Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 540: Thánh nữ chuyển thế đầu thai ?

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Nàng thở ra một hơi dài, thế này mới chú ý tới mình còn ở trong lòng Phượng Thiên Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên, vội vã vùng dậy, ngượng ngùng cười nói: "Không...... Ta không sao. Ta, ta giống như lại nằm thấy một giấc mộng kỳ quái, trong mộng thật nhiều người mặt người đuôi rắn, ha ha, thật ngại quá, các ngươi đánh nhau, ta lại ngủ ở đây...... Di, con rùa kia sao lại quỳ ở chỗ này, các ngươi thu thập được nó rồi?"Mọi người đen mặt.Con rùa vội vã ngẩng đầu, hai chân trước hơi cong, bộ dạng như là quỳ mọp xuống: "Thánh nữ, tiểu thần tham kiến Thánh nữ."Long Phù Nguyệt ngây ngẩn cả người, chỉ vào mũi mình: "Ngươi...... Ngươi đang lạy ta? Ta là Thánh nữ? Thánh nữ gì vậy?"Con rùa cúi đầu xuống, tiếp tục nói: "Thánh nữ đương nhiên là Thánh nữ của bộ tộc Nuwa đại thần, tiểu thần thủ hộ chỗ đài sen này đã qua vạn năm, chỉ là chờ đợi Thánh nữ giáng xuống lần nữa......"Long Phù Nguyệt choáng váng.Nàng lại là Thánh nữ Nuwa tộc! Chẳng lẽ nàng là Triệu Linh Nhi trong《kiếm tiên kỳ hiệp》đầu thai sao? Vậy ai là là Lý Tiêu Dao? Hay là ——Nàng liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Chẳng lẽ tên kia là Lý Tiêu Dao chuyển thế?! Ha, đây —— Đây cũng quá chấn động đi!Nàng khẽ cau mày, nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, huynh nhéo ta thử xem, ta không phải lại nằm mơ chứ? Sao lại có cảm giác không chân thật như vậy...... Ta lại là Thánh nữ nha...... Ha ha a......"Nàng cười một trận ngây ngô.Tiểu hồ ly bị nàng cười sợ hãi một trận.Xong rồi, tiểu chủ nhân bị tin tức này làm choáng váng rồi......Phượng Thiên Vũ đưa tay lên, đem nàng kéo vào trong lòng: "Tiểu nha đầu, đừng nghĩ Thánh nữ hay không Thánh nữ, nàng chính là nàng, không phải bất luận kẻ nào, bất luận kẻ nào cũng thay thế không được nàng."Long Phù Nguyệt nhìn thoáng qua đại Ô Quy kia, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, ngượng ngùng nói: "À, ừm —— Ô Quy đại nhân, ngươi xác định ngươi không nhận lầm người?"Đại Ô Quy vừa nhấc đầu, trong đôi mắt vĩ đại có những tia sang rực rỡ, tựa hồ thực bi phẫn: "Thánh nữ, ngài quá coi thường tiểu thần, ta làm sao có thể nhận sai? Liên hoa đài này cũng không phải bất cứ ai cũng có thể đi lên ngồi đâu. Nếu không phải Thánh nữ, không thể leo lên đó, mặc dù miễn cưỡng lên rồi, cũng sẽ lập tức bị hoa sen bén nhọn cắt thành mảnh nhỏ, hồn phi phách tán, ngay cả chuyển thế cũng không được......"

Nàng thở ra một hơi dài, thế này mới chú ý tới mình còn ở trong lòng Phượng Thiên Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên, vội vã vùng dậy, ngượng ngùng cười nói: "Không...... Ta không sao. Ta, ta giống như lại nằm thấy một giấc mộng kỳ quái, trong mộng thật nhiều người mặt người đuôi rắn, ha ha, thật ngại quá, các ngươi đánh nhau, ta lại ngủ ở đây...... Di, con rùa kia sao lại quỳ ở chỗ này, các ngươi thu thập được nó rồi?"

Mọi người đen mặt.

Con rùa vội vã ngẩng đầu, hai chân trước hơi cong, bộ dạng như là quỳ mọp xuống: "Thánh nữ, tiểu thần tham kiến Thánh nữ."

Long Phù Nguyệt ngây ngẩn cả người, chỉ vào mũi mình: "Ngươi...... Ngươi đang lạy ta? Ta là Thánh nữ? Thánh nữ gì vậy?"

Con rùa cúi đầu xuống, tiếp tục nói: "Thánh nữ đương nhiên là Thánh nữ của bộ tộc Nuwa đại thần, tiểu thần thủ hộ chỗ đài sen này đã qua vạn năm, chỉ là chờ đợi Thánh nữ giáng xuống lần nữa......"

Long Phù Nguyệt choáng váng.

Nàng lại là Thánh nữ Nuwa tộc! Chẳng lẽ nàng là Triệu Linh Nhi trong《kiếm tiên kỳ hiệp》đầu thai sao? Vậy ai là là Lý Tiêu Dao? Hay là ——

Nàng liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Chẳng lẽ tên kia là Lý Tiêu Dao chuyển thế?! Ha, đây —— Đây cũng quá chấn động đi!

Nàng khẽ cau mày, nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, huynh nhéo ta thử xem, ta không phải lại nằm mơ chứ? Sao lại có cảm giác không chân thật như vậy...... Ta lại là Thánh nữ nha...... Ha ha a......"

Nàng cười một trận ngây ngô.

Tiểu hồ ly bị nàng cười sợ hãi một trận.

Xong rồi, tiểu chủ nhân bị tin tức này làm choáng váng rồi......

Phượng Thiên Vũ đưa tay lên, đem nàng kéo vào trong lòng: "Tiểu nha đầu, đừng nghĩ Thánh nữ hay không Thánh nữ, nàng chính là nàng, không phải bất luận kẻ nào, bất luận kẻ nào cũng thay thế không được nàng."

Long Phù Nguyệt nhìn thoáng qua đại Ô Quy kia, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, ngượng ngùng nói: "À, ừm —— Ô Quy đại nhân, ngươi xác định ngươi không nhận lầm người?"

Đại Ô Quy vừa nhấc đầu, trong đôi mắt vĩ đại có những tia sang rực rỡ, tựa hồ thực bi phẫn: "Thánh nữ, ngài quá coi thường tiểu thần, ta làm sao có thể nhận sai? Liên hoa đài này cũng không phải bất cứ ai cũng có thể đi lên ngồi đâu. Nếu không phải Thánh nữ, không thể leo lên đó, mặc dù miễn cưỡng lên rồi, cũng sẽ lập tức bị hoa sen bén nhọn cắt thành mảnh nhỏ, hồn phi phách tán, ngay cả chuyển thế cũng không được......"

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Nàng thở ra một hơi dài, thế này mới chú ý tới mình còn ở trong lòng Phượng Thiên Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên, vội vã vùng dậy, ngượng ngùng cười nói: "Không...... Ta không sao. Ta, ta giống như lại nằm thấy một giấc mộng kỳ quái, trong mộng thật nhiều người mặt người đuôi rắn, ha ha, thật ngại quá, các ngươi đánh nhau, ta lại ngủ ở đây...... Di, con rùa kia sao lại quỳ ở chỗ này, các ngươi thu thập được nó rồi?"Mọi người đen mặt.Con rùa vội vã ngẩng đầu, hai chân trước hơi cong, bộ dạng như là quỳ mọp xuống: "Thánh nữ, tiểu thần tham kiến Thánh nữ."Long Phù Nguyệt ngây ngẩn cả người, chỉ vào mũi mình: "Ngươi...... Ngươi đang lạy ta? Ta là Thánh nữ? Thánh nữ gì vậy?"Con rùa cúi đầu xuống, tiếp tục nói: "Thánh nữ đương nhiên là Thánh nữ của bộ tộc Nuwa đại thần, tiểu thần thủ hộ chỗ đài sen này đã qua vạn năm, chỉ là chờ đợi Thánh nữ giáng xuống lần nữa......"Long Phù Nguyệt choáng váng.Nàng lại là Thánh nữ Nuwa tộc! Chẳng lẽ nàng là Triệu Linh Nhi trong《kiếm tiên kỳ hiệp》đầu thai sao? Vậy ai là là Lý Tiêu Dao? Hay là ——Nàng liếc mắt nhìn Phượng Thiên Vũ: "Chẳng lẽ tên kia là Lý Tiêu Dao chuyển thế?! Ha, đây —— Đây cũng quá chấn động đi!Nàng khẽ cau mày, nhìn Phượng Thiên Vũ: "Vũ Mao sư huynh, huynh nhéo ta thử xem, ta không phải lại nằm mơ chứ? Sao lại có cảm giác không chân thật như vậy...... Ta lại là Thánh nữ nha...... Ha ha a......"Nàng cười một trận ngây ngô.Tiểu hồ ly bị nàng cười sợ hãi một trận.Xong rồi, tiểu chủ nhân bị tin tức này làm choáng váng rồi......Phượng Thiên Vũ đưa tay lên, đem nàng kéo vào trong lòng: "Tiểu nha đầu, đừng nghĩ Thánh nữ hay không Thánh nữ, nàng chính là nàng, không phải bất luận kẻ nào, bất luận kẻ nào cũng thay thế không được nàng."Long Phù Nguyệt nhìn thoáng qua đại Ô Quy kia, bỗng nhiên như nhớ tới cái gì, ngượng ngùng nói: "À, ừm —— Ô Quy đại nhân, ngươi xác định ngươi không nhận lầm người?"Đại Ô Quy vừa nhấc đầu, trong đôi mắt vĩ đại có những tia sang rực rỡ, tựa hồ thực bi phẫn: "Thánh nữ, ngài quá coi thường tiểu thần, ta làm sao có thể nhận sai? Liên hoa đài này cũng không phải bất cứ ai cũng có thể đi lên ngồi đâu. Nếu không phải Thánh nữ, không thể leo lên đó, mặc dù miễn cưỡng lên rồi, cũng sẽ lập tức bị hoa sen bén nhọn cắt thành mảnh nhỏ, hồn phi phách tán, ngay cả chuyển thế cũng không được......"

Chương 540: Thánh nữ chuyển thế đầu thai ?