Tại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho…
Chương 8: :Bị gây khó dễ và gây khó dễ (1)
Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Lệ Ngọc Vy sững sờ, cô vừa mới vào làm 1 năm thôi mà lại được thăng quan thẳng lên quản lý từ một bồi bàn cực phẩm.....Điều này nói ra, ai cũng thấy nghi hoặc.... "Tổ trưởng Triệu....Làm sao có thể?" Vài người mới ghen tị phản đối "Đó là chuyện của nhà hàng, các ngươi có ý kiến gì không?" Triệu Hồng Yến lạnh lùng quét mắt những người vừa mới mở miệng làm họ chột dạ bụm miệng lại "Vy Vy đã làm việc vô cùng chăm chỉ trong thời gian vừa qua, cô ấy xứng đáng được nhiều hơn, con bé luôn luôn chăm chỉ hơn các người rất nhiều.Ai trong mấy người cũng chỉ biết ngồi đó mà hồ ngôn loạn ngữ...." "Giải tán! " Triệu Hồng Yến quát lạnh một tiếng. Mấy người mới tới đúng là không biết trời cao đất dày, luôn luôn tìm người gây sự. Mọi người nghe vậy liền bắt đầu li khai. Chỉ còn mỗi Triệu Hồng Yến ngây người trong phục vụ phòng "Haiz....lão nhân gia định làm gì đây a? Làm vậy thì Vy Vy có thể tự do ra vào nhà hàng rồi....Không phải lão luôn muốn giữ con bé ru rú trong nhà sao?" "Nha đầu, ta nghe thấy có người nói xấu lão nhân gia ta nha...." Triệu bà bà cười hì hì đi vào. "Ai ya, tổ mẫu, con chỉ là thắc mắc thôi mà...." Triệu Hồng Yến vội chỉnh lại tinh thần 90 độ "Nha đầu thối, thắc mắc cái gì?" Nghe bà Triệu nói vậy, Triệu Hồng Yến lại là đầy mặt hắc tuyến a.....lão nhân gia a! Bà thật quá âm hiểm rồi.... " Sao tổ mẫu lại để nha đầu Vy Vy làm quản lý? Như vậy không phải con bé sẽ được ra vào tự do hay sao? Không phải là tổ mẫu không muốn cho Vy Vy ra ngoài thế giới sao?" Nghe vậy, bà Triệu gật gật đầu nhẹ nhàng nói. " Uk....ta thích thì làm thôi, nha đầu thối nhà ngươi có ý kiến gì hả?" "à....à....không có đâu....tổ mẫu nghĩ nhiều rồi...."
Lệ Ngọc Vy sững sờ, cô vừa mới vào làm 1 năm thôi mà lại được thăng quan thẳng lên quản lý từ một bồi bàn cực phẩm.....Điều này nói ra, ai cũng thấy nghi hoặc....
"Tổ trưởng Triệu....Làm sao có thể?"
Vài người mới ghen tị phản đối
"Đó là chuyện của nhà hàng, các ngươi có ý kiến gì không?"
Triệu Hồng Yến lạnh lùng quét mắt những người vừa mới mở miệng làm họ chột dạ bụm miệng lại
"Vy Vy đã làm việc vô cùng chăm chỉ trong thời gian vừa qua, cô ấy xứng đáng được nhiều hơn, con bé luôn luôn chăm chỉ hơn các người rất nhiều.Ai trong mấy người cũng chỉ biết ngồi đó mà hồ ngôn loạn ngữ...."
"Giải tán! "
Triệu Hồng Yến quát lạnh một tiếng. Mấy người mới tới đúng là không biết trời cao đất dày, luôn luôn tìm người gây sự. Mọi người nghe vậy liền bắt đầu li khai. Chỉ còn mỗi Triệu Hồng Yến ngây người trong phục vụ phòng
"Haiz....lão nhân gia định làm gì đây a? Làm vậy thì Vy Vy có thể tự do ra vào nhà hàng rồi....Không phải lão luôn muốn giữ con bé ru rú trong nhà sao?"
"Nha đầu, ta nghe thấy có người nói xấu lão nhân gia ta nha...."
Triệu bà bà cười hì hì đi vào.
"Ai ya, tổ mẫu, con chỉ là thắc mắc thôi mà...."
Triệu Hồng Yến vội chỉnh lại tinh thần 90 độ
"Nha đầu thối, thắc mắc cái gì?"
Nghe bà Triệu nói vậy, Triệu Hồng Yến lại là đầy mặt hắc tuyến a.....lão nhân gia a! Bà thật quá âm hiểm rồi....
" Sao tổ mẫu lại để nha đầu Vy Vy làm quản lý? Như vậy không phải con bé sẽ được ra vào tự do hay sao? Không phải là tổ mẫu không muốn cho Vy Vy ra ngoài thế giới sao?"
Nghe vậy, bà Triệu gật gật đầu nhẹ nhàng nói.
" Uk....ta thích thì làm thôi, nha đầu thối nhà ngươi có ý kiến gì hả?"
"à....à....không có đâu....tổ mẫu nghĩ nhiều rồi...."
Ngọc Cốt Tường VyTác giả: Tường Vy Chi LệTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngTại một khu vực hẻo lánh ở thành phố X, quốc gia Z, một đám trẻ nhỏ bẩn thỉu tập trung lại vào một góc tường. Trong góc tường ấy, một cô bé dáng người nhỏ bé gầy gò nằm im. Khuôn mặt trắng bệch thiếu đi sức sống. Cô bé khoảng chừng 3 tuổi,tóc ngắn xuống tới ngang đôi vai gầy gò lem lấm đang run lên từng đợt.... Gương mặt khả ái vương vấn máu tươi làm tăng lên phần quỷ dị "Các người...." Lệ Ngọc Vy mệt mỏi nói "Tiện nữ! Ở cô nhi viện này mà còn lười biếng! Công việc ta giao còn không làm được, bị đánh là phải..." Một cậu bé chừng 7,8 tuổi đi đến chỉ vào mặt Lệ Ngọc Vy "Ngô thiếu...ngươi quá đáng....Công việc đó là công việc của "hắn"...khụ khụ..." Lệ Ngọc Vy vừa nói vừa ho khan từng đợt,trong giọng nói có chút khàn khàn "Lệ Ngọc Vy! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám ra oai phủ đầu trước mặt Ngô Thiểu Quỳ ta đây?Ta nói cho ngươi biết, cha ta đã trở thành nhà đầu tư lớn nhất của cái cô nhi viện này. Ở đây ta chính là lớn nhất, ta muốn "hắn" không làm gì thì "hắn" cũng sẽ không dám ho… Lệ Ngọc Vy sững sờ, cô vừa mới vào làm 1 năm thôi mà lại được thăng quan thẳng lên quản lý từ một bồi bàn cực phẩm.....Điều này nói ra, ai cũng thấy nghi hoặc.... "Tổ trưởng Triệu....Làm sao có thể?" Vài người mới ghen tị phản đối "Đó là chuyện của nhà hàng, các ngươi có ý kiến gì không?" Triệu Hồng Yến lạnh lùng quét mắt những người vừa mới mở miệng làm họ chột dạ bụm miệng lại "Vy Vy đã làm việc vô cùng chăm chỉ trong thời gian vừa qua, cô ấy xứng đáng được nhiều hơn, con bé luôn luôn chăm chỉ hơn các người rất nhiều.Ai trong mấy người cũng chỉ biết ngồi đó mà hồ ngôn loạn ngữ...." "Giải tán! " Triệu Hồng Yến quát lạnh một tiếng. Mấy người mới tới đúng là không biết trời cao đất dày, luôn luôn tìm người gây sự. Mọi người nghe vậy liền bắt đầu li khai. Chỉ còn mỗi Triệu Hồng Yến ngây người trong phục vụ phòng "Haiz....lão nhân gia định làm gì đây a? Làm vậy thì Vy Vy có thể tự do ra vào nhà hàng rồi....Không phải lão luôn muốn giữ con bé ru rú trong nhà sao?" "Nha đầu, ta nghe thấy có người nói xấu lão nhân gia ta nha...." Triệu bà bà cười hì hì đi vào. "Ai ya, tổ mẫu, con chỉ là thắc mắc thôi mà...." Triệu Hồng Yến vội chỉnh lại tinh thần 90 độ "Nha đầu thối, thắc mắc cái gì?" Nghe bà Triệu nói vậy, Triệu Hồng Yến lại là đầy mặt hắc tuyến a.....lão nhân gia a! Bà thật quá âm hiểm rồi.... " Sao tổ mẫu lại để nha đầu Vy Vy làm quản lý? Như vậy không phải con bé sẽ được ra vào tự do hay sao? Không phải là tổ mẫu không muốn cho Vy Vy ra ngoài thế giới sao?" Nghe vậy, bà Triệu gật gật đầu nhẹ nhàng nói. " Uk....ta thích thì làm thôi, nha đầu thối nhà ngươi có ý kiến gì hả?" "à....à....không có đâu....tổ mẫu nghĩ nhiều rồi...."