Nó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>.
Chương 6
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ_Em đừng lo- Nó__ Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ_Em đừng lo- Nó_Hoa phi nương nương tiểu thư nhà nô tì mới vào cung nên chưa hiểu phép tắc mong nương nương bỏ qua cho -Tiểu Thúy tiến lên thay nó nhận lỗi với hoa phi_Hư! Một con nô tì mà cũng dám xen vào chuyện cua ta *Chát* -Nói xong Hoa phi cho Tiểu thúy một cái tát khiến Tiểu thúy ngã nhào xuông đất_Tiểu Thúy em có sao không?- nó đỡ Tiểu thúy đậy lo lắng hỏi_Tiểu thư em không sao-Tiểu thúy"Chát.......chát......chát,,,,,,,,chát..." Nó tức giận tiến lên cho hoa phi 4 cái tát_Nếu cô tức giận thi cư nhằm vao ta. Cô động vào người của ta thêm một lần nưa thì sẽ không đơn giản là bốn cái tát đâu -Nói xong nó đỡ tiểu thúy về tẩm cung_Ngươi.....ngươi cứ đợi đấy -Hoa phi ôm mặt nói_Tiểu thúy để ta xem vết thương của em - Về tẩm cung nó thất tiểu Thúy cứ ôm mặt nên lo lắng hỏi_Tiểu thư em không sao.Người không cằn phải lo lắng đâu -Tiểu Thúy_em xem thế nay mà bảo không sao à! -Nó gỡ tay tiểu Thúy ra thấy sưng phù lên_Đức công công ngươi đi lấy cho ta ít thuốc -Nó_Vâng ạ! -Đức công côngỞ NGỰ HOA VIÊN_Bẩm hoàng thượng Hoa phi cầu kiến -Lý Công công cung kính nói_Bảo nàng ấy lai đây -hắn lạnh lùng nói_Vâng ạ! -Lý công công_Tiểu thiếp xin tham kiến hoang thượng, hòng thượng vạn tuế -Hoa phi hành lễ_Miễn lế,Nàng đến tìm ta có viêc gì sao- Hắn_Hoàng thượng xin người làm chủ cho thiếp -Hoa phi_Chuyện là như thế nào nàng nói đi -Hắn_Hồi nãy thiếp đang đi dạo thì gặp Băng phi.muội ấyđang đánh nô tì của mình thì thiếp vào khuyên ngăn thế là muội ây đánh ta bảo là ta là cái gì mà dám xem vào chuyện của muội ấy. Hoàng thượng người xem này (Tg đập bàn: Nói láo Hp*nguýt*)_Uk, nàng về nghỉ ngơi cho khỏe Rồi ta sẽ làm chủ cho nàng -Hắn_Vâng ạ! tiểu thiếp xin cáo lui -Hoa phi_Văn khiên có thật như những gì nàng ấy nói không -Hắn_Bẩm hoàng thượng,không ạ -Văn khiêm nói_Nói -Hắn lạnh lùng nói_Lúc đầu Hoa Phi nhầm Băng phi thành cung nữ mới vao cung sau đó Băng phi chọc giận Hoa phi...bla....bla..-Văn khiêm kể lại cho hắn nghe_uk, ta biết rồi ngươi lui đi -Hắn_Băng nhi nàng càng người càng thú vị -Hắn lẩm bẩm_Tiểu Thư người đói chưa để em dọn cơm -tiểu thúy_Uk, ta cũng đói rồi -nó_Vâng ạ! -Nói xong tiểu thúy Đi chuẩn bị dọn ăn____________Ta là đường phân cách ăn cơm_____________________Tiểu Thúy em cũng nghỉ ngơi đi!ta cũng ngủ đây- nó nằm trên giường nói_Tiểu thư người không chơ hoàng thượng đến à - tiểu Thúy_Chờ hăn ta đến làm gì? Mặc kệ ta đi ngủ đây.Em ra đi -Nó_Vâng ạ! -Tiểu thúy đi ra ngoài"HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM" nó chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng lý công công_Hư! nủa đêm nủa hôm hắn đến đây làm gì. Thôi kệ hắn (*,*) -nó tiếp tục ngủ_Ái phi, nàng ngủ rồi sao? -hắn đẩy cửa phòng rồi nói_Là ngươi sao?-nó ngoảnh lại thấy hăn nên nói_Ừm là ta-Hắn-ủa, hoàng thượng đâu?-Nó nhìn xung quanh_Chắc lả lão già ddos phái ngươi đến đúng không - nó_"Lão già "-Hắn đen mặt lại_Vậy ta hỏi nàng hoàng thượng thường mặc gì- Hắn_Đương nhiên là Long bào -Nó_Long bào có màu gì? -hắn_Màu vàng -nó_vậy ta đang mặc cái gì-nó_Quần áo........À là hoàng bào. Ngươi chính là hoang thượng -Nó
Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi
_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ
_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó
_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi
_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ
_Em đừng lo- Nó
_
_ Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi
_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ
_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó
_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi
_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ
_Em đừng lo- Nó
_Hoa phi nương nương tiểu thư nhà nô tì mới vào cung nên chưa hiểu phép tắc mong nương nương bỏ qua cho -Tiểu Thúy tiến lên thay nó nhận lỗi với hoa phi
_Hư! Một con nô tì mà cũng dám xen vào chuyện cua ta *Chát* -Nói xong Hoa phi cho Tiểu thúy một cái tát khiến Tiểu thúy ngã nhào xuông đất
_Tiểu Thúy em có sao không?- nó đỡ Tiểu thúy đậy lo lắng hỏi
_Tiểu thư em không sao-Tiểu thúy
"Chát.......chát......chát,,,,,,,,chát..." Nó tức giận tiến lên cho hoa phi 4 cái tát
_Nếu cô tức giận thi cư nhằm vao ta. Cô động vào người của ta thêm một lần nưa thì sẽ không đơn giản là bốn cái tát đâu -Nói xong nó đỡ tiểu thúy về tẩm cung
_Ngươi.....ngươi cứ đợi đấy -Hoa phi ôm mặt nói
_Tiểu thúy để ta xem vết thương của em - Về tẩm cung nó thất tiểu Thúy cứ ôm mặt nên lo lắng hỏi
_Tiểu thư em không sao.Người không cằn phải lo lắng đâu -Tiểu Thúy
_em xem thế nay mà bảo không sao à! -Nó gỡ tay tiểu Thúy ra thấy sưng phù lên
_Đức công công ngươi đi lấy cho ta ít thuốc -Nó
_Vâng ạ! -Đức công công
Ở NGỰ HOA VIÊN
_Bẩm hoàng thượng Hoa phi cầu kiến -Lý Công công cung kính nói
_Bảo nàng ấy lai đây -hắn lạnh lùng nói
_Vâng ạ! -Lý công công
_Tiểu thiếp xin tham kiến hoang thượng, hòng thượng vạn tuế -Hoa phi hành lễ
_Miễn lế,Nàng đến tìm ta có viêc gì sao- Hắn
_Hoàng thượng xin người làm chủ cho thiếp -Hoa phi
_Chuyện là như thế nào nàng nói đi -Hắn
_Hồi nãy thiếp đang đi dạo thì gặp Băng phi.muội ấyđang đánh nô tì của mình thì thiếp vào khuyên ngăn thế là muội ây đánh ta bảo là ta là cái gì mà dám xem vào chuyện của muội ấy. Hoàng thượng người xem này (Tg đập bàn: Nói láo Hp*nguýt*)
_Uk, nàng về nghỉ ngơi cho khỏe Rồi ta sẽ làm chủ cho nàng -Hắn
_Vâng ạ! tiểu thiếp xin cáo lui -Hoa phi
_Văn khiên có thật như những gì nàng ấy nói không -Hắn
_Bẩm hoàng thượng,không ạ -Văn khiêm nói
_Nói -Hắn lạnh lùng nói
_Lúc đầu Hoa Phi nhầm Băng phi thành cung nữ mới vao cung sau đó Băng phi chọc giận Hoa phi...bla....bla..-Văn khiêm kể lại cho hắn nghe
_uk, ta biết rồi ngươi lui đi -Hắn
_Băng nhi nàng càng người càng thú vị -Hắn lẩm bẩm
_Tiểu Thư người đói chưa để em dọn cơm -tiểu thúy
_Uk, ta cũng đói rồi -nó
_Vâng ạ! -Nói xong tiểu thúy Đi chuẩn bị dọn ăn
____________Ta là đường phân cách ăn cơm____________________
_Tiểu Thúy em cũng nghỉ ngơi đi!ta cũng ngủ đây- nó nằm trên giường nói
_Tiểu thư người không chơ hoàng thượng đến à - tiểu Thúy
_Chờ hăn ta đến làm gì? Mặc kệ ta đi ngủ đây.Em ra đi -Nó
_Vâng ạ! -Tiểu thúy đi ra ngoài
"HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM" nó chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng lý công công
_Hư! nủa đêm nủa hôm hắn đến đây làm gì. Thôi kệ hắn (*,*) -nó tiếp tục ngủ
_Ái phi, nàng ngủ rồi sao? -hắn đẩy cửa phòng rồi nói
_Là ngươi sao?-nó ngoảnh lại thấy hăn nên nói
_Ừm là ta-Hắn
-ủa, hoàng thượng đâu?-Nó nhìn xung quanh
_Chắc lả lão già ddos phái ngươi đến đúng không - nó
_"Lão già "-Hắn đen mặt lại
_Vậy ta hỏi nàng hoàng thượng thường mặc gì- Hắn
_Đương nhiên là Long bào -Nó
_Long bào có màu gì? -hắn
_Màu vàng -nó
_vậy ta đang mặc cái gì-nó
_Quần áo........À là hoàng bào. Ngươi chính là hoang thượng -Nó
Hoàng Hậu! Nàng Đừng Quậy NữaTác giả: Băng BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhNó- Hoàng Băng Nhi không sợ trời cũng không sợ đât ,nói chung là vô cùng quậy ,tính tình đôi lúc trẻ con . Tại môt căn nhà nào đó . - Băng nhi !dậy mau ! không muộn học bây giờ ! -tiêng của mẹ nó -Dạ.......-nó 5 phút sau nó bắt đầu đạp xe tới trường .vì săp muộn hoc nên nó vươt đèn đỏ , thế là ....RẦM ........Nó bị một chiếc xe tải tông vào .ý thức nó trở nên mơ hồ và dân dân mất đi ý thức . 1000 năm trước . Tại một căn phòng ở phủ tướng quân , nó bắt đầu tỉnh : -Ơ ! Đây là địa phủ sao ? -nó (>. Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ_Em đừng lo- Nó__ Nói cho ngươi biết ta là người đươc hoàng thượng sủng ái nhất.Chỉ cằn ta nói với hoang thượng thì ngươi lập tức sẽ được đưa vao lãnh cung -Hoa phi_Vậy sao? Ta sợ quá-nó giả vờ_Nói cho ngươi biết ta Hoàng Băng Nhi không sợ trời không sợ đất (Tg: Còn lại cái gì cũng sợ ^.^) chỉ với ngươi mà làm ta sợ sao? còn lâu -nó_Ngươi.........ngươi.....- Hoa phi_Tiểu thư người đưng chọc giận Hoa phi nưa-Tiểu Thúy lo lắng nói nhỏ_Em đừng lo- Nó_Hoa phi nương nương tiểu thư nhà nô tì mới vào cung nên chưa hiểu phép tắc mong nương nương bỏ qua cho -Tiểu Thúy tiến lên thay nó nhận lỗi với hoa phi_Hư! Một con nô tì mà cũng dám xen vào chuyện cua ta *Chát* -Nói xong Hoa phi cho Tiểu thúy một cái tát khiến Tiểu thúy ngã nhào xuông đất_Tiểu Thúy em có sao không?- nó đỡ Tiểu thúy đậy lo lắng hỏi_Tiểu thư em không sao-Tiểu thúy"Chát.......chát......chát,,,,,,,,chát..." Nó tức giận tiến lên cho hoa phi 4 cái tát_Nếu cô tức giận thi cư nhằm vao ta. Cô động vào người của ta thêm một lần nưa thì sẽ không đơn giản là bốn cái tát đâu -Nói xong nó đỡ tiểu thúy về tẩm cung_Ngươi.....ngươi cứ đợi đấy -Hoa phi ôm mặt nói_Tiểu thúy để ta xem vết thương của em - Về tẩm cung nó thất tiểu Thúy cứ ôm mặt nên lo lắng hỏi_Tiểu thư em không sao.Người không cằn phải lo lắng đâu -Tiểu Thúy_em xem thế nay mà bảo không sao à! -Nó gỡ tay tiểu Thúy ra thấy sưng phù lên_Đức công công ngươi đi lấy cho ta ít thuốc -Nó_Vâng ạ! -Đức công côngỞ NGỰ HOA VIÊN_Bẩm hoàng thượng Hoa phi cầu kiến -Lý Công công cung kính nói_Bảo nàng ấy lai đây -hắn lạnh lùng nói_Vâng ạ! -Lý công công_Tiểu thiếp xin tham kiến hoang thượng, hòng thượng vạn tuế -Hoa phi hành lễ_Miễn lế,Nàng đến tìm ta có viêc gì sao- Hắn_Hoàng thượng xin người làm chủ cho thiếp -Hoa phi_Chuyện là như thế nào nàng nói đi -Hắn_Hồi nãy thiếp đang đi dạo thì gặp Băng phi.muội ấyđang đánh nô tì của mình thì thiếp vào khuyên ngăn thế là muội ây đánh ta bảo là ta là cái gì mà dám xem vào chuyện của muội ấy. Hoàng thượng người xem này (Tg đập bàn: Nói láo Hp*nguýt*)_Uk, nàng về nghỉ ngơi cho khỏe Rồi ta sẽ làm chủ cho nàng -Hắn_Vâng ạ! tiểu thiếp xin cáo lui -Hoa phi_Văn khiên có thật như những gì nàng ấy nói không -Hắn_Bẩm hoàng thượng,không ạ -Văn khiêm nói_Nói -Hắn lạnh lùng nói_Lúc đầu Hoa Phi nhầm Băng phi thành cung nữ mới vao cung sau đó Băng phi chọc giận Hoa phi...bla....bla..-Văn khiêm kể lại cho hắn nghe_uk, ta biết rồi ngươi lui đi -Hắn_Băng nhi nàng càng người càng thú vị -Hắn lẩm bẩm_Tiểu Thư người đói chưa để em dọn cơm -tiểu thúy_Uk, ta cũng đói rồi -nó_Vâng ạ! -Nói xong tiểu thúy Đi chuẩn bị dọn ăn____________Ta là đường phân cách ăn cơm_____________________Tiểu Thúy em cũng nghỉ ngơi đi!ta cũng ngủ đây- nó nằm trên giường nói_Tiểu thư người không chơ hoàng thượng đến à - tiểu Thúy_Chờ hăn ta đến làm gì? Mặc kệ ta đi ngủ đây.Em ra đi -Nó_Vâng ạ! -Tiểu thúy đi ra ngoài"HOÀNG THƯỢNG GIÁ LÂM" nó chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng lý công công_Hư! nủa đêm nủa hôm hắn đến đây làm gì. Thôi kệ hắn (*,*) -nó tiếp tục ngủ_Ái phi, nàng ngủ rồi sao? -hắn đẩy cửa phòng rồi nói_Là ngươi sao?-nó ngoảnh lại thấy hăn nên nói_Ừm là ta-Hắn-ủa, hoàng thượng đâu?-Nó nhìn xung quanh_Chắc lả lão già ddos phái ngươi đến đúng không - nó_"Lão già "-Hắn đen mặt lại_Vậy ta hỏi nàng hoàng thượng thường mặc gì- Hắn_Đương nhiên là Long bào -Nó_Long bào có màu gì? -hắn_Màu vàng -nó_vậy ta đang mặc cái gì-nó_Quần áo........À là hoàng bào. Ngươi chính là hoang thượng -Nó