Tác giả:

“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như…

Chương 669: Nàng không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Nhớ lại tờ giấy trong hốc cây ngày trước, Long Phù Nguyệt rốt cuộc đứng ngồi không yên, trực tiếp đứng lên!Các nàng không phải là cùng với Lúc Vương gia kia liên hợp mưu hại Đại Vũ Mao chứ?Chiêu Tuyết đi vào phòng, nhìn Long Vương Phi cười: “Tốt lắm, Thành công! Công lao của Vương Phi không nhỏ, một khi đại sự của Vương Gia nhà ta hoàn thành, đối với Vương Phi nhất định sẽ có phong thưởng.”Sắc mặt Long Vương Phi khẽ biến có chút tái nhợt, cắn chặt môi, thản nhiên nói: “Không cần phong thưởng, chỉ cần hắn đối tốt với tỷ tỷ ta là được. Còn nữa, đừng quên đáp ứng điều kiện của ta. Một khi hắn ngồi lên ngai rồng, liền miễn thuế má cho Thiên Cơ quốc của ta, khôi phục cho quốc hiệu Thiên Cơ quốc ta!”Chiêu Tuyết gật gật đầu: “Vương phi yên tâm, nếu Vương gia đã hứa với người nhất định sẽ không nuốt lời. Hiện tại Vương Phi chỉ cần đợi tin tức thôi. Vương phi nên đi nghỉ một lát, bây giờ nô tỳ sẽ lập tức đi tìm hiểu tin tức.”Chiêu Tuyết xoay người đi ra ngoài.Trái tim Long Phù Nguyệt giống như bị rơi vào hồ băng lạnh lẽo!Sửng sốt một lát, sau đó liền chạy như điên về hướng Bích Vân hiên.Không, không, Đại Vũ Mao đừng thượng triều, có âm mưu, bọn họ có âm mưu.......Long Vương phi chậm rãi ngồi xuống ghế, tất cả sẽ thành công, nhưng mà........Vì sao nàng lại không cảm thấy một chút vui sướng?Khép hờ ánh mắt: “Phượng Thiên Vũ vì sao ngươi thủy chung không chấp nhận ta........Là chính ngươi tự mình bỏ qua cơ hội........Ngươi chớ có trách ta. Ngươi vẫn luôn nhớ thương dã nha đầu kia, vậy ngươi hãy cùng nàng cùng nhau đi gặp quỷ đi thôi!”Lại cúi đầu nhìn bụng của mình, đôi bàn tay mềm mại nhẹ nhàng mà xoa: “Bé ngoan, ngươi vốn không nên xuất hiện trên đời này, hiện tại ngươi hãy cùng phụ thân đi tìm mẫu thân của ngươi được rồi.”Long Phù Nguyệt nhanh như chớp chạy trở về Bích Vân hiên.Vào trong nhìn lên, trong phòng trống không, thiếu chút nữa làm nàng ngã ngồi!Phượng Thiên Vũ quả nhiên đã đi rồi.Bộ triều phục chỉnh tề đặt trên bàn cũng không thấy.Nếu vậy, hắn đã vào triều rồi!Các nàng muốn hãm hại, đúng là hắn!Long Phù Nguyệt gần như không kịp lo lắng, liền chạy ra vụt ngoài.Nàng không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết, nàng phải đem hắn trở về!

Nhớ lại tờ giấy trong hốc cây ngày trước, Long Phù Nguyệt rốt cuộc đứng ngồi không yên, trực tiếp đứng lên!

Các nàng không phải là cùng với Lúc Vương gia kia liên hợp mưu hại Đại Vũ Mao chứ?

Chiêu Tuyết đi vào phòng, nhìn Long Vương Phi cười: “Tốt lắm, Thành công! Công lao của Vương Phi không nhỏ, một khi đại sự của Vương Gia nhà ta hoàn thành, đối với Vương Phi nhất định sẽ có phong thưởng.”

Sắc mặt Long Vương Phi khẽ biến có chút tái nhợt, cắn chặt môi, thản nhiên nói: “Không cần phong thưởng, chỉ cần hắn đối tốt với tỷ tỷ ta là được. Còn nữa, đừng quên đáp ứng điều kiện của ta. Một khi hắn ngồi lên ngai rồng, liền miễn thuế má cho Thiên Cơ quốc của ta, khôi phục cho quốc hiệu Thiên Cơ quốc ta!”

Chiêu Tuyết gật gật đầu: “Vương phi yên tâm, nếu Vương gia đã hứa với người nhất định sẽ không nuốt lời. Hiện tại Vương Phi chỉ cần đợi tin tức thôi. Vương phi nên đi nghỉ một lát, bây giờ nô tỳ sẽ lập tức đi tìm hiểu tin tức.”

Chiêu Tuyết xoay người đi ra ngoài.

Trái tim Long Phù Nguyệt giống như bị rơi vào hồ băng lạnh lẽo!

Sửng sốt một lát, sau đó liền chạy như điên về hướng Bích Vân hiên.

Không, không, Đại Vũ Mao đừng thượng triều, có âm mưu, bọn họ có âm mưu.......

Long Vương phi chậm rãi ngồi xuống ghế, tất cả sẽ thành công, nhưng mà........Vì sao nàng lại không cảm thấy một chút vui sướng?

Khép hờ ánh mắt: “Phượng Thiên Vũ vì sao ngươi thủy chung không chấp nhận ta........Là chính ngươi tự mình bỏ qua cơ hội........Ngươi chớ có trách ta. Ngươi vẫn luôn nhớ thương dã nha đầu kia, vậy ngươi hãy cùng nàng cùng nhau đi gặp quỷ đi thôi!”

Lại cúi đầu nhìn bụng của mình, đôi bàn tay mềm mại nhẹ nhàng mà xoa: “Bé ngoan, ngươi vốn không nên xuất hiện trên đời này, hiện tại ngươi hãy cùng phụ thân đi tìm mẫu thân của ngươi được rồi.”

Long Phù Nguyệt nhanh như chớp chạy trở về Bích Vân hiên.

Vào trong nhìn lên, trong phòng trống không, thiếu chút nữa làm nàng ngã ngồi!

Phượng Thiên Vũ quả nhiên đã đi rồi.

Bộ triều phục chỉnh tề đặt trên bàn cũng không thấy.

Nếu vậy, hắn đã vào triều rồi!

Các nàng muốn hãm hại, đúng là hắn!

Long Phù Nguyệt gần như không kịp lo lắng, liền chạy ra vụt ngoài.

Nàng không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết, nàng phải đem hắn trở về!

Nghịch Ngợm Cổ PhiTác giả: Mục Đan PhongTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Rầm!” Một bàn tay nhỏ bé vỗ vào cái án màu đen “Cái gì? Lại bắt nhầm hồn rồi?” “Ngươi có biết người Miêu chúng ta trở thành sinh viên rất không dễ dàng hay không? Ngươi có biết ta khổ công đọc sách mười mấy năm, thật vất vả mới trở thành người có tri thức, lương cao tháng đầu ta còn chưa có lấy được hay không …” Long Phù Nguyệt xinh đẹp, đôi mắt to cháy lên lửa giận hừng hực, gần như muốn đem Diêm Quân mặt đen ở đối diện đốt thành mấy cái lổ thủng trên người ông ta. Diêm Quân mặt đen cười lấy lòng, trong lòng cũng đang âm thầm nguyền rủa đám thủ hạ tiểu quỷ: "Hừ, gần đây con thỏ nhỏ chết tiệt kia liên tiếp làm lỗi, làm hại hắn bị khổ chủ giáo huấn giống như con cháu không bằng ai, xem ra đất địa phủ này phải chỉnh đốn chặt chẽ lại mới được....." "Được rồi, được rồi, ván đã đóng thuyền, cô nương cũng đừng oán thán nữa, chúng ta… chúng ta nhất định bồi thường cô nương." Bên cạnh phán quan thật sự không đành lòng nhìn thủ lĩnh bị một phàm nhân mắng mỏ, đi ra giảng hòa. "Bồi thường như… Nhớ lại tờ giấy trong hốc cây ngày trước, Long Phù Nguyệt rốt cuộc đứng ngồi không yên, trực tiếp đứng lên!Các nàng không phải là cùng với Lúc Vương gia kia liên hợp mưu hại Đại Vũ Mao chứ?Chiêu Tuyết đi vào phòng, nhìn Long Vương Phi cười: “Tốt lắm, Thành công! Công lao của Vương Phi không nhỏ, một khi đại sự của Vương Gia nhà ta hoàn thành, đối với Vương Phi nhất định sẽ có phong thưởng.”Sắc mặt Long Vương Phi khẽ biến có chút tái nhợt, cắn chặt môi, thản nhiên nói: “Không cần phong thưởng, chỉ cần hắn đối tốt với tỷ tỷ ta là được. Còn nữa, đừng quên đáp ứng điều kiện của ta. Một khi hắn ngồi lên ngai rồng, liền miễn thuế má cho Thiên Cơ quốc của ta, khôi phục cho quốc hiệu Thiên Cơ quốc ta!”Chiêu Tuyết gật gật đầu: “Vương phi yên tâm, nếu Vương gia đã hứa với người nhất định sẽ không nuốt lời. Hiện tại Vương Phi chỉ cần đợi tin tức thôi. Vương phi nên đi nghỉ một lát, bây giờ nô tỳ sẽ lập tức đi tìm hiểu tin tức.”Chiêu Tuyết xoay người đi ra ngoài.Trái tim Long Phù Nguyệt giống như bị rơi vào hồ băng lạnh lẽo!Sửng sốt một lát, sau đó liền chạy như điên về hướng Bích Vân hiên.Không, không, Đại Vũ Mao đừng thượng triều, có âm mưu, bọn họ có âm mưu.......Long Vương phi chậm rãi ngồi xuống ghế, tất cả sẽ thành công, nhưng mà........Vì sao nàng lại không cảm thấy một chút vui sướng?Khép hờ ánh mắt: “Phượng Thiên Vũ vì sao ngươi thủy chung không chấp nhận ta........Là chính ngươi tự mình bỏ qua cơ hội........Ngươi chớ có trách ta. Ngươi vẫn luôn nhớ thương dã nha đầu kia, vậy ngươi hãy cùng nàng cùng nhau đi gặp quỷ đi thôi!”Lại cúi đầu nhìn bụng của mình, đôi bàn tay mềm mại nhẹ nhàng mà xoa: “Bé ngoan, ngươi vốn không nên xuất hiện trên đời này, hiện tại ngươi hãy cùng phụ thân đi tìm mẫu thân của ngươi được rồi.”Long Phù Nguyệt nhanh như chớp chạy trở về Bích Vân hiên.Vào trong nhìn lên, trong phòng trống không, thiếu chút nữa làm nàng ngã ngồi!Phượng Thiên Vũ quả nhiên đã đi rồi.Bộ triều phục chỉnh tề đặt trên bàn cũng không thấy.Nếu vậy, hắn đã vào triều rồi!Các nàng muốn hãm hại, đúng là hắn!Long Phù Nguyệt gần như không kịp lo lắng, liền chạy ra vụt ngoài.Nàng không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết, nàng phải đem hắn trở về!

Chương 669: Nàng không thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết