Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 115: Ngay cả đầu cũng có thể mở ra. . . . . .

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Trên khuôn mặt to béo của Quỷ y Nam Vực hiện ra một tia đắc ý: "Đây chính là tâm huyết kết tinh sáu mươi năm của lão phu, có hiệu quả nối xương, dù ngươi có bị thương nặng hơn nữa, xoa một chút như vậy, trong vòng mười ngày, cam đoan ngươi sẽ khôi phục lại như khi chưa từng bị đả thương...""Wow, thần kỳ như thế a?" Long Phù Nguyệt trợn tròn hai mắt, chỉ còn kém hai mắt phát ra những ánh sao: "Tiền bối, đem thuốc này đưa cho ta một chút đi, như vậy từ nay về sau nếu chân ta có bị thương, cánh tay bị gãy thì sẽ không sợ."Quỷ y Phương Nam dùng ngón tay gõ nàng một cái: "Tiểu nha đầu lòng tham không đáy! Thuốc mỡ của ta luyện chế mất rất nhiều lao lực, vào thời điểm vài chục năm trước bất quá cũng chỉ luyện chế được 3 bình, tặng đồ đệ của ta mỗi người một lọ, còn một lọ Đại gia để cho chính mình dùng. Kai tên hỗn đãn kia hay bị thương, không chừng thuốc mỡ kia đã sớm dùng hết rồi. Cho nên hắn mới suy nghĩ đem biện pháp lừa gạt Đại gia. Ai, Đại gia thu đồ đệ không ngoan mà!Quỷ y Nam Vực lắc đầu lại thở dài, bày ra một bộ dạng rất đáng thương.Long Phù Nguyệt xì một tiếng nở nụ cười, chỉ cảm thấy tiểu lão đầu này tính tình thẳng thắn buồn cười, thật là đáng yêu.Phượng Thiên Vũ ngồi ở một bên, điềm nhiên uống nước trà do Điềm Nhi pha chế, làm như mình không nghe thấy.Nam Vực quỷ y thoa xong thuốc mỡ, lại giúp nàng băng lại cẩn thận, bận rộn một trận, rốt cục xong, ông vỗ vỗ tay: "Được rồi, nha đầu, mười ngày sau cam đoan ngươi lại vui vẻ."Long Phù Nguyệt bật ngón tay cái: "Tiền bối, y thuật của người thật sự là cao minh, so với đại phu ở niên đại của chúng tôi, so với khoa chỉnh hình còn tốt hơn.""Niên đại các ngươi?" Nam Vực quỷ y mở to hai mắt: "Có ý gì?"Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ, tên kia đầu không ngẩng lên mắt không nhìn, hoàn toàn không có ý muốn trả lời.Long Phù Nguyệt cũng không quản hắn có tin hay không, liền đem chuyện thay hồn đổi xác của mình đã trải qua nói ra.Trên khuôn mặt to béo của Nam Vực Quỷ y tràn đầy vẻ ngạc nhiên, quả nhiên là không phải không tin: "Xuyên không? Này thật vô cùng ngạc nhiên. Ngươi nói ngươi tới từ tương lai, không biết y thuật ở tương lai của ngươi có thể cao minh tới trình độ nào?"Long Phù Nguyệt cười hì hì nói: "Bọn họ nối xương là chuyện đương nhiên không bằng lão tiền bối rồi. Nhưng ở niên đại của chúng tôi, trái tim, các cơ quan trong người đều có thể mổ ra chữa trị, ở trên đầu cũng có thể mở ra....Bệnh đậu mùa, dịch chuột, đều đã được khống chế, một số bệnh thông thường cũng đều có vắc-xin phòng bệnh..."

Trên khuôn mặt to béo của Quỷ y Nam Vực hiện ra một tia đắc ý: "Đây chính là tâm huyết kết tinh sáu mươi năm của lão phu, có hiệu quả nối xương, dù ngươi có bị thương nặng hơn nữa, xoa một chút như vậy, trong vòng mười ngày, cam đoan ngươi sẽ khôi phục lại như khi chưa từng bị đả thương..."

"Wow, thần kỳ như thế a?" Long Phù Nguyệt trợn tròn hai mắt, chỉ còn kém hai mắt phát ra những ánh sao: "Tiền bối, đem thuốc này đưa cho ta một chút đi, như vậy từ nay về sau nếu chân ta có bị thương, cánh tay bị gãy thì sẽ không sợ."

Quỷ y Phương Nam dùng ngón tay gõ nàng một cái: "Tiểu nha đầu lòng tham không đáy! Thuốc mỡ của ta luyện chế mất rất nhiều lao lực, vào thời điểm vài chục năm trước bất quá cũng chỉ luyện chế được 3 bình, tặng đồ đệ của ta mỗi người một lọ, còn một lọ Đại gia để cho chính mình dùng. Kai tên hỗn đãn kia hay bị thương, không chừng thuốc mỡ kia đã sớm dùng hết rồi. Cho nên hắn mới suy nghĩ đem biện pháp lừa gạt Đại gia. Ai, Đại gia thu đồ đệ không ngoan mà!

Quỷ y Nam Vực lắc đầu lại thở dài, bày ra một bộ dạng rất đáng thương.

Long Phù Nguyệt xì một tiếng nở nụ cười, chỉ cảm thấy tiểu lão đầu này tính tình thẳng thắn buồn cười, thật là đáng yêu.

Phượng Thiên Vũ ngồi ở một bên, điềm nhiên uống nước trà do Điềm Nhi pha chế, làm như mình không nghe thấy.

Nam Vực quỷ y thoa xong thuốc mỡ, lại giúp nàng băng lại cẩn thận, bận rộn một trận, rốt cục xong, ông vỗ vỗ tay: "Được rồi, nha đầu, mười ngày sau cam đoan ngươi lại vui vẻ."

Long Phù Nguyệt bật ngón tay cái: "Tiền bối, y thuật của người thật sự là cao minh, so với đại phu ở niên đại của chúng tôi, so với khoa chỉnh hình còn tốt hơn."

"Niên đại các ngươi?" Nam Vực quỷ y mở to hai mắt: "Có ý gì?"

Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ, tên kia đầu không ngẩng lên mắt không nhìn, hoàn toàn không có ý muốn trả lời.

Long Phù Nguyệt cũng không quản hắn có tin hay không, liền đem chuyện thay hồn đổi xác của mình đã trải qua nói ra.

Trên khuôn mặt to béo của Nam Vực Quỷ y tràn đầy vẻ ngạc nhiên, quả nhiên là không phải không tin: "Xuyên không? Này thật vô cùng ngạc nhiên. Ngươi nói ngươi tới từ tương lai, không biết y thuật ở tương lai của ngươi có thể cao minh tới trình độ nào?"

Long Phù Nguyệt cười hì hì nói: "Bọn họ nối xương là chuyện đương nhiên không bằng lão tiền bối rồi. Nhưng ở niên đại của chúng tôi, trái tim, các cơ quan trong người đều có thể mổ ra chữa trị, ở trên đầu cũng có thể mở ra....Bệnh đậu mùa, dịch chuột, đều đã được khống chế, một số bệnh thông thường cũng đều có vắc-xin phòng bệnh..."

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Trên khuôn mặt to béo của Quỷ y Nam Vực hiện ra một tia đắc ý: "Đây chính là tâm huyết kết tinh sáu mươi năm của lão phu, có hiệu quả nối xương, dù ngươi có bị thương nặng hơn nữa, xoa một chút như vậy, trong vòng mười ngày, cam đoan ngươi sẽ khôi phục lại như khi chưa từng bị đả thương...""Wow, thần kỳ như thế a?" Long Phù Nguyệt trợn tròn hai mắt, chỉ còn kém hai mắt phát ra những ánh sao: "Tiền bối, đem thuốc này đưa cho ta một chút đi, như vậy từ nay về sau nếu chân ta có bị thương, cánh tay bị gãy thì sẽ không sợ."Quỷ y Phương Nam dùng ngón tay gõ nàng một cái: "Tiểu nha đầu lòng tham không đáy! Thuốc mỡ của ta luyện chế mất rất nhiều lao lực, vào thời điểm vài chục năm trước bất quá cũng chỉ luyện chế được 3 bình, tặng đồ đệ của ta mỗi người một lọ, còn một lọ Đại gia để cho chính mình dùng. Kai tên hỗn đãn kia hay bị thương, không chừng thuốc mỡ kia đã sớm dùng hết rồi. Cho nên hắn mới suy nghĩ đem biện pháp lừa gạt Đại gia. Ai, Đại gia thu đồ đệ không ngoan mà!Quỷ y Nam Vực lắc đầu lại thở dài, bày ra một bộ dạng rất đáng thương.Long Phù Nguyệt xì một tiếng nở nụ cười, chỉ cảm thấy tiểu lão đầu này tính tình thẳng thắn buồn cười, thật là đáng yêu.Phượng Thiên Vũ ngồi ở một bên, điềm nhiên uống nước trà do Điềm Nhi pha chế, làm như mình không nghe thấy.Nam Vực quỷ y thoa xong thuốc mỡ, lại giúp nàng băng lại cẩn thận, bận rộn một trận, rốt cục xong, ông vỗ vỗ tay: "Được rồi, nha đầu, mười ngày sau cam đoan ngươi lại vui vẻ."Long Phù Nguyệt bật ngón tay cái: "Tiền bối, y thuật của người thật sự là cao minh, so với đại phu ở niên đại của chúng tôi, so với khoa chỉnh hình còn tốt hơn.""Niên đại các ngươi?" Nam Vực quỷ y mở to hai mắt: "Có ý gì?"Long Phù Nguyệt liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ, tên kia đầu không ngẩng lên mắt không nhìn, hoàn toàn không có ý muốn trả lời.Long Phù Nguyệt cũng không quản hắn có tin hay không, liền đem chuyện thay hồn đổi xác của mình đã trải qua nói ra.Trên khuôn mặt to béo của Nam Vực Quỷ y tràn đầy vẻ ngạc nhiên, quả nhiên là không phải không tin: "Xuyên không? Này thật vô cùng ngạc nhiên. Ngươi nói ngươi tới từ tương lai, không biết y thuật ở tương lai của ngươi có thể cao minh tới trình độ nào?"Long Phù Nguyệt cười hì hì nói: "Bọn họ nối xương là chuyện đương nhiên không bằng lão tiền bối rồi. Nhưng ở niên đại của chúng tôi, trái tim, các cơ quan trong người đều có thể mổ ra chữa trị, ở trên đầu cũng có thể mở ra....Bệnh đậu mùa, dịch chuột, đều đã được khống chế, một số bệnh thông thường cũng đều có vắc-xin phòng bệnh..."

Chương 115: Ngay cả đầu cũng có thể mở ra. . . . . .