Giang Nhân Ly xuất hiện tại Giang gia đã gây nên một trận kinh thiên động địa. Mạc Tu Lăng trong thoáng chốc nghĩ tới hồi học sơ trung (*tương đương cấp 2), thầy giáo vô số lần đã dùng một giọng sùng bái mà giảng “Hồng Lâu Mộng”, khi Tiết Bảo Thoa xuất hiện cũng chói mắt như vậy. Cô ta chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong quan viên, từ Giả lão phu nhân cho đến nha hoàn dường như đều có cảm tình tốt với cô. Cũng từ thời khắc ấy, số phận của Đại Ngọc dường như đã gặp trở ngại lớn. Từ một góc độ nào đó mà nói, Bảo Thoa có thể chính là khắc tinh của Đại Ngọc, cho dù cuối cùng là một cuộc hôn nhân có chút hoang đường, Bảo Thoa cũng chỉ là vai phụ cho tấn bi kịch của Đại Ngọc mà thôi. Mà Giang Nhân Ly , tựa hồ chính là sắm vai như vậy. Lúc cô có mặt ở chỗ này, cô mới chỉ có mười lăm tuổi, nhưng nháy mắt đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt. Cô mặc một chiếc váy màu tím mỏng manh, chiếc váy ngắn làm lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn nà. Ánh mắt cô đảo qua mọi người, sau đó chân thành đi về…
Chương 83: Ngoại truyện - Chuyên bên lề 1: Giác quan thứ sáu không nhạy
Ai Hiểu Được Lòng Em?Tác giả: Lục XuTruyện Ngôn TìnhGiang Nhân Ly xuất hiện tại Giang gia đã gây nên một trận kinh thiên động địa. Mạc Tu Lăng trong thoáng chốc nghĩ tới hồi học sơ trung (*tương đương cấp 2), thầy giáo vô số lần đã dùng một giọng sùng bái mà giảng “Hồng Lâu Mộng”, khi Tiết Bảo Thoa xuất hiện cũng chói mắt như vậy. Cô ta chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong quan viên, từ Giả lão phu nhân cho đến nha hoàn dường như đều có cảm tình tốt với cô. Cũng từ thời khắc ấy, số phận của Đại Ngọc dường như đã gặp trở ngại lớn. Từ một góc độ nào đó mà nói, Bảo Thoa có thể chính là khắc tinh của Đại Ngọc, cho dù cuối cùng là một cuộc hôn nhân có chút hoang đường, Bảo Thoa cũng chỉ là vai phụ cho tấn bi kịch của Đại Ngọc mà thôi. Mà Giang Nhân Ly , tựa hồ chính là sắm vai như vậy. Lúc cô có mặt ở chỗ này, cô mới chỉ có mười lăm tuổi, nhưng nháy mắt đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt. Cô mặc một chiếc váy màu tím mỏng manh, chiếc váy ngắn làm lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn nà. Ánh mắt cô đảo qua mọi người, sau đó chân thành đi về… Đứa con này của Giang Nhân Ly lúc sinh ra thật giống như là trăng sáng được bao quanh bởi sao dày đặc. Cả hai gia đình, già trẻ lớn bé đều đến bệnh viện chờ.Mạc Tu Lăng mặc quần áo vô trùng vào trong phòng sinh. Anh nắm chặt tay Nhân Ly. Trên mặt cô từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống, anh lập tức lau đi, nhưng lau thế nào cũng không hết.Lúc ấy anh vô cùng hối hận. Lẽ ra không nên nghe theo cô nói cái gì mà sinh tự nhiên sẽ không ảnh hưởng đến vóc dáng và không có vết mổ trên người. Hiện giờ cô quả thực rất đau, thời gian mang thai cô cũng không gầy đi nhiều, nhưng cũng không mất nhiều sức lực như lúc này.Bác sĩ nhiều lần nói: “Gắng lên! Gắng lên!” khiến Tu Lăng càng suốt ruột.“Nắm lấy tay anh, nắm lấy!” Anh nhìn bộ dạng cô như vậy thật sự là không biết phải làm gì.Nhân Ly trừng mắt: “Cút xa ra!”Cô bám víu lấy ga giường, muốn bắt anh chịu đau cùng!Tu Lăng làm như không nghe thấy lời cô, vẫn cố sức lau mồ hôi cho cô. Miệng lưỡi cô khô khốc, đau đớn muốn chết! Sinh con sao lại phiền phức như vậy chứ? Chịu mười tháng không nói đến, lúc thoát nạn lại còn phải chịu đựng như thế này.Nhân Ly rốt cuộc không chịu được hét lên. Tu Lăng cả kinh, cả người cứng đơ.Cuối cùng tiếng khóc của em bé cũng vang lên. Tu Lăng thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, giống như là vừa hoàn thành một nhiệm vụ! (anh cứ làm như anh vừa đẻ xong ấy ^^)Lúc này, Nhân Ly nằm trên giường cũng bật khóc.Tu Lăng thấy vậy thì cảm thấy an tâm hơn, cô vẫn còn sức mà khóc, như vậy dám chắc là không sao rồi.Nhưng anh vẫn an ủi cô: “Đừng khóc nữa! Không sao rồi! Khổ cực qua rồi!”Anh lau mặt cô, chẳng hiểu sao càng lau càng không sạch. Thật không có đạo lý a! Giờ anh mới thấy rõ hóa ra chính là mồ hôi của anh rơi lên mặt cô. Anh cười.Hai người đã trở thành cha mẹ rồi mà còn không tự giác, mặc dù vừa mới sinh con.Cuối cùng Mạc Chí Hạo đành phải gọi Tu Lăng: “Còn không tới nhìn con gái đi!” ^ _ ^ (iu anh Lăng lớm í, quan tâm vợ hơn con kìa
Đứa con này của Giang Nhân Ly lúc sinh ra thật giống như là trăng sáng được bao quanh bởi sao dày đặc. Cả hai gia đình, già trẻ lớn bé đều đến bệnh viện chờ.
Mạc Tu Lăng mặc quần áo vô trùng vào trong phòng sinh. Anh nắm chặt tay Nhân Ly. Trên mặt cô từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống, anh lập tức lau đi, nhưng lau thế nào cũng không hết.
Lúc ấy anh vô cùng hối hận. Lẽ ra không nên nghe theo cô nói cái gì mà sinh tự nhiên sẽ không ảnh hưởng đến vóc dáng và không có vết mổ trên người. Hiện giờ cô quả thực rất đau, thời gian mang thai cô cũng không gầy đi nhiều, nhưng cũng không mất nhiều sức lực như lúc này.
Bác sĩ nhiều lần nói: “Gắng lên! Gắng lên!” khiến Tu Lăng càng suốt ruột.
“Nắm lấy tay anh, nắm lấy!” Anh nhìn bộ dạng cô như vậy thật sự là không biết phải làm gì.
Nhân Ly trừng mắt: “Cút xa ra!”
Cô bám víu lấy ga giường, muốn bắt anh chịu đau cùng!
Tu Lăng làm như không nghe thấy lời cô, vẫn cố sức lau mồ hôi cho cô. Miệng lưỡi cô khô khốc, đau đớn muốn chết! Sinh con sao lại phiền phức như vậy chứ? Chịu mười tháng không nói đến, lúc thoát nạn lại còn phải chịu đựng như thế này.
Nhân Ly rốt cuộc không chịu được hét lên. Tu Lăng cả kinh, cả người cứng đơ.
Cuối cùng tiếng khóc của em bé cũng vang lên. Tu Lăng thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, giống như là vừa hoàn thành một nhiệm vụ! (anh cứ làm như anh vừa đẻ xong ấy ^^)
Lúc này, Nhân Ly nằm trên giường cũng bật khóc.
Tu Lăng thấy vậy thì cảm thấy an tâm hơn, cô vẫn còn sức mà khóc, như vậy dám chắc là không sao rồi.
Nhưng anh vẫn an ủi cô: “Đừng khóc nữa! Không sao rồi! Khổ cực qua rồi!”
Anh lau mặt cô, chẳng hiểu sao càng lau càng không sạch. Thật không có đạo lý a! Giờ anh mới thấy rõ hóa ra chính là mồ hôi của anh rơi lên mặt cô. Anh cười.
Hai người đã trở thành cha mẹ rồi mà còn không tự giác, mặc dù vừa mới sinh con.
Cuối cùng Mạc Chí Hạo đành phải gọi Tu Lăng: “Còn không tới nhìn con gái đi!” ^ _ ^ (iu anh Lăng lớm í, quan tâm vợ hơn con kìa
Ai Hiểu Được Lòng Em?Tác giả: Lục XuTruyện Ngôn TìnhGiang Nhân Ly xuất hiện tại Giang gia đã gây nên một trận kinh thiên động địa. Mạc Tu Lăng trong thoáng chốc nghĩ tới hồi học sơ trung (*tương đương cấp 2), thầy giáo vô số lần đã dùng một giọng sùng bái mà giảng “Hồng Lâu Mộng”, khi Tiết Bảo Thoa xuất hiện cũng chói mắt như vậy. Cô ta chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong quan viên, từ Giả lão phu nhân cho đến nha hoàn dường như đều có cảm tình tốt với cô. Cũng từ thời khắc ấy, số phận của Đại Ngọc dường như đã gặp trở ngại lớn. Từ một góc độ nào đó mà nói, Bảo Thoa có thể chính là khắc tinh của Đại Ngọc, cho dù cuối cùng là một cuộc hôn nhân có chút hoang đường, Bảo Thoa cũng chỉ là vai phụ cho tấn bi kịch của Đại Ngọc mà thôi. Mà Giang Nhân Ly , tựa hồ chính là sắm vai như vậy. Lúc cô có mặt ở chỗ này, cô mới chỉ có mười lăm tuổi, nhưng nháy mắt đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt. Cô mặc một chiếc váy màu tím mỏng manh, chiếc váy ngắn làm lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn nà. Ánh mắt cô đảo qua mọi người, sau đó chân thành đi về… Đứa con này của Giang Nhân Ly lúc sinh ra thật giống như là trăng sáng được bao quanh bởi sao dày đặc. Cả hai gia đình, già trẻ lớn bé đều đến bệnh viện chờ.Mạc Tu Lăng mặc quần áo vô trùng vào trong phòng sinh. Anh nắm chặt tay Nhân Ly. Trên mặt cô từng giọt từng giọt mồ hôi chảy xuống, anh lập tức lau đi, nhưng lau thế nào cũng không hết.Lúc ấy anh vô cùng hối hận. Lẽ ra không nên nghe theo cô nói cái gì mà sinh tự nhiên sẽ không ảnh hưởng đến vóc dáng và không có vết mổ trên người. Hiện giờ cô quả thực rất đau, thời gian mang thai cô cũng không gầy đi nhiều, nhưng cũng không mất nhiều sức lực như lúc này.Bác sĩ nhiều lần nói: “Gắng lên! Gắng lên!” khiến Tu Lăng càng suốt ruột.“Nắm lấy tay anh, nắm lấy!” Anh nhìn bộ dạng cô như vậy thật sự là không biết phải làm gì.Nhân Ly trừng mắt: “Cút xa ra!”Cô bám víu lấy ga giường, muốn bắt anh chịu đau cùng!Tu Lăng làm như không nghe thấy lời cô, vẫn cố sức lau mồ hôi cho cô. Miệng lưỡi cô khô khốc, đau đớn muốn chết! Sinh con sao lại phiền phức như vậy chứ? Chịu mười tháng không nói đến, lúc thoát nạn lại còn phải chịu đựng như thế này.Nhân Ly rốt cuộc không chịu được hét lên. Tu Lăng cả kinh, cả người cứng đơ.Cuối cùng tiếng khóc của em bé cũng vang lên. Tu Lăng thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, giống như là vừa hoàn thành một nhiệm vụ! (anh cứ làm như anh vừa đẻ xong ấy ^^)Lúc này, Nhân Ly nằm trên giường cũng bật khóc.Tu Lăng thấy vậy thì cảm thấy an tâm hơn, cô vẫn còn sức mà khóc, như vậy dám chắc là không sao rồi.Nhưng anh vẫn an ủi cô: “Đừng khóc nữa! Không sao rồi! Khổ cực qua rồi!”Anh lau mặt cô, chẳng hiểu sao càng lau càng không sạch. Thật không có đạo lý a! Giờ anh mới thấy rõ hóa ra chính là mồ hôi của anh rơi lên mặt cô. Anh cười.Hai người đã trở thành cha mẹ rồi mà còn không tự giác, mặc dù vừa mới sinh con.Cuối cùng Mạc Chí Hạo đành phải gọi Tu Lăng: “Còn không tới nhìn con gái đi!” ^ _ ^ (iu anh Lăng lớm í, quan tâm vợ hơn con kìa