Tiêu gia thôn nằm trên một ngọn đồi dốc vàng, bên ngoài được bao quanh bởi một mảnh rừng rậm rạp cây cối, giống như một con kênh đào bảo vệ thành, ngăn cách ngọn đồi với thế giới bên ngoài qua đường chân trời đỏ rực. Hoàng hôn ngày đó, ráng chiều buông xuống, chiếu rọi lên cánh rừng rậm rạp tạo nên một khung cảnh mê hoặc lòng người. Mỗi ngày vào lúc khung cảnh trên đồi dốc vàng đẹp nhất, Tiêu Dao đều theo lão nô bộc trong phủ Tiêu gia ra giếng gánh nước. Miệng giếng cũ nằm trên một gò đất lớn, cũng chính là nơi cao nhất trong Tiêu gia thôn nên tầm nhìn không hề bị ngăn cản. Ngày ngày khung cảnh xinh đẹp mê hoặc lòng người bên ngoài ngọn đồi đều khắc sâu trong mắt cô bé Tiêu Dao mười tuổi. Những lúc đó, nàng sẽ mở miệng theo thói quen, hỏi A ma* bên cạnh. * A ma: cách gọi các bà lão “A ma, A ma, bên kia đường màu đỏ có cái gì?” A Ma đứng bên cạnh tóc đã trắng xóa, vẻ mặt đầy nếp nhăn, thắt lưng cũng không còn thẳng. Bà không đứng dậy, cũng không nhìn về phía Tiêu Dao, chỉ tiếp tục dùng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...