Nó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>.
Chương 5
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. Tiểu Thư người xuống đây đi! trên đó nguy hiểm lắm -Tieeur thúy_Không Sao đâu? ta là cao thủ trèo cây đó. Em yên tâm -NóChỉ sau 5 phút nó đã ngồi vắt vẻo trên cao_Các ngươi có ăn không? -Nói xong nó ném một chùm quả xuốngLúc nó đang mải mê ăn quả ơ trên cây._Có chuyện gì vậy?- dong nói lạnh lùng của lãnh phong Thân vang lên khiến bộn nô taiđang nhốn nháo hoảng hốt im lặng_Thua hoàng Thương,Băng phi nương nương đang ở trên cây.-Đưc công công sợ hại nói._Ta biết rồi các ngươi lui đi.- Lãnh Phong Thần nhì lên cây thấy nó đang mải mê ăn quả trên cây._Vâng ạ!Sau khi bọn nô tài lui hết.Nó đang vươn ra lấy chùm vải thì răc....răc...AAAAAAAAAAAAAAAAAA. Lãnh Phong Thần dùng khinh công bay lên đỡ nó._Ủa sao mình ngã mà không đau nhỉ? Hay là mình ngã chết rồi nên không đau nhỉ?-Nó nghĩ(>.
Tiểu Thư người xuống đây đi! trên đó nguy hiểm lắm -Tieeur thúy
_Không Sao đâu? ta là cao thủ trèo cây đó. Em yên tâm -Nó
Chỉ sau 5 phút nó đã ngồi vắt vẻo trên cao
_Các ngươi có ăn không? -Nói xong nó ném một chùm quả xuống
Lúc nó đang mải mê ăn quả ơ trên cây.
_Có chuyện gì vậy?- dong nói lạnh lùng của lãnh phong Thân vang lên khiến bộn nô taiđang nhốn nháo hoảng hốt im lặng
_Thua hoàng Thương,Băng phi nương nương đang ở trên cây.-Đưc công công sợ hại nói.
_Ta biết rồi các ngươi lui đi.- Lãnh Phong Thần nhì lên cây thấy nó đang mải mê ăn quả trên cây.
_Vâng ạ!
Sau khi bọn nô tài lui hết.Nó đang vươn ra lấy chùm vải thì răc....răc...AAAAAAAAAAAAAAAAAA. Lãnh Phong Thần dùng khinh công bay lên đỡ nó.
_Ủa sao mình ngã mà không đau nhỉ? Hay là mình ngã chết rồi nên không đau nhỉ?-Nó nghĩ(>.
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. Tiểu Thư người xuống đây đi! trên đó nguy hiểm lắm -Tieeur thúy_Không Sao đâu? ta là cao thủ trèo cây đó. Em yên tâm -NóChỉ sau 5 phút nó đã ngồi vắt vẻo trên cao_Các ngươi có ăn không? -Nói xong nó ném một chùm quả xuốngLúc nó đang mải mê ăn quả ơ trên cây._Có chuyện gì vậy?- dong nói lạnh lùng của lãnh phong Thân vang lên khiến bộn nô taiđang nhốn nháo hoảng hốt im lặng_Thua hoàng Thương,Băng phi nương nương đang ở trên cây.-Đưc công công sợ hại nói._Ta biết rồi các ngươi lui đi.- Lãnh Phong Thần nhì lên cây thấy nó đang mải mê ăn quả trên cây._Vâng ạ!Sau khi bọn nô tài lui hết.Nó đang vươn ra lấy chùm vải thì răc....răc...AAAAAAAAAAAAAAAAAA. Lãnh Phong Thần dùng khinh công bay lên đỡ nó._Ủa sao mình ngã mà không đau nhỉ? Hay là mình ngã chết rồi nên không đau nhỉ?-Nó nghĩ(>.