn ẩn chứa đầy sự thương yêu cô vô hạn.Trưởng thành hơn những đứa trẻ bình thường, cô giữ vấn đề này lại trong lòng lặng lẽ đi tìm sự thật. Cho đến một ngày kia mọi bí mật được phơi bày dưới ánh sáng. Mẹ lấy ba về nhà ba làm dâu nhưng luôn bị mẹ chồng không ưa làm khó, ba bất lực giữa làm con và làm chồng luôn tìm công việc bỏ mặc vợ khi cái thai trong bụng lớn dần. Mẹ chồng luôn lấy cái thai là con gái để chỉ…

Truyện chữ