Tác giả:

Hạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả…

Chương 3: Bạch công tử dễ thương (1)

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Quả nhiên chỉ có thể nghĩ ra chứ không thành hiện thực, phán đoán sai lầm!Tận đến lúc tan làm, Hạ Noãn Ngôn vẫn không hiểu rõ ràng là vì sao. Chần chừ làm cơm chiều, mở TV ra -----“ Yêu quái, ngươi trốn chỗ nào!”Trên tivi, Tôn Ngộ Không uy phong lẫm liệt hét lớn một câu như vậy, Hạ Noãn sợ tới mức cả người run lên, một nửa bát canh đổ ra bàn.XemTV phát lại Tây Du Kí cũ, Hạ Noãn Ngôn như rơi lệ rồi.Cái kia, nàng có thể chỉ là yêu quái…..Đúng không… Đúng không…Hu..hu…hu..hu….Bởi vì đối với bản thân đã có “xác định”chắc chắn, cho nên vào một ngày buổi tối khi tắm rửa xong đi ra, nàng phát hiện trong mình có một mèo nhỏ cánh dài đang đi quanh phòng mình, lúc này Hạ Noãn Ngôn đang rất bình tĩnh.Loại động vật này có diện mạo khác thường, không giống những động vật nhỏ bình thường chút nào.Ừ, chắc cũng chỉ là tiểu yêu quái.Ngươi xem, nàng là một tiểu yêu quái, mới có một chút mà đồng loại đã tới. Làm mình với yêu quái là đồng loại lần đầu tiên gặp mặt nhau, nhất định phải trấn định. Muốn hé hé miệng, nở một nụ cười đi ra, còn chưa thành công thì mèo nhỏ cánh dài đã bay tới rồi. Gần lại xem mới thấy hắn rất giọng một mèo nhỏ,Tuy rằng cũng có đủ lỗ tai mèo cùng chiếc đuôi dài mềm như nhung nhưng ánh mắt so với bình thường miêu mị hơn nhiều, hơn nữa vẻ mặt lại rất phong phú, chợt vừa thấy có điểm rất giống trong truyện tranh Q nàng đã đọc.Nhìn hắn bay tới, Hạ Noãn Ngôn mới hiểu không phải hắn vừa đi xung quanh phòng khách. Cơ thể hắn không cân xứng, đầu thì to mà cơ thể lại nhỏ. Nhất Phi đứng lên khiến người ta thấy dường như hắn đứng cũng không vững nữa.“ Đáng ghét, đầu ngươi mới to ý!”Miệng tiểu tử kia phun ra một tràng nước bọt, âm thanh tinh tế mềm mại không có một chút uy lực, nhưng trong đôi mắt dễ dàng nhìn ra sự tức giận.“ Phốc………………..” Được được hung tàn.Nàng cứ cười như vậy, tiểu tử kia giận quá,tức giận đến nỗi long tơ ở gáy dựng đứng lên, hoảng loạn.“ Lông tơ cái gì! Trên người bản công tử ta làm sao có thể……………. Đáng ghét,đừng nói bừa “Chỉ vài giây sau, âm thanh tinh tế mềm mại không còn mà thay vào đó là giọng hung mạnh,trầm thấp, một lần nữa nói lại: “ Lông tơ cái gì! Trên người công tử ta làm sao có thể có lông tơ!”

Quả nhiên chỉ có thể nghĩ ra chứ không thành hiện thực, phán đoán sai lầm!

Tận đến lúc tan làm, Hạ Noãn Ngôn vẫn không hiểu rõ ràng là vì sao. Chần chừ làm cơm chiều, mở TV ra -----

“ Yêu quái, ngươi trốn chỗ nào!”

Trên tivi, Tôn Ngộ Không uy phong lẫm liệt hét lớn một câu như vậy, Hạ
Noãn sợ tới mức cả người run lên, một nửa bát canh đổ ra bàn.

XemTV phát lại Tây Du Kí cũ, Hạ Noãn Ngôn như rơi lệ rồi.

Cái kia, nàng có thể chỉ là yêu quái…..

Đúng không… Đúng không…

Hu..hu…hu..hu….

Bởi vì đối với bản thân đã có “xác định”chắc chắn, cho nên vào một ngày
buổi tối khi tắm rửa xong đi ra, nàng phát hiện trong mình có một mèo
nhỏ cánh dài đang đi quanh phòng mình, lúc này Hạ Noãn Ngôn đang rất
bình tĩnh.

Loại động vật này có diện mạo khác thường, không giống những động vật nhỏ bình thường chút nào.

Ừ, chắc cũng chỉ là tiểu yêu quái.

Ngươi xem, nàng là một tiểu yêu quái, mới có một chút mà đồng loại đã
tới. Làm mình với yêu quái là đồng loại lần đầu tiên gặp mặt nhau, nhất
định phải trấn định. Muốn hé hé miệng, nở một nụ cười đi ra, còn chưa
thành công thì mèo nhỏ cánh dài đã bay tới rồi. Gần lại xem mới thấy hắn rất giọng một mèo nhỏ,Tuy rằng cũng có đủ lỗ tai mèo cùng chiếc đuôi
dài mềm như nhung nhưng ánh mắt so với bình thường miêu mị hơn nhiều,
hơn nữa vẻ mặt lại rất phong phú, chợt vừa thấy có điểm rất giống trong
truyện tranh Q nàng đã đọc.

Nhìn hắn bay tới, Hạ Noãn Ngôn mới hiểu không phải hắn vừa đi xung quanh phòng khách. Cơ thể hắn không cân xứng, đầu thì to mà cơ thể lại nhỏ.
Nhất Phi đứng lên khiến người ta thấy dường như hắn đứng cũng không vững nữa.

“ Đáng ghét, đầu ngươi mới to ý!”

Miệng tiểu tử kia phun ra một tràng nước bọt, âm thanh tinh tế mềm mại
không có một chút uy lực, nhưng trong đôi mắt dễ dàng nhìn ra sự tức
giận.

“ Phốc………………..” Được được hung tàn.

Nàng cứ cười như vậy, tiểu tử kia giận quá,tức giận đến nỗi long tơ ở gáy dựng đứng lên, hoảng loạn.

“ Lông tơ cái gì! Trên người bản công tử ta làm sao có thể……………. Đáng ghét,đừng nói bừa “

Chỉ vài giây sau, âm thanh tinh tế mềm mại không còn mà thay vào đó là
giọng hung mạnh,trầm thấp, một lần nữa nói lại: “ Lông tơ cái gì! Trên người công tử ta làm sao có thể có lông tơ!”

Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua RồiTác giả: Thẩm DuTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngHạ Noãn Ngôn càng ngày càng hoài nghi mình không phải là người T__T. Lần đầu tiên loại ý nghĩ này xuất hiện là ở tuần trước. Buổi sáng thứ Hai tuần trước, nàng chậm đứng lên, ra khỏi nhà, một đường chạy như điên, nếu đi xe bus dành cho nhân viên thì mất nửa giờ đi đường, tiết kiệm một chút tiền xe. Nàng vừa mới đến cửa khu chung cư, vừa lúc nhìn thấy chiếc xe bus màu cam quen thuộc đang dừng tại trạm. Chạy nhanh lên sẽ kịp! Nhất thời nàng kích động nên không chú ý nhìn đường, mắt thấy sẽ va vào chiếc xe taxi vừa mới quay đầu. A-------- Ngừng!!!! Tiếng kêu sợ hãi còn chưa thốt lên, có cái gì đó bay ngang qua chiếc xe taxi đột nhiên dừng lại, hơn nữa ngay cả âm thanh của mọi thứ đều không có. Không đúng, không chỉ mỗi chiếc xe taxi dừng mà cả ngã tư đường đèn xanh đèn đỏ số đều không chạy, mọi người đi trên đường cũng ngừng lại. Tất cả đều im ắng… Sự ồn ào huyên náo của buổi sáng sớm đều không còn âm thanh, tất cả đều bị bao trùm bởi vẻ im lặng lạ thường. Thật sự là hoảng hốt, ngày cả… Quả nhiên chỉ có thể nghĩ ra chứ không thành hiện thực, phán đoán sai lầm!Tận đến lúc tan làm, Hạ Noãn Ngôn vẫn không hiểu rõ ràng là vì sao. Chần chừ làm cơm chiều, mở TV ra -----“ Yêu quái, ngươi trốn chỗ nào!”Trên tivi, Tôn Ngộ Không uy phong lẫm liệt hét lớn một câu như vậy, Hạ Noãn sợ tới mức cả người run lên, một nửa bát canh đổ ra bàn.XemTV phát lại Tây Du Kí cũ, Hạ Noãn Ngôn như rơi lệ rồi.Cái kia, nàng có thể chỉ là yêu quái…..Đúng không… Đúng không…Hu..hu…hu..hu….Bởi vì đối với bản thân đã có “xác định”chắc chắn, cho nên vào một ngày buổi tối khi tắm rửa xong đi ra, nàng phát hiện trong mình có một mèo nhỏ cánh dài đang đi quanh phòng mình, lúc này Hạ Noãn Ngôn đang rất bình tĩnh.Loại động vật này có diện mạo khác thường, không giống những động vật nhỏ bình thường chút nào.Ừ, chắc cũng chỉ là tiểu yêu quái.Ngươi xem, nàng là một tiểu yêu quái, mới có một chút mà đồng loại đã tới. Làm mình với yêu quái là đồng loại lần đầu tiên gặp mặt nhau, nhất định phải trấn định. Muốn hé hé miệng, nở một nụ cười đi ra, còn chưa thành công thì mèo nhỏ cánh dài đã bay tới rồi. Gần lại xem mới thấy hắn rất giọng một mèo nhỏ,Tuy rằng cũng có đủ lỗ tai mèo cùng chiếc đuôi dài mềm như nhung nhưng ánh mắt so với bình thường miêu mị hơn nhiều, hơn nữa vẻ mặt lại rất phong phú, chợt vừa thấy có điểm rất giống trong truyện tranh Q nàng đã đọc.Nhìn hắn bay tới, Hạ Noãn Ngôn mới hiểu không phải hắn vừa đi xung quanh phòng khách. Cơ thể hắn không cân xứng, đầu thì to mà cơ thể lại nhỏ. Nhất Phi đứng lên khiến người ta thấy dường như hắn đứng cũng không vững nữa.“ Đáng ghét, đầu ngươi mới to ý!”Miệng tiểu tử kia phun ra một tràng nước bọt, âm thanh tinh tế mềm mại không có một chút uy lực, nhưng trong đôi mắt dễ dàng nhìn ra sự tức giận.“ Phốc………………..” Được được hung tàn.Nàng cứ cười như vậy, tiểu tử kia giận quá,tức giận đến nỗi long tơ ở gáy dựng đứng lên, hoảng loạn.“ Lông tơ cái gì! Trên người bản công tử ta làm sao có thể……………. Đáng ghét,đừng nói bừa “Chỉ vài giây sau, âm thanh tinh tế mềm mại không còn mà thay vào đó là giọng hung mạnh,trầm thấp, một lần nữa nói lại: “ Lông tơ cái gì! Trên người công tử ta làm sao có thể có lông tơ!”

Chương 3: Bạch công tử dễ thương (1)