Tác giả:

Sáng hôm nay như thường lệ, đôi chân thon dài bước lên từng bậc cầu thang rất nhẹ nhàng, vẫn dừng chân trước căn phòng đó, vẫn là tiếng gõ cữa “cộc cộc cộc”, Một giọng nói to từ trong phòng phát ra -gì nữa đây, đã bảo xíu nữa tao sẽ dậy Lời nói đanh chua của một tiểu thư danh giá kèm theo sự ghen ghét, Hàn Thiên Băng bên ngoài vẫn kiên trì gọi cửa -nhưng trễ rồi, hôm nay phải đi học sớm. Giọng nói của Thiên Băng phát ra đều đều vừa đủ nghe Chợt nhớ ra hôm nay là ngày đầu tiên đi học Lưu Diệp bật dậy bước ra khỏi phòng và không quên để lại cho Băng một ánh mắt hình viên đạn Thiên Băng chẳng có vẻ gì là bực mình hay giận dữ hay khó chịu, dù sao thì nó cũng quen với sự đanh chua ghen ghét của cô ta rồi. Đôi chân thon dài bước xuống cầu thang nhẹ nhàng không phát ra tiếng động, mái tóc suôn dài như dãi mây thướt tha dịu dàng, làn da trắng làm tôn thêm vẻ đẹp, đôi mắt long lanh sáng láng như một viên ngọc quý, đôi mắt này có thể làm người khác say bất cứ lúc nào. Bữa sáng chỉ có 3 người là…

Truyện chữ