*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tô Nhiên thích trêu đùa Trầm Thần, đó là chuyện mà mọi người để biết. Bình thường lúc đàn ông và phụ nữ ở cùng nhau, đàn ông phải cầm thú chút, nhưng mà lúc Tô Nhiên và Trầm Thần ở cùng nhau, Tô Nhiên cầm thú  chỉ  chút. Trầm Thần thường hay : “ đời làm sao lại có loại phụ nữ như ?” Tô Nhiên hắc hắc cười : “Quen biết tôi là phúc khí lớn nhất đời này của !  có tôi, cuộc sống đại học của  có biết bao buồn tẻ chán nản a.” Trầm Thần trợn mặt liếc   cái,   được câu nào, nhưng sau đó tháo kính xuống, day day trán, thở dài : “Ừm, lời   là .” Tô Nhiên càng đắc ý, “Vốn chính là như thế, tôi chính là mặt trời mang đến ánh sáng cho cuộc đời , phá vỡ cuộc sống bình lặng như mặt nước của , chiếu sáng cả con người !” Chiếu hay  chiếu lên người    biết, song Tô Nhiên đúng là   phá vỡ trạng thái luôn theo khuôn phép trong cuộc sống của, dù sao cũng  làm cho  cảm thấy   này cứ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...