Tại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho…

Chương 7: Tiểu quản lý nhỏ tuổi nhất lịch sử

Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Một năm sau Cực phẩm đình "Bồi bàn! Cho 1 phần bánh khúc gỗ nhật bản" "Vâng! Có ngay!" "Cho thêm một phần Matcha Cheesecake lạnh" "Đến ngay đây" ............................ ............................ ............................ Ngày ngày qua đi, thời gian thấm thoát đã trôi qua 1 năm. Cảnh vật vẫn thế mà người thì khác xưa.....Như Trần Tri Âm đã đi tới T làm việc, nói là làm việc chứ thực ra lại là đi tìm hạnh phúc.Nói đến Hồ Tiếu thì hắn cũng đã tới J rồi, nơi người ngoại lai đi tới đi lui vậy thì chắc chắn sẽ học được rất nhiều thứ a.... Lão thiên a! Bản tiểu thư muốn đi ra nhìn thế giới bên ngoài một chút thôi cũng không được sao? Lúc nào Bà Triệu cũng nói"Nha đầu! Cháu còn nhỏ... không ra ngoài được đâu..." Nhưng dù sao ta cũng 4 tuổi rồi mà.....Chỉ là cô không hề hay biết một đứa trẻ bình thường khi 6 tuổi còn được người ta gọi là chưa dứt sữa kia kìa...huống chi là cô..... Bỗng nhiên trong phòng bếp có tiếng chuông reo lên "Ring..........." Nghe được tiếng chuông này, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đến ngày lĩnh lương rồi..... Lệ Ngọc Vy tới chỗ bồn rửa bát, nhón chân lên để rửa tay rồi chạy theo mọi người tới phục vụ phòng "Mọi người xếp hàng không chen lấn...." Tổ trưởng tổ cực phẩm nói, 2 tay còn ra hiệu cho moi người là hôm nay có việc quan trọng Đợi mọi người nhận lương xong hết, Triệu Hồng Yến chậm rãi nói "Mọi người biết đấy, hôm nay là ngày nhận lương, tôi cũng có một số thông báo muốn chuyển đến mọi người. Ai nghe rồi mà có ý kiến thì cứ việc lên đây nói cho rõ.Tôi không thích cái việc minh ám tranh đấu, ai có ý kiến thì lăn lên đây!" Triệu Hồng Yến tiếp tục nói.... "Hôm nay, chúng ta sẽ chào đón quản lý mới - vị quản lý trẻ tuổi nhất lịch sử nhà hàng - Lệ Ngọc Vy..." Tiếng nói của cô vang vọng trong văn phòng nhỏ làm mọi người nhất thời không kịp suy nghĩ gì hết

Một năm sau 

Cực phẩm đình 

"Bồi bàn! Cho 1 phần bánh khúc gỗ nhật bản" 

"Vâng! Có ngay!" 

"Cho thêm một phần Matcha Cheesecake lạnh" 

"Đến ngay đây" 

............................ 

............................ 

............................ 

Ngày ngày qua đi, thời gian thấm thoát đã trôi qua 1 năm. Cảnh vật vẫn thế mà người thì khác xưa.....Như Trần Tri Âm đã đi tới T làm việc, nói là làm việc chứ thực ra lại là đi tìm hạnh phúc.Nói đến Hồ Tiếu thì hắn cũng đã tới J rồi, nơi người ngoại lai đi tới đi lui vậy thì chắc chắn sẽ học được rất nhiều thứ a.... 

Lão thiên a! Bản tiểu thư muốn đi ra nhìn thế giới bên ngoài một chút thôi cũng không được sao? Lúc nào Bà Triệu cũng nói"Nha đầu! Cháu còn nhỏ... không ra ngoài được đâu..." 

Nhưng dù sao ta cũng 4 tuổi rồi mà.....Chỉ là cô không hề hay biết một đứa trẻ bình thường khi 6 tuổi còn được người ta gọi là chưa dứt sữa kia kìa...huống chi là cô..... 

Bỗng nhiên trong phòng bếp có tiếng chuông reo lên 

"Ring..........." 

Nghe được tiếng chuông này, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đến ngày lĩnh lương rồi..... 

Lệ Ngọc Vy tới chỗ bồn rửa bát, nhón chân lên để rửa tay rồi chạy theo mọi người tới phục vụ phòng 

"Mọi người xếp hàng không chen lấn...." 

Tổ trưởng tổ cực phẩm nói, 2 tay còn ra hiệu cho moi người là hôm nay có việc quan trọng 

Đợi mọi người nhận lương xong hết, Triệu Hồng Yến chậm rãi nói 

"Mọi người biết đấy, hôm nay là ngày nhận lương, tôi cũng có một số thông báo muốn chuyển đến mọi người. Ai nghe rồi mà có ý kiến thì cứ việc lên đây nói cho rõ.Tôi không thích cái việc minh ám tranh đấu, ai có ý kiến thì lăn lên đây!" 

Triệu Hồng Yến tiếp tục nói.... 

"Hôm nay, chúng ta sẽ chào đón quản lý mới - vị quản lý trẻ tuổi nhất lịch sử nhà hàng - Lệ Ngọc Vy..." 

Tiếng nói của cô vang vọng trong văn phòng nhỏ làm mọi người nhất thời không kịp suy nghĩ gì hết

Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt....  Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị  "Các người...."  Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói  "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..."  Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy  "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..."  Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn  "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Một năm sau Cực phẩm đình "Bồi bàn! Cho 1 phần bánh khúc gỗ nhật bản" "Vâng! Có ngay!" "Cho thêm một phần Matcha Cheesecake lạnh" "Đến ngay đây" ............................ ............................ ............................ Ngày ngày qua đi, thời gian thấm thoát đã trôi qua 1 năm. Cảnh vật vẫn thế mà người thì khác xưa.....Như Trần Tri Âm đã đi tới T làm việc, nói là làm việc chứ thực ra lại là đi tìm hạnh phúc.Nói đến Hồ Tiếu thì hắn cũng đã tới J rồi, nơi người ngoại lai đi tới đi lui vậy thì chắc chắn sẽ học được rất nhiều thứ a.... Lão thiên a! Bản tiểu thư muốn đi ra nhìn thế giới bên ngoài một chút thôi cũng không được sao? Lúc nào Bà Triệu cũng nói"Nha đầu! Cháu còn nhỏ... không ra ngoài được đâu..." Nhưng dù sao ta cũng 4 tuổi rồi mà.....Chỉ là cô không hề hay biết một đứa trẻ bình thường khi 6 tuổi còn được người ta gọi là chưa dứt sữa kia kìa...huống chi là cô..... Bỗng nhiên trong phòng bếp có tiếng chuông reo lên "Ring..........." Nghe được tiếng chuông này, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng đến ngày lĩnh lương rồi..... Lệ Ngọc Vy tới chỗ bồn rửa bát, nhón chân lên để rửa tay rồi chạy theo mọi người tới phục vụ phòng "Mọi người xếp hàng không chen lấn...." Tổ trưởng tổ cực phẩm nói, 2 tay còn ra hiệu cho moi người là hôm nay có việc quan trọng Đợi mọi người nhận lương xong hết, Triệu Hồng Yến chậm rãi nói "Mọi người biết đấy, hôm nay là ngày nhận lương, tôi cũng có một số thông báo muốn chuyển đến mọi người. Ai nghe rồi mà có ý kiến thì cứ việc lên đây nói cho rõ.Tôi không thích cái việc minh ám tranh đấu, ai có ý kiến thì lăn lên đây!" Triệu Hồng Yến tiếp tục nói.... "Hôm nay, chúng ta sẽ chào đón quản lý mới - vị quản lý trẻ tuổi nhất lịch sử nhà hàng - Lệ Ngọc Vy..." Tiếng nói của cô vang vọng trong văn phòng nhỏ làm mọi người nhất thời không kịp suy nghĩ gì hết

Chương 7: Tiểu quản lý nhỏ tuổi nhất lịch sử